Sáng hôm sau, chiếc xe ô tô sang trọng đã đỗ trước cổng nhà từ lâu, từ trên xe bước xuống là một chàng soái ca trong mộng của nhiều cô nàng với khuôn mặt lạnh lùng, lãnh khốc, nhoẻn miệng cười hỏi nó:
- Thế nào? Đã sẵn sàng chưa?
Nó hít một hơi thật sâu rồi nói:
- Rồi, sẵn sàng rồi!
Chị Mai Mai đứng cạnh lau hết nước mắt của nó vẫn còn đọng lại trên hàng lông mi tuyệt vời:
- Em, đừng quá vì chị, nếu cậu ta làm gì quá đáng, hãy chạy về đây, chúng ta sẽ phá bỏ tiệm café và mở một tiệm nhỏ khác với số tiền chị gom góp được. Nhớ chưa? Nhất định không được chịu đựng một mình!
- ……được ạ! Nó gật đầu
Rồi chị quay ra đấm bùm bụp vào ngực của hắn:
- Cậu ….tôi cấm cậu làm gì quá đáng với em gái tôi, tôi mà biết thì cậu sẽ chết với tôi đấy! Đừng tưởng có tiền và có sắc đẹp thì muốn làm gì thì làm nhé!
- Chứ không phải thế à? Hắn hỏi vặn là Mai Mai ú ớ
- Cậu ….cậu!
- Hahaha!!!!! Hắn cười lớn.
- Chị, thôi đi mà! Nó tới ngăn
- Tình cảm quá nhỉ? Nhưng giây phút ấy sắp kết thúc rồi! Hắn nói
Rồi vẫy tay, vài ba tên vệ sĩ đứng cạnh chiếc xe đi tới, khuôn hết đồ của nó lên xe.
- Đi! Hắn ra hiệu cho nó
- Em đi đây! Chị nhớ giữ gìn sức khỏe, chị nhớ gọi cho em!
- Ừ, chị hứa, Mai Mai nói trong nước mắt.
Nó bước vào xe và chiếc xe bắt đầu lăn bánh, khung cảnh ngày càng thay đổi.
Sau hơn 2 tiếng đi, ngôi nhà kí ức của nó lại hiện ra, bây giờ nó thay đổi nhiều quá! Chẳng biết do nó tưởng tượng hay là do ngôi nhà thay đổi thật, khu vườn trồng đầy hoa hồng xanh cao quý ngày xưa giờ thành một thiên đường hoa mẫu đơn sang trọng, quý phái đỏ rực đẹp tuyệt vời.
- Mang hành lí xuống đi, phòng của cô ở trên tầng 3, hắn nói
- Cảm ơn cậu, nó trả lời
- Bây giờ tôi phải đi có chuyện, cô phải ở đây, không được đi đâu hết, rõ chưa?
- Ừm, mình biết rồi, nó nhẹ nhàng
Hắn vào xe, đóng cửa, chiếc xe lao vút đi ra khỏi lòng thành phố. Tới một nơi ….nơi đó gọi là ….bang ngầm The Dark ( bóng tối.)
- Cậu ấy đi đâu vậy nhỉ? Chắc chắn không phải đi làm việc rồi! Nó nhủ thầm
- Cậu chủ đi tới bang phái đấy ạ, cậu ấy là bang chủ của thế giới ngầm đứng đầu thế giới mà! Ông quản gia từ đâu xuất hiện khiến nó giật mình.
- Bang ….bang chủ ạ?
- Ừ!
- Nhưng cháu nghĩ công việc đó thật nguy hiểm! Nó nhíu mày lo lắng nói.
- Ta cũng nghĩ như vậy, thôi cháu lên cất đồ đi, cậu chủ về mà vẫn thấy cháu ở đây sẽ quát mắng ta cho xem!
- A, thế ạ? Xin lỗi, cháu không biết! Nó vội vàng mang đồ lên
- Không sao, ta sẽ giúp cháu một tay
- Cảm ơn ông ạ!