Edit: Cải Trắng
[ Q6 ] Chương 79: Người anh hùng chết yểu
Những thứ Chúc An Sinh hiểu tạm thời chỉ có như thế này thôi, nhưng cô biết, vẫn chưa đủ.
Tất cả mọi chuyện đều giống như những gì mẹ của Bradley Ray Caver nói, con bà không hề xảy ra tranh chấp với ai. Lúc ấy, có vẻ như Bradley Ray Caver đã phát hiện ra cái gì đó, cho nên hắn mới tiến lên ngăn không cho người kia lên xe, mà căn cứ theo khẩu hình của hắn thì hắn đã nói "Buông cô ấy ra" và "Báo cảnh sát". Chúc An Sinh tin rằng Bradley Ray Caver đã nhìn thấy bên trong chiếc xe kia có một cô bé đã bị bắt cóc.
Thế nên kẻ bắt cóc mới rút súng ra, kẻ bắt cóc đó muốn bắn chết Bradley Ray Caver không phải do tranh chấp. Kẻ đó muốn bắn chết Bradley Ray Caver hoàn toàn là vì Bradley Ray Caver đã nhìn thấy hành vi phạm tội của kẻ bắt cóc.
Giờ phút này, Chúc An Sinh mới hiểu được, Bradley Ray Caver không chết vì một chút tranh chấp cỏn con, cái chết của hắn không phải là không có ý nghĩa, mà ngược lại, hắn là một anh hùng.
Chúc An Sinh vẫn muốn xác nhận lại khẩu hình của Bradley Ray Caver một lần nữa cho chắc chắn, điều đầu tiên cô nghĩ tới là Trì Trừng, nhưng sau đó cô mới nhớ ra là giờ này có lẽ Trì Trừng vẫn còn đang ở trên máy bay, không giải quyết được. Vì vậy, Chúc An Sinh nhanh chóng nghĩ ra một phương pháp giải quyết khác.
Ở trong ngăn kéo của Trì Trừng có rất nhiều danh thiếp, từ trong chỗ đó cô đã tìm thấy danh tiếp của giáo viên dạy khẩu hình, cô nhanh chóng liên lạc với người giáo viên đó thông qua số điện thoại trên danh thiếp.
" David, xin lỗi vì giờ này đã quấy rầy anh, nhưng lúc này tôi thật sự cần sự giúp đỡ của anh. "
Điện thoại vừa mới được kết nối, Chúc An Sinh đã nói với giọng vô cùng thành khẩn, lúc đó nghe giọng David có vẻ như vẫn còn ngái ngủ. Nhưng khoảng ba mươi phút sau, anh ta vẫn đúng hẹn tới cục cảnh sát New York, Chúc An Sinh cũng đi tới đó.
" Tôi hy vọng chuyện cô nói đủ quan trọng để không tốn công nửa đêm tôi còn mạo hiểm tính mạng của mình để chạy tới đây, còn nữa, chạy tới đây vào giờ này, tôi muốn được trả lương gấp đôi. "
Thực ra David chỉ muốn trêu chọc cô chút thôi nhưng anh ta không ngờ Chúc An Sinh lại đồng ý với lời đề nghị của mình. Sau đó, Chúc An Sinh nhanh chóng đưa anh ta tới phòng kỹ thuật, cũng chính lúc này, David đã ý thức được tính nghiêm trọng của công việc.
" Tôi muốn nhờ anh đọc giúp tôi câu nói của người này. " Tới phòng kỹ thuật, cô tua lại đoạn video theo dõi, Chúc An Sinh chỉ vào Bradley Ray Caver.
Kỹ thuật viên cũng hỗ trợ phóng to hình ảnh lên, nhưng dù vậy David vẫn phải đưa mắt sát vào màn hình mới có thể thấy rõ khẩu hình của Bradley Ray Caver.
