Tác giả: Thiên Hạ Thiên
Editor: Red9
Kết thúc khoá học ngày hôm nay, Hà Tất chạy đến WC cạnh ban công trong ký túc xá, anh nghẹn tiểu đến mức vừa bước đến gần cửa phòng, không hỏi mà đã lập tức đẩy cửa vào, vừa đưa tay chạm lên chốt cửa thì đã có một bàn tay ở bên trong giữ chốt cửa lại, giống như là đang vô cùng hoảng sợ.
"Đậu Nha, cậu nhanh nhanh một chút cho tôi, bí đến nơi rồi!" Lúc vào cửa anh cũng không nhìn thấy Đậu Dương, Hà Tất liền nghĩ trong này là cậu ấy.
Không ngờ bên trong phát ra thanh âm của một người khiến cho Hà Tất cảm thấy đau trứng, "Là tôi."
Hà Tất không phải thanh khống, nhưng thanh âm này thật sự hay đến làm người ta đố kỵ, Đây chính là thanh âm được gọi là từ tính mà các nữ sinh hay nhắc đến, nếu không phải còn suy xét đến chủ nhân của thanh âm đó, Hà Tất không ngại nói thêm mấy câu nữa với cậu ta.
"Vậy cậu cứ từ từ mà dùng." Hà Tất nhanh chóng quyết định xoay người bỏ đi.
"Cậu ——!" Khẩu khí gì thế! Trong WC, Mục Khải An nghiến răng nghiến lợi.
Sau khi đi vệ sinh ké ở phòng bên cạnh trở về, Mục Khải An cũng trùng hợp từ ban công đi vào, bốn mắt nhìn nhau, Hà Tất lại đột nhiên phát hiện mình bị con mắt to tròn ấy trừng mà không rõ nguyên do, trong lòng chửi một tiếng mẹ nó rồi đi rửa mặt chuẩn bị đi ngủ. locgiathuquan947
K là trường đại học được nhà nước đặt tiêu chuẩn là một trong những trường đại học hàng đầu, xem như là một trường trọng điểm. Hà Tất không phải học bá, nhưng lúc còn cao trung thì cũng là một trong những người đi đầu, nhưng lúc vào K đại, khi điền nguyện vọng anh điền vào phần đi theo sắp xếp, kết quả là được tuyển vào K đại, thế nhưng lúc kiểm tra nhân số của các khoa thì lại thấy quá ít, bởi vậy anh lại trở thành thành viên của ban Toán.
Kỳ thật từ lúc khai giảng đến bây giờ cũng đã là nửa tháng, đã trải qua 10 ngày quân huấn dưới ánh mặt trời chói chang, thời gian đi học đúng đắn thì cũng chỉ có 2, 3 ngày, Hà Tất còn có chút hốt hoảng, nhưng cuộc sống tự do và bình yên của đại học cũng chính thức bắt đầu.
Lúc điền nguyện vọng, Hà Tất đều đăng ký những khóa của K đại được cho là đứng đầu toàn quốc, đến bây giờ Hà Tất cũng không rõ lúc ấy mình đã bị đứt dây thần kinh đoạn nào mà kết quả là ngay cả một nguyện vọng cũng không đạt được.
Khoa toán của học viện cũng không khác khoa toán chuyên nghiệp là bao. Nói thật, lúc Hà Tất nhìn thấy giấy báo trúng tuyển được gửi về thì chỉ cảm thấy trứng đau, cũng từng thấy do dự và hơi mê mang, nhưng cuối cùng anh vẫn tới đây, tuy rằng tương lai biến thành một mảnh mơ hồ, nhưng thanh xuân của ai mà không mê mang chứ?
Ban của Hà Tất tổng cộng có 30 người, 26 nam, mỗi phòng của sinh viên đều là bốn người một phòng, vì thế anh và Đậu Dương cùng lớp bị điều đến ở một khu ký túc xá khác, cả hai đều cùng ở phòng 406.
