Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 370: Ngươi đùa bỡn ta?




Đảo mắt, thời gian liền đã qua 5 ngày, thời hạn nhiệm vụ cũng đã kết thúc.

Có hạm đội đi cùng, cũng không có tên võ giả hay sát thủ nào đui mù tìm tới cửa. Mấy ngày qua Vũ Minh ngoài bồi Lux trò chuyện, còn lại cũng không hề có việc gì để làm. Mà hạm đội của hắn cũng đang bí mật triệu tập nhân thủ, nhân số càng lúc càng lớn.

Mà lúc này, bên trong chiến hạm, một tên trung niên nam tử, trên người mặc một cái áo giáp vô cùng oai vệ, trên lưng đeo thanh cự kiếm đang đứng trước mặt Lux, cùng nàng nói chuyện.

Người này chính là Lux ca ca, Gudan. 

“Lux, trở về đi”. 

“Ta không về, ngươi sẽ lại bắt ta mang lên cái trách nhiệm kia. Ta mới không cần”. Lux tức giận nói.

“Đừng hồ nháo. Mau theo ta trở về”. Gudan trầm giọng nói.

“Không!”. Lux gắt lên.

“Hừ! Đây không phải ngươi có thể quyết định”. Gudan tiến tới, đang muốn đem Lux kéo đi thì Vũ Minh lên tiếng.

“Trong lòng không muốn, hà tất đẩy cho người khác?”. 

“Ngươi, là cùng ta, nói chuyện?”. Gudan nhìn qua trầm giọng hỏi.

“Không phải đây?”. Vũ Minh cười nhạt nói.

“Ai cho ngươi can đảm?”. Gudan tức giận quát lên, khí thế trên người trong nháy mắt áp lên người Vũ Minh. 

Hắn có thể cảm nhận được loại áp bách này, rất mạnh mẽ. Chỉ là còn chưa đủ nhìn. 

“Cảm giác bản thân rất mạnh mẽ? Vượt trội hơn người? Có thể tự do áp đặt người khác theo ý mình, bao quát muội muội ngươi? Đây không phải mạnh mẽ, mà là ấu trĩ, hẹp hòi”. Vũ Minh cười nhạt nói.

“Hừ! Dám can đảm nhục nhã ta? Chết đi!”. Gudan không nói nhiều, hắn rút thanh cự kiếm ra, muốn bổ xuống Vũ Minh.

Hắn nhanh là đường đường Tôn Giả, một ngón tay cũng có thể nghiền chết Vũ Minh. Rút kiếm, chẳng qua là đối với hắn 1 loại tôn trọng, bởi vì Vũ Minh đã cứu muội muội hắn. 

“Không. Ca, đừng làm tổn thương đại thúc”. Lux không biết lúc nào đã chạy ra dang 2 tay cản trước người Gudan.

Vũ Minh kinh ngạc 1 chút, cúi đầu xuống lẩm bẩm.

“Nha đầu ngốc này”.

“Lux, tránh ra, hắn nhục nhã ta. Hắn cần phải vì đó mà trả giá đắt”. Gudan quát lên.

“Không. Ngươi không thể!”. 

“Ta nói, tránh ra”.

“Hừ, muốn giết hắn, trừ khi ngươi bước qua xác ta”. Lux gương mặt hiện lên vẻ tức giận, bàn tay nổi lên quả cầu ánh sáng, thủ tư thế. Chỉ cần Gudan tiến tới, nàng liền sẽ lập tức ném quả cầu về phía hắn.

“Ngươi… ngươi lại dám sử dụng ma pháp?”. Gudan gương mặt tức giận đến đỏ bừng. 

“Ta…”. 

“Thật uy phong, ngay cả muội muội mình cũng đối xử như thế. Ta thật không biết, người sẽ đối xử với người khác như nào”. Vũ Minh cười châm chọc.

Hắn không phải người ngu, biết rõ chọc giận Gudan, bản thân cũng sẽ chết. Nhưng vì cái gì hắn còn làm đây?.

Bởi vì hắn có thể cảm nhận được 1 loại quen thuộc cảm giác. Gudan phong cách lẫn cử chỉ đều làm hắn nhớ tới một câu chuyện từng nghe thấy. Trải qua suy nghĩ kỹ càng, lại cùng Lux so sánh, hắn liền biết. Câu chuyện này kể chính là chuyện của 2 người họ.

Hiện tại, Gudan cũng không phải cái kia Gudan, mà chẳng qua chỉ là một tên bình thường mà thôi. Cho đến khi Lux vẫn lạc, lúc đó Gudan mới nhận ra bản thân mình cần cái gì. 

