Chung Cực Truyền Thừa

Chương 522: Đánh lén




Xem ra, tuy rằng quái xà này là yêu thú lục giai, nhưng phương hướng tiến hóa chủ yếu tựa hồ là trên thân thể chứ không phải là năng lượng. Cho nên cũng có phần khó đối phó.

Công kích đã lâu nhưng vẫn không được, Lâm Dịch cũng không vội vàng xao động. Dưới tình huống này, chỉ cần không cẩn thận một chút, kết cục chính là vẫn lạc. Cho nên hắn vẫn y nguyên tỉnh táo.

Cuối cùng, hắn vẫn nghĩ tới Hắc Viêm Long.

Chỉ có điều, nếu lúc này thả bản thể ra, tốc độ Hắc Viêm Long căn bản không theo kịp con rắn kia. Cho nên công kích huyết sắc năng lượng của hắn sẽ biến thành Hắc Viêm.

Mặc dù là Hắc Viêm nhưng tính chất công kích không có gì thay đổi. Hắc Viêm vừa ra, quái xà kia tựa hồ cũng cảm thấy bất an cực độ. Tiết tấu công kích càng lớn. Dù Lâm Dịch có Liên vụ phân thân hộ giá, nhưng y nguyên vẫn thụ nhiều tổn thương.

Cuối cùng, hắn cắn răng một cái, lúc công kích tới quái xà kia, năm phân thân đồng thời xuất hiện cùng một chỗ. Một mảng Hắc Viêm lớn vung về phía chính giữa.

Dù con rắn kia linh hoạt vô cùng, nhưng vẫn bị Hắc viêm sền sệt dính vào người. Hắc viêm này chính là năng lượng độc môn của Hắc Viêm thần Long, năng lượng này bá đạo đến mức thậm chí Hổ thần Quyết của Lâm Dịch còn phải kiêng kỵ vài phần. Ngay cả cường giả Hư Thần Cảnh bị Hắc Viêm này dính vào, chỉ sợ cũng không sống yên ổn chứ đừng nói là một đầu yêu thú Lục giai.

Lúc này, bị hắc viêm thiêu đốt, thân thể quái xà kia giãy giụa kịch liệt, biến thành tro tàn trong hắc viêm.

Nhưng Lâm Dịch cũng không chịu nổi, vì để Hắc viêm có cơ hội tiếp cận quái xà kia, Lâm Dịch ngăn bản thể của nó lại phía trước. Năng lượng toàn thân đều khai triển, cơ bắp nở ra, lúc này mới khiến con rắn kia dừng lại, cuối cùng bị hắc viêm đốt thành tro tàn.

Nhưng lần này, Lâm Dịch đều xuất ra hết thảy tuyệt chiêu rồi. May mắn là trong Lĩnh vực, hắn cũng không chạm phải nước biển. Hơn nữa trải qua quá trình cường hóa thân thể tại Hổ Thần cư, thân thể của hắn quả thật đã cường hãn đến mức kinh người. Tuy rằng sắc mặt có chút đỏ bừng trong nháy mắt, nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh.

Bất quá thương thế của hắn cũng rất nặng. Cho nên hắn ngây người ba ngày tại vị trí này để khôi phục lại thân thể. Nội đan hắn vừa lấy trong người con yêu thú quái xà kia, cũng đã bị hắn tiêu thụ sạch sẽ.

Cái này khiến Lâm Dịch không khỏi có chút dở khóc dở cười. Hấp thu viên nội đan này, tuy rằng thực lực có chỗ tinh tiến, nhưng cũng là cực kỳ có hạn. Đại bộ phận năng lượng đều chữa trị cho thân thể hắn. Trải qua một trận ác chiến, không nói không đạt được chỗ tốt gì mà còn suýt chút nữa bỏ mạng, quả thật khiến hắn phiền muộn.

