Cả hai đứng ngẩn, hóa ra đã lên tới tầng bày bán điện thoại từ lúc nào. “ làm vẻ mặt bình thường đi, không họ lại chọc quê đấy! “ hắn nói nhỏ với nó. Nó gật đầu. Rồi hắn kéo tay nó đi tới nơi bán hàng. “ E hèm, cho tôi xem những mẫu hàng mới nhất đi “ hắn nói. “ Dạ “ cô nhân viên nhẹ nhàng đáp.
Một lát sau, những mẫu máy mới nhất đã hiện ra trước mắt. Nó rụt rè đứng quan sát, trước tiên là cái đơn giá trước đã. “ Trời, cái nào cũng có giá khủng, ít nhất là trên 2000 USD, cái máy nó từng dùng bị hắn bẻ gãy làm đôi cũng chỉ có giá dao động trên dưới 200 USD thôi, vậy mà ….. “
Thấy nó đứng im, hắn nói: “ Sao còn đứng? Mau chọn nhanh đi “ Nó giật mình, khẽ nói: “ Mấy cái này đắt quá à! Mình …… “ “ Không sao, tôi đâu có thiếu tiền “ hắn cắt ngang. “ Thôi, nếu cô không chọn thì để tôi chọn giùm, cái màu xám này đẹp đấy! “ Hắn cầm lên, “ cũng chỉ 5000 USD “ hắn nói. “ Không có mẫu nào đắt tiền hơn sao? “ Hắn hỏi nhân viên ở đó.
“ Woa, đúng là tỷ phú, vớ được khách sộp rồi “ Nhân viên cười thầm. Rồi mang chiếc máy điện thoại màu xám kim lẫn chút màu xanh được thiết kế tinh xảo với màn hình mỏng, hình chữ nhật vuông vức, xung quanh được đính những hạt nhỏ lấp lánh sáng choang. “ Chiếc máy này có giá dao động khoảng 7000 USD ( khoảng 150 triệu), là mẫu hạng nhất ở đây đấy ạ “ “ Tốt lắm “ hắn rất ưng ý chiếc máy này. “ Tôi rất thích, bán tôi hai cái đi, một xám xanh cho tôi, một hồng nhạt cho cô gái này “ “ Dạ vâng ạ “ Các cô cười hí hửng, đúng quả không sai, từ cách ăn nói, cách đi đứng đến cách vận đồ của hắn đều toát lên vẻ sang trọng, chỉ có những công tử con nhà giàu mới có được.
Trong khi nhân viên gói hàng thì hắn quay sang nhìn nó. “ Sao? Cô ưng loại này chứ? “ thì thấy nó đứng im như tượng, nó đã đứng hình. 7000 USD, một chiếc máy điện thoại, nó chưa bao giờ mơ tới giây phút này. Hắn lại còn mua hai cái nữa, sự thật là ….. hắn có bao nhiêu tiền vậy? Theo như nó biết thì máy hắn đang dùng mới được mua cách đây một tuần với giá 6000 USD, vậy mà bây giờ lại tiếp tục hai cái máy với 15 000 USD ….. thật đáng sợ.
“ Cô nhìn gì chứ? Tôi thấy quá là bình thường mà “ hắn nhíu mày. “ Không, nó quá sức tưởng tượng với mình, mình sợ là mình sẽ không dám dùng nó mất “ Nó đưa đôi mắt sợ hãi nhìn hắn. “ Nhìn cô kìa, cứ nghe lời tôi đi, sẽ tuyệt lắm đấy! “ Hắn mỉm cười, “ cô bé ngốc này để nói chuyện cùng cũng rất thú vị đấy!
“ Của quý khách xong rồi ạ “ Cô nhân viên đặt hàng được gói cẩn thận lên trên mặt kính. “ Cảm ơn “ Hắn đưa tấm thẻ quẹt tiền đặt lên mặt kính. “ Trong đây là 20 000 USD, các cô có thể đi quẹt lấy tiền bất cứ khi nào thích, xin lỗi vì tôi không thích đem theo tiền mặt “ “ Dạ vâng ạ, nhưng để tôi trả lại 5000 USD cho ngài “ “ Không cần, số tiền đó cho các cô, đối với tôi nó cũng chỉ là giấy thôi mà!
“ Woa, nhiều tiền quá, còn chuẩn mỹ nam như thế này “ Các cô nhân viên nhỏ dãi. “ Dạ, cảm ơn ngài “ “ Ừm “ Hắn kéo nó đi, nó đi như bị thọt chân, bước đi cà nhắc. “ Cô bình tĩnh lại đi, chỉ cần nghĩ tới một cái giá bình thường thôi là được. Hắn nói “ Cậu đâu hiểu chứ! “ “ Số tiền đó thực sự rất lớn “. Nó ngước mắt nhìn lên. “ Thôi, quên chuyện đó đi, giờ tới trò cài màn hình điện thoại “