Chung Cực Truyền Thừa

Chương 22: Trận đầu hai phân chi





Lâm Dịch một lần nữa ngẩn người, vừa mới chuẩn bị đáp lời, tài phán bên kia đã mở miệng.

- Lên rút thăm đi!

Bốn cái thẻ bề ngoài giống nhau như đúc xuất hiện trên tay trọng tài, mặt úp đưa về phía bốn người.

- Trên thẻ ghi số từ 1 đến 4, các ngươi chọn một thẻ trong tay ta, số một đấu với số hai, số ba đấu với số bốn hiểu chưa?

Trọng tài đưa thẻ ra ý bảo mấy người rút thăm, miệng giải thích, khi hắn nói xong mấy người đều đã rút thăm xong.

- Số 3.

Lâm Dịch cúi đầu nhìn, trên thẻ ghi số 3.

- Đọc số thứ tự trên thẻ của các ngươi lên.

- Số 3.

Lâm Dịch trả lại thẻ.

- Số 4.

Lý Văn lạnh lùng nói.

La Á lộ vẻ tươi cười, quay sang nói với Ám Tương bên cạnh:

- Ta số 1 rồi, xem ra đối thủ của ta là ngươi.

Ám Tương trừng mắt không có để ý đến hắn.

- Nhớ kỹ, ta sẽ đánh bại ngươi.

Giọng nói băng lãnh của Lý Văn đột nhiên vang lên, Lâm Dịch kinh ngạc quay đầu, nhưng phát hiện Lý Văn đã nhảy xuống lôi đài.

- Không cần để ý, tính tình A Văn là thế, ở lâu với hắn sẽ biết, hắn là một người không tồi.

La Á ở một bên đột nhiên nói.

Lâm Dịch quay đầu nghi hoặc hỏi:

- Các ngươi quen biết?

La Á gật đầu, cười nói:

- A Văn là bạn từ nhỏ của ta, là bạn tốt nhất, thuộc về loại người ngoài lạnh trong nóng, đừng nhìn bề ngoài lãnh khốc của hắn, kỳ thực trong lòng hắn rất tốt

Lâm Dịch gật đầu, cười không nói gì thêm.

Trấn đấu lập tức bắt đầu, Lý Văn và Lâm Dịch nhảy xuống lôi đài, mà La Á và Ám Tương cũng lên.

- Thi đấu tứ cường, bây giờ bắt đầu!

Giọng nói của trọng tài vang lên, mà cũng như khi chiến đấu với Lâm Dịch, trọng tài vừa dứt lời Ám Tương lập tức vọt tới La Á.

- Vù!

Một tiếng phá không vang lên, thân thể Ám Tương chớp động một lát đã tới trước người La á, chân phải đá tới đầu La Á.

Bộ dạng tươi cười đầy mặt sau khi trọng tài hô bắt đầu đã thu liễm lại, đối mặt với thế công dũng mãnh của Ám Tương, La Á không có liều mạng, chỉ thấy hắn hơi nghiêng cổ, liền tránh thoát một cước kia.

Một cước không trúng, Ám Tương không cho La Á cơ hội thở dốc, cước trái tiếp tục đá tới truy kích La Á.

Thân thể La Á lùi về sau, hai tay đưa về bên phải, chặn thế quét ngang của Ám Tương.

Thân thể Ám Tương chợt khựng lại, chân trái thu về mà chân phải một lần nữa giơ lên, một cước công tới La Á.

Cứ như vậy hai người công kích, có vẻ cực kỳ kịch liệt.

Lâm Dịch chăm chú nhìn hai người công kích trên đài, Ám Tương lúc trước thi đấu với hắn, hắn không để ý bây giờ từ ngoài nhìn vào mới phát hiện Ám Tương không đơn giản, một chiêu tiếp một chiêu cực kỳ dứt khoát, không chút rườm rà, chiêu thức cực kỳ chặt chẽ, làm cho người ta có cảm giác vài phần khí thế liên miên không dứt!