Không sai, cũng chính là vì Lux vẫn lạc, cho nên Gudan mới triệt để thay đổi. Nhưng hiện tại, Lux còn chưa có chết, mà Vũ Minh hắn, cũng không muốn điều đó xảy ra, cho nên mới dùng cách này kích thích Gudan, chạm tới hắn tận sâu nội tâm vết thương.

“Lux, tránh ra. Đây là ta cuối cùng nhắc nhở”. Gudan nghe Vũ Minh nói thế, lập tức giận xanh mặt nói.

“Đại thúc, đừng nói nữa, mau rời khỏi đây đi”. Lux gấp gáp nói. Nàng biết Gudan đang vô cùng giận dữ, chỉ giận nàng không kiềm chế được bao lâu.

“Ngươi sẽ không cho rằng nàng có năng lực trở thành pháp sư liền là điềm xấu chứ? Quá khứ mãi mãi cũng chỉ là quá khứ, nàng có điểm nào giống ngươi lo lắng sao?”. Vũ Minh lạnh nhạt hỏi.

“Ngươi thì biết cái gì? Một tên ngoại nhân như ngươi không xứng cùng ta nói cái này. Cút cho ta”.

“Ta nghe qua về sự tích của ngươi. Vì cứu 1 tên binh sĩ, tình nguyên để bản thân bị đâm nhất kiếm. Kém chút liền mất mạng. Khó nói, muội muội ngươi trong lòng cân nặng không bằng 1 người mới quen biết?”. Vũ Minh trào phúng nói.

“Ngươi thì biết cái gì?”.

“Biết so với ngươi tưởng tượng nhiều lắm. Không phải là gặp phải 1 tên pháp sư, bị hắn lừa gạt sao? Ha ha, chỉ như thế liền quy chụp toàn bộ pháp sư? Ngươi dám 1 mình xông vào giữa trận địch, dám làm những thứ người khác cho rằng không có khả nay. Đây là can đảm, cũng là bản lĩnh”.

“Nhưng, ngươi vĩnh viễn thấp hơn ngươi khác, bởi vì ngươi đi thủ vững cái nguyên tắc ngu ngốc đó”.

“Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?!”. Gudan tuy nhiên kinh ngạc vì sao Vũ Minh biết quá khứ của hắn, nhưng vẫn không lí giải được Vũ Minh là muốn nói cho hắn cái gì.

Vũ Minh cười nhạt 1 tiếng, hắn biết, chuyện kế tiếp sẽ khiến bản thân nằm ở bờ vực sinh tử. Nhưng là, hắn cũng muốn tận mắt chứng kiến Gudan thuế biến sẽ thành cái dạng gì. Có hay không như trong câu chuyện hắn nghe được.

Thế là, Vũ Minh bước tới bên cạnh Lux, đưa tay lên xoa đầu nàng nhẹ giọng nói.

“Chịu khổ rồi”. 

Lux cùng Gudan còn chưa hiểu cái gì, đột nhiên Vũ Minh bàn tay xuất hiện chủy thủ, sau đó đâm thẳng vào ngực Lux.

Gudan hóa đá tại chỗ, mà Lux ánh mắt trừng lớn, khó tin nhìn Vũ Minh.

“Đại… đại thúc, vì… vì cái gì…”. Lux làm sao cũng không hiểu được, vì cái gì Vũ Minh lại muốn giết mình. 

Mà sau khi đâm một đao vào ngực Lux, Vũ Minh liền đem nàng đẩy về phía Gudan, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất lùi lại phía sau.

Gudan theo bản năng đưa tay ra ôm lấy Lux, ngơ ngác nhìn nàng dần mất đi sinh mệnh dấu hiệu.

Vũ Minh bàn tay lúc này cũng đã chảy ra mồ hôi. Hắn hiện tại rất gấp, dù sao tính mạng của Lux duy trì không được bao lâu. Hi vọng Gudan sẽ làm giống như những gì hắn dự đoán.

Quả nhiên như thế, Gudan ngay lập tức sử dụng chân nguyên lực truyền vào cơ thể Lux, loại kia khổng lồ chân nguyên lực lan tỏa làm Vũ Minh đều có chút than thở. Quả nhiên như lời đồn đãi, Gudan thật đúng là thiên tài, chỉ mới là Tôn Giả mà đã nắm giữ thuần hậu như thế chân nguyên lực.

Gudan ý đồ muốn đem vết thương cầm máu, nhưng là hắn phát hiện, hắn làm không được. Bên trong cơ thể Lux có thứ gì đó không ngừng đem miệng vết thương phá rách, hắn sử dụng chân nguyên lực muốn bức nó ra ngoài nhưng không cách nào làm được. Hắn cũng không thể dừng lại, bởi vì như thế Lux chết sẽ càng nhanh. 