Lâm Dịch lắc đầu, đẩy cảm xúc phiền muộn trong đầu ra, lúc này mới hít sâu một hơi, ánh mắt lại bắt đầu biến thành lạnh lùng. Hắn quét mắt một vòng, sau khi tìm được phương hướng liền bay ra ngoài.

- Hắn bắt đầu di động rồi.

Trên không trung sau lưng Lâm Dịch một trăm kilomet, thần sắc thanh niên lạnh lùng kia hơi động, mở miệng nói ra.

- Tốc độ hắn như thế nào?

Đệ đệ thanh niên lạnh lùng kia không có giới chỉ dò xét, tự nhiên không biết tốc độ di chuyển của đối phương như thế nào, lên tiếng hỏi.

Thanh niên lạnh lùng lắc đầu, nói ra:

- Tốc độ cũng không nhanh.

Thanh niên cười tà kia tựa hồ có chút không thể chờ đợi được, trong đôi mắt hắn phát ra huyết tinh nhàn nhạt, cười hắc hắc, nói:

- Ca, chúng ta tăng tốc độ, giết chết hắn. Có thể đi vào nơi sâu như thế này, chỉ sợ trên người hắn có không ít bảo vật a.

Thanh niên lạnh lùng kia nghe vậy, trên mặt cũng không khỏi lộ ra dáng tươi cười tàn khốc, nhẹ gật đầu. Oanh một tiếng, tốc độ hai người bỗng nhiên nhanh hơn!

Khoảng cách một trăm kilomet, đối với cường giả Lục giai mà nói thì chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Hai đạo lưu quang, lập tức tiến nhập vào lòng biển. Đối với biển cả rộng lớn vô biên, hai đạo lưu quang này cũng chỉ như hai đóa bọt nước mà thôi.

- Hiện giờ đã có mười một khỏa nội đan Lục giai, cộng với nội đan Ngũ giai. Đại khái có thể đôi ra ba ngàn năm trăm vạn linh thạch a.

Lâm Dịch thầm tính toán trong lòng.

Mỗi một con yêu thú Lục giai đều có Lĩnh vực riêng của mình. Nhưng trong một Lĩnh vực, cũng chỉ có một con yêu thú. Cho nên Lâm Dịch cũng không lo lắng mình thất thần mà lâm vào hiểm cảnh. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ngày đó bản thân hắn bị trọng thương mà vẫn không tiến vào Hổ Thần Cư.

Thứ nhất, thương thế rất nặng, vô cùng cấp bách. Thứ hai là hắn cũng thật sự không quá lo lắng. Hơn nửa năm sinh hoạt tại khu vực Lục giai này, hắn cơ bản đã có thể nắm được quy luật nơi này.

- Ba ngàn năm trăm vạn linh thạch. n, thực lực của mình thật sự còn chưa đủ, tu vi tinh thần tăng lên, thực lực cũng sẽ tăng lên. Trước hết cố gắng kiếm tám trăm triệu linh thạch tại Luyện Yêu sơn này. Ai, năm Truyền Tống trận. Hơn nữa sau khi tiến nhập Đông Nam, muốn về Thanh Nguyên Kiếm Tông chỉ sợ cũng cần một lượng tinh thạch lớn a.

Lâm Dịch bị lộ phí tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải kia làm đau đầu không dứt. Hiện giờ hắn thật sự không muốn nghĩ tới chuyện làm tiếp theo sau khi tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải rồi.

Phải biết rằng, Thanh Nguyên Kiếm Tông cũng không phải ở gần Đông Nam Thiên hay Bạo Loạn Tinh Hải. Trên thực tế, lúc còn ở Thanh Nguyên Kiếm Tông, hắn chưa hề nghe nói qua về Bạo Loạn Tinh Hải. Đoán chừng khoảng cách đến Bạo Loạn Tinh Hải còn rất xa.

- Ai, cố gắng lên...

Lâm Dịch cũng chỉ biết khuyến khích chính ình.

