Lâm Dịch vận khí cực kỳ không tệ, từ tốp 546 cường, đến tốp 272 cường, Lâm Dịch đều là cực kỳ dễ dàng thắng được trong các trận đấu. Lĩnh vực dị năng thực sự quá mức biến thái. Chỉ cần đối phương không phải Thánh Giai, không có chiến văn, Lâm Dịch thắng lợi chính là đã định trước. Hắn thậm chí ngay cả một lần linh văn hoặc giả chiến văn đều còn chưa sử dụng qua.
Thời gian một tháng này, ngoại trừ lúc thi đấu, thời gian khác, Lâm Dịch đều dồn toàn bộ tâm trí cho việc tu hành. Thủy Linh Lung cũng nhìn ra Lâm Dịch bởi vì ngày đó nhìn thấy vị cường giả Thánh giai trên lôi đài kia xuất thủ mà đã bị kích thích nào đó, tuy rằng lo lắng đối phương lại xảy ra vấn đề gì. Nhưng mà chung quy vẫn không có cản trở hắn. Chỉ là muốn Lâm Dịch đáp ứng, vô luận như thế nào cũng không thể lại tùy tiện tu luyện như lần trước. Lâm Dịch liền đáp ứng một cách thẳng thắn.
Bị thực lực cường đại của thanh y Thánh Giai kích thích, Lâm Dịch hôm nay tu hành càng toàn lực ứng phó. Mỗi ngày, hắn đều phải mang theo trọng lượng bốn nghìn cân trên người, chạy một vòng quanh Vô Song Đảo. Vô Song Đảo cực lớn, một vòng này chạy xong, chừng trên trăm dặm! Ngay lúc đầu, Lâm Dịch căn bản không thể kiên trì được, dặm lộ trình một trăm dặm, hắn cần nghỉ ngơi hơn mười lần mới có thể chạy xong. Hơn nữa thường thường sau khi chạy xong, thậm chí ngay cả lực lượng cũng không có. Vài ngày ban đầu, cơ thể Lâm Dịch đau đến ngay cả động tác giản đơn như ăn cũng làm cực kỳ khó khăn. Toàn thân trên dưới cơ thể không có một chỗ không đau.
Bất quá để Lâm Dịch kinh ngạc là...buổi tối khi hắn tiến hành tu hành dị năng, lại ngạc nhiên phát hiện từ trong tai* của hắn không ngờ lại đột nhiên xuất hiện cổ hồng sắc năng lượng thần bí, từng chút tư nhuận thân thể. Cảm giác toàn thân rã rời, tuy rằng sáng hôm sau, cơ thể vẫn đau nhức như cũ, nhưng rõ ràng sẽ không quá mức khó chịu.
(* khả năng là do bông tai mà Lâm Dịch đang đeo)
Điều này làm cho trong lòng Lâm Dịch lại tràn ngập hiếu kỳ đối với cái tai của mình Đây đến tột cùng là vật gì? Bên trong tai ẩn chứa hồng sắc năng lượng gần như vô hạn! Một ngày tu hành đến tối, cổ hồng sắc năng lượng kia đều xuất hiện. Lúc này mới để Lâm Dịch miễn cưỡng kiên trì được. Hắn có thể cảm thụ được cổ hồng sắc năng lượng kia cường đại, nhưng vô luận ra sao cũng không thể thao túng chúng.
Dưới hồng sắc năng lượng tư nhuận, Lâm Dịch tiến bộ ngay cả chính hắn cũng cảm hấy kinh hãi. Gần một tháng ngắn ngủi, hôm nay hắn sử dụng chiến văn đã có thể tăng phúc một lần. Mỗi ngày sáng sớm chạy cự li dài tu hành, sau một tháng đã có thể một hơi chạy xong. Tuy rằng sau khi hoàn thành, thân thể một tia lực lượng cũng không có. Nhưng ngày thứ hai, khí lực lại lập tức khôi phục.
