“Cha, ngươi…”.
Vũ Ân Tĩnh muốn nói lại thôi.
“Thế nào?”. Vũ Minh khó hiểu hỏi, hắn không có nhìn ra được Vũ Ân Tĩnh tâm sự.
“Không có, cha, ngươi cẩn thận 1 chút”.
“Yên tâm đi, cha ngươi không dễ chết vậy đây”. Vũ Minh bật cười nói.
“Hứ, ai thèm quan tâm a”.
“Được rồi, ta cần tu luyện, nhớ đừng có chạy lung tung đấy”.
“Biết! Nói thật nhiều lần, ta đều có thể đọc thuộc lòng đây”. Vũ Ân Tĩnh bĩu môi nói.
Vũ Minh cười 1 tiếng, xoa đầu nàng sau đó liền rời đi.
Vũ Ân Tĩnh nhìn theo Vũ Minh bóng lưng, thực ra nàng nàng hôm qua nằm mơ thấy ác mộng, nàng thấy được Vũ Minh toàn thân là máu, xung quanh xác chết nằm la liệt, sau đó một thanh kiếm đâm xuyên qua ngực Vũ Minh. Tuy nhiên đó chỉ là giấc mơ, nhưng không hiểu sao nàng lại cảm thấy chân thực như thế.
…
Vũ Minh trở lại phòng, từ không gian trang bị lấy ra rất nhiều linh thảo, đan dược. Ngoài tài nguyên tu luyện thần thể, hắn còn tích góp không ít tài nguyên tăng cao chân nguyên lực. Hiện tại cũng đến lúc sử dụng. Bởi vì hắn nhận ra, nếu như cảnh giới còn không đề cao, thần thể của hắn sẽ rất khó tăng lên.
Chỗ tài nguyên này có lẽ đủ hắn tu luyện tăng lên vài cái cảnh giới, thậm chí nếu không bỏ sót còn có thể bước vào Thần Thông cảnh. Tâm niệm vừa động, trong nháy mắt, Vũ Minh biến mất tại chỗ, trở vào trong vũ trụ nhỏ. Đây là lần đầu tiên trong 12 năm qua hắn bước vào vũ trụ nhỏ.
“Ngươi thế nào đi vào? Không sợ người khác phát hiện?”. Vũ Duệ thấy hắn đi vào liền nhíu mày nói.
“Thời gian không kịp, hơn nữa, có 1 tên Tôn Giả tại, làm sao mà không lợi dụng đây?”. Vũ Minh cười nhạt nói.
Không sai, người này chính là Gudan, Vũ Minh phát hiện hắn cách đây vào ngày đột nhiên theo dõi mình, không biết hắn mục đích cụ thể, cho nên hắn cũng không thèm quan tâm. Nếu như đi vào vũ trụ nhỏ có người phát hiện chạy tới, Gudan sẽ bị xem như là vật thế thân cho hắn đi.
Ai sẽ nghĩ tới nho nhỏ 1 tên Tử Linh cảnh có thể sản sinh ra không gian chấn động chứ? Cho nên nếu thật có người tới, Gudan chắc chắn sẽ là người đầu tiên bị nhắm tới chứ không phải hắn.
Mà với cảnh giới hiện tại của Gudan, muốn phát hiện không gian chấn động do vũ trụ nhỏ tạo ra đơn giản là si tâm vọng tưởng. Hắn còn lo lắng cái gì?.
Đem toàn bộ đan dược nuốt vào, hắn cũng không sợ chân nguyên lực bạo loạn mà dẫn tới bạo thể, bởi vì vũ trụ nhỏ sẽ tự động giữ lấy chân nguyên lực, sau đó từ từ hấp thụ chuyển hóa làm bản thân chân nguyên lực.
Tử Linh cảnh tăng lên cảnh giới chính là dung nhập 9 đại nguyên tố vào chân nguyên lực, dựa vào đó thay đổi gen trong cơ thể.
Nhân loại có 23 bộ gen, tên khoa học còn gọi là nhiễm sắc thể. Bên trong chứa đựng rất nhiều thứ bí ẩn. Lợi dụng chân nguyên lực đã dung hợp với nguyên tố, cường hóa cùng thay đổi bản chất gen. Đem những gen vô dụng loại bỏ, thay thế vào đó một loại gen ẩn cường đại khác.
