-Thầy ơi bây giờ chúng ta sẽ đi đâu hả thầy? - Nu vừa trở về thì gặp thầy mình
-Bây giờ chúng ta sẽ đến VM&M 1 chuyến.
-Nhưng để làm gì hả thầy? Thầy định giới thiệu con với ai ở đó?
-Ông Nam. Giám đốc bộ phận âm nhạc. Thật ra ông ấy với thầy là bạn rất lâu rồi từ khi 2 chúng ta còn là du học sinh ở bên Châu Âu.
-Hèn gì thầy bỏ ra tâm huyết rất nhiều cho nhóm nhạc của chú ấy, đã vậy còn sẵn sàng giúp đỡ nữa.
-Coi bộ con biết nhiều quá nhỉ, vậy chắc chuyện công ty chú Nam bị Thiên Quân đe dọa con cũng biết đúng không?
-Dạ biết chút chút ạ? – Nu làm vẻ mặt hối lỗi nhìn thày của mình
-Con biết cũng tốt vậy ta sẽ đi thẳng vào vấn đề luôn. Trước mắt thầy đã có cách tạm thời không hợp tác với lại Thiên Quân nhưng điều thầy lo lắng nhất vẫn là nhóm nhạc. - ông đạo diễn ngừng trong giây lát như dò xét Nu rồi mới nói tiếp
-Bởi vì TQ đã biết thầy không ký hợp đồng độc quyền với VM&M nên bây giờ chỉ có con mới là có thể thôi.
-Nhưng con thì giúp gì được hả thầy? Không lẽ bên TQ đã điều tra được chuyện hợp đồng của thầy mà không điều tra ra được con
-Đương nhiên là chúng biết con nhưng chúng chỉ biết con là 1 trong những học trò của thầy thôi còn về khả năng của con thì vẫn chưa biết vì chúng đang quan tâm họ trò giỏi của thầy.
-Ý thầy là anh Tùng sao?
Vị đạo diễn già khẽ gật đầu thay cho câu trả lời. Thật ra trong đầu ông cũng đang mang rất nhiều suy nghĩ. Ông không muốn nhắc đến chuyện này vì sợ làm Nu tổn thương.
Mặc dù ông có rất nhiều học trò tuy nhiên chỉ có 2 người là được ông đánh giá cao là Nu và Tùng. Có một khoảng thời gian khi thấy 2 đứa quen nhau ông rất vui nhưng sau khi Tùng trở mặt khiến ông không khỏi đau lòng.
Ông không biết quyết định chọn Nu là đúng hay sai nữa, Tùng rất giỏi về chuyên môn trải nhiệm thực tế cũng nhiều nhưng tính của Tùng lại rất háo thắng và không muốn ai trên mình.
Còn Nu tuy khả năng còn thua Tùng đôi chút nhưng cô bé lại có năng khiếu thiên bẩm, thêm đó là tâm hồn trong sáng luôn nghĩ cho mọi người.
Bây giờ ông không thể giới thiệu Tùng cho ông Nam được vì như thế sẽ hại ông Nam, chỉ còn có mỗi Nu. Tuy Nu rất độc lập và mạnh mẽ nhưng ông không biết trong lòng con bé còn nghĩ đến vết thương đó hay không cho nên ông cũng không dám hi vọng gì.
-Vậy ý thầy là con sẽ thay thầy tiếp làm những MV cho nhóm sao? – Thấy thầy đăm chiêu suy nghĩ Nu liền hỏi để phá tan không khí im lặng nặng nề
-Con là 1 đạo diễn thông minh. Vậy ý con như thế nào? Thầy sẽ không ép con nếu như con không muốn. Con cũng biết Tùng là người như thế nào rồi nếu con chọn con đường này rất có khả năng sau này con sẽ phải đối đầu với Tùng.
-Con biết! Thầy cho con thời gian suy nghĩ được không? - Từ khi cô nghe thầy mình muốn giới thiệu cô cho VM&M thi cô đã biết ý đồ của thầy và cô cũng hình dung được những khó khăn mà cô sắp phải trải qua.
