-
Người đẹp biển hay hoa hậu cũng không ăn như hai cậu đâu.
Người gì mà giữ eo gớm, ăn như con mèo.
CẠCH! (đó
là tiếng dằn đũa của hai thằng kia).
vừa dằn đũa xuống thì……………
RẦM! (cửa mở một cách tàn bạo)
Ló cái mặt ra………… là cái mặt lạnh lùng của Thái
Minh. @@. May mà mình ăn xong rồi không thì phòi hết ra mất….. chưa cần nói, tôi
như thói quen, tức khắc tự đứng lên. Thế rồi, Thái Minh nhếc mép một câu, túm lấy
tay tôi rồi lôi ra cửa, mặc kệ đây là nhà của ai…. Ủa? Sao hắn vào được đây nhỉ.
Tôi vẫn hơi ngạc nhiên.
Coi như không có Dương ở đây, Thái Minh lôi tôi
đi tự nhiên………. thằng Hải định xông vào thì tên Dương ra lệnh rút về ……….. Dương
mặt tối sầm,bốc lửa, như sắp thiêu rụi ngôi nhà này…….…….
Hai tràng trai ngồi lù lù ở bàn ăn, còn tôi và Thái Minh thì đã đi từ lúc
nào rồi………
Thái Minh lôi tôi đi, tôi nhìn quang cảnh xung quanh và chẳng biết hắn lôi
tôi đi đâu nữa………
-
Ê này! Đưa tôi đi đâu vậy! không đi học à???
-
IM.
-
Ô nè! Hôm nay không quát câm nữa à. Bây giờ lại sử dụng
ngôn ngữ mới hả?
-
CÂM.
-
Đấy lại thế rồi…….(@_@)
Tôi đành trật tự và ngồi sau xe
cho hắn lái xe. Đến khi xe dừng lại trước mộ cửa hàng cao, to và sang trọng. Tôi
há hốc mồm ngạc nhiên.
-
Ớ Ớ Ớ …….
-
Ngậm cái mồm vào.
-
Không!
-
Nói lại.
-
Haizz…….
-
Vào……
-
Nhưng tôi ăn rồi.
-
Ai bắt cô ăn
-
Thế tôi vào làm gì?
-
Chầu mồm(@@ hắn phán một câu rất chi chi là củ chuối).
Tôi đành bẽn lẽn theo sau hắn và không cãi lại vì tôi biết nếu cãi lại thì cũng
không thắng nổi tên đó!Hắn bước vào một căn phòng rộng, …………… chỉ có một cái bàn
trong bóng tối và thắp lên những ánh nến lãng mạn:
-
OÁI!cái cảnh này giống cảnh “lãng mạn” của hoàng tử với
công chúa trong phim ảnh thế nhở( Tôi chép miệng tuôn ra một câu rất chi là tự
nhiên)
(Tác giả: @_@ lãng mạn……… của……………của
ai?@@)
-
………..(Thái Minh không nói gì)
Tôi và Thái Minh bước vào bàn ngồi
xuống, trên bàn bày la liệt đồ ăn, nhìn cứ như ăn tối chứ không phải ăn sáng ý.
-
Một mình anh ăn sao gọi lắm thế?
-
Thích.
-
Đúng là công tử nhà giàu có khác!!!
Thái Minh cầm đũa lên cũng là lúc
có một bản nhạc du du dương âm bổng cất lên.
-
Anh mở cái này cho ai nghe?......(Tôi chau mày)
-
Tùy…….
-
Anh……….(định bụng cãi lại)……..- À mà thôi! Để tôi thay đổi
không khí chút nhá…….
Tôi nhăn nhăn nhở nhở, chạy vào
trong chỗ quản lí quán…………….
“Ộp pà gang nam sờ tài…..
……….Ê ê ê ê ê….Sệch sề lây đê……
…….Ộp…Ộp…ộp”
Bài hát “Gangnam style” của PSY lừng lẫy
vang lên thật rộn rang……
Mọi người trong quán nhăn nhó, tôi thì toe
toét phi ra chỗ Thái Minh….
-
Ê ê ê…..sệc sề lây đê…..ộp…ộp…ộp…( Tôi hát oang oang
theo PSY…..vừa hát vừa nhảy nhảy giống điệu con ngựa trong bài nữa chứ @@...)
(t/giả: Cấp cứu, cấp cứu! Cho em ý vào bệnh viện tâm thần đê)
Tôi nhảy nhảy trước
mặt Thái Minh….trông tôi phải nói là rất chi là “động dại lên rừng” =.=.
PHỌT!
Tất cả những gì ngự trong mồm Thái Minh đều được
phun hết vào mặt tôi….Sau đó là những tràng cười rộn rã của Thái Minh và những
người xung quanh…..
Tôi dừng lại…..Hướng
2 con mắt dao găm vào Thái Minh..
-
THÁI MINH! ( Tôi hét to hơn cả tiếng nhạc nữa…và….nhạc
dừng luôn….@@)
Thái Minh e hèm 1 cái rồi lấy lại vẻ lạnh lùng……
-Gì? ( Hắn thản nhiên hỏi như không có chuyện gì…..)