Đây chính là Tử Linh cảnh phương thức tu luyện.
Mà đầu tiên muốn làm được điều này phải hiểu rõ bản chất của từng loại nguyên tố. Đối với người khác có lẽ sẽ tốn 1 số thời gian đi lĩnh ngộ, nhưng với Vũ Minh mà nói, rất đơn giản. Dù sao hắn đã trải qua quá trình tu luyện này, xe nhẹ đường quen mà thôi.
Đối với vũ trụ cường giả, đạt tới Thần Thông cảnh mới xem như là chính thức bước vào con đường tu luyện, bởi vì đạt tới Thần Thông cảnh, có thể mở ra “vực” của chính bản thân mình. Bởi vì mở ra “vực”, mới xem như là có tư cách sống sót trên chiến trường.
Tuy nói Tôn Giả cấp bậc mới có thể bước vào chiến trường không gian, nhưng đa phần quân đội các chủng tộc, thấp nhất cấp bậc chính là Thần Thông cảnh.
Thời gian thấm thoát trôi qua, Vũ Minh đã ở trong vũ trụ nhỏ 10 năm, mà ngoại giới mới chỉ trôi qua 10 ngày.
Không sai, thời gian gia tốc trong vũ trụ nhỏ 1 năm bằng 1 ngày bên ngoài. Khi Vũ Minh cấp bậc càng cao, gia tốc cũng càng lúc càng nhanh. Hiện tại vũ trụ nhỏ không gian đã có Hệ Ngân Hà độ lớn.
10 năm tu luyện của Vũ Minh tiêu hao bản nguyên thật quán hiều, gần như đem toàn bộ bàn nguyên tích trữ tiêu hao sạch sẽ.
Oanh.
Vũ Minh xung quanh cơ thể phóng ra luồng khí đem xung quanh nổ tan tành.
Trong nháy mắt, Vũ Minh đang ngồi khoanh chân, con mắt mở ra, giống như có một đạo kim quang bắn ra như thế.
“Chậc chậc, 10 năm đột phá một đại cảnh giới, xem như không tệ. Tuy nhiên, lại phải mất một thời gian mới có thể đem bản nguyên bổ sung lại đầy đủ. Thật đúng là phá của đâu này. Tuy nhiên… lợi ích cũng không tệ lắm”. Vũ Duệ ở gần đó nhìn Vũ Minh lẩm bẩm nói.
Cảm nhận trong cơ thể vô tận lực lượng, Vũ Minh năm chặt 2 bàn tay, hắn có thể cảm giác được, vũ trụ nhỏ đang bắt đầu biến hóa. Không gian đang điên cuồng khuếch trương. Ban đầu chỉ có một tinh vực độ lớn nhỏ, hiện tại mới chỉ qua vài cái hơi thở đã đạt tới gấp ba lần Hệ Ngân Hà.
Tuy nhiên đó cũng chưa có phải là cực hạn. Vũ Minh cùng Vũ Duệ, một ngồi một đứng cảm nhận không gian đang điên cuồng mở rộng. Nháy mắt liền trôi qua một ngày, lúc này khuếch trương mới dừng lại.
Mà hiện tại, độ lớn của vũ trụ nhỏ đã bằng 100 cái tinh vực cộng lại. Nhưng mà đối với vũ trụ bên ngoài tới nói, đây cũng không là gì. Dù sao tinh vực bên ngoài có trên trăm tỷ cái, chưa nói tới những vùng không gian khác. Gom toàn bộ hơn 100 tỷ cái tinh vực trong vũ trụ lại còn chưa chiếm được một phần 10 vũ trụ độ lớn, độ lớn bằng 100 tinh vực, thật đúng là không đáng là gì.
Vũ Minh nhắm mắt lại, đang cố gắng gây dựng “vực” của mình, nhưng mà năm đó quy tắc đạt xuống phong ấn không phải dễ như thế liền phá bỏ.
“Ngu ngốc, ngươi không biết lợi dụng quy tắc để phá phong ấn hay sao?”. Vũ Duệ ở một bên châm chọc nói.
“Ừm?”.