Điều này làm cho Lâm Dịch đang hiếu kỳ bông hoa tai mà hắn đeo là vật gì, đồng thời, lại không khỏi có chút nghi hoặc. Cổ hồng sắc năng lượng này tư nhuận thân thể, tựa hồ là công năng gần đây mới xuất hiện. Trước đây hắn tiến hành tu hành cực hạn, cổ hồng sắc năng lượng kia cũng không xuất hiện qua. Lâm Dịch mơ hồ nghĩ ngơi, tựa hồ là cùng lần đầu bản thân thử nghiệm liên quan. Nhưng mà không cách nào chứng thực được.
Bất quá mặc kệ nói như thế nào, Lâm Dịch tiến bộ là có thể nhìn thấy.
- Hiệu trưởng, đến tột cùng phải làm thế nào mới có thể tiến nhập Thánh Giai?
Trong phòng của Lạp Cổ Kỳ, mấy người Lâm Dịch, Lạp Cổ Kỳ, Thủy Linh Lung, Khải Ni Cổ Lạp đang dùng cơm. Lâm Dịch rốt cục nhịn không được hỏi ra nghi hoặc trong lòng hắn, buông bát nhanh.
Lạp Cổ Kỳ nghe vậy sững sờ, sau đó cũng buông bát nhanh, trầm ngâm một chút, lúc này nói:
- Cái này...Ta cũng không nói rõ được. Ngày đó khi ta trở thành Thánh Giai, chính là đột nhiên phúc lâm tâm chí, tự nhiên mà dẫn động năng lượng trong thiên địa. Cụ thể muốn ta nói ra nguyên nhân, thực sự cũng có chút miễn cưỡng. Ta suy đoán, hiện nay trên đại lục, cũng có một người có thể nói rõ ràng đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Lâm Dịch nhướng mày, hỏi:
- Người đó là ai?
Lạp Cổ Kỳ liếc hắn một cái, sau đó cười nói:
- Người này ngươi cũng biết...Bạch Tiếu Thiên, Bạch đại nhân!
- Bạch đại nhân?
Lâm Dịch sững người.
- n!
Lạp Cổ Kỳ gật đầu:
- Bạch đại nhân là người trở thành Thánh Giai sớm nhất trên đại lục hiện tại. Đồng thời cũng là người thực lực mạnh mẽ nhất. Cũng chỉ có có hắn mới có thể giải thích vấn đề của ngươi!
Lâm Dịch nghe vậy có chút thất vọng gật đầu, không nhắc lại nữa. Hắn chung quy không thể cứ như vậy chạy đi hỏi Bạch Tiếu Thiên chứ? Tuy rằng Bạch Tiếu Thiên tựa hồ nhìn rất thích hắn, nhưng mà Lâm Dịch lại hiểu rõ vị trí của mình đó. Hiện nay hắn, trên thực tế là thiếu tư cách cùng Bạch Tiếu Thiên nói chuyện.
- Đúng rồi, ngày mai chính là thi đấu 272 tấn cấp 136 cường. Hiện tại ngươi phải chú ý. Dù sao ngươi không có chiến văn. Nhưng mà có thể đi đến bây giờ, mọi người cơ bản đều có chiến văn. Tuy rằng đại bộ phận đều là hạ đẳng chiến văn. Nhưng có thể đề thăng lực lượng gấp ba đến bốn lần. Trận đấu sau này, tuyệt đối sẽ không dễ dàng như trước. Nếu như thực sự không được, liền chịu thua. Nhớ kỹ một câu nói, ngươi còn trẻ. Có là thời gian. Không cần phải bởi vì một hồi thi đấu thắng bại liền liều mạng. Biết không?
Lạp Cổ Kỳ đột nhiên biểu tình nghiêm túc căn dặn nói.
Vậy cũng khó trách. Lấy nhận thức đối với Lâm Dịch của hắn, tự nhiên minh bạch Lâm Dịch không phải một người dễ dàng buông bỏ. Mà cho tới bây giờ, hắn cũng chưa biết kỳ thực Lâm Dịch đã có chiến văn, hơn nữa là siêu hạng chiến văn. Tự nhiên sẽ vì Lâm Dịch lo lắng. Dù sao Lâm Dịch là người mà hắn nhìn trúng.
