Chứng Đỏ Mặt

Chương 17: Chương 17





17.

Bảo bối của Mạnh Dịch: Mạnh Dịch Mạnh Dịch!
Bảo bối của Mạnh Dịch: Cậu lên máy bay chưa?
Bảo bối của Mạnh Dịch: Mấy nay tớ học làm món đầu cá tiêu cay với mẹ, cậu đến đây là tớ có thể trổ tài cho cậu xem đó nhá!
Bảo bối của Mạnh Dịch: Đã 12 giờ trưa rồi ~ Cậu ăn trên máy bay à? Có ngon không?
Bảo bối của Mạnh Dịch: Hy vọng cậu ăn ít một chút… he he
Bảo bối của Mạnh Dịch: Mạnh Dịch ~ Mạnh Dịch ~
Bảo bối của Mạnh Dịch: Mạnh Dịch ~ Mạnh Dịch ~ thích cậu lắm đó ~
Bảo bối của Mạnh Dịch: Đã 2 giờ rồi, cậu vẫn chưa tới nơi à?
Bảo bối của Mạnh Dịch: Tớ ngủ một lúc đây.


Bảo bối của Mạnh Dịch: Cậu cũng đang ngủ sao?
!
Meo eo mi: Cá nhỏ bảo bối?
Meo eo mi: Tớ về rồi.

Meo eo mi: Dậy chưa?
Meo eo mi: Gọi điện cho cậu nhé? Tớ muốn nhìn thấy cậu lắm rồi.

Tút tút — Tút — Tút
Bảo bối của Mạnh Dịch: Hở? Ai thế?

Meo eo mi: Bảo bối, tớ đang ở dưới nhà cậu.

Bảo bối của Mạnh Dịch: A?!! Gì thế!!
Meo eo mi: Mau xuống đây đi.

Bảo bối của Mạnh Dịch (nói rất nhỏ): Thật ra hôm nay có mỗi tớ ở nhà.

Meo eo mi: …
Bảo bối của Mạnh Dịch: Tớ mở cửa cho cậu vào nhé?
Meo eo mi: Cậu thật sự không sợ tớ làm gì…
Bảo bối của Mạnh Dịch: Hửm?
Meo eo mi: Không có gì, nhanh xuống đây với tớ đi bảo bối.

Meo eo mi: Chờ chút nữa tớ sẽ giúp cậu ôn lại bài ‘thật tốt ~’!.