Trường
School Gold, là ngôi trường có sự phân chia đẳng cấp vô cùng đáng sợ.
Những học sinh, sinh viên bình thường khi nhận học bổng vào đây, lúc nào cũng phải lén lút rụt rè, lảng tránh vào những con đường vòng vèo để
tránh đụng mặt những vị học sinh con nhà danh giá! Lúc nào cũng đến trường với tâm trạng lo lắng sợ sệt, giống như một tội đồ. Chỉ lỡ thôi, lỡ
khiến bản thân đụng chạm tới những con người cao quý ấy liền lãnh hậu
quả khủng khiếp, không thể lường trước. Như nhận một sự sỉ nhục không
thể dùng một từ để diễn tả, dù phẫn nộ đến mấy cũng phải nhịn, đơn giản
người họ động vào không phải là người bình thường. Đã có rất nhiều
trường hợp như thế, sau đó liền sống không bằng chết ở trong ngôi trường này!
Ngôi
trường với nền giáo dục bậc nhất, nổi tiếng bậc nhất. Để nhận học bổng
vào ngôi trường này, những con người bình thường phải cố gắng biết bao
nhiêu? Họ phải nỗ lực, gắng sức học tập thật cực khổ chỉ để vào được
ngôi trường ấy… Thế nhưng ai ngờ, dù bao nhiêu nỗ lực của họ cũng được
đáp ứng nhưng phải sống những ngày tháng địa ngục thì có đáng không? Có
đáng đánh đổi không?
Phân biệt đối xử!
Cái thái độ của giới quý tộc đối với những học sinh bình thường từ xưa tới nay,
dường như là một truyền thống vô cùng phổ biến. Là học sinh bình thường, không phải con nhà giàu liền nhận những đối đãi thấp nhất!
Sự bất công!
Họ biết kêu với ai?
Hiệu trưởng của ngôi trường này từng nói: “Chỉ cần là học sinh, ai cũng có thể vào School Gold học nếu học lực đủ tốt!”
Lúc
trước, tất cả học sinh, kể cả quý tộc hay tầm thường. Một khi đã học ở
ngôi trường này đều phải tuân thủ một nội quy, tuyệt đối không được quá
phận.
Nhưng
hỡi ôi, họ là con nhà giàu, là con nhà danh giá! Làm sao những vị tiểu
thư, thiếu gia ấy đời nào lại chịu sự quản thúc như thế?
Để rồi
cho tới bây giờ, Hiệu trưởng bắt buộc phải chia ngôi trường này ra làm
hai phần. Một bên là dành cho quý tộc và một bên là dành cho những học
sinh bình thường!
Nhưng
nếu những học sinh nào có học lực tốt, trong tương lai có thể làm nên
trò trống gì đó liền có cơ hội bước vào những lớp có bậc giáo dục cao
hơn đáng nhẽ là dành cho những học sinh quý tộc.
Sự phân
biệt còn ở chỗ phòng học, căng tin, ký túc xá; phòng học tập như phòng
mỹ thuật, phòng âm nhạc, phòng hoạt động thể thao. Tất cả đều phải riêng biệt toàn bộ.
Trong
School Gold, có một mảnh sân trường ngăn cách giữa hai phần của ngôi
trường. Nơi ấy gọi là School All, nơi dành cho hoạt động chung toàn
trường. Như những ngày lễ, những ngày quan trọng,... cần phải tổ chức
hội. Hoặc nơi diễn ra những buổi họp của toàn trường. Mỗi bên đều có một chủ tịch hội học sinh và một phó chủ tịch hội học sinh. Mỗi năm, khi
bắt đầu vào ngày học đầu tiên, toàn trường được tổ chức một buổi phiếu
bầu chọn ra những học sinh ưu tú xuất sắc nhất trong năm học trước để
được bổ nhiệm vào những vị trí đứng đầu toàn trường.
Gồm có bốn vị trí:
Chủ tịch hội học sinh
Phó chủ tịch hội học sinh
Thư ký hội trưởng hội học sinh
Thư ký phó hội trưởng hội học sinh
Được
hưởng những quyền lợi cao nhất của học sinh! Ngoài ra còn được quyết
định và đánh giá từng học sinh, quyền hành gần như ngang hàng hiệu
trưởng.
Bên dành cho quý tộc:
Gồm ba khu. Từng khu thể hiện rõ đẳng cấp quý tộc.
