Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 97: Sớm tan học




Như thế nào Lam Hiên Vũ cũng không nghĩ ra nổi, Quý Hồng Bân lên đã gọi tên mình, hắn vội vàng đứng dậy: "Quý lão sư tốt chứ."

Quý Hồng Bân thản nhiên nói: "Ngươi tới nói lại đặc tính của hung thú băng thiên tuyết nữ ta mới nói trong giờ học."

"Vâng. Băng Thiên Tuyết Nữ, ước chừng xuất hiện ở hai vạn năm trước, được bài danh thứ ba trong thập đại hung thú, được gọi là Tuyết Đế, từng tồn tại với tư cách hồn linh của Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo. Băng Thiên Tuyết Nữ đến từ cực bắc chi địa của hành tinh mẹ.."

Lam Hiên Vũ không chút do dự mà giảng thuật tri thức về Băng Thiên Tuyết Nữ trong trí nhớ của mình.

“... Tuyết Đế cùng một vị khác là Băng Bích Đế Hoàng Hạt, Băng Đế, hợp xưng băng tuyết Nhị Đế, các nàng đã từng có trợ giúp cực lớn đối với Linh Băng Đấu La.Trả lời xong."

Lam Hiên Vũ nói trọn vẹn năm phút đồng hồ, ngay cả năng lực của Băng Thiên Tuyết Nữhắn cũng nói rất rõ ràng.

Nghe xong câu trả lời của hắn, Quý Hồng Bân thoả mãn gật gật đầu: "Đúng vậy, xem như nghe lọt. Hung thú Băng Thiên Tuyết Nữ, chính là vị Tuyết Đế này. Hiếm thấy người chỉ nghe một lần liền nhớ rõ ràng như vậy, bình thường ngươi có hứng thú với tri thức về hồn thú sao?"

Lam Hiên Vũ nhẽ gật đầu, nói: "Từ nhỏ ra đã có hứng thú với những tri thức này."

Quý Hồng Bân nói: "Ngươi thông qua, có thể về sớm, đi đi thôi."

"A?" Còn có sớm tan học?

Lam Hiên Vũ có thể cảm thấy, chung quanh quăng đến từng đạo ánh mắt hâm mộ. Thuận lợi thông qua khảo hạch của Quý lão sư cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Mà năm phút vừa rồi, Lam Hiên Vũ không chỉ thuật lại những giới thiệu của Quý Hồng Bân về Tuyết Đế, hắn còn nói rất nhiều về truyền thuyết của Tuyết Đế, lại vô cùng chuẩn xác, việc này mới khiến Quý Hồng Bân thoả mãn như vậy. Lam Hiên Vũ không có bịa đặt, thứ hắn nói hoàn toàn chuẩn xác với những tư liệu, có thể thấy hắn đã từng học qua đấy. Mà bây giờ những hài tử có hứng thú với hồn thú cũng không nhiều.

Tư liệu của Lam Hiên Vũ đương nhiên sẽ chuẩn xác, Lam Tiêu cùng Nam Trừng chính là nghiên cứu viên cổ Hồn Thú đấy, tư liệu của hắn sao có thể không chính xác?

Lam Hiên Vũ cứ như vậy được thả ra, đừng nói cảm giác sớm tan học coi như không tệ, mà ngay cả vị Quý lão sư này cũng rất dễ nói chuyện a?

Lại nói tiếp, phương thức dạy học của Quý Hồng Bân cũng rất đơn giản, chính là cường hóa trí nhớ cho đệ tử. Đương đường là khóa dạy đồ vật nhưng lại bắt các học viên phải nhớ kỹ, trực tiếp tiến hành khảo hạch, khảo hạch không hợp cách thì trừng phạt.

Lam Hiên Vũ được nghỉ sớm thì cũng không có việc gì để làm, hắn dứt khoát mà tiến tới sân huấn luyện, chuẩn bị tiến vào mô phỏng khoang thuyền, chơi mấy ngày nay, hắn cũng đã quen thuộc kha khá tình huống của Đấu La thế giới. Đương nhiên, thứ hắn quen thuộc chẳng vũng chỉ là cái thành trấn mà học viện lập ra mà thôi. Trước khi tới mười hai tuổi bọn hắn sẽ không thể ra khỏi khu vực này.

