Chúng Ta Là Đại Gia Đình

Chương 21: Chương 21






Đúng bảy giờ ba mươi, chín người đã ngồi đông đủ tại bàn ăn tròn rộng lớn trong phòng ăn.

Nhận ra sự vắng mặt khác thường của Eris, Quỳnh My hỏi:
-Ủa, anh Thiên Bảo không có trong nhà, anh ấy đi đâu vậy?
-Phải rồi, sáng giờ anh ta bốc hơi đâu rồi??- Thiên Kim vừa ăn vừa nói.
-Hay là có chuyện gì rồi, Thái Phong, có nghe nó nói gì không?- Thiên Minh nghi hoặc nhìn Thái Phong, anh lo Eris xảy ra chuyện vì anh có rất nhiều kẻ thù.
-Có nghe gì đâu.- Thái Phong nhẹ nhàng gắp cho Thiên Kim một miếng đồ ăn rồi quay sang Thiên Minh- Chắc không có gì đâu.
-Mọi người đừng lo, không có gì đâu.- Giọng nói Thái An vang lên, cô cắt đứt suy nghĩ của mọi người, trầm mặc hồi lâu, cô nói tiếp.- Anh ấy nói có việc gấp phải giải quyết, anh ấy quay về Ý rồi, khoảng nửa năm…
-A, anh Thiên Bảo mà đi thì chắc Quỳnh My sẽ tiếc nuối lắm đây, hí hí…- Ngọc Như và Khánh Nam ngồi thì thầm to nhỏ rồi cùng nhau cười gian xảo.
Còn Quỳnh My, cô đã nghe hết những gì Ngọc Như nói với Khánh Nam, cô cũng đã nghĩ giống thế.


Nhưng thật lạ, tại sao cô chẳng có cảm giác gì?? Tại sao không buồn, không tiếc nuối cũng không thất vọng.

--------------Đại học Ngôi Sao------
-Ê, My, Nhã!!- Giọng Ngọc Như lảnh lót, gây nhiều chú ý cho những người xung quanh lớp học.
-Có chuyện gì vậy?- Thiên Nhã đang ngồi tán dóc với Quỳnh My, nghe Ngọc Như gọi, cô quay ra đáp.
Ngọc Như kéo Thiên Kim từ cửa lớp đi vào, cô giựt từ tay Thiên Kim một tờ giấy thông báo, đưa cho Thiên Nhã và Quỳnh My.
-Thi bóng rổ?- Quỳnh My nhìn vào tờ giấy thông báo, đó là một cuộc thi bóng rổ nữ do Đại Học Ngôi Sao tài trợ.
-Thiên Nhã, Quỳnh My, cả bốn chúng ta thi đi không, hai người cũng đều biết chơi mà, giải thưởng là một chiếcxe 4-Series mui trần đó nha.- Ngọc Như sáng mắt, phấn khởi.
-Haizzz, Như à, nếu mày thích thì Khánh Nam sẽ mua cho mày thôi, nếu không thì chỉ cần mày quẹt thẻ vàng chiếc xe đó cũng là của mày mà, đâu cần thi, tao đâu có biết chơi.- Thiên Kim đứng kế bên chán chường nói.
-Hứ, không biết thì mày tập.

Với lại tao muốn có nó bằng chính công lao của tao.

Ai cần cái ông già đó mua giùm chứ- Ngọc Như phản kháng
-Hai tuần nữa thôi thi rồi, tao tập làm sao?- Thiên Kim giọng thiểu não, ngoài trò trượt ván ra, cô còn biết chơi môn thể thao nào khác đâu..
-Để anh giúp em tập.- Tiếng nói của một người con trai vang lên, bước chân người đó hướng về phía bọn nó.
Thái Phong bước đến trong khi phía sau là những tiếng la hét, những ánh mắt ham muốn ngưỡng mộ của nhiều nữ sinh.


Thiên Nhã đột nhiên đứng dậy trừng mắt nhìn những con người phía sau anh, lập tức tiếng ồn biến mất, mọi người đều tản ra chổ khác vì không ai muốn đắc tội với một người như Thiên Nhã, cô vẫn luôn có sức ảnh hưởng lớn như vậy, chưa bao giờ thuyên giảm.
-Anh Thái Phong?- Thiên Kim ngạc nhiên
-Là tao nhờ ảnh giúp mày đấy, được không?- Ngọc Như nhìn Thiên Kim đang ngạc nhiên, cô bình thản giải thích.
-Sao? Em có cần sự giúp đỡ của anh không?- Thái Phong đã ngồi cạnh Thiên Kim, anh mỉm cười nhìn cô
-Ơ..

dạ..

cảm ơn anh.- Thiên Kim hồi hộp trả lời, cô nghĩ Ngọc Như thật khó ưa nha, cô chỉ mới chia sẻ với cô ấy mình có cảm giác với Thái Phong, vậy mà cô ấy lại thừa dịp này làm chuyện khiến cô khó xử đến vậy.
-Vậy là được rồi, chúng ta cũng phải cố gắng để luyện tập nếu muốn thắng.- Quỳnh My nói
-Ok.- Cả bọn đồng thanh.
-----------Tập đoàn Queen’s------

-Thưa chủ tịch…- Thư kí Trần bước vào phòng làm việc Chủ Tịch, kính cẩn nói:
-Sự kiện giới thiệu sản phẩm mới của ta và lễ chúc mừng cho sự hợp tác giữa Queen’s và H.P sẽ diễn ra vào tối mai ạ, thư mời đã gửi đi.
-Còn buổi đấu giá cho sản phẩm mới nhất??- Quỳnh My nhàn nhạt hỏi lại.
-Thưa, buổi đấu giá sẽ là tiết mục đầu tiên của sự kiện, ý tưởng này được ngài Brian, chủ tịch H.P đích thân sắp xếp.
-Tôi biết rồi, còn gì không??- Quỳnh My mắt vẫn dán chăm chăm vào màn hình máy tính.-Xong rồi thì anh đi làm việc của mình đi.
-Vâng.- Người thư kí đáp rồi quay đi.
Chỉ còn Quỳnh My trong phòng, cô suy nghĩ về Thiên Minh, Thiên Minh chính là Brian, Brian là Thiên Minh, Thiên Minh… Thiên Minh! Lúc này đây, trong đầu Quỳnh My cứ liên nghĩ về Thiên Minh, dòng chữ viết tên của anh cứ liên tiếp hiện ra trong đầu cô.

Tay vân vê mặt dây chuyền hình hoa ly trên cổ, trên môi cô nở một nụ cười, nụ cười của hạnh phúc.