Chợt, một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt ầm ầm xuất hiện trong đại não Lâm Dịch! Lâm Dịch biến sắc, cơ hồ ngay lập tức dừng lại, thân hình bạo lui mãnh liệt!

Oanh!

Một cột sáng lớn chừng trăm mét từ không trung giáng thẳng xuống đất! Nước biển bị cỗ năng lượng này quấy phá, lập tức bắt đầu quay cuồng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Cũng may là Lâm Dịch nhanh chóng né tránh, nếu không chỉ sợ hắn đã thụ trọng thương rồi!

- Yêu thú? Lẽ ra nơi này không có yêu thú a!

Lâm Dịch kinh dị nghĩ đến trong nội tâm, mãnh liệt ngẩng đầu lên, thân thể lập tức gia trì Chiến văn, biến thành bộ dáng Bạch Hổ.

Vừa biến thân hoàn tất, lại thêm một đạo năng lượng lớn chừng trăm mét từ không trung giáng thẳng xuống, mục tiêu vẫn là Lâm Dịch. Lâm Dịch lại lắc mình một lần nữa, tránh qua một bên. Đồng thời khai triển cảm giác ra, nhưng lại không phát hiện chút tung tích nào của địch nhân.

Không chút nghĩ ngợi, thân hình Lâm Dịch liền ầm ầm bắn ra, vọt thẳng lên phía trên! Cảm giác mở ra tối đa, trong phạm vi ba cây số, bất luận là chấn động năng lượng gì cũng đều không chạy thoát khỏi cảm giác của hắn.

̀m ầm!

Từng đạo công kích liên tiếp trên không trung không ngừng giáng xuống. Tuy Lâm Dịch đều tránh được, nhưng cũng đã khiến hắn phẫn nộ, Bởi vì hắn còn không nhìn ra ai công kích mình.

Bay lên trọn vẹn hơn mười dặm, Lâm Dịch mới phát hiện, đó chính là một người!

- Nhân loại? Hắn lại có thể phát hiện ta từ bên ngoài hai mươi kilomet?

Lâm Dịch lập tức kinh hãi. Ở nơi này, dù là cường giả Hư Thần Cảnh cũng không có cách nào do thám được ở bên ngoài hai mươi kilomet.

Nhưng mấy trăm đạo công kích vừa rồi, mục tiêu rõ ràng là mình. Hiển nhiên đối phương đã phát hiện ra mình.

Nhưng đối phương liên tiếp công kích khiến hắn rất phẫn nộ. Nhìn độ mạnh yếu của công kích kia, rất hiển nhiên đối phương đồng dạng với mình, đều là cường giả Lục giai, hơn nữa còn là Lục giai Thượng giai. Mà mấy trăm đạo công kích năng lượng của hắn, hiển nhiên là muốn giết mình rồi.

Đối với người muốn giết mình, Lâm Dịch chưa bao giờ lưu tình.

Huyết sắc năng lượng xuất hiện trong tay hắn, chỉ một khắc sau, cơ hồ đều ầm ầm vọt tới người nọ! Thanh niên lạnh lùng một mực lộ ra biểu lộ đạm mạc kia, đột nhiên lộ ra thần sắc kinh dị, đồng thời thân hình lắc lư, né tránh đạo công kích của Lâm Dịch, nhưng trong lòng thì khiếp sợ không thôi.

Trước kia, những mục tiêu hắn công kích, tuy rằng cuối cùng cũng có thể tìm ra mình, nhưng tuyệt đối không có khả năng tìm chính xác vị trí của mình khi không ở trong phạm vi thị lực của hắn. Nhưng mà người này, lại rõ ràng tìm tới vị trí của mình một cách chuẩn xác.

- Hẳn là trùng hợp a.

Thanh niên lạnh lùng có chút không xác định được, nghĩ đến. Hắn không tin có người có thể tìm được chuẩn xác vị trí của hắn trong khoảng cách ba cây số mà không có Giới chỉ dò xét.