Tiến vào mô phỏng khoang thuyền, Lam Hiên Vũ đi thẳng tới rồi phòng huấn luyện, hiện tại, trên người hắn đã có năm đồng Đấu La tệ, là Tiền Lỗi chia cho hắn đấy.

Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, hắn chuẩn bị đi thử một chút, xem mình có thể kiên trì bao lâu dưới tình huống nhiều dung nham khuyển công kích như vậy.

Sau khi đơn giản suy tư chiến thuật một lát, Lam Hiên Vũ thanh toán một đồng Đấu La tệ, tiến vào khảo hạch sơ cấp Đấu Thú Tràng.

Đây là lần đầu tiên hắn tiến hành khảo hạch một mình. Nhưng dù sao trước đó cũng đã tới qua nhiều lần như vậy rồi, cho nên hắn cũng không còn gì sợ hãi. Hắn vừa xuất hiện tại Đấu Thú Tràng liền không có nửa phần do dự, lập tức hướng về một phương hướng mà chạy như bay.

Đấu Thú Tràng có bốn phiến cửa sắt, mỗi cửa đều có Hồn Thú tiến vào. Nói cách khác, năm mươi đầu Dung Nham Khuyển mười năm là từ bốn phương tám hướng xông tới. Nếu mình cứ ở chính giữa mà chờ thì không thể nghi ngờ sẽ rơi vào thế bị động.

Hiện tại lại chỉ có một mình, nên tất cả đều chỉ có thể dựa vào chính mình.

Hai tay Lam Ngân Thảo đồng thời phóng thích mà quấn quanh trên bàn tay, trong cơ thể, khí huyết sôi trào, khi hắn vọt tới trước một cái trước cửa sắt thì vừa vặn lúc nó mở ra. Lam Hiên Vũ không chút do dự mà trầm người xuống, tay trái trực tiếp đánh xuống mặt đất.

Từng đám băng thứ đâm lên, vừa vặn đón được đám dung nham khuyển, qua những trận chiến trước thì Lam Hiên Vũ đã sớm phát hiện, trí lực của những đầu dung nham khuyển mười năm này vô cùng thấp, gần như chỉ có bản năng chiến đấu, coi như là dung nham khuyển trăm năm cũng không tính là thông minh. Cái này có thể là vì đây là khảo hạch sơ cấp.

Quả nhiên, mấy con dung nham khuyển lao tới đầu tiên đều bị băng thứ đâm thủng. Lam Hiên Vũ đột nhiên nhảy lên, tay phải trực tiếp chụp vào vách tường của Đấu Thú Tràng.

Kim văn Lam Ngân Thảo hiện kim quang lập loè, năm ngón tay hắn như móc câu, từng khối lân phiến nổi lên mà cắt vào vách tường. Hắn tcứ như vậy mà đeo dính trên vách tường. Đồng thời, tay trái cũng phóng xuất ra từng đám băng chùy, không ngừng phóng xuống phía dưới.

Mấy đầu dung nham khuyển lao tới trước vốn là hỗn loạn, mấy đầu phía trước bị đâm chết, những đầu dung nham khuyển phía sau lại tiếp tục vọt ra.

Băng chùy của Lam Hiên Vũ cứ nhằm đỉnh đầu chúng mà bay, lập tức lại giết chết vài đầu. Mà đám dung nham khuyển ở ba hướng còn lại kia rất nhanh đã xông về bên này.

Nếu như đối mặt chỉ là dung nham khuyển mười năm thì hồn lực bản thân Lam Hiên Vũ cũng đủ, thậm chí hắn có thể dùng phương pháp này giải quyết tất cả.

Thế nhưng thứ chờ đợi hắn còn có dung nham khuyển trăm năm, mà hồn lực của hắn lại chỉ có mười bốn cấp, căn bản là không thể giúp hắn phóng thích trên trăm cây băng chùy.

Cho nên, từ lúc vừa mới bắt đầu hắn đã nghĩ kỹ, hôm nay chiến đấu tuyệt đối không dùng tay trái làm chủ, mà dùng tay phải.