Kinh tế tài chính và quản lý học viện của các khoa ở đây đều tám lạng nửa cân, ở những học viện nhỏ thuộc K đại khác, phòng ngủ của những Viện khác đều được sắp xếp như vậy, Bọn họ cũng vì điều này mà bị chia đều đến các khoa, ban và viện khác.
Giường ở mỗi phòng ngủ đều là tủ quần áo liền bàn, phía trên là giường. Hà Tất Nằm ở giường ngay cạnh cửa, đối diện là bạn học cùng lớp Đậu Dương, đầu giường lại là ban quản lý Mục Khải An, đối diện Mục Khải An là Lưu Thành, hai người bọn họ ở cùng một ban.
Kỳ thật họ cũng đều là tân sinh, Trừ thời gian đi học ra thì phòng ngủ là trận địa lớn nhất của họ, cho nên mặc kệ có phải cùng viện cùng lớp hay không, cũng rất dễ dàng trở thành bạn thân.
Và thực tế là đúng như vậy, Đậu Dương và Hà Tất rất nhanh chóng trở thành hình với bóng, Lưu Thành cũng sống hòa hợp với bọn họ, nhưng chỉ có riêng có một người là ngoại lệ, đó chính là Mục Khải An, hoặc là nói đúng hơn, chỉ riêng Mục Khải An có thái độ thành kiến với Hà Tất.
Thật ra lúc mới gặp mặt, Hà Tất có ấn tượng không tồi với cậu, lúc ấy đặc biệt cảm thấy kinh diễm, rốt cuộc thì đối với một người con trai có tính hướng bình thường thì đây là một điều hiếm lạ, bởi vì đây là lần đầu tiên trong đời Hà Tất thấy một người con trai trắng nõn đến như vậy. locgiathuquan947
Cậu ta cao 1m 78 so với Hà Tất cao 1m 88 thì có vẻ rất nhỏ xinh, nhưng cũng không tính là lùn, hơn nữa dáng người cân xứng cao gầy, Cho dù có mặc trên người một bộ trang phục rộng thùng thình thì cũng không thể nào che đậy được ánh sáng của cậu ta. Quan trọng nữa là cậu ta còn có một khuôn mặt rất đẹp khiến cho những nữ sinh khi nhìn thấy đều hét chói tai, ba ngày đầu học quân sự đã thật kỳ diệu bước lên trang vườn trường BBS của hệ quản lý.
Mục Khải An lớn lên nhìn rất đẹp, cậu khác hoàn toàn với màu da cổ đồng của Hà Tất, Gia của cậu rất trắng, chính là màu da mà các nữ sinh luôn mong muốn, thậm chí lông tơ ở trên cánh tay và đùi cũng ít đến mức phải ghé mắt vào mới nhìn thấy. Đối với điều này, Hà Tất lén lút nghĩ cậu con trai này nhất định đã được nuông chiều từ bé.
Nhưng Mục Khải An lại không có chút nữ tính nào, mỗi một hành động đều toát lên vẻ là công tử nhà có tiền, còn hay phát ra ánh hào quang của nhân vật nam chính trong phim, tuy nhiên Hà Tất lại thấy cậu đang giả bộ, nhưng các nữ sinh lại điên cuồng thích loại hình này, mỗi một cái giơ tay, một cái nhấc chân đều trở thành tiêu điểm.
Thế nhưng Hà Tất xác thực cảm thấy không quen với cậu như vậy, anh thật sự chưa bao giờ gặp qua những tên con trai hay giả bộ trang, mặc kệ là kiểu tóc hay là cách ăn mặc, thậm chí đi đường nước bước, các làm việc...... Đương nhiên, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là người này vẫn luôn giữ thành kiến với anh, nhưng cố tình lại không nói rõ.
Đều là con trai với nhau, có chuyện gì lại không thì nói thẳng? Mẫu chốt là đến hiện tại anh vẫn không biết mình đã đắc tội gì với cậu ta.
