Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 341: Tiến vào Tiếu Ngạo Tông




“Tiểu tử, hiện tại ta và ngươi không còn bất kỳ nợ nần gì nữa”. Tiếu Vô Thường nhìn Vũ Minh lạnh nhạt nói.

“Ta biết, đa tạ tiền bối giúp đỡ”. Vũ Minh hơi khom người đáp.

“Tiền bối, chẳng lẽ không thể mang Vũ Minh hắn cùng đi sao?”. Tô Ánh Tuyết gấp gáp hỏi. Bên cạnh Alena cùng Lâm Dũng cũng hơi mong chờ.

“Đừng hồ nháo, chuyện gì cũng có nguyên tắc của nó, ngươi phải hiểu lấy điều này”. Vũ Minh vội nói.

“Ồ, xem ra các ngươi quan hệ còn thật không đơn giản”. Tiếu Vô Thường nở nụ cười thâm ý nói, hắn lúc này cũng nhìn ra, ban đầu còn cho rằng đây là hai đôi tình lữ, nhưng xem ra hắn nhầm.

Hai nữ nhân kia rõ ràng là nữ nhân của Vũ Minh, nhìn ánh mắt Alena liền biết, đó là sự lo lắng của người vợ, mà không phải của bằng hữu. Về phần Tô Ánh Tuyết, biểu hiện rõ ràng như vậy, chỉ có người mù mới nhìn không ra.

Hơn nữa, 2 nữ nhân này dung nhan có thể nói là nữ thần cấp bậc, không thể không nói Vũ Minh quyết đoán. Thật không sợ bị người khác hẫng tay trên sao?.

“Được rồi, thời gian không nhiều, các ngươi lại đây, ta đem các ngươi vào chiến trường không gian”. Tiếu Vô Thường nhìn mấy người Lâm Dũng nói.

Lâm Dũng đám người nghe thế, khẽ gật đầu, kỳ thật, họ khá là mong chờ khi tiến vào nơi đó. Chỉ là không có Vũ Minh đi cùng, cảm giác có chút thiếu sót, nhưng là họ biết, mình không thể trì hoãn thêm. Đây là Vũ Minh nỗ lực.

Alena cùng Tô Ánh Tuyết tiến tới đem Vũ Minh ôm lấy, một lúc mới buông ra. Lâm Dũng tiến tới cùng Vũ Minh ôm ấp, hai người vỗ lưng nhau vài cái.

“Bảo trọng”. Lâm Dũng nói.

“Ta biết, ngươi cũng thế. Thay ta chăm sóc họ”. Vũ Minh gật đầu đáp.

“Yên tâm!”.

“Được rồi, lên đường thôi”. Tiếu Vô Thường lên tiếng.

Đám người đi tới bên cạnh hắn, sau đó, Tiếu Vô Thường xé rách không gian, sau đó liền rời đi cùng đám người Lâm Dũng.

Vũ Minh nhìn một chút, khẽ thở dài. Sau đó nở ra nụ cười lạnh lùng.

“Thiên Lam vương quốc, món nợ của chúng ta tới lúc thanh toán rồi!”.

Hắn còn nhớ rõ, Jack hắn có nói tinh cầu này có thể di chuyển, hắn muốn tìm kiếm xem rốt cuộc nơi điều khiển nằm ở chỗ nào. Nếu như bị hủy, chỉ sợ hắn phải phát tín hiệu cầu cứu mới được.



Lâm Dũng đám người được Tiếu Vô Thường mang đi, xuyên qua vết rách không gian. Trên người là một thứ kỳ quái năng lượng bao bọc lấy họ, họ biết nó là thứ bảo vệ mình.

Mất một lúc thì cuối cùng cũng đến nơi.

Cũng không phải là tại tinh cầu nào đó trong chiến trường không gian, mà là tại không gian trong vũ trụ.

Nhìn xung quanh, Lâm Dũng đám người trừng lớn con mắt.

