Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 100: Không có tầng bốn




"Vợ ơi, em nói thật đi, anh ta có lừa em lên giường hay không ?!" Người gọi là Đại Tráng đã giơ dao phay lên.


Mà tôi trừng hai mắt nhìn người phụ nữ kia ,vừa nãy bức ảnh treo đầy trong phòng chính là cô ấy!


"Đại Tráng, hai bọn em thật không có quan hệ gì cả." Người phụ nữ kia chạy tới vội vã kéo Đại Tráng lên, lúc tôi từ dưới đất đứng lên mơ hồ cảm thấy chuyện lần này khẳng định không đơn giản như trong tưởng tượng!


Hai người bọn họ bắt đầu tranh luận, tôi dùng sức dụi mắt, lúc vừa bắt đầu vào nhà anh ta liền quỳ gối bên giường cầu xin . Mà vào thời khắc ấy tôi khẳng định là không thấy vợ anh ta bởi vì trên giường không có ai!


Tôi tin chắc lúc đó trên giường là không có ai tôi mới 26 tuổi, mắt là không có khả năng cận nặng đến không thấy. Thị lực hai mắt đều là 5. 2 cũng không thể bởi vì cận thị không thấy rõ cảnh tượng trên giường.


Thế nhưng người phụ nữ này đến tột cùng là ai từ đâu xuất hiện?


Sau lưng tôi ớn lạnh lập tức thừa dịp lúc hai người bọn họ tranh luận liền xoay người xuống tầng ,may là kẻ tâm thần này cũng không lại cản tôi .


Trở lại trong phòng của tôi , tôi lúc này mới thở dài một hơi soi gương một cái, tôi tự giễu cười nói : Ôi, người tốt khó làm.


Khi còn bé bố tôi vẫn luôn dạy bảo tôi , khiến tôi làm việc thiện, khiến tôi làm việc tốt, nói ông trời đều ở trên đỉnh đầu xem đó .Kẻ ác nhìn như trong thời gian ngắn sống tốt nhưng cái tốt cái ác đến cuối cùng cũng có báo chỉ đến sớm và đến muộn.


Hiện tại tôi nghĩ , ai, xem ra làm việc tốt cũng được chia chủng loại rồi .Lần sau lại gặp kẻ tâm thần , nói cái gì tôi cũng không can thiệp vào.


Ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được vừa vặn cửa phòng bị người gõ vang, mở ra xem, ông Nhị lại tới nữa rồi.


Ông Nhị mới vừa nhìn tôi một cái,lập tức ngờ vực ừ một tiếng hỏi tôi : Vừa nãy có ai tìm cháu không?


Tôi nói : Không có.


"Vậy cháu vừa nãy có từng ra cửa không? Đều gặp phải người nào?"


"Vâng, tầng bốn có một kẻ tâm thần quá quấy nhiễu dân, cháu đi lên xem một chút."


Ông ấy còn chưa kịp nói chuyện, tôi lại hỏi ông Nhị : Ông tìm cháu làm gì?


Ông Nhị nói : Ông qua xem một chút này hương này đốt thành thế nào.


Lúc nói chuyện ông Nhị đi tới trước bàn nhìn chằm chằm những tàn hương , híp mắt âm thầm gật đầu nói :Xem ra trong quán trọ này cũng thật là không quá sạch sẽ.


Sau đó ông Nhị lấy ra hai tấm bùa chú nói với tôi : Lại đây, dán tấm bùa đuổi quỷ này lên trên cửa sổ góc đông nam.


Tôi không biết ông Nhị tại sao không tự mình ra dán , nhưng ông ấy làm như thế khẳng định có nguyên nhân, lúc cầm bùa chú dán lên trên cửa sổ tôi cố ý liếc mắt nhìn bùa chú một cái.


Bùa chú là dùng giấy vàng chế ra, kiểu chữ bên trên cũng đều là dùng chu sa(mực đỏ) viết, dâng thư sắc lệnh, đưa thư ác quỷ tránh lui lập tức tuân lệnh.


"Vứt cái bật lửa đi." Sau khi dán bùa chú xong, ông Nhị chỉ vào cái bật lửa trên bệ cửa sổ cau mày nói.


Tôi kéo cửa sổ ra một cái khe hở nhỏ trực tiếp ném cái bật lửa xuống trên đường ngoài quán trọ , chỉ nghe phịch một tiếng vang nhẹ, hẳn là rơi rồi nổ.


