Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Chương 90: Chương 90





Xé toạc một bên áo trái của An, hắn khoe ra hàm răng vàng khè vì khói thuốc lá, 2 con mắt mở to hết cỡ để thu vào tầm mắt mình vẻ đẹp mê người của An trong cái áo bị xé rách tả tơi. Hắn cúi người xuống gần hõm cổ của An mà hít hà hương thơm nữ tính, một tay đưa ra phía sau để kéo cửa xe lại……. nhưng sao kéo hoài cánh cửa cũng không đóng lại……….
-Chết t i ệ t!!! – Vừa định quay đầu ra phía sau để xem tại sao cánh cửa xe không đóng, bất thình lình…………
1 cú đấm trời giáng từ phía trên dành tặng cho hắn, Tự “anh” nắm cổ áo hắn từ phía sau, kéo ngược lại ra khỏi xe, lại thêm một cú đấm nữa được giáng xuống, Tự lại đưa tay lên một lần nữa………..
-Hic, cứu em….anh…. cứu em…. – Tiếng khóc thút thít cùng sự sợ hãi tột cùng của An nhẹ vang tên….
Ném mạnh tên khốn đó vào bức tường phía đối diện, hắn bất tỉnh. Quay nhanh lại, ôm chầm lấy cô gái đang run rẩy khóc trong xe, Tự “anh” nghẹn lời:
“Xin lỗi, anh thật sự xin lỗi, em sẽ nghe em cả đời”
Chỉ có thể lặng lẽ nói lời một lời, Tự “anh” siết chặt An trong vòng tay mình, An đã thiếp đi vì quá sợ hãi và mệt mỏi. Nỗi hối hận dâng trào, nhìn thân hình bé nhỏ trong vòng tay mình, tóc tai bù xù, nước mắt nước mũi tèm lem, hai má đỏ ửng vì khóc nhiều, đôi mắt ướt đẫm hàng mi, bờ vai áo rách tả tơi mà Tự cảm giác như mất đi một mảnh trời. Nhẹ nhàng cởi phần áo còn vướng lại trên người An ra, hôn nhẹ nhàng lên bờ vai gầy nơi có in 5 ngón tay của tên khốn lúc nãy để lại, mặc lên người An chiếc áo ngoài của mình, Tự “anh” … đưa An về nhà……. Tim Tự “anh” đã chầm chậm đập lại như vừa vớt được một chiếc phao cứu sinh.
Lợi dụng tốc độ đang chạy của mình, người con trai đó đã tung một cú đá thật mạnh vào mặt phải của tên trộm xe trước khi hắn kịp giáng cho Bình một cái tát vì tội dám cắn tay hắn. Tên này vội buông “con mồi” trong tay mình ra. Lợi dụng lúc tên đó đang còn choáng váng vừa định đánh trả thì “Rắc”, bàn tay phải của hắn bị cậu ta bẻ gãy, gã đó bất tỉnh vì quá đau. Người con trai đỡ cô gái dậy, thân hình mảnh mai nằm gọn trong vòng tay ấm áp, rắn chắc và an toàn của cậu, cặp mắt kiếng của cô bị đạp nát, 2 bím tóc rối bù. đau đớn lắm, hận lắm, Tự “em” ôm chặt lấy Bình. Cọ nhẹ chóp mũi của mình vào gò má lem luốc của Bình, Tự nhắm mắt lại cảm nhận hơi thở yếu ớt, nhè nhẹ phả vào lớp lông tơ trên gương mặt.
“Em mỏng manh quá!!!”

