Chửng Cứu Bá Đạo Tổng Tài

Chương 85-86: 85: Game 1 - Kế Hoạch Tẩy Trắng - 86: Game 1 - Kế Hoạch Tẩy Trắng




85: Game 1 - Kế Hoạch Tẩy Trắng


Bực bội, hắn trừng phạt hai thành viên bang hội vì đã không thông báo cho hắn và kéo họ đến Lâm gia để xin lỗi Lâm Tĩnh Tạ.
Hắn vừa hồi hộp vừa xúc động khi thấy Lâm Tĩnh Tạ sau một thời gian dài mang theo một bộ bút mực bằng ngọc đầy đủ để tặng Lâm Tĩnh Tạ và chúc y thi tốt, nhưng không ngờ lại chứng kiến một cảnh tượng đau lòng như vậy.
Lâm Tĩnh Tạ đang tận hưởng bầu bạn của Lý Khiết Khiết khi ngồi gần nhau như một cặp vợ chồng hòa hợp.
Bàn tay cô cọ xát vào y một cách yêu thương nhưng chiếm hữu như thể đánh dấu lãnh thổ của cô.
Mọi người tự nhiên khựng lại không dám nói gì.
Lý Khiết Khiết, người đang nhìn chằm chằm vào Lâm Tĩnh Tạ, nhanh chóng liếc sang chỉ để thấy Khước Nhiên Triết đang bối rối nhìn họ với đôi mắt đen như sói.
Đối với Lâm Tĩnh Tạ, cô sẵn sàng làm bất cứ điều gì và trong một khoảnh khắc bốc đồng, cô đã cúi xuống và ôm lấy Lâm Tĩnh Tạ mà không hề nghi ngờ gì, vùi đầu vào cổ y.
Hơi thở của Khước Nhiên Triết trở nên thất thường với những ngón tay thọc sâu vào lòng bàn tay cho đến khi chúng bật máu.
Mạch Châu kéo tay áo hắn để cố gắng giúp hắn bình tĩnh lại nhưng Khước Nhiên Triết hầu như không thể nghe thấy anh ta đang cố gắng giữ cho mình tỉnh táo.
Các thành viên bang hội đã được gắn thẻ không thể không run sợ khi bị gây áp lực như thế này bởi một Khước Nhiên Triết đầy đe dọa.
Có vẻ như những lời dạy của Lão Trần đã được khắc sâu vào hệ thống của hắn một cách hiệu quả nên hắn đã cố gắng kìm nén cảm xúc của mình và đập vỡ món quà mà hắn mang theo trên sàn với một tiếng nổ lớn trước khi rời khỏi Dinh thự.
Cả nhóm theo sau hắn một cách tự nhiên với âm thanh lớn khiến những người hầu thoát khỏi trạng thái mê mẩn.
Trước đó Ôn Tần Khê, người đã được Lý Khiết Khiết ôm, đông cứng tại chỗ khi y không nói nên lời trước hành vi của cô.

Y lịch sự vỗ lưng cô ra hiệu cho cô thả y ra.
"Lý tiểu thư mọi người chắc chắn sẽ hiểu lầm nếu cô ôm tôi như thế này.

Hãy nghĩ về danh tiếng của cô-," y nói trước khi nghe thấy một âm thanh lớn như thể có thứ gì đó bị đập vỡ trên sàn.
Lý Khiết Khiết đang ôm chặt lấy eo y khiến y phải cố gắng nhìn qua.
Khó khăn lắm y mới quay lại được nhưng chỉ thấy đám gia nhân đang thu dọn chứ không có ai khác.
Lý Khiết Khiết vừa nãy đã ôm y thật chặt để kéo dài thời gian, chỉ nới lỏng khi Khước Nhiên Triết đã biến mất.
Với vẻ mặt bĩu môi cảm thấy bị xúc phạm, cô nói, "Tạ ca, anh quan tâm đ ến danh tiếng gì vậy? Em và anh có quan hệ với nhau thì ai cũng biết rồi.

