Phốc!
Nghe Vũ Minh nói chuyện, lại nhìn Vũ Vân gương mặt biến hóa, Vũ Ân Tĩnh nhịn không được bật cười.
“Được, không đùa. Đứng dậy đi, ta truyền cho ngươi khẩu quyết tu luyện”. Vũ Minh cười nói.
Vũ Vân vội vàng đứng dậy, Vũ Minh từ không gian trang bị lấy ra ký ức thạch, truyền vào Bá Vương Thương Pháp phương thức tu luyện, sau đó đưa cho Vũ Vân nói.
“Đưa vào thần thức liền có thể học được”.
“Cha, đây là ký ức thạch sao?”. Vũ Ân Tĩnh hiếu kỳ hỏi.
“Ngươi thế nào biết được?”. Vũ Minh giật mình hỏi.
Trái đất là không có ký ức thạch, viên này là Vận Mệnh Nữ Thần đưa cho hắn đây. Nàng là thế nào biết ký ức thạch?.
“Sư phụ có nói qua nha, cha, đừng quan tâm vấn đề này, mau dạy ta võ kỹ nha, ta cũng muốn học a”. Vũ Ân Tĩnh kéo tay Vũ Vân nói.
Vũ Minh bật cười, con gái hắn thật đúng là tính cách giống như Eun Jung, đến cả cách nói chuyện cũng không kém chút nào.
“Tốt, ngươi muốn học cái gì?”.
Sau đó, Vũ Minh cũng dạy cho Vũ Ân Tĩnh giống như Vũ Vân, tuy nhiên cùng Vũ Vân so sánh, quả thực chính là một trời một vực. Cũng không phải Vũ Minh dạy cho nàng võ kỹ mạnh mẽ hơn hay gì, mà là cách hắn dạy cho Vũ Ân Tĩnh thật sự quá mức nhẹ nhàng.
Vũ Vân đều trợn tròn mắt, cái này cũng quá sủng đi? Đây là khác biệt giữa nhi tử cùng nhi nữ sao?.
Vũ Minh: nàng tương lai còn muốn lấy chồng, tách ra ở riêng đây. Bây giờ không sủng chừng nào sủng? Ngươi ghen tị cái rắm.
Đảo mắt, thời gian chính là thời gian hai năm.
Trong thời gian qua, Vũ Minh liên tục mở ra chiến tranh ở khắp nơi trên Hệ Ngân Hà, mà những vương quốc gần đó cũng đã cùng Thiên Lam liên hợp, đối với quân đội của Vũ Minh điên cuồng truy giết.
Đúng như Vũ Minh dự đoán, đám người này cũng không có toàn lực xuất kích, mà là chỉ xuất ra một chi hạm đội nhỏ phối hợp với Thiên Lam. Lợi dụng điều này, Vũ Minh tranh thủ tăng lên thực lực quân đội, khắp nơi chiêu binh.
Hai năm qua, theo ảnh hưởng của hắn càng lúc càng lớn, càng có nhiều người muốn gia nhập quân đội. Tuy nhiên đa phần đều là từ lính đánh thuê cùng nô lệ gia nhập. Càng ngày càng có nhiều người nổi dạy, đặc biệt nhất chính là 1 lần khởi nghĩa vũ trang, nô lệ đứng lên chống lại Thiên Lam.
Đáng tiếc là rất nhanh liền bị đàn áp.
Thiên Lam cũng không phải không muốn đem Vũ Minh quân đội diệt, nhưng mà bị năm vương quốc còn lại nhìn chằm chằm, họ cũng không dám xuất ra quá nhiều quân đội.
Năm vương quốc lòng tham cũng không nhỏ, họ đang chờ Thiên Lam bị dồn vào đường cùng, sau đó ra tay xâu xé Thiên Lam. Mà lại, Vũ Minh cũng trở thành cái gai trong mắt bọn họ, bởi vì nhiều lần đều trong lúc mấu chốt đem những nơi họ chiếm được đoạt lấy.
Đáng hận nhất chính là khi họ điều động đại lượng quân đội muốn đem Thiên Lam diệt, Vũ Minh quân đội lại trong lúc đó nhảy ra phá hoại làm họ kế hoạch nhất thời phá sản.
Khi họ muốn đem Vũ Minh diệt thì quân đội của hắn giống như bốc hơi khỏi thế giới, tìm không thấy.