" Tua lại một lần nữa đi. "
Đoạn video theo dõi được bật lại lần nữa, David nói với kỹ thuật viên tua tới chỗ Bradley Ray Caver vừa ngã xuống mặt đất. Kỹ thuật viên làm theo những gì David nói, xem xong lần này, David mới từ từ đứng thẳng người dậy. Chúc An Sinh còn phát hiện ra, trên trán anh ta dường như còn đổ mồ hôi lạnh.
" Sao rồi? " Chúc An Sinh có chút sốt ruột, hỏi.
" Đây là một vụ án bắt cóc, người đang cầm khẩu súng kia chính là người của bọn bắt cóc. Nạn nhân là người đã phát hiện ra trên xe có một cô bé bị bắt cóc nên tiến lên uy hiếp, uy hiếp bọn bắt cóc thả cô bé ra, nếu không hắn sẽ báo cảnh sát. Vì vậy, bọn bắt cóc mới rút súng ra mà bắn chết nạn nhân. "
" Anh chắc chắn chứ? " Chúc An Sinh hơi kích động, bởi vì cô hiểu, nếu như những gì David nói là thật thì tính chất vụ án của Bradley Ray Caver sẽ chuyển sang một hướng khác.
Bradley Ray Caver sẽ không còn là người bị hại đáng thương nữa, mà hắn xứng đáng là một anh hùng. Mà Chúc An Sinh nghĩ, có lẽ đây sẽ là sự an ủi lớn nhất với cặp vợ chồng già, bố mẹ của Bradley Ray Caver.
Đồng thời, Chúc An Sinh biết cô bé bị bắt cóc kia sẽ có hy vọng được cứu sống.
" Tôi chắc chắn. "
Nghe David nói thế, không hiểu sao Chúc An Sinh cảm thấy hốc mắt mình chua xót, cô lập tức đưa David đi gặp vị cảnh sát điều tra lần trước cô đã nói chuyện.
" Hai người chắc chắn chứ? Còn có cả vụ án bắt cóc trong này sao? " Đột nhiên phát sinh ra vụ án liên hoàn liên quan tới súng, cơ hồ như toàn bộ cảnh sát trong cục cảnh sát New York phải ở lại tăng ca. Mà khi người cảnh sát điều tra nghe được những lời này, thiếu chút nữa thì hắn run tay đem hất toàn bộ café trong cốc hắn đang cầm trong tay ra ngoài.
" Đúng vậy, chúng tôi chắc chắn. Hơn nữa, Bradley Ray Caver chết không phải vì tranh chấp với bọn chúng mà là vì hắn muốn tiến lên ngăn bọn bắt cóc lại nên mới bị bắt chết. "
" Nói như thế thì hắn là một anh hùng. "
Người cảnh sát này kinh ngạc. Sau đó, hắn nhận được một cái gật đầu xác nhận của Chúc An Sinh, hắn nhịn không được cảm khái, người anh hùng Bradley Ray Caver này đúng là người xui xẻo, gặp được hai kẻ lưu manh cùng một lúc, rồi trở thành mục tiêu của cả hai kẻ đó, khiến cho mình ra đi khi còn quá trẻ.
Ngay lúc này, điện thoại của người cảnh sát đó đột ngột vang lên, Chúc An Sinh có thể thấy từ lúc nhận điện thoại sắc mặt hắn đã trở nên rất khó coi. Không lâu sau, hắn cúp điện thoại, rồi hắn nói với Chúc An Sinh và David bằng giọng đầy chán nản: " Phiền phức cũ còn chưa giải quyết xong đã có hai phiền phức mới tìm tới rồi. "
Chúc An Sinh biết, vụ án bắt cóc cô vừa phát hiện ra cũng là một phiền toái đáng lo nhất hiện nay, còn một phiền toái nữa mà người cảnh sát đó vừa nhắc tới chắc là đến từ cuộc gọi vừa rồi.