Đã quá muộn để lo lắng cho danh tiếng của em rồi," trong khi hoàn toàn buông y ra trước khi ngồi thẳng lưng như một quý cô đứng đắn.
Ôn Tần Khê bực bội nhíu mày nói: "Em nói như vậy là có ý gì? Lý Khiết Khiết đây không phải là em tưởng giúp anh sao?" Y thực sự không thể hiểu được cô gái như tắc kè hoa thay đổi màu sắc của mình lại lật ngược tình thế một cách quyết liệt như vậy.
Lý Khiết Khiết mang một vẻ mặt ủ rũ trong khi lo lắng xoa ngón tay cái của mình để cố gắng thu hết can đảm.
“Tạ ca, em yêu anh và hy vọng rằng anh và em có thể chính thức hóa nó,” cô nói bằng giọng trầm trầm trước khi chìm vào im lặng hoàn toàn.
Sự im lặng nhanh chóng trở nên khó xử khi Lâm Tĩnh Tạ lặng lẽ xoa trán khiến Lý Khiết Khiết lo lắng.
"Bây giờ anh không cần phải trả lời em.

Em biết anh thích Khước Nhiên Triết hơn thích em, nhưng hai người đương nhiên không thể ở bên nhau.

Anh ta bây giờ là hoàng tử và anh lại xuất thân từ một gia đình danh giá.

Đó là điều mong đợi của cả hai bạn để sinh ra những người thừa kế.

Hoàng đế K-," cô nói trước khi bị Lâm Tĩnh Tạ cắt ngang.

"Anh xin lỗi," y nói trước khi đứng dậy rời đi.
Điều này đã trở lại ám ảnh y chỉ lần này là y bị thẩm vấn.
Có phải mối quan hệ của y và Khước Nhiên Triết thân thiết đến mức mọi người sẽ tự nhiên cho rằng họ thích nhau như cách một người đàn ông thích một người phụ nữ?
Không phải sự tương tác của họ là bình thường giữa những người bạn sao?
Nhưng tại sao không ai hỏi liệu Mạch Châu có thích Khước Nhiên Triết theo cách đó không?
Tại sao nó lại khác khi nó đến với y?
Tất cả những câu hỏi này tràn ngập tâm trí y khi y bước ra khỏi vườn nhưng ngay sau đó y được Lý Khiết Khiết ôm từ phía sau, người đang cầu xin y ở lại với những giọt nước mắt của cô làm ướt lưng y.
Ôn Tần Khê tâm tình không ổn định, chỉ có thể nặn ra mấy chữ này: "Anh không thích Khước Nhiên Triết như vậy, anh cũng không thích em như vậy.

Thực xin lỗi, anh chỉ có thể làm bạn với em, mong em hiểu cho." mạnh mẽ lột bỏ cánh tay đang ôm eo y và bỏ đi.
Lý Khiết Khiết đau khổ bị bỏ lại trong khu vườn xinh đẹp khi người hầu lau nước mắt cho cô trước khi đưa cô trở về nhà.
***
Bóng ma là khi một người đột nhiên cắt đứt quan hệ cá nhân với ai đó mà không một lời giải thích và Ôn Tần Khê đã trở thành một nạn nhân đáng tiếc.
Trong hai tháng rưỡi, CEO thậm chí không thèm liếc nhìn Lâm Tĩnh Tạ dù chỉ một lần, ít nhất là không ở nơi công cộng.
Bất cứ khi nào họ đi ngang qua nhau, Ôn Tần Khê đều bị khoác vai lạnh như băng như thể họ không quen biết nhau.
Lúc đầu, Ôn Tần Khê nghĩ rằng hắn đã không nhìn thấy y nhưng sau khi bị bỏ qua bốn lần, cuối cùng y cũng nhận ra.
Khước Nhiên Triết đã không trả lời y ngay cả khi y gọi tên hắn ở nơi công cộng.