Ông Nhị lại dặn dò tôi đem một tấm bùa chú còn lại dán ở trên tường WC, lúc này mới nói :Không có chuyện gì không cần đi ra ngoài, nếu như có chuyện, có thể tới gọi ông hoặc là gọi thằng nhóc com lê kia.


Tôi gật đầu, ông Nhị đi rồi, tôi rút thanh dao găm nhỏ ánh sáng lạnh lập loè từ bắp chân ra , lúc này nhìn vào dao găm chỉ cảm thấy trên lưỡi dao tựa hồ đang mơ hồ có ánh sáng lạnh lúc có lúc không cũng không biết là tia sáng phản xạ vẫn là có chuyện gì.


Dằn vặt lâu như vậy có chút buồn ngủ, ông Nhị đi rồi, tôi nằm lên trên giường ngủ ,nhưng lúc ngủ luôn cảm thấy có người ở bên tai tôi thổi hơi, chiều hướng cặn kẽ liền thổi lên trên cổ tôi , cái cảm giác này lại như là phía sau tôi cũng nằm một người liền nằm sau đầu tôi .


Tôi dụi mắt mông lung , tỉnh lại, trên giường lớn này trừ tôi ra lại không có vật gì khác. Tôi lật người một cái lúc đang muốn nghiêng đầu chuẩn bị tiếp tục ngủ , một màn mà khóe mắt dư quang (liếc bằng khóe mắt) thoáng nhìn khiến tôi sợ hãi toàn thân, lông tơ cũng dựng nên trực tiếp sợ hãi đến ngồi dậy.


Trên chiếc giường lớn lớn có hai cái gối lớn màu trắng , tôi từ 12 giờ vào ở bắt đầu liền vẫn luôn sử dụng là gối bên trái nhưng giờ khắc này tôi nhìn về gối bên phải, gối ở giữa dĩ nhiên có một dấu vết lõm xuống lại như là có người từng nằm !


Tôi vội vàng nhìn vào trong phòng không thể bỏ qua bất kì manh mối nào, đều nhìn tất cả mọi thứ một lần, khi ánh mắt tôi quét về phía bệ cửa sổ , thần kinh tôi trong nháy mắt lại lần nữa bị kéo thẳng, căng thẳng!


Cái bật lửa bị tôi ném ra ngoài cửa sổ giờ khắc này liền an an ổn ổn đặt ở trên bệ cửa sổ!


Tôi vội vàng lao ra phòng trọ nhìn đồng hồ một cái , rạng sáng ba giờ hơn cũng không biết ông Nhị và chú com lê có ngủ hay không .


Gõ gõ cửa phòng ông Nhị , quả nhiên ông Nhị còn chưa ngủ , đi vào câu nói đầu tiên chính là : Ông Nhị , cháu gặp phải quỷ!


Ông Nhị hỏi tôi :Xảy ra chuyện gì?


Tôi đều trình bày với ông Nhị tình huống quỷ dị xuất hiện trong phòng một ,ông Nhị nghe xong híp mắt nói: Vậy chau có nằm mơ hay không ?


Tôi nói vẫn không có.


"Tạm thời ông còn không dám kết luận con quỷ này muốn làm gì nhưng nếu như cháu mơ thấy mộng xuân (ý chỉ mộng mà làm tình với người khác), cái kia đại khái liền có thể biết đây là con quỷ gì."


Lại nói với ông Nhị vài câu, tôi nói : Nếu nơi này không quá sạch sẽ vậy cháu gọi chú com lê qua đây đi,ba người chúng ta cũng đừng ngủ liền ngồi đến trời sáng, tính ban ngày ở trên xe buýt ngủ đi.


Ông Nhị nói như vậy cũng được.


Tôi gõ gõ cửa phòng chú com lê phát hiện không có tiếng động lại dùng sức gõ gõ, vẫn không có tiếng động .Tôi nghĩ thầm : Chú ta ngủ rồi sao?


Thử vặn tay nắm cửa thấy cửa phòng căn bản không khóa thò đầu vừa nhìn, chăn trên giường chỉnh tề, gối cũng không động tới, nhưng trong phòng lại không có một bóng người nào.