Vũ Minh không ngừng quấy rối kế hoạch của họ lẫn Thiên Lam, điên cuồng tăng lên quân đội thực lực. Nếu không phải do Jack có nhiều nội ứng rải rác khắp nơi, liên tục truyền tin về, chỉ sợ quân đội của hắn sớm đã bị diệt.
Dù sao, quân đội của hắn là không cách nào cùng bất kỳ một vương quốc nào cứng đối cứng, chỉ có thể đánh lén. Mất 2 năm, Vũ Minh mới để cho quân đội của mình tăng lên nhân số có thể cùng một vương quốc liều mạng. Nhưng là muốn cùng cả 5 đại vương quốc, bao gồm cả Thiên Lam đối chiến quả thật là mơ tưởng viển vông.
Dù cho có Jack vũ khí bí mật, với tình trạng hiện nay, chỉ là thương địch một ngàn, tự tổn tám trăm mà thôi. Không đáng.
Cho nên hắn rất nhẫn nhịn kéo dài thời gian, tăng lên thực lực quân đội.
Vũ Vân cùng Vũ Ân Tĩnh hai năm qua cũng hiểu rõ Vũ Minh cách làm hơn không ít, tuy nhiên vẫn có chút phản đối, nhưng cũng chưa từng lại khuyên can.
“Cha, mang ta ra ngoài chơi có được hay không? Trong này thật nhàm chán”. Vũ Ân Tĩnh chạy tới, kéo tay Vũ Minh nũng nịu nói.
“Không được, hiện tại còn không phải lúc để ngươi ra ngoài”. Vũ Minh thẳng thừng từ chối.
“Cha, đều hai năm, ta ở nơi này ngốc đến hoảng”.
“Nơi này là an toàn nhất, ngươi ở đây ta mới an tâm”.
“Không công bằng, vì cái gì ca ca có thể ra ngoài?”.
“Hắn cần thực chiến, ngươi thì không cần, cho ta ở lại đây. Muốn đi nơi nào đều có thể, nhưng không được rời khỏi tinh cầu này”. Vũ Minh trầm giọng nói.
Vũ Minh truyền cho 2 người võ kỹ là khác nhau, Vũ Ân Tĩnh võ kỹ chuyên về cảm ngộ, tự tìm hiểu, còn của Vũ Vân là phải thông qua chiến đấu mới có thể hiểu thêm sâu sắc về con đường của mình.
Tuy nhiên không phải kỳ thị, nhưng là hắn không muốn con gái hắn đối mặt với những thứ này. Hắn là muốn đem nàng sủng thành công chúa, chứ không phải bồi dưỡng nàng thành nữ đế.
Hai năm qua, thông qua Vũ Minh liên tục chỉ đạo cùng tài nguyên chống đỡ, cả hai người Vũ Vân cùng Ân Tĩnh đều bước vào Hợp Đạo cảnh, mà Vũ Ân Tĩnh lĩnh ngộ đầu tiên chính là Thủy nguyên tố. Cùng nàng tính cách thật rất phù hợp.
Làm Vũ Minh kinh ngạc chính là, Vũ Vân vậy mà lĩnh ngộ Kim thuộc tính, Bá Vương Thương Pháp đánh ra đều mang theo kim sắc quang mang, quả thật chính là bá khí. Oai phong lẫm liệt.
So với Vũ Minh đánh ra hắc sắc quang mang mạnh hơn nhiều, cũng không phải cái nào mạnh hay yếu. Mà là Kim nguyên tố so với Hắc Ám nguyên tố càng thích hợp Bá Vương Thương Pháp. Mang theo một điểm bá đạo, ngạo nghễ, phá vỡ hết thảy.
Vũ Minh cũng vô cùng chăm chỉ tu luyện, gần như không hề rời khỏi căn cứ địa, hắn 206 cái xương đã có 5 cái đạt tới hoàn mỹ trạng thái. Đều là tập trung ở cánh tay phải. Có thể nói, đơn thuần về lực lượng, hiện tại hắn một quyền toàn lực thậm chí uy lực có thể so sánh với Thần Thông cảnh lực đạo.