Nhóm đàn ông đối xử với y như không khí khiến y có vẻ như là một kẻ mất trí đang nói chuyện một mình trên đường phố.
Lần cuối cùng y cố gắng gọi hắn, Ôn Tần Khê đã hét to, "Khước Nhiên Triết, anh là một tên khốn," với hy vọng đánh thức hắn phản hồi nhưng chỉ có các thành viên bang hội nao núng một chút.
Khước Nhiên Triết dường như không hề bối rối khi hắn tiếp tục bước đi.
Ôn Tần Khê cảm thấy bối rối trước hành vi của Khước Nhiên Triết khi trút sự thất vọng của mình lên hệ thống.
"Anh ta đã ám ảnh tôi, Jolie, cứ như vậy mà không có lý do.

Thật là một tên khốn vô ơn! Sau tất cả những gì chúng ta đã trải qua, anh ta đối xử với tôi như cứt!" y giận dữ thú nhận vào ngày y nhận ra Khước Nhiên Triết đang chiến tranh lạnh với y.
Anh hy vọng hệ thống sẽ cho y một lời giải thích nào đó vì nó luôn bảo vệ ông chủ của mình nhưng vào thời điểm quan trọng như vậy, Jolie đột nhiên bị câm chỉ nói được vài từ.
Cứ như vậy, hai tháng trôi qua và những người còn lại trong Lâm gia tham gia cùng y chỉ để thấy Lâm Tĩnh Tạ mất phương hướng tự nhốt mình trong phòng.
Họ phớt lờ điều đó khi Lâm Tĩnh Tạ đang căng thẳng về kết quả kỳ thi hoàng đế sắp xảy ra và an ủi y.
Trong khi gia đình cho rằng sự lo lắng về kỳ thi làm quan đã khiến Lâm Tĩnh Tạ mất trí, thì Ôn Tần Khê lại trải qua một vòng lặp vô tận của bốn giai đoạn đau buồn không thể đến được giai đoạn thứ năm.
Mặc dù hệ thống vẫn kiên quyết trong quyết định giữ im lặng, nhưng nó quá đau đớn để xem..

86: Game 1 - Kế Hoạch Tẩy Trắng

Ôn Tần Khê dù sao cũng là một con người có tình cảm thực tế không giống như các NPC trong trò chơi nên bất kể mối quan hệ nào mà y xây dựng với Khước Nhiên Triết, đối với y đều chân thực như mặt trời.

Mặc dù y chửi rủa và la mắng Khước Nhiên Triết mỗi ngày nhưng y đã quen với sự hiện diện của hắn và coi hắn như một người bạn.

Đột ngột mất đi tình bạn đó, hắn không khỏi đau buồn.

Hôm nay là một ngày mà Ôn Tần Khê lại trải qua trầm cảm, giai đoạn thứ tư của đau buồn.

Nó đã xảy ra nhiều lần đến nỗi giờ đây Jolie coi nó như một chu kỳ kinh nguyệt bất tận.

Chân tay y nằm dài trên giường với đôi mắt nhắm chặt r3n rỉ, "Ôi, tên khốn nhẫn tâm. Tại sao tôi lại cảm thấy mình như một chiếc băng vệ sinh đã qua sử dụng vậy? Anh ta kết bạn với tôi, đạt được những gì anh ta muốn và chỉ ném tôi ra ngoài như một miếng giẻ lau bếp cũ bẩn thỉu. Anh ta là một người đàn ông xỉ như vậy."

"Tại sao ngài lại cư xử như một cô gái vừa bị bỏ rơi sau khi tự do trao đi trinh tiết của mình vậy. Ngay từ đầu đã quên mất lý do mình ở đây rồi à?" cho biết hệ thống đang cố gắng thúc đẩy Ôn Tần Khê bằng mọi cách cần thiết.

Ôn Tần Khê không nói gì đang suy nghĩ về những gì Jolie đã nói.

Hệ thống nói đúng, y không phải tới đây để kết bạn với Khước Nhiên Triết.