Ngay từ đầu Hà Tất đã đối với cậu rất khách khí. Hà Tất quen nhiều người, trừ bóng rổ là loại trò chơi mà bình thường hay chơi ra thì không còn chơi trò nào khác, thế nhưng tuyệt đối là một người rất dễ ở chung, không chỉ có nghĩa khí mà còn rất có trách nhiệm, vì vậy rất nhanh đã có hai người anh em thân thiết là Đậu Dương và Lư Hạo, quan hệ với Lưu Thành cũng rất tốt. locgiathuquan947
Kết quả là lúc nào có ý định rủ người này đi nhà ăn thì đều bị cự tuyệt, hơn nữa là năm lần bảy lượt cố tình cự tuyệt. Tôi cũng đâu phải là loại mặt dày thích dán người có đúng không? Cho nên sau này Hà Tất cũng mặc kệ cậu, thích làm gì thì làm.
Nhưng thật sự không phải Hà Tất đa nghi, anh luôn cảm thấy người này như cố tình nhắm vào mình. Giường của bọn họ được đặt dọc với nhau, thường thường chỉ cần quay đầu, luôn sẽ đụng vào ánh mắt mà anh không thể ưa nổi, trực giác của Hà Tất nói cho anh đây là tật xấu của cậu ta.
Giống như hiện tại, Hà Tất rửa mặt xong ngồi trước bàn chuẩn bị vào game, kết quả là lúc quay đầu lại đột nhiên nhìn thấy ánh mắt ấy, chỉ là chưa nói một câu nào thì đã bị người kia lập tức trả đũa.
"Cậu nhìn tôi làm cái gì?"
Hà Tất: "......"
Hà Tất không thèm phản ứng, Anh tập trung công việc đẩy tháp* của mình. Cho dù đã là đêm tháng chín, thành phố C vẫn khiến người ta đổ đầy mồ hôi, Hà Tất chỉ mặc quần đùi áo lót, mặc kệ là đôi chân thon dài hay những đường cong của cơ bắp trên làn da đồng cổ khiến người khác phải ghé mắt nhìn, từ mặt bên nhìn không sót một thứ gì, bởi vì vừa tắm xong, làn tóc ướt trên trán rũ xuống khiến người ta có cảm giác mê mẩn.
*: Đây là trò Vương Giả Vinh Diệu, Liên Quân của VN 👍
Hà Tất chuyên chú chơi trò vương giả nên không để ý đến ai vừa như bị giật điện quay đầu sang hướng khác. Kỳ thật Hà Tất Hồi ở cao trung cũng là một nhân vật nổi tiếng, không nói anh cao đến mức xuất sắc, chỉ xét đến gương mặt đẹp trai kia thôi cũng khiến các chị em phải mê mẩn cả người.
Những đường nét sắc sảo trên khuôn mặt rất rõ ràng, tổ hợp này không phải đặc biệt kinh diễm, nhưng rất dễ nhìn, hơn nữa có một đôi mắt đang nhìn anh và không hề có sự chống cự, dpanh tiếng của anh thực sự không phải hư danh. Và dĩ nhiên anh còn là một tay bóng rổ rất xuất sắc.
Lúc đang chơi hăng say thì hai cậu bạn trong phòng cũng trở về.
"Má nó, lão đại à sao cậu không đợi tôi?" Đậu Dương vừa vào cửa liền mang vẻ mặt bất mãn hỏi. Sở dĩ gọi là lão đại là bởi vì trong phòng 406 thì Hà Tất là người sinh sớm nhất và là người cao nhất.
"Mau bỏ móng vuốt ra." Mắt Hà Tất cũng không thèm nâng, trời nóng như thế này còn đặt tay lên vai anh làm gì.
Đậu Dương là bạn cùng lớp của anh, nhưng Hà Tất bình thường vẫn hay gọi cậu ta là Đậu Nha, không chỉ bởi vì đây là hài âm của tên cậu ấy mà ngay cả chính thân hình cậu ấy cũng nhỏ thấp và tròn như quả bí đao, thân cao 1 mét sáu hơn đi cùng với bọn Hà Tất cảm giác như học sinh tiểu học đi cùng với chủ nhiệm lớp, ngay cả bả vai cũng lùn đến đáng thương, nhưng tính tình cậu ta hoạt bát, hay đùa với Hà Tất, Hà Tất và cậu cũng rất hợp nhau. locgiathuquan947
"Hai ngươi đi đâu vậy, thế nào lại không gọi cho tôi?" Khi Lưu Thành vừa vào cửa, Hà Tất mới không giương mắt tiếp tục hỏi.