Tôi lo lắng chú com lê có thể xảy ra chuyện gì liền vội vàng chạy đến gian phòng ông Nhị chuẩn bị nói cho ông Nhị .


Nhưng mới vừa quay người lại, một màn ánh vào tầm mắt tôi triệt để khiến tôi khiếp sợ tại chỗ!


Từ cửa thang gác trên tầng hai tới lầu ba liền trực tiếp đến cuối rồi, nói cách khác ,quán trọ này căn bản cũng không có tầng thứ tư?


Tôi sợ hết hồn, mò tìm dao găm giấu ở bắp chân , lúc này lao xuống tầng một, bà chủ nằm nhoài trong quầy thu ngân đã ngủ rồi, hơn nữa bà béo này còn đang ngáy .


Tôi vội vàng lắc lắc bà ta , lắc tỉnh bà ta , lớn tiếng hỏi : Bà chủ, quán trọ này của bà đến cùng có mấy tầng?


"Ồn ào cái cái gì liền ba tầng, làm sao nào?" Bà chủ đang trong mộng đẹp bị tôi gọi tỉnh có chút không kiên nhẫn.


Tôi sững sờ tại chỗ, hai mắt vô hồn thật lâu không phản ứng lại, bà chủ thấy tôi ngây ngốc như thằng khờ, vung tay nói một câu : Mẹ kiếp, đồ thần kinh.


Lập tức liền lại lần nữa nằm bò trên quầy ngủ rồi, không lâu lắm tiếng ngáy vang động trời.


Trở lại gian phòng ông Nhị , tôi đi tới câu nói đầu tiên chính là : Ông Nhị , lần này là thật gặp quỷ rồi! Quán trọ này căn bản cũng không có tầng thứ tư!


Ông Nhị vừa nghe vội vàng ra ngoài tìm kiếm cầu thang, sau khi ông ấy xác định quán trọ không có tầng thứ tư vội vã kéo tôi vào trong phòng hỏi tôi : Cháu lúc đó là đi như thế nào lên đến tầng bốn?


Tôi nói : Cháu không biết , lúc chúng ta lên tầng, cháu căn bản không chú ý bên cạnh có cầu thang đi lên tầng thứ tư hay không, lúc buổi tối ngủ nghe thấy có một người đàn ông vẫn luôn gào khóc gào thét, cháu mới ra ngoài kết quả trực tiếp lên tới tầng thứ tư.


"Nếu như vậy, vậy thì nhất thiết phải quản việc này!" Dứt lời, ông Nhị lấy ra một mặt gương đồng nhỏ từ trong lồng ngực để gương đồng lên trên bàn lại từ trong túi lấy ra giấy vàng còn có chu sa.


Xem ra ông Nhị là muốn phát sóng trực tiếp hiện trường làm sao bắt quỷ, tôi đứng ở bên cạnh, trong lòng hơi chút kích động.


Chỉ thấy ông Nhị cầm lấy bút lông chấm chu sa nhanh chóng viết lên bùa chú dâng thư ,sắc lệnh : Vô cực U Minh (âm phủ) hiện thần thông.


Sau đó lại lấy ra một hộp tương tự như đồ trang điểm của phụ nữ, tình cảnh này khiến tôi kinh ngạc đến ngây người , không nghĩ tới ông Nhị này hơn bảy mươi tuổi rồi cũng còn thích khẩu vị này?


Tôi hỏi :Ông Nhị ơi, ông lấy hộp trang điểm của phụ nữ ra làm gì vậy?


Ông Nhị không để ý đến tôi , mà là đem một tấm bùa chú vừa nãy viết dán lên trên hộp mỹ phẩm , sau khi nói vài câu tôi nghe không hiểu thò tay vạch ra.


Đồng thời cũng mở ra hộp trang điểm của phụ nữ , tôi mơ hồ thật giống nhìn thấy có hai luồng khói xanh chậm rãi bay lên.


Ông Nhị nói với đất trống bên cạnh : Hai người các ngươi mau chóng tra rõ chung quanh đây đến cùng có bao nhiêu oan hồn ác quỷ cho tôi !


Tôi biết một chiêu này khẳng định là ông Nhị đang sai khiến quỷ mà bản thân nuôi liền vội vàng hỏi ông Nhị : Cháu có thể cũng dưỡng vài con quỷ hay không ?