Trong lòng Nu giờ đây khá hỗn loạn. Cô ngồi nhớ lại từng kỉ niệm mà nước mắt cô bất giác lại rơi xuống. Cô đã yêu đã rất yêu anh và có lẽ cô cũng sẽ không bao giờ quên được ngày cô và anh trở thành 1 cặp đôi cùng nhau trải qua 1 quãng thời gian dài ở nơi đất lạ quê người.
Nhưng có lẽ lòng người là điều khó đoán nhất, dù có chết cô cũng không dám nghĩ đến những tình cảm đó chỉ là 1 màn kịch do chính anh làm đạo diễn và cô chính là nữ diễn viên chính. Đau, cô đau lắm! Khoảng thời gian đó đối với cô giống như địa ngục vậy. Cô đã phải mất một khoảng thời gian rất lâu để có thể hòa nhâp lại với cuộc sống bình thường.
Mới đó mà đã 3 năm rồi, 3 năm rồi cô không gặp lại anh, 3 năm rồi cô cố học cách chấp nhận sự thật, 3 năm để cô xoa dịu vết thương của chính mình.
Cứ ngỡ là đã chôn thật sâu trong lòng rồi thì sẽ không đau nhưng không phải vậy. Mỗi khi có dịp nhớ về cô vẫn thấy đau. Nu tự mỉm cười với chính mình, cô đã mạnh mẽ được 3 năm rồi vậy thì tạo sao giờ phút này cô lại đau đến thế, chuyện cứ ngỡ như mới xảy ra mà thôi.
Nhớ tới Tùng, Nu chỉ biết gượng cười trong chua xót. Con người tài hoa ấy lại thiếu đi cái tâm. Thế mới biết là uổng phí bao nhiêu.
Kể từ ngày hôm đó đến nay thì cũng lâu rồi cô và anh không gặp lại nhau không biết sau này nếu gặp lại nhau cô nên đối diện với anh như thế nào nữa. Khẽ nhắm mắt và ngước mặt lên trời hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh.
Nhưng hiện tại bạn của cô đang gặp nguy hiểm, nếu cô từ chôi thì nhưng khó khăn sẽ càng chồng chất lên vai của Pu, cô không muốn như vậy, ngày đó cô nợ Pu một lời xin lỗi. Trong đầu Nu lại tiếp tục hiện ra một đoạn quá khứ khác.
Tại một ngôi trường cấp 3 khá nổi tiếng ngày ấy đã có một câu chuyện xảy ra khiến cô không khỏi rùng mình khi nhớ lại. Ngày đó,cô là một cô gái may mắn khi được sinh ra trong một gia đình khá giả, trong trường cô vốn là một lớp trưởng năng động, giỏi giang, thành tích của cô phải gọi là luôn đứng đầu. Có lẽ chính vì thế mà cô rất tự cao. Ngoài ra cô còn là bạn gái của tuấn Kiệt - một anh chàng hotboy của trường, mọi chuyện cứ thế diễn ra rất êm đềm cho đến một ngày trong trường xuất hiện một nữ sinh.
Nhìn chung thì cô ấy cũng không thua cô bất cứ gì cả, và kể từ khi cô ấy xuất hiện vị trí của cô luôn bị lung lay, và cô luôn bị mang ra so sánh. Điều này khiến cô rất khó chịu và càng khó chịu hơn khi chuyện tình cảm của cô luôn gặp khó khăn khi Pu xuất hiện. Tuấn Kiệt luôn so sánh cô và Pu, không chỉ thế anh còn hay giúp đỡ Pu. Rồi đến một ngày, anh và cô chia tay nhau, nhưng điều cô không chấp nhận được là vì anh nhận ra anh yêu Pu .
Điều đó làm cô khá kích động, và vì sự nông nỗi của mình, cô đã khiến Pu phải ở trong nhà kho của trường một ngày một đêm. Cũng chính đêm đó trở đi, Pu đã trở nên im lặng hơn và rất sợ bóng tối.Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như sau đó, cô không phát hiện ra đó chỉ là trò đùa của một số thằng con trai trong trường thách Kiệt cưa đổ cô, rồi lại cưa đổ Pu, nếu thành công anh sẽ tiếp tục được giữ danh hiệu hotboy.
