Chuyện Tình Xa Xứ

Chương 34






- Nhà em ở đâu vậy?


- Dạ ở Phạm Ngũ Lão áh anh


- quận 1 hả?


- Dạ ko ở Gò vấp áh


- ủa vậy cũng gần nhà anh


- nhà anh đâu?


- Quận 12


- Từ nhà anh ra nhà em bao lâu?


- Hmmm chắc cỡ 20 phút


- Hahaha! Chữ gần của anh ngộ quá ha!


Giọng cười của cô bé đó thật hồn nhiên trong khi nó thì đực mặt ra không hiểu vì sao cô bé cười. Ăn xong thì nó tính tiền, đứng dậy nó đi ra xe còn cô bé kia thì lặng lẽ đi theo sau nó. Nó kéo cái nón bảo hiểm trên móc ra rồi quay ra đưa cho nhỏ. Nhỏ gắn cái móc lại rồi nhẹ nhàng leo lên ngồi sau lưng nó. Nó chở nhỏ về trong 1 niềm vui lạ thường, 1 niềm vui của sự nhẹ nhỏm, trong sáng và mãn nguyện. 2 đứa vừa đi vừa nói chuyện rôm rả rầm vang trên còn đường tối khiến ai ai chạy xe cũng quay ra nhìn.


Về đến căn trọ nhỏ trong hẻm ở trên đường Phạm Ngũ Lão. Cô bé bước xuống 1 cách cẩn thận trong chiếc váy màu đen quyến rũ.


- Anh chạy xe cẩn thận nha!


- Uhm! Cho anh xin số dt nha, có gì rãnh mình lại đi uống nước!


- Okê!


Nó rồi cô bé ấy đọc số dt cho nó, vén tóc qua 1 bên tai, mái tóc vàng nhung huyền. Rồi cô bé ấy vẫy tay nó bước vào nhà đóng chiếc cổng lại. Nó thì chỉ biết nhìn chiếc dt với số của cô bé rồi cười mỉm, từ từ lăn bánh đi trong mừng rỡ. Chỉ chạy dc 1 đoạn thì nó lại sực nhớ lại chuyện hồi chiều của ba nó, nó ước gì nó có thể quên hết những chuyện buồn chỉ trong 1 giây thôi, không hiểu tại sao mà bao nhiu chuyện buồn cứ ập đến với nó tới tấp như vậy.


Về đến nha thì nó đã thấy ông ba nó ngủ ngáy ở trong phòng, gặp bà mẹ trong chiếc đầm ngủ đi nhẹ nhàng ra nhìn nó, nó chào mẹ rồi nhanh chóng xin phép về phòng ngủ để nó có thể tránh đi những câu hỏi mà bà mẹ có thể đặt ra cho nó, và đồng thời tránh để những cảm xúc trong lòng nó bây giờ tuôn trào trước mặt mẹ. Thật sự thì trong gia đình lúc này ko có ai hiểu dc tâm trạng của nó, cũng ko có ai có tâm trạng này, 1 sự thật vọng và chán nản với cuộc sống…



Trc sự đổ vỡ của tình yêu mà do chính mình gây ra, trc sự sụp đổ thầm lặng của gia đình mà ko thể giúp dc gì, nó tự trách mình vô dụng và ngu ngốc. Nằm trên chiếc giường chấp tay lên tráng suy nghĩ mà nước mắt cứ mãi tuôn trào.


- Ba hả?


- Ờh sao con?


- Mấy giờ ba nghỉ trưa?


- 12 giờ. Chi vậy?


- 12 giờ ba chạy ra quán café country house trên đường Nguyễn Văn Trị ăn cơm với con nha.


- Rồi!


Lúc tỉnh dậy thì đã 10 giờ sáng rồi. Nó vội gọi cho ông già nó mong rằng nó và ông già có thể giải quyết chuyện này 1 cách êm xui. Nhảy vô nhà tắm làm vệ sinh cá nhân rồi diện lên bộ cánh lịch lãm như hằng ngày. Nó bắt đầu chạy ra quán café country house dưới cái nắng trời gay gắt trc để đợi ông gia nó. Vô quán lựa 1 cái bàn trên tầng 2 nơi mà ít có người ngồi xung quanh, nó kiu 1 ly café sữa đá rồi thở phào trong dưới cái nóng oi bức của buổi trưa Sài gòn.


