Chuyện Tình Xa Xứ

Chương 13: Chươn 12






- Cảm ơn e về chiếc nhẫn nha, nó đẹp lắm! (Nó nhận dc tin nhắn chị trên facebook)



- Ờh! ko có chi chị Tr, Huy nó qua đưa cho chị đúng ko?



- Uhm! Mà tại sao bạn em xin số dt của chị chi dạ?



Nó về Mỹ đi học được 1 tuần thì điều nó chưa bao giờ dám nghĩ đến đã xảy ra. Quen biết nhiều người nó mới càng cảm thấy yêu thương loài chó. Tinh thần của nó bây giờ cực kì bất an và khó chịu. Nó khó chịu vì nó không hiểu tại sao người mà nó thân nhất lại có thể phải bội và đâm sau lưng nó như vậy được.



- M` gửi dùm t chiếc nhẫn chưa Huy? (Nó giả vờ nhắn tin về hỏi thằng Huy)



- Rồi ku! T gửi tuần trc lúc m` về Mỹ rồi!




- Uhm! Cảm ơn m`, sẵn tiện t muốn nói với m` là lưng t đéo phải là tấm thớt bởi vậy đừng có đâm chém nữa



- M` nói cloz gì vậy Nguyên?



- Dm có cần t giải thích ra ko? T nhờ m` đi đưa nhẫn chứ đéo có nhờ m` xin số dùm, giờ thì biến đi, cảm ơn trời vì t có thằng bạn như m`.



Nó sign out ra khỏi facebook lẫn yahoo, chỉ ko muốn nghe thêm bất cứ lời giải thích nào từ thằng Huy. Nó tức lắm, nó tức vì ngay cả thằng bạn thân nó cũng phản bội nó chỉ vì 1 ngừoi con gái.



Lúc nó đến trường đi học, đa số là bạn bè mới nên nó chỉ quanh quẩn với mấy đứa con trai và chưa có bắt chuyện nhìu với mấy đứa con gái. Nhưng mặc dù chưa nói chuyện nhìu, nó vẫn có thể liếc nhìn vòng vòng xem ai đẹp ai xấu và ai nằm trong tầm ngắm của nó. Mỗi tiếc học cứ như 1 cực hình, và để làm cực hình này dễ chịu hơn thì nó lại quay qua lén nhìn trộm Linh, người con gái từ Việt Nam mới qua, 1 cô tiểu thư đài cát.



Da trắng, tóc dài, dáng chuẩn, cao tận 1m6 hơn. Không chỉ biết cách ăn mặc mà nhỏ còn nói chuyện rất khôn khéo nữa. Nó úp mặt xuống bàn xoay qua 1 bên rồi bắt đầu trộm nhìn Linh, nhìn quài mà chẳn bik chán, nó cứ mong cho tiết học càng dài càng tốt để nhìn cho đã mắt. Vừa suy nghĩ vu vơ vớ vẩn vừa nhìn Linh thì đúng lúc đó nhỏ lại quay lại nhìn nó, lúng túng ko bik làm gì nó nhắm mắt lại rồi giả vờ ngủ nữa. “Bộp”, có cảm giác mới vừa bị quýnh. Vừa xoa đầu vừa ngẩng đầu lên miệng lép bép chửi dcm thằng tổ cha nhà nào quýnh t! ==”



- Wake up! (Dậy đi, ông thầy tây nhìn nó cười)



- I wasn’t sleeping! (Tui đâu có ngủ đâu, nó trả lời bướng với ổng)



- So what was you doing? (vậy úp mặt xuống bàn làm cm gì)



Ức chế ko muốn trả lời ông thầy nữa vì vừa bị ổng chọc rồi bị cả lớp cười, nó chỉ biết im lặng rồi cắn cây bút bi, quay qua nhìn nhỏ thì thấy con nhỏ cũng cười mỉm mỉm. Má ơi nhục quá! Ko bik còn lỗ đâu mà chui đây hả trời, nhìn gái mà bị ông thầy quýnh vì tội ngủ, oan quá má ơi!



1 ngày gần như trôi qua 1 cách nhàm chán, về đến nhà, nó quăng cặp 1 góc rồi đánh 1 giấc ngủ đến tối.



Vừa mở mắt ra, nó liền bật cái laptop toshiba của nó lên, rồi onl fb. Nó lúc nào cũng thích check fb của chị Tr nhất, coi mấy thằng con trai cứ post lên wall xin số dt rồi đòi làm quen nhìn trông buồn cười chết dc. Nó cảm thấy tự hào hơn vì nó ko phải làm những chuyện như thế, vào inbox thẳng với chị Tr.



- Hi! Tr là bạn của chị N đúng ko? Mình là em của chị N nè!




Nó biết chị Tr cũng bỡ ngỡ trc tin nhắn của nó, vì nó có thể thấy sự ngập ngừng của chị trc khi đánh câu tl hoàn chỉnh. Nó, muốn reset những chuyện đã qua, nó muốn bắt đầu lại, và bắt đầu lại với chị Tr. Không biết là vì nó chưa chinh phục dc chị Tr hay là vì nó thật sự thích chị ấy.



- Hi e! Chị có nghe nói về em, em tên Nguyên nhỏ hơn chị 4 tuổi đúng ko? =]



Câu trả lời móc méo của chị Tr cũng phải làm cho nó quá đỗi ngạc nhiên. Con gái gì mà mưu mẹo ghê vậy trời.



- Xưng chị em nghe sến lắm, mình xưng heo với mập đi nghe cho nó dễ thương!



- Cái định nghĩa sến của em lạ ha?!



