Chuyện Tình Cổ Tích (Anh À! Đừng Trốn Nữa Vì Em Yêu Anh)

Chương 19: Ngày họp mặt




Đúng lịch hẹn các chàng trai xuất hiện tại công ty.Sự xuất hiện của các chàng trai làm mọi người rất tò mò.

NV1 nói với ánh mắt mơ màng: Thêm 1 người nữa kìa mấy bà. Không biết hôm nay ngày gì mà toàn trai đẹp ghé công ty mình không? Không lẽ bên Châu Phi trục xuất nhiều vậy hả bà?

NV2: Gì vậy bà, tui nghe nói là người đầu quân về công ty mình.Bà thôi mơ mộng dùm tui cái, vừa đẹp vừa tài sắp tới lại nổi tiếng nữa ai mà thèm để ý tới mình.

NV3: Ừ. Tui nghe nói công ty mình dự định tấn công sang lĩnh vực giải trí. Chắc họ là “ gà mới” để tấn công đó.

NV 4: Em nghĩ nhìn đẹp trai, tài năng thêm sự hỗ trợ của công ty mình nữa. Vậy chắc sẽ mau nổi tiếng lắm…… Những lời bàn tán rì rầm cứ thế mà lan truyền đi với tốc độ chóng mặt….

Ken và Bo dường như khá quen với những lời bàn tán đó nên cứ lướt qua để có mặt tại phòng họp, trong hai người giờ đây mang những suy nghĩ trái ngược nhau. Nếu như Bo háo hức mong chờ ngày đầu tiên được làm việc với 2 thành viên mới của nhóm thì đối với Ken đây là ngày buồn chán nhất. Ken cũng không thể hiểu tại sao cậu ghét cái ánh mắt của Kei nhìn Pu khi Pu cười với cậu ta, và Ken cũng ghét luôn sự quan tâm của Pu dành cho anh chàng sinh viên nhạc viện. Ken cảm thấy rất ghen tị với những gì mà cậu không được….. khi cả 2 vẫn còn chìm trong suiy nghĩ của mình thì 1 giọng nói quen thuộc cất lên:

-Hai anh đến lâu chưa? Sao không vào phòng mà đứng đây làm gì?- Vừa nói Pu vừa đẩy cửa phòng họp và mời Kei và Bin vào phòng.

Cùng lúc đó chú Nam cũng vừa tới phòng. (Nhờ sự xuất hiện của chú mà cuộc chiến tranh bằng mắt đã không diễn ra). Thế là cuộc họp nhanh chóng được bắt đầu. Giọng chú Nam cất lên đều đều: “Như tôi đã phổ biến trong buổi casting,trước mắt các bạn sẽ được lập thành một nhóm nhạc thần tượng hoạt động trong một thời gian ngắn sau đó công ty sẽ đề ra hướng phát triển cho mỗi thành viên. Các bạn có thể yên tâm vì trước khi các bạn đi vào hoạt động chính thức thì các bạn sẽ phải trải qua 1 quá trình tập luyện gắt gao và khép kín để hoàn thiện giọng hát, vũ đạo, thể lực cũng như 1 số kỹ năng cần thiết. Nhưng trước mắt chú trọng nhất là giọng hát vàvũ đạo. Đây chính là bản hợp đồng cũng như là đường hướng phát triển chung cho nhóm trong tương lai cũng như là bản mô tả công việc cụ thể của các bạn trong vòng 1 năm tới.”

Tất cả mọi người không hẹn nhưng đều chăm chú đọc những dòng chữ ấy một cách cẩn thận. Thời gian chầm chậm trôi qua, không một tiếng động dù là nhỏ nhất, không khí chìm dần vào im lặng và có phần rơi vào trạng thái căng thẳng. Cảm nhận nét căng thẳng thoáng qua trên mặt của các thành viên Pu khẽ nói với chú Nam: “ Chú ơi đây dù sao cũng là bước ngoặt khá lớn với các anh ấy, hay là chú cho các anh ấy về nhà suy nghĩ đi rồi mình sẽ kí hợp đồng vào hôm sau được không chú.”