12h30 thì ông già nó đến, vẻ mặt ông già nó cũng hơi ngạc nhiên vì chưa bao giờ nó hẹn ổng đi ăn hay uống café riêng như thế này cả. Thật sự là chưa bao giờ, ổng ngồi xuống rồi kiu 1 ly café đen ít đường. Cũng không gọi món ăn gì hết, nó bắt đầu vào thẳng vấn đề. Nó bắt đầu đặt ra hàng loạt các câu hỏi về người đàn ba hôm qua nó gặp, càng hỏi thì ông già nó càng chối. Cho đến khi vô tình ổng lỡ miệng nhận định rằng ổng và ba ta đã có quan hệ với nhau trong 1 khoảng thời gian trc đó. Nó buồn vô cùng, tim nó gần như tan vỡ trc sự thật trớ trêu như thế.


Mặt nó bắt đầu đỏ bừng bừng, nó lại bắt đầu khuyên nhủ ổng rằng ổng nên bỏ bà ta và yêu thương mẹ hơn. Không có vẻ thuyết phục, ổng lại diện lí do rằng bà ta hiểu ổng trong công việc còn mẹ nó thì không. Ổng còn cho rằng nó quá nhỏ để hiểu những chuyện ổng đang làm. Giòng nước mắt vì ức chế trên đôi mắt nó bắt đầu chảy ra trên gò má. Miệng nó méo lại, nó cắn môi để ko phát ra thành tiếng. Nó đứng dậy bước đi bỏ lại ly cà phê sữa đá giờ đã tan thành nước. Nó không muốn nhìn thấy mặt ổng nữa.


Ổng thì vẫn ngồi đó nhìn về một nơi xa xăm như đang hồi tưởng về chuyện gì đó. Đi đến bàn tiếp tân, nó móc chiếc bóp ra rồi trả tiền cho cái bàn nó và ổng cùng ngồi. Nó đi một cách vội vã ra bãi đậu xe lấy chiếc xe chạy đi mất mong rằng không gặp lại ổng nửa. Vừa đi và nước mắt vẫn chảy, nổ máy xe rồi phóng 1 cái vèo ra ngoài con đường nhựa trống vắn dưới cái nắng gay gắt, cố gắng ko ngoảnh đầu lại.


- Tuấn hả?


- Uh, dm mấy bữa nay trốn ở đâu sao kím m` chẳng dc.


- Thì ở nhà chứ đâu ba, m` đang ở đâu vậy.


- Đang ở chợ An Đông coi xạp cho bà già, bả đi thăm người thân trong bệnh viện rồi…


- Ái đu, công tử du học mà hôm nay cũng đi coi xạp nữa hả? Phải m` ko vậy!


- T đá chết m. bây giờ, ngồi đây sáng giờ chán thấy bỏ mợ ra nè


- Uh ngồi đó đi, t chạy ra liền!


- Ế sẵn ghé mua dùm t hộp cơm với ly trà sữa luôn, cảm ơn nha bạn hiền!


Nói rồi thằng Tuấn cúp máy, mợ nó cái thằng mới có mấy tuần ko gặp là lại dở trò sai vặt nó nữa. Giờ cũng chẳng muốn về nhà, cũng ko có tâm trạng chơi net, nó lại muốn có những đứa bạn thân thiết xung quanh để giải tỏa nỗi buồn. Nhiều khi nó cứ sống lủi thủi 1 mình trong quán net hoặc gái gú suốt ngày, nó quên mất đi cái sự vui vẻ tột cùng khi đi ăn nhậu cùng mấy đứa bạn.


Nó chạy ra đến quán cơm tấm cali rồi mua 2 phần cơm tấm to trảng, ghé -18 rồi mua thêm 2 ly trà sữa mật ong với trân châu. Chạy 1 mạch lả mồ hôi mới đến dc chợ An Đông. Gửi xe rồi xách bịch cơm lon ton đi vô kím cái xạp bán quần áo cho nữ mà thằng Tuấn diễn tả cho nó. Lâu rồi không vào đây công nhận cũng có nhìu em xinh thật. Buồn chuyện gia đình thật nhưng cái bản tính nhìn gái của 1 thằng con trai vẫn ko bao giờ xa rời con người nó.