Khu đầu
tiên – khu SS. Như cái tên, học sinh được ngồi học ở khu này có nghĩa
như thân phận cực kỳ to lớn, những nhân vật con ông cháu cha. Những
người ngồi học ở đây đều có thành tích và lực học vô cùng giỏi. Hằng năm đều được chọn vào những kỳ thi của cấp quốc gia hoặc xa hơn nữa là thế
giới. Nếu có cơ hội, còn nhận được những cơ hội du học sang những nước
có nền giáo dục cao hơn nữa, được gặp mặt những cựu học sinh của trường
nay đã là những nhân vật tai to mặt lớn nào đó. Hầu như, tất cả học sinh đều mong ước được đỗ học bổng vào khu SS – nơi bắt đầu cho tương lai.
Khu thứ
hai – khu SA. Đây là một sự lựa chọn thứ hai cho những ai mong ước được
bước vào khu SS. Vì nền giáo dục ở khu này cũng không thua kém gì khu
SS. Như khu SS, những học sinh ngồi ở đây cũng là con nhà danh giá, lực
học và thành tích nhiều vô kể. Có quyền lợi không khác gì khu SS.
Khu cuối cùng – khu SB. Nơi tập hợp những vị tiểu thư, thiếu gia ăn chơi trác
táng không chịu học hành tử tế. Đều thuộc giới con nhà giàu, con nhà có
tiền. Thường xuyên xảy ra những vụ ẩu đả do những nhân vật nổi bật trong khu SB gây ra. Nền giáo dục không thua kém những khu trước, thế nhưng
cho dù những vị ấy học có kém đến đâu cũng chỉ vung tay một cái là liền
có ngay cái bằng tốt nghiệp. Ai cũng muốn tránh xa khu SB này để tránh
mang họa vào thân.
Bên dành cho thường dân:
Nơi này gồm 4 khu là A; B; C và D.
Cách sắp xếp học sinh cũng tương tự như bên quý tộc. Vẫn nền giáo dục bậc nhất
không hề thua kém, chỉ là điều kiện để học tập hoàn toàn khác xa với bên quý tộc. Thể hiện rõ sự phân biệt!
Khu A – B – C tập trung những học sinh giỏi và ngoan ngoãn. Hằng năm tổ chức kỳ
thi thể hiện lực học để có cơ hội nhận học bổng sang bên quý tộc theo
học. Không những thế, sau khi ra trường, chỉ cần có cái bằng cũng thừa
sức xin vào những công ty, tập đoàn lớn mạnh để làm việc.
Riêng
khu D là nơi giáo dục dành riêng cho những học sinh bình thường, học
không giỏi nhưng có ý chí vươn lên. Đều được đào tạo lên hết ba khu
trên. Nếu khu D không còn học sinh, liền đóng cửa hết năm và mở lại vào
năm sau. Tuy nhiên, cũng có nhiều trường hợp đặc biệt phải quay lại khu D để học lại một năm nữa.
Khi đọc lý lịch của trường School Gold, bất giác Lâm Hạ Băng thấy…
Mà cô cũng thương thay cho những học sinh bình thường ấy… Cô không lạ gì cái cách đối xử của các vị con nhà danh giá với những người không có
tiền. Vì cô từng chứng kiến rất nhiều rồi!
Mà hình như cô vào lớp 11SS1 thì phải? Chẳng phải khu SS, khu cao nhất của School Gold sao? Coi bộ còn nhiều trò vui lắm a.
Năm năm trước, Lâm Hạ Băng học lớp 6SS1. Nổi danh là xinh đẹp ôn nhu,
lực học tài giỏi. Bạn thân của lớp trưởng Tôn Thanh Vũ khiến nhiều người ganh ghét. Trong lớp lúc ấy có Nhan Kỳ Y và Nhan Kỳ Trúc thường xuyên
khi dễ và mang đến nhiều rắc rối cho cô… Nhưng rồi cuối cùng cũng bị
trừng trị, buộc phải tránh xa cô ra. Ấm ức vì không thể làm gì cô, chị
em nhà này liền tung ra những tin đồn quá đáng gây tổn hại đến cô. Không biết, sau năm năm hai chị em nhà đó thế nào rồi? Chắc vẫn xấu tính như
hồi đó?
Còn cậu nữa… Cậu ra sao rồi? Vết sẹo đau nhức của tôi?