-Anh dám…….( Tôi lắp bắp, tay chỉ hết chỗ này sang chỗ khác
trên cơ thể tôi……quả thực nhìn tôi lúc này bẩn không tả nổi, thức ăn dính đầy
người….nghĩ mà thấy tởm)
-
Tại tôi?
-
Đúng!
-
Thế nào cũng được! ( Hắn lại thản nhiên)
-
Anh….
-
Cô nhảy như thế đến con “mi lu” cũng muốn phọt vào mặt….
-
Anh…..Ak…..Ơ…..Mà anh nói cũng đúng… Đúng là con “mi
lu” phọt vào mặt tôi mà….hahahhhahaahaha ( Tôi đốp lại)
-
Cô ….( Hắn không cãi lại được)
-
Hahahahah ( Tôi cứ ngồi cười hắt ra….Lần đầu tiên đốp được
tên này thì phải thấy vẻ vang chứ…hihii….Soi xét lại cơ thể, vết thức ăn vừa này
bị con: “mi lu” thải ra cũng đã bắt đầu đóng lại, khô khô @@)
Mặc cho tôi cười,
Thái Minh lừ lừ bước ra ngoài cửa luôn…….Tôi chới với chạy theo……
-
Ấy…..Ấy……quần áo tôi bẩn như thế này thì đi học bằng mít
à? Anh phải chịu trách nhiệm, chịu trách nhiệm đê ê ê ê ê!(Tôi kéo dài giọng)…………………………………
…………
VÈO èo èo!(Tiếng phóng xe như bay của Thái Minh,
tôi nhắm tịt mắt lại)
Kiiiiiiiiiittttttt! (tiếng thắng
xe gấp…..)
……………….Dừng lại ở một cánh cổng lớn……….
-
Đâu đây? (Tôi ngạc nhiên)
Lại là một khu biệt thự……….khá đẹp và
sang trọng…..nhưng không bằng 1 nửa nhà Thái Minh…và cũng không bằng 1 góc nhà
Dương….nhưng tóm lại là vẫn to và đẹp…
(*chú thích: Nhà Thái Minh không đồ
sộ hay đẹp như nhà Dương không phải vì nghèo hơn…..Thực ra, Thái Minh giàu hơn
Dương, giàu hơn rất nhiều…….*)
………..
Từ trong khu biệt thự đó, thấp thoáng
một bóng người hớt hải chạy ra…….
-Anh Thái Minh????!!!!! Ôi!!!.....anh
Thái Minh…sao anh lại đến đây? Anh đến đây để đón em đi học sao?.....hihihi (
Mai Mai- Phải, chính xác là Mai Mai…Nhỏ cứ toe toét nhìn Thái Minh….Đến khi nhìn
thấy tôi bên cạnh Thái Minh là nhỏ chuyển ngay sắc mặt….)…- Ơ! …Sao con nhỏ này
lại ở đây hả anh?...Nhỏ là “ bồ” của Dương mà!......Ak!..Em biết rồi……hay là
anh mang nó đến đây cho em ‘xử” hả? Hớ hớ…Không ngờ anh lại tốt với em thế….anh
yên tâm, em xử nhanh, gọn, nhẹ!....
Tôi nổi da gà…….
Mai Mai vừa túm lấy tôi thì……
-
Bỏ ra! ( Thái Minh gằn giọng)
-
Ơ…..không phải…anh…..????? ( Mai Mai trố mắt)
-
Cởi ra! ( Lại gằn giọng)
-
Cởi….cởi…..cởi gì ạ???? (Đến giờ thì Mai Mai lòi cả 2
con mắt ra mà thắc mắc rồi…tôi cũng lòi chứ chẳng chơi….Chẳng biết tên này có ý
gì nữa….)
-
Quần- áo! ( Thái Minh gằn từng tiếng một làm cho gai ốc
của tôi và Mai Mai nổi lên)
-
HẢ???? ( Tôi với Mai Mai đồng thanh lớn)
-
……
-
Anh…anh…đang làm cái quái gì đấy hở? ( Tôi bây h mới lên
tiếng)
-
Cởi ra! ( Thái Minh vẫn lạnh lùng)
-
Anh…..anh…..???? ( Mai Mai giờ mặt cắt không còn một giọt
máu)
-
Anh có thể giải thích một cách “trong sáng” hơn không?
-
Cô - Cởi đồ! ( Chỉ vào tôi)…- Cô - Cởi đồ! ( Chỉ vào
Mai Mai)….- Đổi cho nhau!... Are You Know?
-
HẢ????? ( Tôi với Mai Mai trố mắt hết sức)
Phù….hóa ra hắn bảo cởi đồ ra để đổi cho nhau…….Đến bây h tôi mới hiểu tại
sao hắn lại đưa tôi đến đây…Bởi vì quá “tiện thể”, có fan cuồng ở đây việc gì
phải tốn công đưa tôi về nhà lấy @@.....