“Ồ, lớp mình mà cũng có gái cơ à???” - Nam sinh lớp trưởng dụi dụi mắt - “Mỗi tội, bưởi không có... hài... á ự!”
Không thương tiếc cho cú chốt ngay mặt thằng lớp trưởng, Hải Đăng chọn ngay bàn cuối vắng vắng để ngồi.
“Hải Đăng là con trai nhé cả lớp!” - Phán 1 câu xuyên tim như vậy, nữ giáo viên bắt đầu vào bài mới.
Trái tim mới vừa đập rộn ràng vì mĩ nhân của các cháu nhỏ, chỉ vỏn vẹn một giây liền nát vụn.
Hức hức, bi thương...
Mà, Hải Đăng ngồi 1 mình một bàn vui thấy má... Sờ tay lên miếng băng dán trên gò má sưng đỏ.
Ngẫm lại vụ sáng nay..
Chết tiệt! Mê trai cho lắm vào đi!
“Này, này!... NÀY!” - Nam sinh gọi mãi không được đáp lại, đành rống to vỗ vai cậu một cái.
“Hết hồn!” - Phủi phủi vai, cậu hất mặt đáp lại -”Sao? Kiếm tôi có vụ gì?”
Nam sinh này ngập ngừng, ghé sát tai cậu nói.
“Lão đại kêu cậu nha... Vũ Kiến lớp 11A5 ấy... cái người sáng nay cậu đánh nhau ấy...”
........
Nhìn ra phía sau, ngay cửa lớp đã thấy hắn dựa lưng ở đó, vẫy tay gọi cậu.