Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 54: Tam Đầu Ma Lang




Tiêu Phong giật mình đứng dậy, quay người lại phía sau

Chỉ thấy 1 người phụ nữ toàn thân áo đen đang đứng đó nhìn chằm chằm hắn, đây là 1 trong những nhân viên được phái đi bảo vệ các học sinh

Nàng lúc đầu không muốn nhúng tay nhưng nhìn hành động của Tiêu Phong nàng không nhịn được đi ra

“Ngươi là ai? Ít xen vào chuyện của người khác” Tiêu Phong trầm giọng nói

“Cút, hoặc chết” người phụ nữ kia chỉ lạnh nhạt nói, trên người tỏa ra sát khí khó kiềm chế

Nhìn thấy người phụ nữ nổi lên sát khí, Tiêu Phong giật mình lùi lại phía sau, nhưng ánh mắt hắn vẫn hướng tới 3 người con gái đang nằm đó có chút không bỏ được, nhưng nhìn tới ánh mắt lạnh như băng của người kia hắn từ bỏ

Tiêu Phong dần lùi lại sau đó trốn vào trong rừng

Nhìn Tiêu Phong chạy trốn, người kia chỉ liếc mắt 1 chút sau đó tiến lại gần 3 người con gái kiểm tra vết thương, khi thấy không có nguy hiểm gì nàng liền ẩn mình vào hàng cây

Tại quảng trường, nhiều học sinh vẻ mặt căm phẫn nhìn lên màn hình, tiêu chí ở học viện đầu tiên chính là đoàn kết, dù cho là cuộc thi, chỉ cần làm theo quy định là được, nhưng hành động của Tiêu Phong khiến cộng đồng học sinh phẫn nộ, cũng may rằng mỗi học sinh đều có người bảo vệ, nếu không 3 người con gái kia đã bị hắn làm nhục rồi

Về phía khác của khu rừng, đám người Vũ Minh vẫn đang tiến lên phía trước

Nhưng đi rất lâu, phát hiện được 1 số tấm thẻ vàng nhưng lại chẳng thấy 1 con ma thú nào, cảm thấy lạ Vũ Minh liền mở ra thần thức quét hình khu rừng

Chỉ thấy phía xa các loại ma thú đang dần hướng tới vị trí trung tâm, đám ma thú lại chẳng hề đánh nhau như thể bên cạnh chúng chỉ là rừng cây mà không phải ma thú khác

Vũ Minh suy nghĩ 1 chút, sau đó liền phát hiện ra 1 chút quy luật, hắn mở rộng ra thần thức quét ra phía ngoài bìa rừng

Chỉ thấy mỗi nơi có 1 chiếc máy gì đó phát ra âm tần, giống như đang xua đuổi đám ma thú như thế

Hắn có chút hiểu ra, có lẽ học viện dùng âm tần đuổi đám ma thú vào bên trong, có thể đến thời gian cuối đám học sinh sẽ phải hợp tác đối phó với ma thú, đây hẳn là mục đính chính của học viện

Đúng lúc này đột nhiên xuất hiện tiếng vang ở phía xa, Vũ Minh dùng thần thức nhìn lại thì thấy 1 nhóm người đang chiến đấu với vài con ma thú, trong đó có 2 con ma thú cấp 3, nhìn tình hình thì họ đang lâm vào thế yếu

“Có chuyện gì vậy?” Lâm Dũng cùng Tô Ánh Tuyết đều nhìn Vũ Minh hỏi

“Có 1 nhóm người đang đánh nhau với ma thú, có 2 ma thú cấp 3, 2 con cấp 2” Vũ Minh đáp

“Mau lại xem đi” Lâm Dũng nói xong liền chạy lên trước

Vũ Minh cùng Tô Ánh Tuyết cũng chạy theo sau, đến nơi thì thấy 1 nhóm 6 người, nhìn đồng phục có 4 người lớp 10, 2 người lớp 11

Hai người lớp 11 chiến đấu với cấp 3 ma thú, Hổ Răng Kiếm cùng Kim Tiền Báo, có chút miễn cưỡng, còn về phần 4 người lớp 10 bị 2 con ma thú cấp 2 là Ma Sói cùng Linh Miêu, hoàn toàn đè lên đánh 4 người họ,

Lúc này Tô Ánh Tuyết liếc nhìn Vũ Minh hỏi

“Muốn giúp họ hay không?”