Cách đó không xa,…
Một cánh tay đang vươn về phía thân hình bé nhỏ…. bộ ngực phập phồng cố gắng hô hấp để lấy lại số dưỡng khí vừa bị đánh mất do cú tát kia đem lại.
Một lực đạo bất ngờ xuất hiện, một bàn tay nắm lấy lưng áo tên mập đó từ phía sau, giựt ngược hắn lại ..
-Không được chạm bàn tay dơ bẩn của mày vào cô ấy, đồ khốn!!! - Một cú đấm vung ra kèm theo câu nói ấy.
Đẩy mạnh cái xác ục ịch xuống nền đất lạnh, Phong nhanh chóng quay về phía Quyên vẫn còn đang choáng váng sau cái tát kia, máu vẫn đang rỉ nơi khoé môi….
-Đau, em đau lắm Phong ơi…. – Một giọt nước mắt lặng lẽ chảy theo khoé mắt và…. dần chảy vào khoé môi……
Cặp chân mày nhíu chặt lại đến nỗi chúng đụng vào nhau, tay nắm chặt thành quyền, Phong xót xa nhìn cô gái trước mặt mình. Một bên má vẫn đang đỏ rát, hằn rõ ràng 5 dấu tay đang chuyển dần sang tím bầm. Phong vội cúi người phủ lấy đôi môi của Quyên ngay khi giọt nước mắt kia vừa chạm vào bờ môi. Nụ hôn vừa nóng bỏng, vừa nhẹ nhàng lại nâng niu, Phong nuốt lấy giọt nước mắt của Quyên, nuốt cả những giọt máu vương nơi khoé miệng…….. Sợ Quyên bị thiếu không khí, Phong bất đắc dĩ phải rời đôi môi của cô bạn.
Cởi nhanh chiếc áo vest phủ lên người Quyên, Phong quay lại “nhặt” 2 tên bị 2 anh em nhà Tự đánh cùng với tên mập lúc nãy, gom lại một cục. Cũng may là bọn này chưa chạm vào ……… nếu không thì Phong sẽ không buồn phí sức đánh nhau với tụi này……..
-“Tay nào của mày đã làm điều đó, NÓI!!!” – Phong gầm nhẹ
-“dạ, dạ, tay…tay.. trái”
-vĩnh biệt nó đi………
Trong con hẻm nhỏ vang lên tiếng kêu thét đau đớn……..
Quay lại, Phong cúi đầu, thì thầm điều gì đó vào tai Quyên, Phong đặt nhẹ nụ hôn lên đôi má đang ửng đỏ không biết vì cát tát lúc nãy hay vì câu nói vừa rồi…
“Nhanh khoẻ lại và chuẩn bị đón nhận tình yêu của anh”

Chỉ còn một người ……… vẫn đang điên cuồng…..
-không được đụng vào người con gái của tao, mày không xứng – Long lại một lần nữa “tặng miễn phí” cho tên vũ phu kia một đấm………
Mọi thứ chợt tĩnh lặng, chỉ còn nghe tiếng thở hồng hộc của Long…….. Nhắm mắt chờ cú đấm tiếp theo, nhưng tên kia vẫn không thấy cảm giác đau đớn, nhẹ hé mắt hắn liền thấy… cơ thể đang rơi tự do xuống thềm đất ……..
Long thực chỉ muốn đập cho tên khốn đó cho tới chết, nhưng ……… sự im lặng của Phương khiến Long….. đau đớn tột cùng, ôm chặt lấy Phương…… Long nắm chặt bả vai Phương mà lay mạnh…
-này, cô dậy mà cãi nhau với tôi này, không nên nằm im như thế, không lẽ cô bỏ cuộc àh,……., làm ơn, xin em tỉnh lại nhìn anh đi, dù chỉ là lần này, anh nguyện làm nô lệ của em cả đời…
-Anh………. ồn….. ào….. quá … - Phương mở hé đôi mắt……..một nụ cười yếu ớt hiện lên……
Long ôm chặt lấy Phương, cảm nhận đôi bàn tay của cô bé đang đặt trên lưng mình vỗ về trấn an……..
Bất thình lình, vòng tay của Long trống trơn…………. trên lưng của mình, Long nhận ra có một sức nặng, một vòng tay nhỏ bé yếu ớt ôm chặt lấy cậu………. và tiếng hét của ai đó…….. mơ hồ……
-Long, coi chừng……….
-A……… Phương oiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Long ngơ ngác……….. cảm nhận sức nặng trên lưng mình dần trôi tuột, vòng tay ấy dần lỏng ra, và biến mất…………
Một thứ chất lỏng màu đỏ chầm chậm chảy ra………..
Một dáng người mảnh khảnh đang nằm trước mặt anh………
Trên môi vẫn có một nụ cười mãn nguyện……………
Một giọt nước mắt dần chảy ra … từ khoé mắt của một cậu con trai…….
Những bóng dáng ngất lả đi… trong vòng tay…của những bóng dáng khác….
Trong đêm đó, dân số hồ chí minh giảm xuống 4 đơn vị……..
Bệnh viện nhận được 4 ca cấp cứu…….. Trong đó có một ca rất nặng… “Emergency”… dòng chữ đã sáng rất lâu rồi………..