Nó dừng lại trước 1 cái xạp bán quần áo cho nữ khá lớn với các ánh đèn trắng chói lọi, tiệm nhìn cũng rất sang trọng. Khẽ nhìn vô thì thấy thằng quỷ Tuấn đang ngồi trên cái ghế lùn mặc cái quần đùi caro lộ 2 đôi chân lông như khỉ bắt ngang đùi thản nhiên rồi cắt móng giò.


- Tao mà chụp lại cảnh này post facebook dìm hàng thì mày chỉ có nước ế con trai ạ!


Thằng Tuấn giậc mình quay ra thấy nó, miệng nở 1 nụ cười nham hiểm. Đứng dậy phủi phủi cái quần đùi rồi xỏ đôi dép tổ ong vô nhìn y như 1 thằng thợ hồ. Bản tính thằng này giản dị và bình dân mặc dù nhà thì giàu nứt dách, ba nó thì kinh doanh bất động sản trong khi má thì qua trung quốc với hongkong đem hàng về chợ An Đông này bán.


- Anh đẹp trai muốn mua gì? Quần xì áo vú em có đủ!


- Thoy dm kinh quá ăn cơm nè t đói rụng rúng rồi!


Nói rồi nó móc 2 phần cơm ra khỏi cái bọc rồi 2 đứa ngồi ăn ngon lành, cắn trái ớt, vừa nhai nhốp nháp, thằng Tuấn lại quay ra hỏi nó là tại sao bất thình lình nó lại gọi như vậy. Rồi câu chuyện lại bắt đầu, nó kể hết những chuyện buồn cho thằng Tuấn nghe đặc biệt là về ông già nó. Vô tình, khi tâm sự với thằng Tuấn nó cũng biết là ông già thằng Tuấn cũng ngoại tình, khiến cho nó cảm thấy đỡ hơn 1 chút nào đó. Vì ít nhất không chỉ riêng mình ba nó là ngoại tình như vậy. Ăn xong 2 hộp cơm, 2 đứa cầm 2 ly trà sữa lên hút rột rột 2 hơi là hết nước lẫn trân châu. Thở phào vì no, 2 đứa lại ngồi nói dóc rồi kể chuyện minh thiên trên trời dưới đất, rồi thỉnh thoảng còn chọc ghẹo mấy em nữ xinh xinh đi mua sắm ngang qua tiệm.


Ngồi một chút thì má thằng Tuấn về, nhìn bả trông thật giản dị và bình dân. Mặc dù là dân có tiền nhưng khi nhìn sơ qua vẻ bề ngoài thì bà ấy chẳng toát lên 1 vẻ ta đây chút nào hết. Nó cũng chẳng ngạc nhiên nếu ba thằng Tuấn ngoại tình vì thật lòng mà nói thì bà ấy ko dc đẹp mỹ mìu nên chuyện ông già thằng Tuấn ngoại tình cũng là chuyện thường tình.


- Mẹ mới về hả mẹ? (thằng Tuấn quay ra nhìn mẹ nó)


- Con chào bác! (nó thì cũng gật đầu chào 1 cách lịch sự)


- Uh chào con, con là bạn của Tuấn hả?


- Dạ


- Học chung trường bên Mỹ hả con?


- Dạ!



Công nhận 1 điều thì bà già thằng Tuấn cũng lịch sự và bình dân nên rất dễ gần. Nó và bác ấy nói chuyện nghe có vẻ rất hợp ý nhau trong khi thằng Tuấn thì ngồi bấm điện tử trên chiếc đt. Bác ấy hỏi nó biết bao nhiu câu hỏi và nó thì cũng rất nhiệt tình trả lời. Tới khoảng 4h thì thằng Tuấn bật đầu dậy, phủi phủi cái đít quần rồi gãi đầu.


- Má giữ xạp nha, con đi chơi áh!


- Uh đi đi con, để xạp đó má giữ!


Thấy bà má của thằng Tuấn nói chuyện mà nó nhớ má của nó vô cùng. Nó cảm thấy thương má gấp bội và lại tự trách thân mình không biết làm sao để giúp má nó trc cái rìa vực của sự nứt mẻ trong hôn nhân. Nó vội chào má thằng Tuấn rồi cũng lon ton đi theo sau nó.