“Chờ 1 chút xem sao” Vũ Minh nghĩ 1 chút rồi nói

Lâm Dũng cũng gật đầu đồng ý, hắn không phải người xấu, cũng chẳng phải người tốt, muốn hắn giúp đỡ không công, nằm mơ đi thôi

“Cứ quan sát thế này liệu có ổn không? Dù sao cũng là đồng học, nếu trong khả năng cho phép cũng nên giúp đỡ họ 1 chút chứ?” Tô Ánh Tuyết thấy mấy người kia càng ngày càng bị đè ép lo lắng nói

“Vẫn là xem 1 chút đi, nếu như họ gặp nguy hiểm thì tính sau, giờ họ chỉ đang yếu thế thôi, từ từ đi” Vũ Minh lạnh nhạt nói

Tô Ánh Tuyết quan điểm đúng hay sai không quan trọng, nhưng muốn để cho hắn ra tay giúp đỡ, không phải ai cũng có tư cách đó, nếu tâm tình hắn tốt có thể sẽ ra tay, nhưng không phải bây giờ

“Ngươi nói xem, có phải là 2 tên kia nhìn thấy 4 vị thiếu nữ xinh đẹp nên mới đi cùng hay không? Dù sao với thực lực của 2 người họ biểu hiện ra, hoàn toàn có thể thoát khỏi cấp 3 ma thú” Lâm Dũng hứng thú hỏi

“Biết đâu được, dù sao ý nghĩ của độc thân cẩu ta không hiểu được” Vũ Minh cười đểu nói

“Đừng tưởng rằng chỉ mình ngươi mới có bạn gái” Lâm Dũng trừng mắt nhìn hắn

“Ồ, sao ta nghe được có mùi vị ghen tị ở đâu đây, hóa ra từ ngươi phát ra” Vũ Minh khinh bỉ nói

“Hai ngươi đủ a, lúc nào rồi còn tranh cãi” Tô Ánh Tuyết nhịn không được thấp giọng nói

Vũ Minh lắc đầu không nói gì, nhưng sau đó ánh mắt hắn lại híp lại, sau đó trầm giọng nói

“Hai người kia sắp xuất tuyệt chiêu”

Hắn vừa nói xong, 2 người học sinh lớp 11 kia đúng như hắn nói, họ đều xuất ra võ kỹ của mình, 1 người dùng đao, 1 người dùng kiếm, phối hợp khá là hiểu ý, có vẻ 2 người họ rất thân

Chỉ là tuy dùng ra võ kỹ, nhưng 2 người kia lại tiêu hao khá nhiều thể lực cùng chân nguyên lực, bắt đầu thở dốc rồi

Nhưng đúng lúc này, 1 tiếng ngâm vang lên, Vũ Minh nhanh chóng nhìn qua thì thấy 1 con Tam Đầu Ma Lang đang tiến lại gần

Tam Đầu Ma Lang cũng là ma thú cấp 3, nhưng lại là 1 loại ma thú biến dị, tổ tiên của nó là Tam Đầu Lang, Tam Đầu Ma Lang là do huyết mạch biến dị mà thành, 2 loại khác nhau ở chỗ là Tam Đầu Lang toàn thân màu xám, nhưng còn Tam Đầu Ma Lang thì là đen tuyền

Nhìn con Tam Đầu Ma Lang này Vũ Minh cảm giác được so với 2 con ma thú cấp 3 kia mạnh hơn nhiều

Ma thú thực lực phân chia tuy khá giống nhân loại nhưng khác ở chỗ là thời kỳ trưởng thành

Phân chia theo Ấu Niên kỳ, Phát Triển kỳ cùng Trưởng Thành kỳ, như ở nhân loại phân chia 9 cấp thì Ấu Niên kỳ thuộc về 3 cấp đầu, Phát Triển kỳ thuộc về 3 cấp giữa, còn Trưởng Thành kỳ thuộc về 3 cấp cuối

Con Tam Đầu Ma Lang này hẳn thuộc về cấp 3 Phát Triển kỳ, thực lực so với cấp 3 Ấu Niên kỳ mạnh hơn gấp đôi

Đây là lần đầu tiên từ khi Vũ Minh trọng sinh đến nay gặp được Phát Triển kỳ ma thú, khi trước đi săn hắn chỉ gặp được Ấu Niên kỳ, hơn nữa thuộc loại vừa đột phá Ấu Niên kỳ

Thực lực Vũ Minh hiện giờ so với Ấu Niên kỳ cấp 3 ma thú mạnh hơn nhiều, nhưng đối với Phát Triển kỳ cấp 3 ma thú lại có chút không rõ, xem ra con Tam Đầu Ma Lang này hẳn là 1 đối thủ không tệ

Kỳ lạ là toàn bộ chương trình học cấp 3 của liên bang lại không hề đả động đến chuyện này hơn nữa cả ma thú cấp 2 cũng chỉ là nằm trong Ấu Niên Kỳ đến Phát Triển Kỳ, không có 1 con nào là Trưởng Thành kỳ. Giống như thực lực của chúng bị áp chế yếu đi, thậm chí Ấu Niên kỳ cấp 3 ma thú đòn công kích yếu hơn nhiều trong trí nhớ kiếp trước của Vũ Minh

Vũ Minh cũng không nghĩ nhiều mà tiếp tục quan sát, dù sao kiếp trước hắn chưa từng tiếp xúc nhiều với ma thú, tri thức trong sách vở thì hắn nhớ rõ, còn về thực lực ra sao chỉ trong sách vở ghi lại