" Lại có người bị bắn chết đúng không? " Chúc An Sinh nói ra suy đoán của mình.
" Nạn nhân lần này là một người đàn ông, hiện trường nơi xảy ra vụ án cách vụ án trước một khoảng không xa. Cũng giống với lần trước, có người nhìn thấy nạn nhân bị bắn chết nhưng không có ai nhìn thấy hung thủ. "
" Vì sao không có ai nhìn thấy được hung thủ? Chẳng lẽ hung thủ vẫn luôn ở trên những tòa nhà cao và dùng súng bắn tỉa để ngắm bắn sao? "
" Hiện trường vụ án này cách vụ án trước không xa, xung quanh không có tòa nhà cao tầng nào như lời cô nói cả, hơn nữa từ bên trong cơ thể nạn nhân, chúng tôi đã lấy được viên đạn ra. Chúng tôi đã tiến hành phân tích và khẩu súng mà hung thủ sử dụng là khẩu súng bộ binh*. "
(*)Súng bộ binh: Một loại súng chuyên dụng trong quân đội.
" Một người cầm theo súng bộ binh tới một nơi không có những tòa nhà cao tầng, hắn đã làm cách nào để không bị người khác phát hiện rồi điên cuồng gây án đây? " Chúc An Sinh khó hiểu, nhưng đáng tiếc, người cảnh sát đó cũng không nắm được một đáp án chính xác: " Có lẽ hung thủ là một âm hồn bất tán, cho nên hắn mới có thể hành động ngang ngược như vậy mà không bị ai phát hiện. "
David vẫn luôn duy trì sự im lặng của mình, anh ta cứ đứng đó nghe Chúc An Sinh và người cảnh sát đó nói chuyện thôi. Anh ta không thể không thừa nhận rằng bản thân mình đã bị dọa cho sợ, anh ta quyết định một thời gian ngắn nữa sẽ không đi ra khỏi nhà.
" Đúng là quá kỳ lạ, rốt cuộc hung thủ đã thực hiện bằng cách nào? " Chúc An Sinh lẩm bẩm.
" An Sinh tiểu thư, cô có thể liên lạc với Trì Trừng không? "
Đột nhiên, người cảnh sát đó nói, Chúc An Sinh cũng hiểu ý của hắn ngay.
" Tối muộn ngày hôm qua Trì Trừng đã lên máy bay để tới Thái Lan rồi, ở Thái Lan đang xảy ra vụ án còn đáng sợ hơn vụ án chúng ta đang giải quyết. Tôi chỉ sợ lần này anh ấy không đủ sức lực để tới giúp các anh nữa. "
Nghe Chúc An Sinh nói vậy, gương mặt người cảnh sát đó không giấu được sự thất vọng. Nhưng mà rất nhanh sắc mặt hắn đã thay đổi, hình như hắn đã nghĩ ra một điều gì đó, sau đó hắn nhìn về phía Chúc An Sinh: " Vậy An Sinh tiểu thư có thể giúp chúng tôi điều tra vụ án này không? "
" Ý anh là muốn tôi giúp các anh điều tra vụ án của u linh sát thủ? " Chúc An Sinh có hơi kinh ngạc.
" Vụ án giết người liên hoàn bằng súng kia, cấp trên sẽ điều FBI xuống giải quyết, vụ án này cục cảnh sát New York không cần làm chủ nữa. Cho nên tôi muốn mời An Sinh tiểu thư giúp chúng tôi phá vụ án bắt cóc vừa mới phát hiện ra. "
Vẻ mặt Chúc An Sinh lộ ra biểu cảm "thì ra là thế", cô gật gật đầu. Bây giờ cô mới là trợ lý của Trì Trừng thôi, một vụ án lớn như vụ án giết người liên hoàn bằng súng đương nhiên không thể mời cô tham gia phá án được. Đương nhiên, Trì Trừng thì không giống vậy, nếu là anh thì chắc FBI cũng rất hoan nghênh tới trợ giúp việc phá án.