- Về nhà t thay đồ cái rồi t với m` đi chơi!


Nó gật đầu trc quyết định của thằng Tuấn rồi 2 đứa chạy 2 chiếc xe về đến nhà thằng Tuấn ở Tân Bình. Ngôi nhà nằm trong hẻm nhưng lớn và rộng vô cùng. Đậu ở dưới tần trệt là 1 chiếc Lexus LS 2007 và chiếc Toyota Vanza màu trắng, nó cũng ngỡ ngàng trc cái thú chơi xe của ông già thằng Tuấn. Nhìn là biết ông này bản tính đại gia rồi nên gái gú chắc cũng nhìu lắm. Nhà ko có ai nên đợi thằng Tuấn lên lầu thay đồ, trong khi nó ở dưới nhà nghịch phá vòng vòng còn mở tủ lạnh ra lục đồ ăn 1 cách tự nhiên nữa. Thấy bọc socola biết chắc là của thằng Tuấn nên lấy ra xử luôn, khoảng chừng 10 phút thì thằng Tuấn xuống thấy nó đang cầm bọc socola.


- Ớ sao giống của tao vậy?


- Đâu có! T mới mua ở ngoài đầu đường áh!


- Vậy hả?


- Uh!


Chẳng hỏi thêm gì nữa, thằng Tuấn xách chiếc Ps màu đen ra đường. Nó thì cười âm thầm tự hỏi ko biết sao hôm nay nó hiền thế ko biết. Nổ máy xe thì nó với thằng Tuấn mới bắt đầu quyết định đi quýnh bida trên đường Nguyễn Thái Bình giết thời gian. Vào quán bida thì nó mới cảm thấy hơi thất vọng, mấy quán bida ở đây chẳng giống như ở khu gần nhà nó ở trên đường Lê Văn Thọ. Gái xếp bi nhìn bốc lửa đẹp khỏi chê trong khi mấy quán ở đây đa số là dân pro quýnh nên ko có gái gú nhìu. Gặp tụi con trai choi coi như nó thì đúng là chỗ nào ko có gái là chỗ đó chán chết dc.


Khẽ nói nhỏ vào tai thằng Tuấn thì nó lại bàn ra kêu xa quá thôi nên quýnh đại ở đây. Do quýnh nhiều nên bida lỗ là nghề của nó. Thằng Tuấn thua miết chịu ko nổi lại bắt đầu dở trò kiu nó chấp bi nữa. Quýnh lay hoay 1 hồi thì lại gần 6h. Trời đã chập chạng tối, chán rồi nên nó và thằng Tuấn bắt đầu tính tiền ra về. Đói bụng, 2 đứa lại tung tăng đi ăn lẩu kichi kichi ở vincom quận 1 rồi đi quánh bowling. 8 giờ, 2 đứa lại quyết định đi Casbah hút Shisha uống cocktail.


Quán casbah như 1 thế giới ngầm của tuổi trẻ, 1 quán shisha nằm trong hẻm với lối đi chỉ đủ cho 2 người. Bên ngoài thì tỉnh lặng nhưng bước vào trong thì lại như 1 thế giới khác. Nhạc đánh đùng đùng điếc cả tai, trai gái thì tấp nập ra vào. Ai ai cũng diện đồ đẹp như ca sĩ người mẫu. Giờ nó mới biết tụi hot girl với gái xinh nó trốn ở đâu, đa số là đều vô đây tụ tập với bạn bè. Nhìn thì cứ ngỡ hiền nhưng sau khi nhìn qua cái cách tụi nó hút shisha thở phì phèo mới biết rằng đại bàng đội lốp chim sẻ. Nó và thằng Tuấn chọn 1 cái bàn nhỏ ngay gốc, thì 1 em phục vụ trong bộ đồ văn phòng quần tây áo sơ mi đen trong thật quyến rũ đến đưa cho nó 2 cái menu rồi đứng đợi nó gọi nước.


- 2 anh dùng gì ạ?


- Cho anh 1 ly casbah special với 1 bình shisha nhỏ nha em! (Thằng Tuấn thì nhanh miệng order luôn)


- Còn anh dùng gì ạ?


