Chuyện Tình Của Cô Nàng Song Ngư

Chương 8: Bị...phát hiện rồi!!!(Tiếp)




Đột nhiên,thiên yết chạy ngược lại về phía phòng y tế,anh có cảm giác như chuyện gì sắp xảy ra,trái tim trong lồng ngực anh đập thình thịch.Thiên yết đi,để lại nhân mã đứng ngơ ngẩn không hiểu có chuyện gì.

Nhân mã gãi đầu,chạy về sân bóng tập tiếp.

___________________________________Phòng y tế_________________________________________

"Ưm...đau đầu quá"Song ngư ngồi dậy bóp trán,cô thấy đầu đau nhói.

"Đã tỉnh?"Xử nữ vén tấm rèm lên hỏi song ngư.

Song ngư giật mình quay ra,cô nhìn thấy một cô nàng xinh đẹp tóc nâu ngắn ngang vai đang dựa vào tường nhìn mình chằm chằm.

Xử nữ bước đến bên giường,mặt dí sát vào song ngư,tay khoanh trước ngực làm song ngư sợ ngả người ra đằng sau.

Xử hỏi"Cô...là ai,sao lại vào trường nam sinh?"

Đầu song ngư nổi tiếng đùng.bị..phát hiện rồi.Làm sao bây giờ?

Song ngư cười gượng hỏi lại"Cô sao thế,tôi...là con trai mà.Nhìn tôi mảnh mai thế này thôi chứ..."Song ngư lắp bắp giải thích thì xử nữ cắt ngang lời.

"Hừ,cô đừng hòng gặt tôi.Tuy tôi chưa kiểm tra nhưng tôi biết cô là con gái vì,mạch con gái khác con trai,thân hình mảnh mai,cơ địa khác con trai hoàn toàn,...hơn nữa,tôi là con gái đương nhiên phải biết"Xử nữ nói một lèo làm song ngư ù ù cạc cạc.Không biết thanh mình ra sao.

Nhìn song ngư cúi đầu hối lỗi,xử nữ cười nói tiếp"Tôi không biết cô vào trường bằng cách nào nhưng tôi chắc chắn rằng tôi sẽ có cách cho cô ra khỏi đây."

Song ngư hoảng hốt,mặt tái mét.Lắp bắp nói"Tôi...tôi không..."

Đúng lúc đó,điện thoại xử nữ vang lên cứu nguy cho song ngư.

"Tôi ra nghe điện thoại đã"Xử nữ liếc mắt nhìn song ngư nói.

Rồi cô đi ra ngoài nghe điện thoại nhưng cô không biết song ngư định lẻn về trong lúc cô nghe điện thoại nên ngư đã nghe hết được cuộc gọi.

Xử nữ"Alô,ai gọi vậy ạ?"

Tiếng người trong điện thoại"Xử à,mình đây cậu không nhận ra giọng mình sao?"

Xử"À,thiên bình,lâu quá không gặp,cậu có khỏe không?"

Bình"Ừm,mình khỏe.Ừm,dạo này mình liên lạc với cậu hoài mà không được"

Xử"Hi hi,mình hơi bận chút mà,dạo này công việc nhiều quá.mà cậu gọi mình có việc gì vậy?"

Bình"Hừm...à...chuyện này hơi khó nói chút."

Xử"Có chuyện gì cậu cứ nói đi,nếu trong khả năng nhất định mình sẽ giúp cậu hết sức"

Bình"Cậu nói vậy là mình yên tâm rồi.Chả là..."Rồi thiên bình kể hết mọi chuyện ra cho xử nữ nghe về việc song ngư giả trai vào trường thay song tử và nhờ xử nữ chiếu cố,giúp đỡ giùm cô.

Xử"À,ra thế,mình cũng vừa gặp song ngư đó,không đúng hơn là ở ngay trước mặt mình đây.Chuyện này hơi...khó nhưng cậu đã có lời nhờ thì mình sẽ giúp cậu chiếu cố cô ấy,cậu cứ yên tâm mặc dù mình không biết có thể giấu được bao lâu nhưng cậu cũng nên bảo tên song tử nhanh nhanh nha."

Bình"Ừ,cảm ơn cậu.Con bé nó nhờ cậu để mắt giùm nha.Hôm nào mình sẽ đãi cậu  một bữa ăn ^^"

Xử"Gớm,cô nàng chỉ giỏi lẻo mép.Không phải khách sáo.Thôi không còn việc gì thì mình cúp máy đây"

Bình"Ừ.Cảm ơn nhiều nhiều.Bye bye

Xử"Bye bye"

"Hừ ra đây đi,không phải chui lẩn thế đâu.Thiên bình đã có lời nhờ,tôi sẽ giúp cô."Xử hừ nhẹ,liếc mắt nhìn về phía sau chiếc rèm trắng,cô nàng song ngư đang trốn.Cô cảm thấy thật buồn cười.

Song ngư thấy vậy giật thót,nhẹ nhàng ra khỏi chỗ trốn,len lén nhìn xử nữ,sợ không dám nhìn thẳng.Xử nữ nhẹ nhàng nói.

"Cô không cần phải sợ như thế đâu,tôi thật ra đã thấy nhiều nữ sinh lẻn vào đây nên bắt buộc phải có thái độ như vậy.Nếu tôi làm cô sợ thì xin lỗi,thiên bình đã có lời nhờ lại hơn nữa trường hợp của cô là đặc biệt nên không sao,tôi sẽ giữ bí mật."

Song ngư thấy xử xin lỗi mình thì vội vã cúi đầu xin lỗi luống cuống nói"A...Không tôi...tôi xin lỗi cô mới phải.Thật sự xin lỗi vì đã làm phiền cô"

Xử nữ hài lòng mỉm cười"không sao,được rồi.Mà tôi hơn cô 3 tuổi,cứ gọi tôi là chị xử hoặc tiền bối cũng được"

Song ngư thấy xử nữ khá ôn hòa dễ nói chuyện thì vui vẻ ngồi đó nói chuyện với xử nữ.Hai cô nàng tám đủ chuyện trên trời dưới đất,không biết ở ngoài cửa phòng y tế,thiên yết đứng từ nãy giờ đủ để nghe hết câu chuyện.Thiên yết ngơ ngẩn.

Vậy là song ngư chính là con gái.Người mà anh tìm bấy lâu nay.Tự nhiên như thế,trong lòng thiên yết vui mừng như mở hội.Anh quay trở về lớp với gương mặt lạnh lùng như đôi mắt như ánh lên nụ cười.+

Thiên yết tự hứa với lòng mình nhất định sẽ không để mất song ngư một lần nữa.