Cô độc ác vậy đó, ích kỉ vậy đó, nhưng Pu vẫn không một lời trách cứ cô, cô ấy vẫn an ủi cô ,xem cô như người bạn, thậm chí tháng đó vì bao che cho cô mà cô ấy còn bị hạ hạnh kiểm.
Một người bạn tốt như vậy khiến cô không thể không cảm kích, tình bạn thân của hai cô cũng từ đó mà ra và cô phát hiện được thật ra giữa cô và Pu có rất nhiều điểm giống nhau. Chính vì thế Nu đã tự hứa với lòng rằng phải bảo vệ Pu dù cho có chuyện gì đi nữa
Kết thúc suy nghĩ của mình, Nu khẽ lau đi giọt nước mắt đang lăn dài trên má của mình.
Có lẽ đã đến lúc cô nên bỏ qua cái quá khứ đen tối đó để bắt đầu cho tương lai tươi sáng của mình rồi. Cô đã hứa thì cô phải thực hiện. Cô không thể ích kỉ vì quyền lợi riêng của mình mà thất hứa với bản thân.
Phải cô cần phải mạnh mẽ lên. Cô biết nếu để chuyện này cho Pu biết thì Pu sẽ không chấp nhận để cô chọn con đường này chính vì thế Nu quyết định nhờ thầy giữ giùm bí mật.
Sau những ngày suy nghĩ và cuối cùng thì Nu cũng đã có quyết định của riêng mình. Cô phải bước tiếp con đường mà cô đã chọn dù có chông gai như thế nào. Nhưng bây giờ cô phải làm sao cho Pu đừng biết chuyện giữa cô và Tùng, vì nếu Pu biết cô chắc chắn Pu sẽ không bao giờ muốn cô làm điều này. Chính vì thế cô đành nhờ đến thầy của mình.
*******
-Con đã suy nghĩ kĩ về lời đề nghị của ta chưa? – vị đạo diễn già nhìn Nu suy tư mà hỏi
-Con sẽ nhận lời thưa thầy, con đã suy nghĩ kỹ rồi, nhưng con cần thầy giúp đỡ. – Nu nhẹ nhàng trả lời đôi mắt ánh lên sự quyết tâm.
-Vậy là tốt rồi, thầy sẽ luôn luôn hỗ trợ con, con yên tâm đi. Vậy trước tiên con cần thầy giúp gì cho con?
-Thầy đừng nói với công ty VM&M là con nhận lời nha, con muốn gây một chút bất ngờ.
-Với cô bé quản lý sao? Thật thú vị nha. Nhưng con yên tâm việc này thì ta làm được– vị đạo diễn nheo mắt nhìn và mỉm cười.
Sáng ngày hôm sau khi vào công ty Pu đã nghe qua chuyện đạo diễn của nhóm xin ngừng hợp tác và hứa sẽ giới thiệu người phù hợp.
Trong lòng cô bỗng dâng lên một suy nghĩ về Nu. “Phải chi Nu được chọn vào vị trí đó thì hay biết mấy?”. Nghĩ là làm, Pu vội vàng gọi điện cho Nu và hỏi ý kiến Nu.
-Alo Nu hả, tao nghe nói thầy mày đã xin ngừng hợp tác với công ty tao rồi đó, hay là mày xin thầy mày giới thiệu mày đi, vô đây làm chung với tao nè.