- Cho anh ly nước đi em! (Nó thì vẫn nhìn vòng vòng cái menu không biết nên uống cái gì)


- Nước gì anh?


- Nước uống!


- Hihihi! (Cô gái đó cười rồi đưa tay lên che miệng lại trc câu trả lời của nó)


Nó quay lên nhìn cô bé rồi cũng mỉm cười theo.


- Ở đây có gì đặc biệt không em? (Nó hỏi cô gái ấy)


- Hmmm, ở đây người ta hay gọi casbah special đó anh


- Cái đó thằng này nó uống rồi, anh không thích đụng hàng với nó em!


- Hihih! Vậy thì… (Cô bé lại cười với nó, nó lén nhìn qua thằng Tuấn thì thấy thằng Tuấn liếc nó rồi chửi thầm)


- Thôi em cho anh ly cà phê sữa đá đi!


- Dạ rồi!Cô gái ấy lấy 2 cái menu đó rồi đi mất. Trong khi chờ đợi thì nó và thằng Tuấn nhìn dáo dác xung quánh đánh giá và phân tích từng em gái 1 đang hiện diện ở đây. Trong cái bóng tối mập mờ, thì con nào nhìn cũng đẹp, chẳng biết ai là thật là giả cả. Nhìn qua bên tay phải thì nó thấy 1 cặp tình nhân đang ôm hôn nhau thắm thiết mặc cho lũ bạn đang ở đó với tụi nó, nhìn trước mặt thì thấy 3, 4 thằng con trai tóc bù xù rồi kẻ mắt sơn móng tay đủ thứ y như 1 lũ bệnh. Thấy thì đã rợn người, nhưng vô tình phía xa xa kia bên tay trái của nó, nó thấy 1 cô gái trong chiếc quần short jean ngắn ngủn bó sát người với chiếc áo thun đen dc đóng thùng để lộ bầu ng ực căn tròn quyến rũ. Mái tóc dài đen huyền óng ánh và đôi chân trắng với đôi giầy cao gót đen, mới nhìn thì đã chảy cả nước vãi. Nó quay ra khều định chỉ thằng Tuấn thì không ngờ rằng con nhỏ đó cũng chính là con nhỏ thằng Tuấn đang địa nảy h. 2 đứa đang nhìn say sưa thì bất ngờ 1 cô gái khác đi tới ngồi kế nhỏ đó, đeo cặp mắt kính màu đen với mái tóc ngắn nhìn y như 1 thằng con trai, cái quần jean dài vào chiếc áo sơ mi màu trắng, qua cách ăn mặt thì nó biết chắc nhỏ này có vấn đề. 1 điều khiến nó biết nhỏ đó là con gái mặc cho diện mạo giống như thằng con trai kia là làn da trắng và bộ ngực tuy không lớn nhưng vẫn có thể thấy lộ qua chiếc áo sơ mi trắng kia. Nó và thằng Tuấn vẫn không rời mắt 2 đứa con gái đó, vẫn tò mò, vẫn muốn nhìn con nhỏ đẹp đẹp kia…


Một hồi thì nước và shisha được đem ra, mới vừa đưa ly cafe lên húp 1 ngụm thì… PHỤTTTTTT… hụ hụ hụ… nó sặc vãi cả café ra bàn. May là quán ồn và tối nên ko ai để ý, thằng Tuấn thì bịt miệng cười sằng sặc…


- TRỜI ƠI! DM GÁI ĐẸP ĐÃ HIẾM VÀ CHÚNG NÓ CÒN YÊU NHAU!


Nó la làng với thằng Tuấn trong khi thằng Tuấn chỉ biết bịt miệng cười híp cả mắt đỏ cả mặt. 2 đứa con gái đó đang hôn nhau rồi sờ mó nhau thắm thiết cứ như đang đóng phim vậy, tay của con tomboy thì đưa lên bóp bóp ngực của nhỏ kia trong khi môi thì vẫn ko lìa khỏi nhau. Bây giờ thì dường như không chỉ có 2 đứa nó nhìn về cái bàn đó mà dường như trong quán, những cặp mặt của những bàn khác cũng lén hướng về cái cảnh có 1 không 2 này. WTF