"Đừng nói nữa," Lưu Thành còn chưa mở miệng Đậu Dương đã tức giận nói, "Đại Thành sau giờ tan học liền kéo tôi gia nhập tổ đội, không ngờ lại gặp phải mấy tên tàn nhẫn, đánh trận trong phòng học nửa giờ mà vẫn thua."
"Cũng do bên chúng ta có hai con gà*." Lưu Thành không tiếp lời nói.
*: Ý chỉ thao tác rất kém!
Hà Tất kéo kéo khóe miệng, "Giờ thế nào? Tôi đi gọi chuột." Chuột là Lư Hạo - một người bạn sống ở cách vách mà Hà Tất quen.
"Nhanh nhanh một chút, để tôi đi rửa mặt rồi lát nữa quay lại." Đậu Dương vội vã chạy về phía bồn rửa mặt ở ngoài ban công, Lưu Thành tuy rằng không nói, nhưng hiển nhiên cũng đồng ý.
Hà Tất vừa chơi vừa như tùy ý mở miệng nói, "Mục Khải An có chơi không?" Phòng 406 có bốn người, cộng thêm chuột ở phòng bên cạnh nữa là vừa đủ một đội, Hà Tất cảm thấy, tôi là người thoải mái, đâu có hay so đo và có tật xấu như ai kia.
Kết quả chị nhận lại một câu nói nhàn nhạt của người kia, "Còn 10 phút nữa tắt đèn."
Chương trình học ở học viện đều rất nặng, ngay cả buổi tối vẫn có khóa đang lên lớp, ở K đại, trừ việc có những lúc đang có chương trình học và ở bên ngoài ra, ngày thường đều là đúng 11.00 tối là phải tắt đèn. Những nơi nào không có chương trình học mà vẫn để điện sáng thì ban quản lý sẽ đến kiểm tra, tắt đèn rồi tiếp tục chơi là một chuyện vô cùng bình thường, nhưng cố tình Mục Khải An lại là người có quy tắc như vậy.
Hà Tất luôn cảm thấy trứng đau với người này đến mức không còn lời gì để nói. locgiathuquan947
Yên lặng nhấp khóe miệng, Hà Tất cảm thấy cuộc sống đại học của anh sẽ thật đáng được mong chờ, và nếu vị bạn học cạnh giường này mà bỏ tật xấu đó đi thì lại càng tốt đẹp hơn.
Cũng không biết nội tâm Hà Tất đang thét lên như vậy, tâm tình Mục Khải An sung sướng vì đèn được tắt, nằm bò trên giường, rồi sau đó rút di động ra chuẩn bị dạo Tieba, rõ ràng đây là một võng ẩn* thiếu niên.
*: Nghiện MXH.
Nhìn số ở những topic này cũng đạt 400 vạn người, ở một hàng topic "Cầu lão công" "Tìm tiểu thụ", có một cái tên là "Bạn học ban Toán nằm giường bên cạnh hình như đang thầm yêu tui" có thể nói là gay trong gay, làm người ta kinh ngạc chính là, topic này khá là được nhiều người quan tâm, thời gian đăng mới nhất là 7, 8 ngày trước, thế nhưng đã bị những bình luận khác ở bên dưới đè lên.
Một chuỗi các lời nhắn đều mang nội dung là "Cầu chương mới", "Cầu chương tiếp", "Lâu chủ cậu mau trở lại đi".
Mục Khải An cong cong khóe môi nằm ngửa ở chiếu trúc trên giường, đôi mắt không tự giác nhìn qua di động của người đang nằm vắt chéo chân kia, rồi sau đó lại lần nữa sung sướng cong cong khóe môi.
