Chung Cực Truyền Thừa

Chương 189: Nói đến Tinh Vị




Trong lòng Lâm Dịch nhất thời kịch liệt chấn động...Tuy rằng sớm đã biết trên Thánh giai nhất định tồn tại đẳng cấp mạnh hơn. Lại không nghĩ tới...trong mắt hắn Thánh giai cường đại đến mức không thể tưởng, rõ ràng lại phân chia nhiều đẳng cấp như vậy. Như vậy...đứng ngạo nghễ trên đỉnh đại lục này. Đến tột cùng có mấy người chứ? Bọn hắn đã cường đại đến trình độ nào?

Lâm Dịch đột nhiên mở miệng hỏi:

- Hiệu trưởng, đệ tử mạo muội hỏi một câu...Thực lực của người hôm nay đã đến đẳng cấp nào?

Lạp Cổ Kỳ ngẩn người, sau đó cúi đầu suy nghĩ một chút rồi nói:

- Trung Tinh Vị hạ giai.

Lâm Dịch nghe vậy trầm mặc lại...Trung Tinh Vị hạ giai...sự cường đại của Lạp Cổ Kỳ hắn đã từng được cảm thụ. Ngày đó khi hắn cho lão biết sự tình về Thiên Sát, khí tức mà đối phương phát ra trong lúc vô tình, đã cường đại đến mức làm cho hắn hít thở không thông, cảm thấy bị áp bách vô cùng. Mà Lạp Cổ Kỳ cường đại như thế...rõ ràng cũng chỉ là Trung Tinh Vị hạ giai sao? Tính theo như vậy...hai người Tiểu Tinh Vị trung giai, căn bản không phải là người mà mình hiện tại có thể đối phó được...Dù là có chiến văn tăng sức mạnh gấp 10 lần...

Lâm Dịch nhíu mày trầm mặc, Lạp Cổ Kỳ cùng Thủy Linh Lung đều không nói gì. Thủy Linh Lung hơi lo lắng nhìn xem Lâm Dịch lông mày nhíu chặt lại...thật lâu về sau mới mở miệng khuyên nhủ:

- Không có việc gì đâu. Ngươi bây giờ còn trẻ, thời gian còn rất nhiều. Hiện tại đánh không lại cũng không quan hệ. Một ngày nào đó ngươi chắc chắn sẽ lợi hại hơn bọn họ đấy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Lạp Cổ Kỳ cùng nhận thức mà gật đầu. Thần sắc nghiêm túc nói:

- Thông qua quan sát hôm nay của ta...hai gã Thánh giai kia ra tay đều cực kỳ tàn nhẫn. Chỉ xuất thủ hai lần, nhưng đều đem đối thủ trực tiếp giết chết trong nháy mắt. Mà mục đích ta tìm ngươi hôm nay. Chính là muốn nói cho ngươi một câu, nếu như có gặp được hai người bọn họ, thì nên buông tha trận đấu.

Lâm Dịch trong lòng chấn động, chợt cúi đầu...thật lâu về sau, mới hít sâu một hơi ngẩng đầu lên nói:

- Đệ tử đã biết hiệu trưởng. Bất quá...đệ tử vẫn là có ý định thử một chút. Đệ tử tin tưởng, dùng lĩnh vực của mình, dù nói thế nào cũng có thể kéo dài được một thời gian ngắn...nếu như thật sự địch không lại đối phương, cùng lắm thì trực tiếp nhảy xuống lôi đài...dù sao cũng không sợ mất mặt.

Lạp Cổ Kỳ nghe Lâm Dịch nói như vậy, lập tức nhíu mày. Sau khi suy nghĩ một chút, lại cảm thấy Lâm Dịch nói không sai...hai tên Thánh giai kia tuy xuất thủ tàn nhẫn, nhưng cũng đến mức vừa lên đài đã dùng toàn lực công kích. Dùng cường độ lĩnh vực của Lâm Dịch...n, hẳn là có thể thừa nhận thoáng một chút? Lạp Cổ Kỳ có chút không xác định được nghĩ ngợi. Bất quá hắn vô cùng hiểu rõ thái độ làm người của Lâm Dịch...nhìn qua là trông như một tiên sinh dễ nói chuyện. Nhưng lấy con mắt nhìn người của Lạp Cổ Kỳ, hắn sao lại nhìn không ra Lâm Dịch là một người bướng bỉnh chứ. Hắn nếu như đã quyết định, chỉ sợ cũng không phải chỉ vì vài lời nói của người khác mà thay đổi quyết định. Khẽ thở dài một tiếng, cũng chỉ có thể cầu nguyện trong lòng Lâm Dịch đúng là nghĩ như vậy.