Tiền Lỗi cùng Lưu Phong không có ở đây, tuy làm hắn thiếu sự giúp đỡ, nhưng cũng làm cho hắn thoát khỏi trói buộc.

Tự một mình hắn mới có thể đem ưu thế bộ pháp của bản thân phát huy hoàn toàn được.

Thừa dịp dung nham khuyển từ ba phía kia còn chưa tới, Lam Hiên Vũ đã mãnh liệt giáng xuống, trực tiếp nhảy lên lưng con dung nham khuyển cuối cùng, tay phải hắn nắm lại rồi trực tiếp nện vào eo nó.

Hồn thú loại khuyển cũng giống loài Sói, đều có câu nói đầu đồng xương sắt lưng đậu hũ. Hôm nay, trong lúc nghe Quý Hồng Bân giảng về đặc tính của hồn thú thì Lam Hiên Vũ đột nhiên nghĩ đến điểm này, đây cũng là nguyên nhân hắn muốn tới Đấu Thú Tràng.

Quả nhiên, Dung Nham Khuyển rên rỉ một tiếng rồi bại liệt trên mặt đất. Phần eo chính là chỗ yếu hại nhất của nó.

Mà phía trước, đám Dung Nham Khuyển còn chưa có kịp phản ứng, Lam Hiên Vũ đã xông tới, liên tục hai quyền, lại đập trúng phần eo hai đầu Dung Nham Khuyển, đem bọn chúng đánh ngã xuống đất, sau đó quay đầu bỏ chạy.

Mỗi ngày nắm đầu ăn nhiều nguyên liệu quý hiếm như vậy cũng không phải là ăn chùa đấy, luận về tố chất thân thể thì Lam Hiên Vũ tuyệt đối là người nổi bật trong lứa bạn cùng tuổi.

Ở phương hướng nàu của hắn. Dung Nham Khuyển đã bị giải quyết không sai biệt lắm. Nhưng hắn biết, mình không thể thư giãn, những hướng khác còn có nhiều như vậy, sau đó còn có Dung Nham Khuyển trăm năm nữa đây.

Hắn vừa chạy, lập tức dẫn tới phần đông Dung Nham Khuyển đuổi theo hướng đó. Đơn thuần tốc độ, hắn vẫn không bằng dung nham khuyển, nhưng hắn có biện pháp a. Hắn cứ thỉnh thoảng lại chém ra tay trái, trên mặt đất lại xuất hiện một hai cây băng thứ, sau đó thì những đầu dung nham khuyển đằng sau liền bi thảm rồi.

Nhưng dù sao đây cũng là trong thế giới mô phỏng khoang thuyền, Dung Nham Khuyển có nhiệm vụ là đánh chết địch nhân, nên bọn chúng vẫn đuổi theo như trước.

Lúc này, rốt cuộc ba đầu dung nham khuyển trăm năm cũng đã xuất hiện, xông ra từ ba cửa khác nhau. Thấy bọn chúng, khóe miệng Lam Hiên Vũ lộ ra vẻ mỉm cười, hắn đột nhiên quay người mà vọt tới bầy Dung Nham Khuyển sau lưng.

Những kinh nghiệm hắn lấy được lúc trước thì lúc này đã hoàn toàn thể hiện ra. Sau khi ba đầu dung nham khuyển trăm năm xuất hiện, thì việc đầu tiên chúng làm sẽ là phóng hỏa cầu!

Lần này, đương nhiên sẽ không có gì khác. Ba cái hỏa cầu bay về phía Lam Hiên Vũ từ ba hướng. Mà lúc này, Lam Hiên Vũ đã vọt vào trong bầy dung nham khuyển đuổi phía sau hắn khi nãy.

Trong chớp nhoáng này, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy mọi thứ trước mắt đột nhiên trở nên vô cùng rõ ràng. Có vẻ như tất cả dung nham khuyển mười năm đều biến chậm, hắn nhoáng trái một cái, lại nhoáng phải một cái, tốc độ đột nhiên tăng, cắt vào giữa bầy dung nham khuyển, nhưng vẫn luôn có thể xẹt qua những khe hẹp.