Nhìn La Á, lại càng không tầm thường, mọi người thường nói công dễ thủ khó, nhưng La Á phòng thủ rất nhẹ nhàng, vô luận Ám Tương công kích sắc bén liên tục thế nào hắn vẫn phòng thủ cực kỳ nghiêm mật, dưới thế công điên cuồng Ám Tương vẫn không chiếm được chút lợi thế nào, nhưng mà thể lực của Ám Tương lại tiêu hao cực kỳ lớn.

- Nữ nhân kia sẽ thua.

Lý đột nhiên mở miệng nói, thấy thế Lâm Dịch có chút ngạc nhiên quay đầu hỏi:

- Sẽ thua sao?

Lý nhìn lên lôi đài, gật đầu.

Lâm Dịch cũng lập tức quay đầu tiếp tục quan sát.

Lúc này hô hấp của Ám Tương đã có chút gấp gáp, dưới thế tiến công mãnh liệt, thể lực vốn không được tốt của nàng có chút không chịu nổi.

Lần thứ hai vọt tới, chân phải bắn ra, vẫn như cũ nhằm tới đầu La Á.

Vốn tưởng La Á lại đón đỡ như trước, như vậy mình có thể lập tức công chân trái lên, nhưng không nhờ La Á cũng vung tay nhưng không đỡ mà là...bắt.

Biểu tình trên mặt La Á một mảnh lạnh lùng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào chân phải Ám Tương, đột nhiên ánh mắt hắn lóe tinh quang, tốc đột tay đột nhiên tăng mạnh, bàn tay mở rộng, chuẩn xác chộp với chân phải Ám Tương.

Ám Tương giật nảy mình, nhất thời ý thức được không ổn, nhưng chân phải đã đá ra thu lại cũng không kịp, nàng chỉ có thể tận lực cải biến quỹ tích không cho đối phương bắt được, bằng không, chắc chắn phải thua.

Chân phải có chút uốn lượn xuống dưới, động tác đột ngột này quả thực làm khó nàng, bởi thế trên mặt Ám Tương xuất hiện vẻ đau đớn...hơn nữa động tác cũng có chút cứng nhắc.

Bốp!

Tay La Á chuẩn xác bắt trúng mắt cá chân Ám Tương, Ám Tương kinh hãi, chân trái bật lên vù một cái đá ra, hòng chiếm ưu thế rút chân về.

Tay La Á nắm chặt cổ chân Ám Tương, tay phải La Á giơ lên đón được một cước kia của Ám Tương, thân thể Ám Tương lúc này toàn bộ ở trên không trung.

Thừa lúc thân thể đối phương toàn bộ ở trên không trung, La Á không chút do dự kéo mạnh, thân thể Ám Tương như một cây gỗ bị ném ra ngoài.

- Á?!

Dưới khán đài khán giả nhất thời kinh hô...mọi người không ngờ La Á lại không biết thương hoa tiếc ngọc như vậy.

Ám Tương bị ném ra thẳng tắp rơi ra khỏi lôi đài, tâm trạng kinh hãi nhưng cố trấn tĩnh lại, đột nhiên toàn thần dùng sức, trên không trung chợt xoay tròn, khó khăn lắm mới định lại được trọng tâm.

Bộp! bịch bịch bịch...

Liên tục vài tiếng bước chân vang lên, Ám Tương xoay tròn người mới miễn cưỡng ổn định thân hình, nhưng vẫn lảo đảo vài bước khó khăn lắm mới ngừng chân được, sắc mặt có chút trắng bệch.

- A, tên này thật quá ghê tởm rồi? Không ngờ đối xử với Ám Tương tiểu thư như vậy?

- Thương hoa tiếc ngọc, thương hoa tiếc ngọc! Ngươi hiểu hàm ý câu này không hả?

- Hỗn đản!

Khán giả dưới đài lúc này mới phản ứng, nhất thời một trận ồn ào vang lên...Ám Tương bằng vào dung mạo cùng thân thủ trong hai ngày trước đã chiếm được rất nhiều cảm tình của khán giả nam, lúc này thấy Ám Tương bị người ta quăng loạn ra ngoài như vậy, một bộ phận nam giới ở dưới bắt đầu chửi ầm lên.