" Không thành vấn đề. "
Ban đầu, người cảnh sát đó còn đang lo lắng Chúc An Sinh không có hứng thú, nhưng hắn không ngờ là Chúc An Sinh lại dễ dàng đồng ý như vậy, còn rất sảng khoái nữa. Đó là bởi vì hắn không biết, trong lòng Chúc An Sinh, việc giải cứu cô bé bị bắt cóc kia và vụ án liên quan tới Bradley Ray Caver đều quan trọng như nhau.
***
Xác nhận vụ án bắt cóc xong, Chúc An Sinh mới trở về nhà và đi ngủ. Một giấc ngủ này cô ngủ một mạch tới mười rưỡi sáng ngày hôm sau, mãi cho tới khi Kiều Trì Na gọi điện đánh thức cô.
Qua cuộc điện thoại với Kiều Trì Na, Chúc An Sinh mới biết được bố mẹ của Bradley Ray Caver đã đứng ngoài cửa nhà cô đợi được một tiếng đồng hồ rồi.
Nhận được tin này, Chúc An Sinh nhanh chóng thay quần áo rồi mời bố mẹ của Bradley Ray Caver vào nhà.
" Xin lỗi, tôi ngủ quên nên không biết hai bác đã ở bên ngoài chờ một lúc lâu. "
Chúc An Sinh đưa hai người tới ngồi ở ghế sofa trong phòng khách, sau đó cô rót cho mỗi người một cốc nước.
" Chúng tôi biết cô vì hỗ trợ cho vụ án của con trai tôi nên mới phải làm việc tới khuya như vậy, cảnh sát phụ trách vụ án của con trai tôi đã nói cho chúng tôi biết hết rồi. Lần này chúng tôi tới đây là để cảm ơn cô, cảm ơn cô, cảm ơn cô đã trả lại sự trong sạch cho con trai chúng tôi. "
Chúc An Sinh không ngờ bản thân mình sẽ gặp được trường hợp như vậy, nhất thời cô không biết nói gì cho phải. Cuối cùng, cô chỉ có thể nói một câu thật lòng: " Con của bác đúng là một người anh hùng. "
Chúc An Sinh nói câu này như đã chạm tới chỗ sâu nhất trong lòng đôi vợ chồng già, mẹ của Bradley Ray Caver lấy khăn tay lau đi giọt nước mắt của mình, bà nói lại: " Tôi biết, tôi biết Bradley là một đứa bé ngoan, chắc chắn nó sẽ không vô duyên vô cớ xảy ra tranh chấp với người khác, tôi biết... "
Bố của Bradley Ray Caver nhanh chóng an ủi vợ mình, chờ tới khi ông trấn an được vợ mình xong, ông mới quay về phía Chúc An Sinh và nói rõ mục đích hôm nay hai người tới đây.
" Cảnh sát nói việc khám nghiệm tử thi đã hoàn thành, cho nên hôm nay chúng tôi có thể nhận lại thi thể con trai mình. Chúng tôi cũng quyết định ngày mai sẽ tổ chức tang lễ cho thằng bé, cô coi như là vị ân nhân cuối cùng của nó, tôi có thể mời cô tới dự tang lễ của thằng bé vào ngày mai không? "
Bố của Bradley Ray Caver nói, trong giọng nói của ông có thể nghe ra sự run rẩy khi nói tới việc mời cô tham gia tang lễ.
Chúc An Sinh thấy, đây chính là lời thỉnh cầu khẩn thiết, bi thương nhất mà đời này cô từng nghe.
Tác giả có lời muốn nói: Trước mắt, Bradley Ray Caver là nhân vật trung gian duy nhất, điều này chứng tỏ sự xuất hiện của hắn là đặc biệt và các câu chuyện liên quan tới nhân vật này vẫn chưa kết thúc.