Lâm Dịch nghe vậy thất thần, lập tức gật đầu, lại cũng không có nói bản thân đã có chiến văn. Bất quá hiện tại vấn đề cũng xuất hiện. Nếu như đối thủ sau thực toàn bộ đều có chiến văn, bản thân tự nhiên cũng không thể không cần gia trì chiến văn hoặc linh văn. Như thế vấn đề, bản thân làm sao giải thích đây?
Lâm Dịch nghĩ, không nói gì.
Rượu cơm no đủ, mấy người liền phân ra.
Trở lại phòng, Lâm Dịch lập tức tiến nhập tu hành. Bên cạnh Thủy Linh Lung thấy Lâm Dịch dụng công như vậy liền không có hành động gì làm phiền nhiễu hắn.
Tinh thần lực của Lâm Dịch nhất thời tiến nhập trong ý thức hải. Hôm nay ý thức hải của Lâm Dịch đã hoàn toàn trở nên mạnh mẽ hơn trước. Trong ý thức hải, linh hồn Kim Châu vẫn đang chậm rãi xoay tròn, tản ra một tia kim sắc năng lượng rót vào trong lam sắc lĩnh vực. Nhưng mà, nguyên bản dịch thể tinh thần lực vây quanh lĩnh vực lúc này cũng đã trở nên cực kỳ loãng. Nhìn kỹ lại có thể thấy một khỏa tinh lam sắc tinh thể so với linh hồn Kim Châu nhỏ hơn mấy lần, lại xoay tròn xung quanh lĩnh vực. Đây chính là tinh thần lực của Lâm Dịch hoàn toàn thực thể hóa, sau đó sản sinh ra. Lâm Dịch gọi là tinh thần tinh thể.
Tinh thần tinh thể vẫn dựa theo quỹ tích tinh thần lực dịch thể xoay tròn xung quanh lĩnh vực. Cùng lúc đó, bản thân nó đã liên tục xoay. Một tia dịch thể tinh thần lực từ đó phát ra, sau đó lại bị nó hấp thu, hình thành một tuần hoàn.
Khỏa tinh thần tinh thể này lúc trước đột nhiên xuất hiện. Ban đầu còn rất nhỏ, hai ngày trôi qua, nó đã lớn lên không ít. Lâm Dịch có thể rõ ràng cảm thụ được tinh thần lực của hắn tiến thêm một bước ngưng mang đến lợi ích. Bình thường sử dụng dị năng, ít nhiều vẫn có chút thời gian chậm chạp. Nhưng mà sau khi tinh thần tinh thể xuất hiện, tinh thần lực của hắn đã chân chính đạt được trình độ sử dụng như phất tay! Hầu như chỉ cần động một ý niệm trong đầu, tinh thần lực khổng lồ mà thuần túy là có thể chợt phát sinh. So với trước đây trạng thái dịch thể tinh khiết không biết tốt hơn bao nhiêu lần! Mà phạm vi lĩnh vực của hắn cũng từ bán kính năm trăm thước, đề thăng tới gần sáu trăm thước. Tuy rằng Lâm Dịch không biết đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, nhưng thực lực tiến bộ là không thể nghi ngờ. Lập tức cũng không quản nó quá nhiều.
Chỉ là, gần đây trong lòng Lâm Dịch luôn luôn có một cổ cảm giác kỳ diệu. Tựa hồ có vật gì đó cứ đột nhiên xuất hiện trong lòng hắn, nhưng mà khi tận lực nắm bắt, lại không bắt được gì cả. Loại cảm giác này rất khó chịu.
Lâm Dịch lập tức hít sâu một hơi, bắt đầu minh tưởng.