Nơi trái tym an tâm quẩy tung nóc [ lâu chủ ]8:
"Tới đây tới đây."
Kết quả là lâu chủ còn chưa kịp đăng bài mới thì lượt bình luận đã nhao nhao chèn lên.
Lầu 1: Kịp lên hóng rồi, vui quá O(∩_∩)O
Lầu 2: Ngoan ngoãn ngồi chờ.
Lầu 3: Ngồi chờ cúc hoa của lâu chủ bị cạy ( biểu cảm tà ác)
......
Nơi trái tym an tâm quẩy tung nóc [ lâu chủ ]8:
"Hôm nay mệt chết khiếp, cơ hồ cả ngày cũng chưa nhìn thấy cậu ta, buổi tối tan học trở về tui mới gặp cậu ta, hoàn toàn không ngờ tới cậu ta cứ thế mà vào WC, thiếu chút hù tôi chết, may mà tôi còn nhanh tay chặn lại cửa.
( xấu hổ + biểu cảm hoảng sợ)"
"Cậu ấy tưởng tôi là một người bạn khác trong phòng, sau đó đuổi tôi ra ngoài, lúc ấy mót lắm rồi, ha ha cậu ta hẳn là nhịn đến chết ha ha ha ha."
"Sau đó tôi lại không ngờ tới cậu ta nói một câu "Cậu cứ từ từ mà dùng ", Miệng lưỡi như vậy làm tôi tức chết."
Lầu 1: Ha ha ha ha ha ha ha đau lòng lâu chủ.
Lầu 2: Anh trai này dỗi à ha ha ha.
Lầu 3: Đúng là bản lĩnh của đồng bào hủ!
......
Lầu n: Dỗi!
Nơi trái tym an tâm quẩy tung nóc [ lâu chủ ]8:
"Giường của tôi và cậu ta ở rất gần nhau, mới vừa rồi, cậu ta một mình ngồi đó chơi vương giả, lại còn cố ý làm thân thể hơi nghiêng nghiêng sang chỗ của tôi, tôi làm bộ vô tình liếc mắt qua, cậu ta ngay lập tức ngẩng đầu nhìn lại, đây không phải cố ý thì là cái gì?"
"Sau đó tôi liền hỏi cậu ta là nhìn tôi cái gìì? Kết quả là cậu ta có chút chột dạ, cũng chẳng đáp lại một lời nào mà cúi đầu chơi game tiếp ( mặt cười)."
"Chờ cho đến khi hai người bạn cùng phòng đều trở về thì cậu ta hỏi tôi có muốn chơi cùng hay không, vừa rồi chỉ có hai người trong phòng tại sao lại không hỏi mà phải đợi đến lúc này? Rõ ràng chính là muộn tao." locgiathuquan947
Lầu 1: Lâu chủ đừng làm kiêu, thích liền nhào vô đi!
Lầu 2: Hâm mộ lâu chủ, tui cũng muốn được đạt soái ca yêu thầm.
Lầu 3: Lâu chủ tiếp tục, đừng có ngừng.
......
Lầu n: Cầu tọa độ của lâu chủ, lâu chủ không cần lão công thì nhường lại cho tui.
Nơi trái tym an tâm quẩy tung nóc [ lâu chủ ]8:
"Hôm nay đến đây thôi, mọi người ngủ ngon."
Lầu dưới lại một phen ồn ào, Mục Khải An mang tâm tình sung sướng chuẩn bị ngủ, chỉ là nằm ngửa nửa ngày cũng không thấy ngủ được, trong đầu toàn là hình ảnh của người đang yêu thầm mình.
Thế nhưng còn vị này —— Lại hoàn toàn không biết gì cả.
Hoàn chương 1
Tác giả có lời muốn nói: Đào hố đào hố, Hoan nghênh các tiểu khả ái đã tích cực gửi lời nhắn O(∩_∩)O
Trải qua bao lựa chọn gian nan, cuối cùng tôi vẫn quyết định mở hổ bộ này trước, Sau đó là bộ Thánh Thể.