Sau khi đã đánh chén xong, chúng
tôi về nhà TM. Về đến nhà, tôi chạy tót lên phòng, tôi sắp xếp 1 ít quần áo để
mai chuyển sang nhà Dương (@@). Sau đó tôi lăn ra khò khò luôn. Hôm nay mệt mỏi
rồi nên tôi không muốn nói chuyện với ai nữa.
//////////////////////////////
Sáng sớm...
Tôi vừa mở mắt ra thì thấy ngay tên
TM đang đứng trước đầu giường tôi.
-Á Á Á Á AAAAAAA! Cái anh kia.....Sáng sớm vào phòng tôi làm gì?
...Anh......chưa......làm gì chứ?
TM không nói gì....quay đi luôn....nhưng
tôi đã thấy....thấy mặt hắn thoáng đỏ...... Tôi cười thầm, sát nhân máu lạnh mà
cũng biết ngại á?:v:v ^^
(* chú thích: TM đang đứng “ngắm” trộm nó...bỗng nó tỉnh dậy.....Anh
không biết giải thích sao nữa...dù sao cứ lạnh lùng là không bị nó truy tố.....@@
*)
Hắn đi ra khỏi phòng tôi, tôi
liền cấp tốc đi làm vệ sinh cá nhân....Xong xuôi, tôi xuống nhà và chuẩn bị ăn
sáng.
Bước xuống cầu thang, tôi trợn
tròn,mắt khi trước mắt tôi là 1 bàn đầy thức ăn, toàn sơn hào hải vị. TM ngồi
bắt chéo chân, mặt vô cảm nhìn ra 1 hướng khác, xa xăm vô cùng. Tô bước xuống.
-E hèm! ( Tôi hắng giọng)
Hắn vẫn vậy, đôi mắt thẳm.
-
Này!
Hắn vẫn không trả lời.
Tôi ấm ức, đã thế thì chị cũng lờ
đi luôn ha.
Shit.
Tôi ngồi luôn vào bàn, ăn ngon lành.
Mặc kệ tên kai cứ đơ đơ ra, hỏi không trả lời, nói không nghe,....bla bla....
Đang ăn.....
Huỵch! Huỵch! Có tiếng đánh nhau
ngoài cửa. Bỗng 1 tên từ ngoài chạy vào, tôi biết đó là “đàn em” của TM.
-Cậu chủ!
-..............
Sau đó tên “đàn em” ghé vào tai TM
nói thầm......tôi nghe thoang thoảng.....nhưng mặc kệ…xía vào làm chi
cho mệt…..tôi ăn tiếp…
(* tên đàn em của TM nói: thằng Dương đang
làm loạn ngoài kia! Thưa cậu chủ…..nhưng……TM vẫn thản nhiên ăn….hạ tay ra lệnh
mặc cho tên Dương vào….đàn em rút lui..*)
Vì đang đói nên tôi ko quan tâm đến mọi việc,
mọi người xung quanh…ăn xong còn đến trường nữa chứ….hihi….đang thưởng thức bỗng
tay tôi bị nắm chặt, sau đó là người cũng bị lôi theo…ai đó…đứng dậy….
-Á! Dương?????
Tên Dương ko quan tâm…chỉ chú ý tới việc hắn
lôi tôi ra khỏi đây. Chắc vì trong hắn đang giận dữ hay sao ý, hắn đã nắm tay tôi
rất chặt, siết …và đau…
-Ái…đau! ( Hắn nắm chặt quá nên
tôi buộc miệng kêu đau.)
-BỎ RA!..( đến bây h TM cũng đã
chịu lên tiếng)
Dương nới lỏng tay…ánh mắt vẫn sắc lạnh nhìn
TM.
-KHÔNG – BAO GIỜ! ( Dương nhấn mạnh
từng chữ một)
Lần này thì TM thực sự tức giận, hắn đạp
tay xuống bàn cái uỳnh rồi thét:
-
BỎ - CON NHÓC – RA!!!