Đây mới chỉ là 5 cái xương cánh tay mà thôi. Mà lại mỗi cường hóa thêm một cãi xương, sức mạnh tăng lên là theo cấp số nhân. Thậm chí Vũ Minh có thể cảm nhận được, nếu như đem toàn bộ 206 cái xương toàn bộ cường hóa tới hoàn mỹ trạng thái, hắn thậm chí có thể đơn thuần dựa vào lực lượng đem Thánh Giả đánh nổ dù cho chỉ mới là Tử Linh cảnh.
“Cha, ngươi chừng nào mới trở lại trái đất?”. Vũ Ân Tĩnh đột nhiên hỏi.
Vũ Minh ngẩn ra, sau đó nhẹ giọng nói.
“Sau khi chiến tranh kết thúc đi”.
“Kết thúc? Cha, với tình hình này, ít nhất cũng phải 10 năm, 20 năm mới có thể đi? Hơn nữa, cha ngươi có niềm tin sao? Thực lực đôi bên chênh lệch như thế…”.
“Ngươi lại lén lút đi xem tình báo rồi?”. Vũ Minh nhướng mày nói.
Vũ Ân Tĩnh nàng thực quá mức tinh nghịch, cứ mỗi tuần một lần đều chạy tới phòng chỉ huy xem trộm tình báo, hắn nhiều lần trách mắng cũng không có ích gì. Bên trong tình báo có rất nhiều thứ hắn không muốn để nàng xem, nhưng hết lần này tới lần khác nàng đều lén lút làm chuyện này.
Hắn lại không có cách bắt nàng thế nào, không nỡ a.
Tình cảm cha con mới hàn gắn không lâu, cho nên rất nhiều việc Vũ Minh đều là mắt nhắm mắt mở cho qua.
“Hứ, xem thì xem thôi, cũng không có gì thú vị”. Vũ Ân Tĩnh bĩu môi nói.
Vũ Minh khẽ lắc đầu, nàng là đang nói dối. Hắn biết Vũ Ân Tĩnh một thói quen, chính là mỗi lần nói dối tai đều đỏ lên. Hắn cũng không có đi vạch trần, dù sao gần đây tình báo quả thật quá mức đáng sợ đối với một cô bé.
Bên trong thậm chí có cả thí nghiệm báo cáo. Cũng thật khó cho nàng, biết cha mình vì nghiên cứu vũ khí giết nhiều người như thế vẫn giả bộ chấn định, giống như không biết gì.
Vũ Minh đưa tay xoa đầu Ân Tĩnh nhẹ giọng nói.
“Yên tâm đi, không qua mấy năm, chúng ta liền thắng. Đến lúc đó sẽ lại không có chiến tranh cùng chết chóc”.
“Ừm, ta biết”. Vũ Ân Tĩnh gật đầu đáp.
Thực ra, nàng biết, Vũ Minh đã rất kiềm chế, không có sử dụng nhiều thủ đoạn huyết tinh như trước, tất cả đều là vì nàng cùng Vũ Vân. Cũng vì điều đó mà khiến cho chiến tranh kéo dài thêm không ít thời gian.
Điều này cũng rất tình cờ, một lần nàng lén lút tiến vào phòng quan sát, nghe lén được Vũ Minh cùng Jack nói chuyện. Cho nên nàng đều biết những việc này.
“Vũ Minh”?
Ngay lúc này, một giọng nói lớn kêu lên.
“Ừm? Thế nào?”. Thấy Jack đi vào, Vũ Minh khó hiểu hỏi.
“Ngươi chừng nào thì kết thúc tu luyện? Chúng ta chuẩn bị đều đã sẵn sàng, chỉ chờ đám người kia vào bẫy liền có thể thu lưới”. Jack nói.
“Là có tình báo mới?”. Vũ Minh biết nếu không có tình hình mới rất khả quan, Jack là sẽ không như thế hào hứng.
“Đúng thế, vừa nhận được tin tức, đám người kia bắt đầu muốn đem Thiên Lam phá hủy, Thiên Lam đang triệu tập toàn bộ lực lượng muốn phản kháng, sẽ không có thời gian đối phó chúng ta”.
“Cẩn thận 1 chút, coi chừng có cạm bẫy”.
“Yên tâm đi, ta cũng không ngu ngốc manh động làm gì, ngươi cũng tranh thủ đi, trận chiến này chúng ta phải thắng”.
“Hiểu được”.