Tất cả những gì y phải làm là giúp hắn giành được thế giới này và y không cần phải tương tác với hắn để làm điều đó.

Đám mây xám lơ lửng trên đầu hơn hai tháng dần tan biến khi y ngồi thẳng dậy cười toe toét hạnh phúc.

"Chết tiệt! Cô nói đúng. Tất cả những gì tôi cần làm là để mắt đến Hoàng tử An Chi và cản trở kế hoạch của gã thì cuối cùng chúng ta cũng có thể giành chiến thắng ở cấp độ này," y kêu lên trước khi nhảy ra khỏi giường.

Hệ thống không chắc đây là chuyện tốt hay chuyện xấu, nhưng ít nhất y không còn nằm trên giường như cá ngâm muối nữa.

"Ngài đi đâu?" Hệ thống lo lắng hỏi ngay khi Ôn Tần Khê mở cửa.

"Cô quên rồi sao? Hôm nay chúng ta nhận được kết quả kỳ thi nên ta cần phải chuẩn bị sẵn sàng. Ồ, ta cũng cần phải theo dõi Hoàng tử An Chi và tìm hiểu xem anh ta định làm gì," y nói trước khi vội vã đi tắm. .

Trong vòng chưa đầy hai giờ, y đã sẵn sàng để rời đi trong bộ quần áo màu xỉn mà tất cả những người tham gia kỳ thi hoàng gia đều phải mặc.

Mặc dù không phải phong cách của y, nhưng y trông cực kỳ bắt mắt khiến Lâm phu nhân không thể không bình luận.

"A, thiếu gia của mẹ nhìn đẹp trai lạ thường. Đừng lo, dù không giành được vị trí thứ nhất thì ít nhất con cũng sẽ là người đẹp trai nhất ở đó."

Lâm lão sư giải thoát y khỏi tay Lâm phu nhân, huých y rời đi, không quên cảnh cáo y: "Không lọt top năm thì đừng có mà về, nếu con làm không tốt thì hoàng đế sẽ có một ngày dã chiến với ta."

Ôn Tần Khê gật đầu xác nhận trước khi rời khỏi biệt thự với Lâm Minh Húc làm người hộ tống riêng.

Kể từ khi họ đến thủ đô, cậu có thể nói rằng anh trai mình đang trải qua điều gì đó nhưng Lâm Tĩnh Tạ không chịu nhổ ra bất kể điều gì.

Lâm Minh Húc chỉ có thể chịu đựng nhìn anh trai ủ rũ teo tóp như bắp cải phơi nắng quá lâu.

Cậu đã cố gắng làm mọi cách để khiến y vui lên, điều này đôi khi có hiệu quả nhưng Lâm Tĩnh Tạ sẽ sớm trở lại với con người u ám của mình.

Thấy y hôm nay khá hăng hái, Lâm Minh Húc không kìm được mà hỏi: "Có phải anh bị đá hay gì không? Gần đây anh không được là chính mình, em biết không liên quan gì đến kỳ thi", ngay khi họ vào cung cổng.

Ôn Tần Khê cười nhẹ một tiếng, buột miệng nói: "Tiểu Húc em nghĩ nhiều rồi, anh chỉ là mất đi một người bằng hữu mà thôi."

Lâm Minh Húc đã không nhìn thấy Khước Nhiên Triết xung quanh kể từ khi y đến thủ đô.

Cậu đã rất hạnh phúc khi nghĩ rằng Khước Nhiên Triết quá bận rộn với nhiệm vụ hoàng tử của mình cuối cùng đã cho Lâm Tĩnh Tạ một chút không gian nhưng không nhận ra rằng đó không còn là bạn nữa.

"Trong bao lâu?" Lâm Minh Húc hỏi với vẻ mặt phức tạp.

Ôn Tần Khê dừng bước quay lại nhìn cậu như thể đang nghiên cứu biểu hiện của y.