Bởi vì họ thấy được, trước mắt họ là hàng trăm, hàng ngàn ngôi sao đang nối với nhau.

Không sai, là nối với nhau.

Từ phía xa, họ có thể thấy được những ngôi sao này được bao bộc bởi một khối cầu kỳ lạ hình lập thể. Các khôi cầu được nối với nhau bằng một đường ống rất khủng bố. Mà tất cả đều tụ tập lại vào chính giữa.

Chính giữa là một tinh cầu lớn vô cùng, lớn tới mức nào họ cũng không rõ ràng cho lắm. Nhưng đủ biết, nó so với trái đất lớn gấp hàng trăm lần.

Tinh cầu đó đang phát sáng, vô cùng sáng. Không phải bản thân tinh cầu phát sáng, mà là trên tinh cầu có nhiều thiết bị đồng thời giống như mở đèn, cường độ kia có thể nói vô cùng rực rỡ để hình dung.

“Đây là…”. Lâm Dũng ngơ ngác nói.

“Bất ngờ sao? Nơi này chính là địa bàn Tiếu Ngạo Tông”. Tiếu Vô Thường nở ra nụ cười nói. Hắn nhớ như in ban đầu khi tới đây cũng có biểu lộ như này.

“Nhưng thứ kia là…”. Alena chỉ về phía những ngôi sao kia nghi ngờ hỏi.

“Ha ha, khoa học kỹ thuật phát triển mà thôi. Đó là các ngôi sao, được bao bọc bởi khối cầu Dyson, đỉnh phong kỹ thuật khoa học của toàn bộ nhân tộc”.

“Đỉnh phong? Đỉnh tới mức nào?”. Lâm Dũng hiếu kỳ hỏi.

Tiếu Vô Thường nhìn hắn một cái nhẹ giọng nói.

“Những khối cầu Dyson này có thể khai thác toàn bộ nguồn năng lượng của một ngôi sao. Tuy nói võ giả đỉnh cấp có thể chống đỡ lên một đế quốc, nhưng lại không thể thiếu đi khoa học kỹ thuật. Mà những khối cầu này là niềm tự hào của cả một nền văn minh”.

“Tin tưởng ta, các ngươi vĩnh viễn không muốn biết, để có thể xây dựng lên một khối cầu như này phải tiêu tốn bao nhiêu đâu”.

“Bao… nhiêu?”. Tô Ánh Tuyết giật mình hỏi.

“Ha ha, cũng không rất nhiều, chỉ là tiêu tốn khoảng vài cái hành tinh mà thôi”.

“Cái gì? Vài hành tinh?!”. Lâm Dũng đám người hét lên.

“Không sai, ngươi biết một khối cầu này sức mạnh sao? Nếu như sử dụng làm vũ khí, nó có thể dễ dàng đem một tinh cầu, bất kể hình dạng, kích thước như thế nào. Đều có thể đơn giản đem một ngàn cái tinh cầu hủy diệt sạch sẽ”.

“Ngươi cho rằng, nếu không có những thứ này, Tiếu Ngạo Tông có thể tồn tại bao lâu?”. Tiếu Vô Thường hài hước nói.

Ông ta nói là sự thật.

Bất kỳ một tộc quần nào, nếu như không có khoa học chống đỡ, sớm hay muộn đều sẽ bị diệt vong. Ngươi là sẽ không cách nào tưởng tượng nổi một nền văn minh đỉnh cấp là đáng sợ như thế nào.

Dù cho là Thánh Quân hay là Đế cảnh cũng đối với đỉnh cấp văn minh hơi chút kiêng dè. Không phải là sợ hãi, mà là cố kị. Đơn giản vì, nếu như đỉnh cấp nền văn minh điên lên, hoàn toàn có thể huy diệt hàng vạn tinh cầu chỉ trong giây lát. Ngươi dù là Đế cảnh, bảo vệ được nơi này nhưng lại bảo vệ không được nơi khác.