Lượn lờ trong làng khói trắng và thả mình theo dòng nhạc vũ trường. Bao nhiêu chuyện buồn lại ụp về với nó. Nó cảm thấy bất an vô cùng, không biết giờ này mẹ đang làm gì, mẹ đã ngủ chưa. Không biết mẹ có lo hay sốt ruột cho nó không. Nó thì chẳng muốn về nhà, không muốn nhìn lại ông ba nó nữa. Nó muốn thoát khỏi cái gia đình giả tạo đó, ngoại mặt thì lúc nào cũng tỏ ra vui vẻ nhưng trong lòng thì… Nó chẳng biết ba có còn yêu mẹ nó nữa ko, ba từng là người nó kính trọng nhất cho đến khi bây giờ thì ko còn nữa…


Hút gần cạn bình shisha thì đã 10 giờ hơn gần 11h, vẫn chưa muốn về nhà. Nó quay ra hỏi thằng Tuấn liệu hôm nay nó có máu liều dám vào club chơi với nó không. Biết nó buồn nên thằng Tuấn cũng chẳng dám từ chối, thế là 2 thằng quyết định tính tiền rồi hướng thẳng đến Baroco ở đường Nguyễn Văn Trỗi. Mới có kèo uống nước nhỏ ở casbah mà đã đi hết gần 400 xị, không biết nó sẽ nả bao nhiêu đạn ở Club nhưng nó cũng chẳng quan tâm. Miễn là không về nhà là dc, nó lại muốn dùng men rượu để quên đi nỗi đau đầu khó chịu… Nó cũng chẳng muốn gọi về cho bà già vì nó cũng chẳng muốn phải nghe giọng bả lúc này… Trong lòng nó, nỗi lo sợ,… gần 20 năm trời sống không thiếu bóng cha lẫn mẹ, nó thật sự không muốn gia đình tan vỡ vào những lúc như thế này…


Vào club rồi kêu 1 chai Chivas 18 và 1 dĩa trái cây. Đứng ở 1 cái bàn nhỏ, nó chỉ biết cầm ly rượu lên rồi nóc cho hết trong khi thằng Tuấn thì quay cuồng cùng mấy em PG và mấy em rót rượu. Ôm hết nhỏ này rồi hun hết nhỏ kia, thằng tuấn làm đủ trò trong khi nó chỉ lẳng lặng nhờ nhạc và rượu mang nỗi sầu đi mất. Đã 12 giờ đêm, nó thì đã ngà ngà say, nó móc chiếc dt ra thì nhận dc rất nhiều tin nhắn từ mẹ… tin nhắn mới nhất chỉ cách đây 5 phút đồng hồ. Nó cảm thấy bất an vì mẹ nó chẳng bao giờ thức đến giờ này cả.


“Nguyên, con đi đâu sao giờ này chưa về? sao mẹ gọi con không bắt máy!”



“Nguyên àh, con đi đâu rồi? Sao không gọi về cho mẹ? Về với mẹ đi con, đừng có làm mẹ lo!”


“Mẹ thức chờ cửa con, chừng nào con về? Gọi lại cho mẹ đi con!”


Nhìn những dòng tin nhắn của bà mẹ mà nó muốn trào nước mắt. Nó vội cất dt trong túi rồi kéo điếu thuốc từ trong mồm ra dụi tắt trong cái tàn gạt. Nó móc bóp ra 1tr5 rồi nhét vào túi thằng Tuấn.


- Chút m` về sau nha, t về trc, nhà t có chuyện!


- M` chạy xe dc ko?


- Dc, ko sao!


Nói rồi nó vội bỏ đi trong khi thằng Tuấn thì nhìn theo bước nó có vẻ lo lắng. Lấy xe ra, đầu óc bừng bừng nóng hổi và choán váng, cố gắng không té dù cho chao đảo mấy lần. Nó lại chạy qua con đường hôm bữa nó té xe, đưa tay lên vỗ vào má cho tỉnh lại rồi lại cố gắng gượng sức chạy đi tiếp trên còn đường vắng tanh. Về đến nhà, nó gọi điện cho mẹ, giọng nó thều thào, tiếng chuông vừa đổ là mẹ nó bắt máy ngay…