La Á cũng lộ ra biểu tình ngạc nhiên, cuối cùng cười không nói gì...hắn không cho rằng mình làm sai, đây là lôi đài, nếu là lôi đài tự nhiên cần phân cao thếp, nếu bởi vì đối phương là nữ nhân là cố ý nhường nàng, vậy cần gì phải lên lôi đài, trực tiếp nhường nàng chức quán quân là được rồi.

Thấy một màn như vậy Lưu Dương nhíu mày, trong mắt hiện ra vẻ kinh ngạc, cuối cùng khóe miệng khẽ cong lên một chút ý cười...một mực quan sát biểu tình Lưu Dương, tảng đá lớn trong lòng La Thành được buông xuống, bộ dạng tươi cười trên mặt càng tăng, con mắt mang theo thần sắc thỏa mãn gật đầu với nhi tử La Á từ trên đài vừa xuống...việc thỏa mãn nhất đời của hắn chính là sinh ra con trai như vậy.

- Tiếp theo, mời số ba và số bốn lên đài tiến hành thi đấu.

Giọng nói của trọng tài vang lên.

- A! Rút cuộc đến đối thủ nặng ký rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

- Cố lên!

- Lâm Dịch cố lên!

- Lý Văn cố lên!

...

Đến phiên Lâm Dịch và Lý Văn thi đấu, bầu không khí dưới đài lộ vẻ điên cuồng, Lâm Dịch và Lý Văn đều là ứng cử viên cho giải quán quân, hai nhân vật này quyết đấu khiến tất cả mọi người đều chờ mong. Hôm nay tới nhiều người như vậy lúc này cuối cùng cũng đợi được, mặc dù không phải trận trung kết nhưng vẫn như cũ khiến người khác hưng phán không ngớt.

Lâm Dịch lên lôi đài, Lâm Dịch và Lý Văn giằng co.

- Ta sẽ đánh bại ngươi.

Đây là lần thứ ba nhận được loại ngữ điệu lạnh lùng này từ Lý Văn.

Lâm Dịch cười nói:

- Đánh xong mới nói a.

Lý Văn hừ lạnh một tiếng, thân thể hơi trầm, bày ra thế tiến công, mà Lâm Dịch đã âm thầm hít một hơi, biểu tình trên mặt nháy mắt không còn...chỉ còn một mảnh bình tĩnh.

- Vù!

Lý Văn nhất thời nhún mạnh, thân thể chợt cực nhanh vọt tới Lâm Dịch, tốc độ cực kỳ nhanh, không dưới tốc độ luận bàn của Lâm Dịch với Lý!

Sắc mặt Lâm Dịch không đổi, cấp tốc làm ra phản ứng, thân thể khẽ hạ thấp, dưới chân mạnh mẽ phát lực, thân thể từ đó bắn lên nghênh đón!

- Bốp!

Lần đầu giao phong, hai người lựa chọn cứng đối cứng!

Hai đạo thân ảnh trên lôi đài va chạm vào nhau rất nhanh tách ra!

Thân thể Lâm Dịch trên không trung cực nhanh lộn vài vòng sau đó vững vàng hạ xuống đất, mà Lý Văn lộn vài vòng trên không hạ xuống đất còn phải lùi bảy tám bước, mới khó khăn đứng vững, ai mạnh ai yếu đã rõ ràng.

Sắc mặt Lý Văn biến thành khó coi, trong mắt bắn ra quang mang khó tin.

Trong chiến đấu chưa từng cho địch nhân cơ hội, đó là thói quen của Lâm Dịch, chân khẽ phát lực, thân thể vọt tới, khi Lý Văn còn chưa đứng vững đãng một lần nữa công tới.

Lý Văn sắc mặt khẽ biến, nhưng cắn răng nghênh đón.

- Vù!

Chân phải Lâm Dịch như roi đá tới đầu Lý Văn, Lý Văn không kịp tránh chỉ có thể dùng tay trái đón đỡ, miễn cưỡng đỡ được một cước của Lâm Dịch, nhưng chân trái của Lâm Dịch lại đánh tới, Vù! một tiếng Lý Văn lần thứ hai phải dùng tay phải đón đỡ.