“Ha ha, đừng buông tay, ngươi nếu phân tán 1 chút xíu chân nguyên lực, nàng liền sẽ mất máu mà chết”. Vũ Minh cười nói.

“Khốn kiếp, trên lưỡi đao của ngươi rốt cuộc bôi thứ gì?”. Gudan gần như muốn hỏng mất.

Hắn cỡ nào thương yêu muội muội của mình, hắn ép buộc nàng chẳng qua là đối với quá khứ sợ hãi mà thôi. Nhưng là hiện tại, nhìn Lux đang dần trôi đi sinh mệnh, hắn nơi nào sẽ quan tâm những thứ này.

“Đại… đại thúc, tại sao…”. Lux gắng gượng nhìn về phía Vũ Minh, lắp bắp hỏi.

“Nha đầu, không phải ngươi nói muốn hắn không còn bức bách ngươi sao? Chỉ cần ngươi chết, hắn liền không thể bức ngươi làm cái gì. Ta đánh không lại hắn, chỉ có thể làm như thế này. Nha đầu, đừng oán trách ta”. Vũ Minh sâu sắc nói, nhưng Lux có hiểu được ẩn ý của hắn hay không, có trời mới biết.

“Ngươi chờ! Ta nhất định giết ngươi, đem toàn bộ Hệ Ngân Hà chôn cùng”. Gudan gầm thét nói.

“Không quan hệ, dù sao ta cũng đang muốn đem nó thanh lọc. Chậc chậc. Có thể chứng kiến Tôn Giả cảnh cường giả đau khổ quằn quại, thật đúng là đáng giá thưởng thức đâu này. Tới, nói cho ta nghe, quy tắc của ngươi có thể làm được cái gì đây?”.

“Nha đầu này từ năm 7 tuổi liền bị ép trở thành võ giả, nhưng là nhiều năm qua, nàng tiến triển thế nào? Còn không phải bị người khác muốn làm thế nào thì làm thế đấy? Nói cho ta nghe, nếu như ngươi để nàng học tập ma pháp, như vậy, nàng có hay không bản lĩnh tự vệ?”.

“Sẽ có kết quả ngày hôm nay sao? Đây tất cả đều là ngươi tạo thành”. Vũ Minh mỗi câu nói đều giống như đao, mạnh mẽ đâm vào nội tâm yếu đuối hiện tại của Gudan.

“Câm miệng!”. Gudan thét lên.

“Ta nói sai rồi sao? Hay là ta làm sai cái gì? Không! Người sai là ngươi. Ngươi biết thế giới này hung hiểm, nhưng lại để nàng đi con đường không có chút tương lai. Nàng hiện tại như thế, đều là do ngươi”.

“Đại… đại thức. Đừng… đừng nói… nữa”. Lux gắng gượng nói. Nàng không muốn ca ca nàng đau khổ.

“Nha đầu, có oán trách ta sao?”. Vũ Minh nhìn về phía Lux nhẹ giọng hỏi. 

“Không… không có. Tính… tính mạng của ta… là do đại thúc ngươi… cứu… cứu được. Trả lại… trả lại cho ngươi…. cũng không sao”. Lux cười nói, khóe miệng còn rỉ ra máu tươi.

Vũ Minh ánh mắt hiện lên vẻ thương tiếc, sau đó lăng lệ nhìn về phía Gudan, trầm giọng nói.

“Nhớ kỹ thời khắc này, tự hỏi bản thân, mình làm đúng, vẫn là sai”. 

Vừa dứt lời, Vũ Minh liền đem Gudan hất ra ngoài. 

Còn trong trạng thái khổ sở, bị Vũ Minh bạo lức đẩy ra, Gudan đang muốn bạo phát liền cảm thấy một luồng sinh mệnh lực cường đại hiện ra. Hắn trừng lớn con mắt nhìn về phía bàn tay Vũ Minh.

Đây… đây là cái gì?.

Vũ Minh điều động sinh mệnh lực truyền vào cơ thể Lux, thứ trong cơ thể nàng chính là hủy diệt năng lượng. Tuy nhiên nó cực kỳ yếu ớt, nhưng không phải Tôn Giả có thể phá giải được.

Chính hắn cũng không biết làm sao khống chế đây, cho nên liền đem khổng lồ sinh mệnh lực hóa giải 1 tia hủy diệt lực kia. 

Lux trong nháy mắt sinh cơ khôi phục, trên ngực ngoài cái áo có lỗ hổng ra, không còn bất kỳ vết thương nào khác. Thậm chí so với bình thường còn có sức sống hơn nhiều.

Thấy được cảnh này, Gudan liền giận tím mặt quát lên.

“Ngươi đùa bỡn ta?!”.