Thời gian lại vượt qua vài ngày, cổ cảm giác kỳ diệu kia càng phát ra cường liệt. Mấy ngày nay thân thể Lâm Dịch cũng đạt được một loại trạng thái bình cảnh. Mỗi ngày chạy một vòng, hôm nay hắn đã có thể hoàn thành trong vòng một giờ. Nhưng thể năng của hắn vẫn không có tiến bộ. Xem ra nếu như muốn lại tiến thêm một bước, phải gia tăng mức độ tu hành.
Nhưng mà hiện nay hiển nhiên không phải thời cơ tốt. Bởi vì từ 272 tiến 136 cường, trận đấu của Lâm Dịch ngày hôm nay bắt đầu.
Tính toán thời gian, Vô Song Hội từ lúc bắt đầu cho tới hôm nay đã hơn hai tháng. Hơn hai vạn người lúc đầu, cho tới hôm nay hơn hai trăm bảy mươi người. Cường giả còn lại có thể nói trong nghìn người chọn một. Thực lực cường đại đó là không thể nghi ngờ. Trong thời gian hai tháng này, những khán giả ngồi xem từng hồi quyết đấu đặc sắc, ai nấy đều cảm thấy chuyến này đi không tệ.
Vô Song Hội càng là về sau, lại càng đặc sắc! Trên thính phòng vẫn phát ra từng trận tiếng hô hoán cực lớn, chỉ là nhìn, bởi vì tâm tình kích động, thanh âm của đại đa số khán giả đều đã khàn khàn. Bất quá cái này không hề ảnh hưởng tới nhiệt tình xem thi đấu của bọn họ.
Lâm Dịch đứng ở khu vực tuyển thủ, liếc mắt nhìn quanh thính phòng. Thính phòng có thể dung nạp mấy vạn người, vẫn không có chỗ trống. Tiếng vỗ tay tán thưởng, tiếng sợ hãi than náo nhiệt phi phàm. Hiện tại là thi đấu từ 272 tiến 136 cường. Phương thức vẫn là mười lôi đài đồng thời tiến hành. Hiện tại nhân số vẫn là quá nhiều.
Ngày hôm nay Lâm Dịch không có tiến hành tu luyện như mọi khi, đã sớm tới hội trường. Mấy người Thủy Linh Lung, Lạp Cổ Kỳ theo thường lệ ở phía sau hắn.
- Nhớ kỹ ta đã nói với ngươi hôm đó, tất cả phải cẩn thận.
Nghe trọng tài hô tới số thứ tự của Lâm Dịch, Lạp Cổ Kỳ lại căn dặn một tiếng.
Lâm Dịch quay đầu lại gật đầu cười, sau đó hít sâu một hơi, xoay ngươi đi tới lôi đài.
Lâm Dịch thả người, nhẹ nhàng bay xuống trên lôi đài, thẳng lưng mà đứng. Sau một lát, lại một đạo thân ảnh từ dưới lôi đài nhẹ nhàng nhảy lên, đứng đối diện Lâm Dịch. Ánh mắt Lâm Dịch nhất thời rơi xuống ở trên người đối thủ.
Đối thủ của Lâm Dịch là một gã thanh niên tướng mạo có chút thô lô. Khuôn mặt chữ quốc, uy vũ, thân thể cường tráng, có vẻ rất là tháo vát. Thân cao không hơn Lâm Dịch, nhưng một thân cơ nhục gồ cao như sắt đúc thành, trong đó hiển nhiên ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại. Trong mắt thanh niên thô lỗ bắn ra chiến ý kịch liệt, tuy rằng chỉ là đứng, nhưng Lâm Dịch cũng không nhịn được sinh ra một loại, đối phương nhìn như một đầu báo săn tùy thời đều chuẩn bị tốt để săn mồi! Nhãn thần Lâm Dịch hơi ngưng lại.
- Thật mạnh. Quả nhiên, đến loại trình độ này, hầu hết đều là cường giả.
Lâm Dịch thầm nghĩ trong lòng. Đối với thực lực của đối phương cũng đại khái làm ra một phán đoán - hắn hẳn là Bát cấp đỉnh phong chiến sĩ. Đến loại trình độ này, trừ phi vận khí tốt đến nghịch thiên, bằng không không có chiến văn là tuyệt đối không có khả năng đi tới hiện tại. Lâm Dịch cũng là dựa vào lĩnh vực cường đại mà một đường đi tới. Đối phương thực lực Bát cấp đỉnh phong chiến sĩ, nhất định là có chiến văn.
