Editor: Sakura Trang
Đầu thôn có một hộ gia đình, tối nay không khí đặc biệt có chút náo nhiệt, nguyên nhân thì ra là có người thành thân. Mặt ngoài nhìn thì có vẻ rất bình thường, nhưng nhìn kỹ, lại thấy có chút kỳ quái, việc thành thân tuy vô cùng náo nhiệt, nhưng người tham gia lại không nhiều, ngay cả trẻ con để ồn ào đều ít có, giống như là bị quản lí nghiêm khắc không cho ra, thế nhưng, điều này hiển nhiên không ảnh hưởng đến tân lang tân nương đang vui mừng hạnh phúc. Tất nhiên tân lang tân nương nói ở đây chính là Lê Phong và Lê Thư.
Lê Thư cảm giác mình như đang ở trong mơ vậy. Giá y* đỏ thẫm trên người, đường may tinh tế, mắc dù không phải thứ đắt tiền, cũng là đo các các ca ca nhà bên cạnh dùng tấm lòng làm ra để cho hắn mặc, để cho hắn có thể dùng khi gả cho nàng... Hắn là người của nàng, có đúng hay không? Mỗi khi nghĩ như vậy, hắn luôn có một cảm giác vô cùng kích động, hắn là người của nàng, nàng muốn hắn, tim hắn đập thình thịch....
*giá y: áo cưới
Chỉ một lát đã đến nghi thức phu thê giao đối bái, hắn đứng đối diện nàng, trong lòng kích động không nói nên lời, chỉ hi vọng vĩnh viễn không rời xa nàng, ... hơi hơi không tập trung. Lúc đối bái thì nàng túm lấy ngón tay hắn --- nàng vẫn luôn là như vậy, tính bướng bỉnh như trẻ con, khiến hắn lúng túng xấu hổ, cũng khiến cho hắn không nhịn được mà chìm đắm trong đó, chỉ muốn cố gắng để cho nàng hài lòng... Thật ra, bị nàng trêu đùa, hắn cũng vui vẻ....
Kết thúc buổi lễ, nàng tiếp quan khách, hắn đi vào phòng, ngồi ở trên giường chờ nàng trở về, trong lòng trà đầy sự vui mừng. Hắn mắc dù không tính là trầm ổn nhưng chưa bao giờ cảm bồn chồn như vậy. Thê chủ, thê chủ đại nhân của hắn... Hắn là phu lang của nàng, chính phu của nàng. Hắn không nhịn được vừa cười vừa cúi đầu xoa nắn ngón tay. trong đầu toàn bộ là hình ảnh của nàng.
Nàng là tốt nhất.
Cửa "Két" một tiếng mở ra, tiếng nữ tử trêu đùa vang lên: "Thế nào, ngồi không yên? Đợi không kịp nữa rồi?" Tràn đầy sự hài hước. Lê Thư vì có khăn che đầu nên không nhìn được cảnh bên ngoài nhưng cũng biết nữ tử lúc này nhất định là đang cười mặt mày cong lên tràn đầy sự gian xảo.
Bị đoán trúng suy nghĩ trong lòng, mặt hắn đỏ lên, rồi lại sửng sốt, thời gian còn sớm, nàng hẳn là nên ở bên ngoài tiếp khách mới đúng, sao lại quay lại sớm như vậy? Không phải là do tửu lượng kém... Hắn kinh hãi, sợ nàng say rượu gặp chuyện không may, mặc dù không dám vén khăn che đầu, lại vẫn vội vàng đi ra khỏi giường, nhưng không ngờ đối phương vốn không có biểu hiện bị say rượu, vô cùng tỉnh táo mà ôm lấy eo hắn ---- hắn giống như là nhớ thương nhảy vào ngực nàng vậy, răng nhỏ của nàng trong chớp mắt liền cắn lên môi của hắn, còn một cái móng vuốt sói thuận tiện liền thoải thích mà xoa nắn mông của hắn ---- nàng thích thú vuốt chỗ đó, hắn chỉ cảm thấy tai mình đang nóng bừng lên.
Nhưng cũng không ngăn cản nàng, chỉ nhẹ nhàng cẩn thận ôm lấy nàng, đi đến bên giường, muốn đặt nàng nằm lên giường, đối phương lại dùng sức một cái, liền thuận tiện kéo hắn đến trên giường, sau đó dùng tay ôn nhu vén khăn chùm đầu của hắn.
Dưới ánh nến nhàn nhạt ái muội, ánh mắt nữ tử ngời, giống như đang thưởng thức khuôn mặt mà nam nhân tự nhận là xấu xí, không đợi nam nhân khó xử liền rướn người lên, đem nam nhân áp dưới thân, cảm nhận được hạ thân nam tử khác thường, nữ tử cười, nhìn lên ánh mắt của nam nhân, nam nhân xấu hổ chuyển mặt sang một bên.
Nữ tử ý cười càng sâu, cúi người, như con vật nhỏ liếm liếm nam nhân môi, trêu đùa cái lưỡi kia, nam nhân đỏ mặt rụt lại, rồi sau đó lại rướn người hùa theo ý, chân dài nhẹ nhàng cọ xát thân thể của nữ tử, dùng tới cách mà ca ca nhà bên cạnh dạy trúc trắc dụ dỗ. Mặc dù kỹ xảo không có chút nào thuần thục nhưng lại dẫn tới nữ tử sốt ruột khó nhịn, vội vàng kéo mạnh quần áo của nam nhân xuống, nắm lấy vật kia, nhưng cố nén không nuốt lấy, như có ý xấu xa trả thù mà nhẹ nhàng xoa nắn, khiến nam nhân liên tục thở gấp, lúc này mới đưa hắn nuốt vào, lúc ấy khuôn mặt nam tử mới tràn đầy hạnh phúc...
"Ưm... Ư.... A.... Muốn.... Muốn... A...."
Trong phòng tràn đầy cảnh xuân kiều diễm....