Mấy người học sinh kia thấy Tam Đầu Ma Lang tiến tới hơi chút sững sờ, nhưng vẻ mặt của ai cũng đều tái xanh, chỉ 2 con ma thú cấp 3 đã làm họ trở tay không kịp rồi, nay lại đến 1 con cấp 3 ma thú khác, họ bắt đầu sinh ra tuyệt vọng

Thậm chí mấy nhân viên âm thầm bảo vệ đám học sinh kia cũng tính toán ra tay

Cùng lúc đó tại văn phòng của viện trưởng, Mạc lão nhìn xem màn hình ánh mắt nheo lại

“Vòng bảo hộ càng lúc càng suy yếu, không biết có thể trụ được bao lâu đây”

Ông ta cũng không tính toán kêu người ra tay, dù sao với đám nhân viên ở đó thừa sức đánh lùi Tam Đầu Ma Lang

Trở lại trong rừng

Vũ Minh nhìn đám học sinh hoảng sợ lùi lại phía sau, suy nghĩ xem có nên ra tay hay không thì Tô Ánh Tuyết bật dậy lao ra

Vũ Minh thấy thế khẽ cười khổ, nhìn Lâm Dũng nói rồi cất bước đi lên

“Đi ra thôi”

Lâm Dũng chỉ gật đầu sau đó đứng dậy đi theo

Đột nhiên từ trong rừng đi ra 3 người, đám học sinh kia giật mình, sau đó mừng rỡ, bởi vì họ thấy 3 người họ đều là học sinh lớp 11, đối phó với mấy con cấp 3 ma thú hẳn là dư sức

Vũ Minh lão ra nói

“Tuyết nhi, em ra giúp 4 người họ đánh lùi đám ma thú kia, Lâm Dũng, ngươi đi theo giúp Ánh Tuyết đi, đám ma thú cấp 3 để ta lo”

Vũ Minh nói xong liền tiến nhanh tới phía 2 học sinh lớp 11 đang chiến đấu

Phát hiện có đám người chạy tới, mấy con ma thú cảnh giác lùi lại

Bên phía Tô Ánh Tuyết thì do tốc độ 2 người quá nhanh nên đánh bị thương 2 con ma thú cấp 2, nhưng chưa thể giết chết được trừ khi dùng võ kỹ

Đám ma thú lùi lại phía sau Tam Đầu Ma Lang, giống như chúng là 1 nhà như thế, Tam Đầu Ma Lang không hề công kích đám ma thú kia

Trong sách vở có nói do ma thú quá nhiều, chúng giết các chủng tộc khá làm thức ăn nhưng như thế số lượng ma thú trên thế giới vẫn có số lượng lớn đến đáng sợ

Tuy không hiểu sao đám ma thú này lại không công kích lẫn nhau nhưng có 1 điều chắc chắn là, con Tam Đầu Ma Lang đang làm thủ lĩnh của chúng

Đám ma thú lùi lại khiến cho mấy người học sinh thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt cảm kích nhìn mấy người Vũ Minh

Tam Đầu Ma Lang gầm nhẹ, 2 con Hổ Răng Kiếm và Kim Tiền Báo liền lao về phía Vũ Minh, do hắn đứng trước nên trở thành mục tiêu công kích đầu tiên của chúng

Vũ Minh ánh mắt híp lại, tốc độ bộc phát lao ra, đến ngay chính giữa 2 con ma thú, do tốc độ quá nhanh của hắn làm 2 con ma thú chưa kịp phản ứng liền dính chiêu của hắn

“Thiên Ma Phản Đạn Khí”

Xung quanh Vũ Minh hình thành chân nguyên lực bảo hộ, chớp mắt liền phình to ra đánh bay 2 con ma thú ra ngoài

Tuy nhiên chỉ làm chúng chịu chút thương tổn

Bị đánh bay ra ngoài, ngay khi vừa tiếp đất chúng liền bật dậy lao lên

Vũ Minh không chút cử động, đến khi 2 con ma thú gần tiếp cận hắn thì hắn 1 chân đạp mạnh xuống đất

“Bách Bộ Chấn Cước”

Một chiêu này liền phá hủy tốc độ di chuyển của 2 con ma thú khiến chúng bị chấn động bay lên cao, sau đó Vũ Minh 2 tay 2 chưởng giống nhau tung ra 1 đòn chân nguyên lực ngoại phóng

“Thiên Ma Phượng Dực Chưởng”

Chưởng lực như có cánh bay ra ngoài đánh về phía 2 con ma thú, trên người của chúng xuất hiện 1 dấu bàn tay lõm sâu vào cơ thế

Ngay lúc này Tam Đầu Ma Lang không biết từ lúc nào đã tiếp cận Vũ Minh chỉ cách hắn hơn 5 mét, sau đó nó toàn lực lao đến