Chú Nam nghe thấy Pu nói cũng có lý, vì thật tâm chú muốn các thành viên sẽ chấp nhận các điều kiện 1 cách thật thoải mái.Tuy biết rằng trong hợp đồng chú đã cố gắng để các điều khoản sao cho đôi bên cùng có lợi và tạo mọi điều kiện cho các thành viên nhưng tất cả cũng chỉ là suy đoán chủ quan nên ông đang muốn nghe ý kiến của từng người thế mà họ cứ yên lặng. Suy đi tính lại ông quyết định cho họ một ngày để suy nghĩ. Cuộc họp kết thúc, tất cả bọn họ tiến về phía cửa công ty và rồi mỗi người 1 hướng giống như chính suy nghĩ trong họ. Không ai biết rằng ngày mai sẽ là bước ngoặt thay đổi chính mình.

Đối với Bo có thể không còn gì để phải suy nghĩ về hợp đồng nữa bởi lẽ nó vượt xa hơn tất cả những gì mà anh nghĩ. Quả thật công ty có chế độ đãi ngộ nhân viên quá tốt.Nhưng khi nhìn sang mặt của Ken thì Bo lại khó hiểu. Anh không biết vì vấn đề gì mà từ đầu đến giờ Ken mặt Ken luôn căng thẳng. Không chịu được Bo đành cất tiếng hỏi:

-Mày sao vậy, tao thấy hợp đồng ổn mà, hay mày thấy chỗ nào chưa ổn, mai thương lượng với chú cũng được mà làm gì mà căng thẳng quá vậy?

-Ken lắc đầu thở dài: Haiz….hợp đồng thì có gì mà không ok hả mày, quá tốt là đằng khác nhưng cái tao khó chịu là sắp tới mình phải ở nhà chung đó. Mày nghĩ sao tao vậy mà lại ở với 2 thằng bánh bèo đó vậy.

-Bo nghe thế liền đánh thằng bạn mình 1 cái: Cái thằng này, mày nói nhảm gì thế, sắp tới là anh em chung 1 nhóm mà bây giờ còn nói bánh bèo này nọ là sao? Hay là mày đang ghen đúng không?

-Ken giật mình: Ghen cái đầu mày đó, tụi nó có gì mà t phải ghen?

-Bo chỉ biết lắc đầu: Có đó bọn họ có sự quan tâm của Pu còn mày thì không đúng không?

-Bị đoán trúng tim đen Ken giẫy nãy lên: mày nói gì vậy? Ai cần ôsin quan tâm chứ?

Bo không nói gì khẽ cười với chính mình. Ken là thằng bạn tốt của anh, anh còn lạ gì nó nữa mà không biết nó đang nghĩ gì,giữa anh và Ken có rất nhiều điểm chung, có lẽ vì thế mà giờ đây ngay cả việc thích ai đó cũng giống nhau. Nhưng cái gì giống nhau thì tốt chứ cái này giống nhau thì hơi căng. Nếu nói anh không cảm thấy ghen tị với 2 người kia thì không đúng lắm, nhưng vì đã tiếp xúc nhiều với Pu nên anh biết với bất kỳ ai Pu đều luôn quan tâm và vui vẻ như vậy không riêng gì 2 chàng trai kia.

-Thấy Bo cứ miên man suy nghĩ Ken liền hỏi: Mày bị gì thế?

-Tao có bị gì đâu, chỉ hơi thắc mắc điều kiện hợp đồng tốt như vậy mà sao 2 bạn kia còn phải phân vân. Cũng lạ thật.

-Thì bánh bèo nên nhiều chuyện vậy đó mà. Ken nhăn nhó trả lời

- Bo thì bo tay với thằng bạn của mình. Bây giờ chỉ có tao với mày thì nói vậy không sao chứ sau này có 2 bạn đó mày đừng nói vậy đó thằng quỷ

-Ken mạnh miệng nói lại: Có gì đâu phải sợ mà ta không dám nói.

-Tao biết mày không sợ gì nhưng nói như vậy dễ mất lòng nhau lắm còn làm việc lâu dài mà mày.Mày không vì tao thì cũng vì ước mơ của mày đi.- nói rồi Bo cố ý đổi sang đề tài khác để cho Ken tự suy nghĩ.

Còn đối với Kei và Bin thì đây có lẽ là bước ngoặt rất lớn trong cuộc đời họ. Không phải hợp đồng không ổn mà là do mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến cả 2 chưa kịp chuẩn bị tâm lý để thích nghi.