“Đây là vũ trụ nhỏ, cũng là thật một cái vũ trụ độc lập. Có chính bản thân quy tắc của mình. Ngươi muốn sử dụng chính bản thân phá phong ấn là sẽ mất rất nhiều thời gian, nhưng mà có thể lợi dụng quy tắc ở đây đem phong ấn phá. Tuy nhiên không thể đem toàn bộ phong ấn đều hủy, nhưng là cũng có thể hủy đi một phần”. Vũ Duệ khinh bỉ nói.
Vũ Minh ngẩn ra, khẽ vỗ đầu 1 cái. Hắn làm sao quên cái này đây. Hắn nhưng tại chỗ này liền là thần tồn tại.
Trong nháy mắt, Vũ Minh vận dụng vũ trụ quy tắc bắt đầu xâm chiếm, bào mòn phong ấn trong linh hồn.
Răng rắc.
Từng đạo phong ấn bị phá hủy. Vũ Minh linh hồn lực cũng không ngừng tăng lên.
Đây cũng là may mắn, nếu như hắn bị một tên Đế Cảnh cưỡng ép phong ấn, hắn khả năng là cả đời này là phá không được. Nhưng mà nếu là quy tắc hạn chế, đó lại là chuyện khác.
Quy tắc luôn luôn là công bằng, dù cho phong ấn linh hồn hắn từ Đế Cảnh xuống Tử Linh cảnh đỉnh phong, thì đó cũng là tầng tầng phong ấn. Từ thấp tới cao, cho nên muốn phá phong ấn cũng không phải khó.
Huống chi, hắn còn tại trong vũ trụ nhỏ, lợi dụng quy tắc lực lượng phá hủy quy tắc lực lượng. Thoáng cái liền đem hai tầng phong ấn phá hủy, đạo phong ấn thứ ba lại không làm được gì. Nhưng Vũ Minh cũng khá là thỏa mãn.
Bởi vì hắn linh hồn lực lúc này đã đạt tới Bất Hủ cảnh.
“Vực” là sử dụng linh hồn lực hình thánh một đạo hình chiếu, mô phỏng tinh thần thế giới xuất ra bên ngoài. Nếu như trong chiến đấu, 2 tên Thần Thông cảnh chiến đấu, của người nào “vực” cường đại hơn, người đó sẽ thắng. Mà “vực” lực lượng ngang nhau, người nào linh hồn lực tiêu hao hết trước người đó thua.
Mà Vũ Minh linh hồn lực đạt tới Bất Hủ cảnh, không nghi ngờ gì sẽ khiến hắn lực chiến tăng lên đáng kể.
Vũ Minh có thể cảm nhận được, “vực” của hắn đang hình thành, nhưng so với Thần Thông cảnh bình thường, “vực” của hắn cường đại hơn rất nhiều, độ lớn cũng so với Thần Thông cảnh khác lớn gần như gấp ba. Đây chính là linh hồn lực cường đại mang lại. Nhưng làm hắn vui mừng hơn hết thảy là, hắn cảm nhận được, “vực” của hắn mang theo một loại cường đại vô cùng sức mạnh.
Vũ Minh hắn không như võ giả bình thường, cũng không phải như kiếp trước, hắn lúc này trong cơ thể là thật tồn tại một cái vũ trụ. Mà “vực” của hắn lại cùng vũ trụ nhỏ liên kết. Cho nên so với những “vực” khác, “vực” của hắn mạnh hơn không chỉ gấp đôi.
Ngao!
Ngay tại lúc này, một tiếng rống vang lên, Vũ Minh cùng Vũ Duệ đều bị tiếng kêu hấp dẫn. Họ nhìn thấy được con Thôn Phệ Thú đang vùng vẫy trong không gian, giống như đang biểu đạt điều gì đó.
Vốn dĩ lần trước Vũ Minh muốn đem Thôn Phệ Thú thả ra, cho nó ăn sạch Hệ Ngân Hà, nhưng là lúc đó nó còn quá yếu, nhiều năm trôi qua nó tăng lên cũng không nhiều, dù sao vũ trụ nhỏ bản nguyên rất thiếu thốn. Nuôi không nổi một tôn đại thần như nó.
“Trời ạ, Song Dực Sư Ưng Vương muốn nở”. Vũ Duệ kinh ngạc bật thốt.