Y không cần khả năng đọc suy nghĩ để biết Lâm Minh Húc đang nghĩ gì và vì vậy y đã mắng cậu, "Tại sao em trông giống như một người anh em có em gái vừa bị một người đàn ông xỉa xói? Em biết gì không ..... l Anh phải đi. Anh sẽ gặp em khi anh về nhà." Không chút do dự, y bỏ đi để lại Lâm Minh Húc chôn chân tại chỗ.

Lẽ ra Lâm Minh Húc nên ăn mừng nhưng tận mắt chứng kiến tình trạng suy sụp của anh trai mình, cậu không thể không muốn đánh tên khốn đó.

Giống như một cây nho ký sinh, hắn đã mọc rễ trong cuộc sống của Lâm Tĩnh Tạ, khiến y quen với sự hiện diện của hắn rồi bỏ rơi y ngay lập tức.

Nếu hôm nay cậu không đánh Khước Nhiên Triết thì tên cậu không phải là Lâm Minh Húc.

Không biết Lâm Minh Húc có những suy nghĩ nguy hiểm, Ôn Tần Khê đến tòa án chính chọn một vị trí ngẫu nhiên để đứng.

Y đang đứng giữa một đám đông học giả cả già lẫn trẻ, với một bầu không khí đầy lo lắng.

Y hoàn toàn không quan tâm đ ến kết quả của mình khi vạch ra cách loại bỏ Hoàng tử An Chi để y không gây rắc rối cho Khước Nhiên Triết.

"Cúi đầu trước hoàng đế!" một thái giám già mập mạp tuyên bố ra hiệu cho nhóm học giả cúi đầu.

Hoàng đế lững thững bước lên ngai vàng, thỉnh thoảng liếc ngang như đang tìm kiếm ai đó.

Nhưng bởi vì tất cả họ đều trông giống nhau, đặc biệt là trong bộ đồng phục và cái đầu cúi xuống, ông quyết định từ bỏ.

Ôn Tần Khê luôn có một chút tò mò muốn biết hoàng đế giống Khước Nhiên Triết đến mức nào và y có thể thấy một phiên bản già của Khước Nhiên Triết sẽ trông như thế nào.

Mặc dù tò mò đây không phải là nơi hay thời điểm thích hợp để rình mò nên y kìm nén mong muốn tìm kiếm của mình.

Cả tòa án im lặng chỉ có tiếng bước chân không vội vã.

Ngay khi hoàng đế đi ngang qua, mũi của Ôn Tần Khê đột nhiên ngứa ngáy khi một cơn gió mùa thu thổi bụi mù mịt xung quanh.

Y hắt hơi hai lần thành công trong việc thu hút sự chú ý của hoàng đế.

Từng tiếng bước chân yếu ớt càng lúc càng lớn, đôi ủng gấm vàng dừng ngay trước mặt y.

Lực áp bức đến từ phía trên y khiến lưng y rùng mình trong tiềm thức trong khi nghĩ, 'Đừng nói với tôi rằng tôi sẽ bị chém đầu vì hắt hơi?'

"Ngẩng lên!" ra lệnh cho hoàng đế khiến Ôn Tần Khê không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhìn lên.

***

Ôn Tần Khê chỉ ngẩng đầu lên trước khi gặp một bản sao chính xác của Khước Nhiên Triết.

'Chết tiệt, ngay cả phiên bản cũ của Khước Nhiên Triết cũng trông đẹp đến nực cười', y nghĩ khi nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang nhìn xuống mình.

Đôi môi của hoàng đế giật giật và đôi mắt gian xảo của ông sáng lên khi nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Tĩnh Tạ.

"Con trai của Lâm Mặc phải không?" ông hỏi nhưng Ôn Tần Khê đột nhiên mất giọng giống như một chú hổ con bất lực bị trói vào công việc của bầy sói trưởng thành.

Y chỉ có thể gật đầu đáp lại và hoàng đế tiếp theo với một mệnh lệnh đơn giản, "Theo ta."