- Chịu thua, bỏ quyền, ngã xuất đất đếm ba tiếng không dậy nổi, rơi ra ngoài lôi đài, tử vong,...đều tính là thua. Trong thi đấu không cho phép sử dụng binh khí, người nào vi phạm lập tức bị thủ tiêu tư cách dự thi. Hai vị hiểu chưa?
Trọng tài theo lệ nói lại quy tắc một lần. Hai gã dự thi đều gật đầu.
Sau đó, trận đấu bắt đầu.
Hầu như ngay khi trọng tài thủ thế chém xuống, lĩnh vực của Lâm Dịch liền triển khai! Mà cùng lúc đó, ở trên người đối thủ của hắn cũng chợt lóe ra hắc sắc quang mang. Hắc sắc khai tự chợt lóe rồi biến mất trước người đối phương!
Nhưng mà tốc độ thi triển lĩnh vực của Lâm Dịch thực sự quá nhanh, tuy rằng đối phương cũng muốn phá môn, sau đó, lập tức phát động công kích, nhưng phá môn dù sao vẫn mất thời gian không ngắn. Từ sau khi trong ý thức hải xuất hiện tinh thần tinh thể, tốc độ thi triển lĩnh vực của Lâm Dịch đề thăng rất nhiều lần, lập tức đem đối phương bao phủ bên trong lĩnh vực. Một tầng thủy màng trong khoảnh khắc xuất hiện trên người đối phương!
Vừa bao phủ đối phương, Lâm Dịch liền tâm thần khẽ động, muốn dùng thủy màng trực tiếp đem đối phương ném ra khỏi lôi đài. Nhưng mà đúng lúc này, một trận kim sắc quang mang nhất thời từ trên người đối phương chợt bạo phát ra!
Lâm Dịch vừa thấy, không khỏi than nhẹ một tiếng. Đối phương quả nhiên là có chiến văn.
- A!
Lĩnh vực của Lâm Dịch tại kim sắc quang mang của đối phương xuất hiện, đồng thời liền bị thu hồi. Bởi vì Lâm Dịch rất rõ ràng. Mặc dù đối phương chỉ là hạ đẳng chiến văn, cũng tuyệt đối không phải lĩnh vực không gia trì linh văn có thể trói buộc được. Lập tức, một tiếng hét lớn từ trong miệng thanh niên thô lỗ kia phát ra. Thân thể hắn đã hoàn toàn biến thành vật phát quang giống như thái dương. Mà thân thể hắn cũng dần dần đã huyền phù!
Đến lúc đó, Lâm Dịch đã rõ ràng. Phi hành kỳ thực cũng không phải đặc trưng của Thánh Giai. Chỉ cần lực lượng đạt được trình độ nhất định, đều có thể phi hành. Chính như hôm đó Bạch Diệp sau khi gia trì Liệt Hổ chiến văn, cũng có thể phi hành đoạn ngắn. Bất quá loại lực lượng hạn chế này, thông thường đều là cao hơn Bát cấp chiến sĩ. Do đó, mấy người Ngụy Kiếm gia trì chiến văn, sau đó không thể phi hành. Chính là bởi vì bản thân bọn họ thực lực cũng chỉ là Thất cấp mà thôi. Chính là gia trì hạ đẳng chiến văn, cũng so ra kém Bát cấp chiến sĩ.
- Cuồng Báo Chiến Văn, hiện!
Một tiếng chợt quát từ trong miệng thanh niên thô lỗ bạo phát ra! Chỉ thấy trên thân thể hắn kim sắc quang mang lại đại thịnh! Quang mang chói mắt khiến Lâm Dịch nhịn không được hơi híp mắt lại. Cấp tốc điều chỉnh tốt tiêu cự con ngươi của mình.