Nhưng mà đạo công kích tiếp theo, lại hoàn toàn phủ định ý nghĩ của hắn!

- Đối phương có thể phát hiện ra minh!

Trong mắt thanh niên lạnh lùng kia lộ ra một tia cẩn thận.

Mà lúc Lâm Dịch tiếp cận thanh niên kia ước chừng một kilomet, cảm giác của hắn lại đột nhiên cảm ứng được thêm một người.

- Hai người?

Lâm Dịch nhướng mày, nhưng lại lập tức buông lỏng. Người hắn vừa cảm ứng được, thực lực cũng không mạnh, không có uy hiếp gì với hắn.

- Bất quá, đến tột cùng đối phương cảm ứng được mình như thế nào? Là thần trí của hắn đặc thù hay là có bảo vật có thể dò xét?

Lâm Dịch không khỏi bắt đầu suy đoán. Bất quá hắn cơ hồ lập tức xác định khả năng thứ hai rồi. Bởi vì nhìn phương thức và lực lượng công kích, đối phương cũng chỉ là một cường giả Lục giai bình thường.

- Tại Luyện Yêu sơn này cũng có bảo vật dò xét?

Con mắt Lâm Dịch không khỏi phát sáng lên. Nếu như có được thứ này, như vậy có thể tìm kiếm được yêu thú Lục giai nhanh hơn, hơn nữa còn có thể tiết kiệm thời gian vơ vét của cải rất lớn.

- Vô luận ngươi có bảo vật hay không. Hôm nay ngươi nhất định phải chết.

Trong mắt Lâm Dịch mơ hồ hiện ra một tia sát cơ.

Thân hình hắn bỗng nhiên gia tốc. Khoảng cách ba cây số, trong chớp mắt đã tới nơi.

Lâm Dịch thấy được đối phương, đó là một thanh niên biểu lộ lạnh lùng. Mà thanh niên kia phảng phất cũng ngờ tới Lâm Dịch sẽ bỗng nhiên gia tốc, thần sắc ngược lại cũng không có gì bối rối.

Huyết sắc năng lượng bao trùm nắm tay, nước biển chung quanh căn bản không cách nào ảnh hưởng đến hai người. Lâm Dịch văn vê thân mình, nhào tới!

- Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Liên tiếp công kích, nắm tay Lâm Dịch như có một tầng huyết sắc tinh thể bám lên, mang theo khí tức phô thiên cái địa, cuồng bạo không gì sánh kịp hướng về phía thanh niên kia! Năng lượng xuất ra xé rách không gian, nước biển không gian điên cuồng trào vào trong vết rách không gian kia!

Mà thanh niên lạnh lùng kia cũng không sợ Lâm Dịch, động tác hắn so với Lâm Dịch cũng không kém cỏi chút nào. Trên nắm tay hiện ra ngân sắc quang mang, mỗi một quyền xuất ra, liền có một đạo ngân sắc năng lượng ầm ầm đâm tới, khiến công kích phô thiên cái địa kia của Lâm Dịch không cách nào tiếp cận được hắn!

Theo năng lượng từ hai nắm đấm hai người va chạm nhau, từng vòng không gian gợn sóng tản ra bốn phương tám hướng, nước biển chung quanh bắt đầu chuyển động điên cuồng lên, như là sôi trào. Nhìn từ mặt biển, tắc thì có thể nhìn thấy tại đáy biển có vô số huyết sắc năng lượng và ngân sắc năng lượng đang điên cuồng giao phong với nhau. Sóng to gió lớn bạo khởi, giống như giao long đang tung hoành trong nước mà tạo nên.

Oanh! Oanh! Oanh!...

Tiếng nổ mạnh vang lên không ngừng, trong mắt tên thanh niên đi theo sau Lâm Dịch cũng lộ ra một tia cẩn thận...Nói thực ra, trong chiến đấu lúc trước, hắn chưa từng thấy qua người nào có thể đánh cân tài cân sức với ca ca mình như thế. Về cơ bản đều là ca ca mình công kích, còn đối phương lại nỗ lực chống cự, sau đó mình đột nhiên tập kích bất ngờ, đánh chết đối phương.