-Thầy tao giới thiệu học trò giỏi của thầy cho công ty mày rồi, mày yên tâm, tao không thích bon chen đâu. – Nu vừa nói vừa nở nụ cười gian manh
-Tao biết tính mày không thích tranh giành, nhưng đây là cơ hội tốt mà, mày nên nắm bắt
-Tao nghĩ tao sẽ không nhận lời được vì dạo này tao đang bận quá, với lại tao cũng đang có kế hoạch riêng của tao, tao e là sẽ không kiêm nhiệm nỗi nhiều công việc trong một lúc
-Mày nói vậy thì tao chịu chứ sao giờ, tao cũng không nỡ ép mày đâu, thôi mày lo làm việc đi rồi bữa nào gặp tám sau. –Pu tiếc rẻ trả lời mà cô đâu hay rằng bên kia đầu dây Nu đang cười khoái trá vì đã lừa được cô
Thời gian nhanh chóng trôi qua, mới đó mà đã 2 ngày kể từ ngày Nu từ chối lời mời của Pu. Nhưng Pu cũng không muốn làm Nu bận lòng nên không nhắc lại, chỉ mỉm cười chờ vị đạo diễn mới thôi, trong suy nghĩ của cô, chắc vị đạo diễn mới sẽ là một ông chú lớn tuổi, mập mạp, và khó chịu.
Thế nên khi ngồi trong phòng chú Nam chờ đợi vị đạo diễn mới đến cô cảm thấy vô cùng nhàm chán. Bỗng có tiếng gõ cửa làm cô giật mình. Chú Nam ngồi một bên khẽ lên tiếng “Mời vào”
-Dạ cháu chào chú, cháu theo yêu cầu của thầy cháu đến để nhận công việc.- Nu lễ phép chào hỏi
-Ừ ta có nghe qua rồi, đây là trợ lý của chú, cũng là người trực tiếp quản lý nhóm nhạc, cháu làm quen đi sau này hai đứa sẽ làm việc với nhau khá nhiều đó.
-Dạ. Chào bạn. Rất vui được làm quen với bạn, mình tên Mai Khanh, bạn cứ gọi mình là Nu nhé. – Nu vừa nói vừa cười làm cho Pu khó hiểu nhưng sau khi hiểu ra thì cô chỉ biết gằn giọng mà nói lại với trò đùa của con bạn
-Chào bạn, mình là Uyên Phương, cứ gọi là Pu nhé, hi vọng hợp tác vui vẻ.
-À đúng rồi Pu, để tiện cho công việc sắp đến Mai Khanh sẽ đến ở cùng nhà với mấy đứa vì vậy cháu giúp Khanh hòa nhập nhanh nhé.
-Dạ cháu biết rồi thưa chú, cháu nghĩ bạn ấy sẽ làm tốt mà thôi, vậy bây giờ cháu giới thiệu Khanh với mấy anh trước nhé chú.
-Ừ vậy cũng được.- Chú Nam hào hứng nói chuyện mà không để ý ánh mắt của 2 cô nàng.
Vừa bước ra khỏi phòng, Pu nhanh chóng thay đổi thái độ với Nu
-Vậy là sao mày mau giải thích cho tao không là tối nay mày biết tay tao nha.
-Sao là sao, tao chỉ muốn chọc mày một tí thôi mà, làm gì mà căng thẳng vậy em iu.
-Tao không tha cho mày đâu. – Vừa nói xong Pu đã nhanh chóng rượt Nu chạy lên sân thượng của công ty.
-Nghĩ cũng hay ha mày. Tao với mày ban đầu cứ như nước sông không chạm nước giếng, vậy mà nhờ một cái hiểu lầm bây giờ lại thành bạn thân. – Nu ngước mặt lên trời và mỉm cười nói
-Ừ đâu cũng là cái duyên thôi mày ơi. – Pu vừa nói vừa nhéo má Nu. Con đường phía trước còn nhiều chông gai lắm đó, tao hi vọng mày sẽ không bị tổn thương.
-Tao xin lỗi đã gạt mày nhé nhưng tao muốn cho mày một bất ngờ thôi, ai biết phía trước là gì đâu nên vui được phút nào thì cứ vui đi. – Nu vừa nói xong thì cả hai cùng bật cười.
Trên sân thượng yên ắng chợt vang lên tiếng cười trong trẻo của hai cô gái. Dù họ biết cuộc chiến sắp tới sẽ không hề đơn giản tí nào, nó có thể khiến họ bị thương nhưng họ mặc kệ, họ sẽ cố gắng cùng nhau. Và chỉ cần cả hai bên cạnh nhau thì mọi chuyện đều sẽ đi qua giống như bao năm qua họ đã từng