- Tr àh, cho mập xl về những chuyện đã qua, hãy cho mập 1 cơ hội nha!



Câu khẩn cầu của nó chắc hẳn là rất bất ngờ đối với chị Tr, chị cũng chưa đưa ra quyết định cho nó, chị cũng chẳng trả lời, nó nghĩ chắc chị đang cần thời gian cho những chuyện đã qua.



Lướt vòng vòng facebook thì nó thấy 1 friend request, Hoàng Vĩ Linh, tên ai 3 chữ đẹp vậy ta, người cũng đẹp nữa, mà sao người này nhìn quen quen. Trc khi confirm friend request, nó vào fb ngta và xem qua những bức hình tự sướng, toàn trên 50 likes mỗi bức, ủa con Linh trong trường mình mà. Nó cười thầm trong bụng, hé hé, dc gái add facebook là vui rồi, nó mãi mê coi hình public của nhỏ và quên nhận ra trời cũng đã gần khuya rồi.



Nó vội vàng làm bài tập qua loa rồi lại lăng lên giường ngủ tiếp. Đáng lẽ cái tên heo với mập đều phải là của nó, suốt ngày chỉ biết ăn với ngủ chẳng làm dc gì ra tích sự. Tên Trư Bác Giới cũng hợp, bởi nó có thêm cái tội mê gái nữa.



Mỗi ngày đến trường chẳng khác gì 1 show diễn người mẫu với nó, ngày nào cũng ăn mặt tương tất và gọn gàng, nhìn trông rất bảnh bao chẳng biết để làm gì. Chắc là để lấy hình tượng với mọi người với lại đây cũng là 1 thói quen của nó.



Đang ngồi học toán gần gục xuống bàn ngủ, thì nó có cảm giác bị ai khều trên vai, cái cảm giác này giống y chang cái cảm giác bị cái em người Nhật trên máy bay khều vậy. Nhớ lại nhớ em ấy quá, ko biết em ấy giờ đang ở nơi đâu. Ông đang ngủ nha, đứa nào to gan dám phá giấc ngủ ổng lôi cả dòng họ ra chửi cho nghe. Thôi tưởng tượng vu vơ xoái đầu lại nhìn thì nó thấy 1 em người châu á, chắc là Thailand hay Phillipine gì đó. Mắt to, mũi cao, da ngâm, tóc uống lọng đen óng ánh. Nó trợn trắng mắt trc sự quyến rũ vô đối thủ của em này. Ông trời ơi số con sướng vậy sao ta???



- Can you help me with these Math problems? (Bạn giúp mình với mấy bài toán này nha)




Chắc con nhỏ này dc sinh ra ở Mỹ nên ngu toán, chứ thực sự cái lớp toán nó đang học chẳng cần phải nghe giảng cũng có thể làm dc. Nó biết dc cái thuận lợi của tụi châu á là cực kì giỏi toán nên lúc nào cũng dc tụi mỹ bu vô để hỏi bài. Lần đầu tiên cảm thấy tự hào như vậy, nó hơn hở cười tươi rói nhận lời



- Sure! (Chắc chắn rồi)



Nó tỏ vẻ chuyên nghiệp và sành điệu, quay lại chỉ con nhỏ các bài toán dễ ẹt rồi còn bày cho nhỏ 1 số cách tính khác với ông thầy đang dạy. Nó mừng roi rói khi thấy cái mặt khâm phục của con nhỏ.



- Why are guys so smart? (Sao tụi châu á tụi bay giỏi quá vậy)



Ơ cái đệt! M` cũng là châu á mà! Nó vừa suy nghĩ rồi quay lên làm giá. Nghĩ là nó có thể lấy dc lòng con nhỏ rồi. Miệng rực rỡ cười tươi như hoa, nó lấy cây viết đỏ rồi viết vào mảnh giấy nhỏ nhỏ xíu.



- Can I have your phone number? (Bạn cho mình xin sdt dc ko?)



Quay lại rồi đưa cho con nhỏ, 1 lát sau, con nhỏ lại khều vai nó rồi truyền mảnh giấy lại. Chưa kịp mở ra coi thì chuông reng hết tiết, trong lòng nó vui sướng cầm mảnh giấy trên tay mà tay chân bủn rủn.



Đây là lần đầu tiên nó chính thức tấn công 1 em sinh ra ở đất Mỹ này, vừa đi qua lớp khác vừa suy nghĩ vẩn vơ, mở tờ giấy ra coi thì mặt nó tái mét, ko còn 1 miếng máu. Người nó sôi bừng bừng. Cái con khốn, t chỉ bài m` mà giờ trả ơn t thế cơ àh, láu láu láu! Tờ giấy con nhỏ đưa lại cho nó viết



- Sorry I don’t give my phone number out to stranger! (Xin lỗi! Mình ko có cho sdt cho người lạ)



Lạ con mắt m`!!! Ức chế, ấm ức đi vào lớp tiếp theo, ngậm ngùi buồn 5 phút vì cái con bé lưu manh đó. Hỏi vòng vòng mấy đứa bạn thì mới biết con bé đó tên là Charissa, người Philippine nhưng dc sinh ra và lớn lên ở Mỹ. Mấy đứa bạn nó bàn với nhau rồi cho rằng con nhỏ đó là hot girl của trường này. Hot con mắt tụi bay, nó tự nhủ trong lòng “Hãy đợi đấy! Rồi ông sẽ báo thù” mặc cho mấy thằng bạn đang liên tiếp chọc ghẹo nó sau khi nó hỏi về con nhỏ như vậy, toàn là một lũ bựa nhân!