- Tên này thật lợi hại...

Trong nội tâm thanh niên không khỏi thì thầm một tiếng, bất quá hắn lại không lo lắng chút nào cả...Ấn tượng vô địch của ca ca, đã sớm khắc thật sâu vào đầu hắn rồi. Ngay cả sự đuổi giết của yêu thú thất giai, ca ca cũng có thể đào thoát, càng không phải nói đến chỉ là một tên chiến sĩ lục giai.

Nghĩ đến đây, khóe miệng hắn liền lộ ra dáng cười âm hiểm, tốc độ cũng nhanh hơn...Giờ hắn còn không biết hành tung của mình đã sớm bại lộ, còn định đi theo sau lưng Lâm Dịch, vào thời khắc mấu chốt tiêu diệt hắn.

Thanh niên lạnh lùng tuy rằng mỗi chiêu đều tiếp được, nhưng càng tiếp trong lòng hắn lại càng chấn kinh. Thực lực của đối phương khi hắn dò xét, chỉ có tiêu chuẩn lục giai hạ phẩm, nhưng trong chiến đấu hiện giờ, rõ ràng lại xa xa hơn thế. Trình độ lục giai đỉnh phong của mình chống lại hắn, rõ ràng còn có xu thế rơi vào hạ phong?

Hơn nữa năng lượng của đối phương lại cực kỳ cổ quái, mỗi một lần tiếp xúc, hắn đều cảm giác thấy năng lượng đối phương như muốn xoáy vào cơ thể mình, vô cùng bá đạo! Tuy rằng đều bị năng lượng của mình đuổi ra ngoài, nhưng cũng cực kỳ không dễ chịu.

- Thực lực tên này quá mạnh mẽ, muốn giết hắn, chỉ sợ bản thân mình cũng sẽ bị trọng thương, cũng không được lợi gì, con mồi trong khu vực lục giai này vẫn còn rất nhiều.

Trong lòng thanh niên lập tức có quyết định.

Cường đạo độc hành như hắn, cũng không phải không đạt được mục đích thì không bỏ qua, nếu thực lực con mồi thực sự quá mạnh mẽ, hắn cũng sẽ căn cứ vào tình hình thực tế mà quyết định rời khỏi hay tiếp tục.

Như tên trước mắt này, dù hắn tin tưởng có thể giết chết được đối phương, nhưng bản thân tất cũng phải chịu tổn thương thật lớn, mà chữa thương cũng không phải là thứ hắn am hiểu. Thay vì vì một người mà liều đến lưỡng bại câu thương, chẳng giờ rời đi tìm con mồi khác còn tốt hơn.

Phải biết rằng, cũng không phải tất cả công pháp ở Thiên Giới này đều có hiệu quả chữa thương. Hổ thần quyết, tuyệt đối là tồn tại đỉnh phong nhất trong đó. Nếu không thì cũng không có chuyện có người tử vong vì bị thương rồi? Lâm Phỉ kia, cũng không cần phải tìm nội đan yêu thú thủy hệ tứ giai khắp nơi để chữa thương cho mẫu thân nàng.

Nghĩ đến đây, thanh niên lạnh lùng lập tức truyền âm cho đệ đệ mình nói:

- Con mồi quá mạnh mẽ, rời khỏi thôi.

Truyền âm xong, trên người hắn ầm ầm bộc phát ra ngân sắc quang mang khổng lồ, bất quá lập tức, rõ ràng đã biến mất không thấy gì nữa!

Lâm Dịch ngây người một chút, lập tức biến sắc, ầm trầm thầm nghĩ:

- Đáng chết! Là không gian dị năng giả!

Không gian dị năng giả, nếu nói đến chạy trốn thì Không gian dị năng giả, tuyệt đối là đám người giỏi nhất Thiên Giới.