Sắc mặt Thủy Linh Lung hơi có chút trắng bệch, nghe xong thuyết pháp của Lạp Cổ Kỳ, nàng cũng biết Tiểu Tinh Vị trung giai là một dạng tồn tại cường đại đến cỡ nào...Đối với sự thực lực đại của Lâm Dịch, có thể nói là nàng còn hiểu rõ hơn Lâm Dịch nhiều. Mà cường đại như Lạp Cổ Kỳ cũng chỉ mới là Trung Tinh Vị hạ giai, thì người so với hắn chỉ yếu hơn hai trù, tại sao có thể là kẻ yếu được? Vừa nghe Lâm Dịch nói như vậy, liền vội vàng nói:

- Ngươi đang nói chuyện điên khùng gì vậy? Gặp được hai người kia liền trực tiếp bỏ quyền thi đấu! Không được thương lượng, đây là mệnh lệnh!

Nói xong, rõ ràng quá kích động mà đứng lên.

Lâm Dịch có chút ngạc nhiên nhìn vẻ mặt kích động đến trắng xám của Thủy Linh Lung, đột nhiên trong lòng dâng lên một luồng khí ấm áp...Dù sao, sở dĩ đối phương kích động như vậy, hoàn toàn là vì lo lắng cho mình.

Lâp tức hít sâu một hơi, sau đó mới lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm nói:

- Lão sư, người cứ yên tâm đi. Lâm Dịch không phải là người lỗ mãng. Nếu như thực lực của đối thủ thực sự quá cường đại, ta biết phải làm gì mà.

- Thế nhưng mà...

Thủy Linh Lung còn muốn nói tiếp cái gì. Nhưng Lạp Cổ Kỳ ở một bên đã trực tiếp cắt đứt lời nàng:

- Tốt rồi tốt rồi. Tin tưởng vào Lâm Dịch a. Hắn biết phải làm như thế nào mà.

Thấy đến Lạp Cổ Kỳ cũng nói như vậy, vốn là còn ý định tiếp tục khuyên can Thủy Linh Lung lại há to miệng, nhưng cuối cùng vẫn còn tức khí hừ một tiếng, thở phì phì ngồi xuông. Lâm Dịch cùng Lạp Cổ Kỳ chứng kiến biểu tình như trẻ con của Thủy Linh Lung, cũng không khỏi cười khổ lắc đầu. Lập tức hai người liền hợp lực khuyên bảo, Lâm Dịch lại lần nữa cam đoan mình sẽ hành sự theo hoàn cảnh, sắc mặt Thủy Linh Lung mới dễ xem hơn một chút. Bất quá vẫn uy hiếp Lâm Dịch:

- Nếu như ngươi xảy ra chuyện gì...ta liền!...

Nhưng mà nói đến lại không nói thêm gì nữa. Hốc mặt lại hơi đỏ lên.

Lâm Dịch lập tức thề thốt cam đoan mình nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì, lúc này mới xem như là bình phục được chuyện này.

Ăn cơm xong, ba người liền tách ra. Lâm Dịch tự nhiên là cùng Thủy Linh Lung đi về gian phòng. Thậm chí trước khi ngủ, Thủy Linh Lung đều nhắc nhở Lâm Dịch một câu...điều này làm cho cảm thấy rất cảm động, cũng rất bất đắc dĩ.

Thời gian cũng rất nhanh trôi qua. Những ngày này không ngừng có người đi khỏi khu vực tuyển thủ, những người này đều là những người thất bại trong cuộc hỗn chiến. Dù sao không gia của khu vực tuyển thủ cũng có hạn.

Bất quá Thủy Linh Lung ngược lại cũng không có bị mời đi...Trên thực tế, người bị mời đi, phần lớn đều là những người thất bại không có thế lực gì chống đỡ...những người có thế lực chống lưng như nàng, nhưng lại không có ảnh hưởng gì - đôi khi, cái thế giới này chính là không công bằng như vậy. Hay vẫn là một câu - nắm đấm của ai cứng, người đó mới có quyền nói chuyện. Sau lưng có thế lực, thì có đặc quyền. Người vô danh vô thế là không có tư cách đàm luận công bình hay không...ít nhất, trước khi hắn nắm giữ đầy đủ thực lực, là không có, một chút cũng không.

Bất quá trận đấu sau, Lâm Dịch cũng không có quá mức quan tâm, hôm nay hắn một lòng dốc toàn bộ sức lực vào việc tu hành. Lạp Cổ Kỳ nói khiến cho hắn bị trùng kích rất lớn. Đến bây giờ, hắn mới biết được thì ra trong Thánh Giai còn có nhiều phần đẳng cấp! Mặc dù chính mình đạt được Thánh Giai, hoặc giả hạ giai Tiểu Tinh Vị, sử dụng chiến văn, nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt được trình độ trung giai Tiểu Tinh Vị. Dù sao hôm nay chiến văn của hắn còn chỉ có thể đạt được tăng phúc khoảng chín lần. Hắn thật là có nghĩ tới có phải nên buông tha trận đấu.

Bất quá ý niệm trong đầu này vừa mới thoáng hiện lên, liền đã bị hắn đè xuống. Giao thủ cùng Thánh Giai, hắn đã chờ mong thật lâu.

- Chiến văn, lại thêm lĩnh vực, hẳn vẫn là có chút liều mạng đi sao? n, bất quá nếu như có thể đồng thời gia trì chiến văn và linh văn, vậy liền nắm chắc hơn nữa.

Lâm Dịch không khỏi suy nghĩ.