- Mẹ àh, mẹ mở cửa dùm con


Cảnh cổng sắt khổng lồ được mở ra, vào nhà dựng xe thì nó thấy mẹ nó trong chiếc áo ngủ màu trắng đang đứng khoanh tay nhìn nó. Cái mặt say mèm, nó lướt qua mẹ nó rồi khẽ đi vào phòng ngủ. Mẹ nó đóng cửa lại rồi cũng vội chạy theo sau nó. Nó nằm trên giường từ khi nào rồi, cố gắng giả bộ ngủ để mẹ nó ko tra vấn nó nữa. Mặc dù vậy, bà mẹ, với mái tóc bù xù, có lẽ vì trằng trọc không ngủ được, ngồi trên đầu giường cạnh nó, nhìn nó rồi bà bắt đầu hỏi câu hỏi đầu tiên…


- Hôm nay con sao vậy? Giờ này đi chơi mới về? Lại con say mèm nữa….


- ….


- Mẹ hỏi sao con ko trả lời?!


Giọng bà mẹ có vẻ loãng đi, pha với tiếng khóc khúc khích, nó nghe thấy bà mẹ bắt đầu khóc thì nó cũng bắt đầu chảy nước mắt. Những giọt nước mắt bắt đầu chảy trên gò má của nó. Nó cũng chẳng trả lời gì, càng lúc thì những giọt nước mắt kia bắt đầu chảy nhìu hơn trong khi mắt nó vẫn nhắm. Nó đưa tay gác lên mắt che đôi mắt ướt đẫm của nó… Thì lúc đó nó nghe bà mẹ khóc lớn hơn…


- Con xin lỗi mẹ, con đã nói dối mẹ...


- Về chuyện gì?


- Hôm qua con với ba đi nhậu…


- …. (tiếng bà mẹ vẫn khúc khích)


- Ba ngoại tình,………… hjc hjc


- Mẹ biết…


Nó cũng hơi ngỡ ngàng ngạc nhiên trước sự bình tĩnh của bà mẹ. Lúc này thì cả 2 mẹ con nó đều khóc trong đẫm nước mắt… Chưa bao giờ nó chứng kiến cảnh tượng này cả….


- Sao huc… mẹ không kể huc.. cho con nghe?! (tiếng nất cục vì khóc xen lẫn với những dòng chữ nó phát ra khỏi miệng)


- Mẹ ko muốn con bận tâm rồi xao lãng chuyện học hành!


- Con lớn rồi mẹ còn dấu con gì nữa? (Nước mắt nó bắt đầu chảy nhiều hơn, tiếng khóc của nó lớn hơn)


- Nếu con đã nói vậy, thì để mẹ kể cho con nghe (nó mở mắt ra nhìn thì mặt mẹ nó đỏ chét, đôi mắt nhòa trong nước mắt, gò má bà ước đẫm, nó cảm thấy thương bà vô cùng) Tính tới thời điểm này thì ba con làm ăn thua lỗ và đang nợ ít nhất 20 tỷ. Ổng không có nghe lời mẹ, ổng tin bạn ổng, rồi ổng bị bạn ổng dụ tiền…


- ….. (Nó chẳng nói gì, chỉ biết khóc, khóc vì tức ông già nó, khóc vì nó thương mẹ nó)


- Nhưng không sao đâu, con đừng lo, mẹ vẫn đi làm dc, chỉ cần bán cty ổng là xong rồi, mẹ vẫn có thể lo cho con ăn học… (Nghe mẹ nó nói thế thì nước mắt bắt đầu chảy, trong khi ông già nó thì lúc nào cũng la cà bạn bè với rượu chè thì mẹ nó phải cực khổ đi làm để kím tiền nui nó ăn học bên mỹ)


- Con ngủ đi, đừng khóc nữa con àh, không sao đâu!


Mẹ nó xoa đầu nó, rồi hun nhẹ lên tráng nó, nó vẫn cảm thấy dc những giòng nước mắt của bà rơi xuống trên khuôn mặt nó rồi căn phòng nó bỗng tối đi. Bà đã bước ra ngoài và tắt ánh đèn vàng kia, chỉ còn mình nó trong căn phòng cô đơn… Vẫn tiếng nất cục hức hức… Giọng nước mắt vẫn chảy… rồi tới lúc mệt nhoài…. Nó thiếp đi trong men rượu cay..