Lâm Dịch công kích một chiêu tiếp một chiêu, hầu như không chút ngừng nghỉ, chân phải tiếp chân trái, chân trái tiếp chân phải...dường như chỉ có chiêu thức đơn giản như vậy, dưới tốc độ cực nhanh cùng động tác dứt khoát như nước chảy mây trôi của Lâm Dịch, không ngờ rất có tính mỹ quan.

Lý Văn từng bước bị đánh lùi về sau, sắc mặt Lâm Dịch vẫn bình tĩnh một mảnh...nếu khán giả nhìn vào căn bản không nghĩ là hắn đang chiến đấu, mà như một kẻ đang ngơ ngẩn mà thôi.

- Bốp, bốp, bốp!...

Thanh âm va chạm liên tục vang lên, thân thể Lý Văn từng bước bị đánh lùi, sắc mặt ngày càng khó coi.

- A?...sắp thắng rồi a?

- Lâm Dịch cố lên! Lâm Dịch vô địch!

- Cố lên!

Lâm Dịch quyết chiến với Lý Văn có chút ngoài dự liệu mọi người...vốn tưởng là một trận quyết đấu ngang nhau, nhưng vừa mới lên đài, lại biến thành nghiêng về một phía khiến nhiều người có chút thất vọng...

Vẻ tươi cười trên mặt Lưu Dương đã không che giấu được, một đôi mắt bắn ra quang mang mừng như điên, Lâm Dịch này thực sự không phải người thường a!

La Á đứng sau La Thành cũng vẻ mặt khiếp sợ, tuy rằng biết Lâm Dịch mạnh nhưng hắn tuyệt đối không ngờ mạnh tới mức như vậy! Thực lực Lý Văn hắn biết tuy rằng cũng không phải đối thủ nhưng tuyệt không có cách nào khiến hắn một chút hoàn thủ cũng không có.
- Á nhi, ngươi có tự tin thắng hắn không?

Giọng nói La Thành đột nhiên vang lên, La Á quay đầu thấy lông mày La Thành có chút nhíu lại.

La Á suy nghĩ một chút cuối cùng lắc đầu:

- Nếu cứ thế quyết đấu...con không nắm chắc thắng hắn.

La Thành có chút suy nghĩ gật đầu, nói:

- Không sai, thực lực cậu nhóc kia rất kinh người, mặc dù là người vũ môn chúng ta nhưng nếu không tính 'phá cửa' cũng ít người có thể chiến đấu với hắn...à, chờ một chút, con đã 'phá môn' rồi?

La Á nghe vậy quay đầu nhìn La Thành sau đó yên lặng gật đầu, ánh mắt một lần nữa đặt lên đài cao...

Lý Văn vẫn duy trì liên tục lui về sau, hắn đã nhanh chóng lùi tới sát biên giới, nếu còn tiếp tục hắn sẽ bị Lâm Dịch trực tiếp bức rơi lôi đài.

- Hỗn đản! Lẽ nào cứ như vậy mà thua?

Lý Văn trong mắt bắn ra quang mang cường liệt, hắn không cam lòng thua trong đối thủ còn nhỏ hơn hắn vài tuổi này!

Sắc mặt Lâm Dịch vẫn bình tĩnh như cũ, dường như Lý Văn đang bị đả kích liên tục không ngừng chống đỡ trước mặt hắn không hề có liên quan gì.

Vừa tung một cước trái, tay phải Lý Văn chống đỡ, đồng thời lùi về sau...hắn biết lập tức chân phải Lâm Dịch sẽ công tới đây!

Nhưng lần này hắn cũng không dùng tay trái đón đỡ, thân thể đột nhiên khẽ cúi xuống, ý đồ tránh thoát một kích của Lâm Dịch, cứ thế hắn có thể thoát khỏi thế trận tiến công của Lâm Dịch biến thái này.

Hắn nghĩ thì tốt đấy nhưng mà công kích của Lâm Dịch lại không như hắn tưởng, cước liền cước liên tiếp được tung ra!

Khi Lý Văn đón đỡ một cước trái, thân thể Lâm Dịch đột nhiên xoay người, khi Lý Văn còn chưa kịp phản ứng, thì cả người hắn quay ba trăm sáu mươi độ, chân phải mãnh liệt đá ra một cước!