Chính vì vậy, chỉ khi dính tới diệt chủng một tộc quần, Đế cảnh mới có thể xuất thủ. Tuy nhiên không cùng đẳng cấp với võ giả, nhưng sự thât là đỉnh cấp nền văn minh có thể khiến bất kỳ ai cũng phải kiêng dè.

Khối cầu Dyson có thể khai thác toàn bộ năng lượng của một ngôi sao, nhưng là, một đỉnh cấp văn minh lại có thể khai thác toàn bộ năng lượng của một tinh hệ. Hay nói cách khác là có thể khai thác toàn bộ năng lượng của một thiên hà.

Mà Tiếu Ngạo Tông lại là một trong những tông môn đỉnh cấp nhất vũ trụ, thánh cấp tông môn, hơn nữa lại còn là đỉnh cấp nền văn minh. Không sai, Tiếu Ngạo Tông trình độ khoa học kỹ thuật là thuộc nền văn minh đỉnh cấp nhất, không e ngại bất kỳ người nào.

“Đi thôi, những thứ này không phải là các ngươi cần biết bây giờ. Ta mang các ngươi gia nhập Tiếu Ngạo Tông, hi vọng các ngươi tương lai có thể vì tông môn mà xuất lực”. Tiếu Vô Thường nhẹ giọng nói, ngay sau đó, đám người tại chỗ biến mất.

“Tham kiến đại trưởng lão”.

Ngay khi Tiếu Vô Thường đám người xuất hiện, xung quanh đám người vội vàng cúi đầu nói.

Lâm Dũng đám người nhìn quanh, nơi này so với Hệ Ngân Hà khác biệt rất nhiều. Đặc biệt là người sống ở đây, tuy nhiên cũng có đủ mọi màu da, hình dáng hơi kỳ quái một chút, nhưng tương đối tới nói họ vẫn còn giữ một chút đặc điểm của nhân loại.

Không như Hệ Ngân Hà, giống như một nồi thập cẩm như thế.

“Miễn lễ, ta mang người gia nhập tông môn, các ngươi đều tản đi đi”.

“Vâng, đại trưởng lão”. đám người đồng thanh nói.

Tiếu Vô Thường mang đám người Lâm Dũng tiến về phía trước.

Không sai, không phải bay hay biến mất. Mà là đi bộ, hắn làm thế cũng là để cho Lâm Dũng đám người thích ứng một chút hoàn cảnh nơi này.

Nơi này quả thật vô cùng thần kỳ, các loại kiến trúc lẫn phong cách đều không giống bình thường. Nhìn qua vô cùng kỳ dị, lại hết sức dễ chịu.

Đi được một lúc lâu, xuất hiện trước mặt họ là một tòa đại điện lơ lửng trong không trung. Nhìn qua vô cùng có khí thể.

Tiếu Vô Thường đi tới một cái vòng tròn bên dưới, ra hiệu cho Lâm Dũng đám người tiến đến.

Không biết chuyện gì xảy ra, ngay sau đó một đạo ánh sáng chiếu vào người họ, đem họ nhấc lên trên. Dần dần bay lên tòa đại điện kia.



Lúc này, Vũ Minh tại Sofia tinh cầu cũng lục lọi không sai biệt lắm, hắn tuy không phải người nghiên cứu khoa học, nhưng cơ bản khái niệm là biết. Tuy nhiên có Hi Hi là trợ thủ, nhưng là nàng lại không có chút kiến thức nào về những thứ này.

Thật đúng là một sự bi ai.

Hắn kiểm tra thoáng cái khu điều khiển, không sai biệt lắm đều bị phá nát.

Không có cách, hắn đành phải phát tín hiệu cầu cứu.

Trong nháy mắt liền trôi qua 2 ngày, bầu trời bên trên Sofia tinh cầu xuất hiện một chiếc phi thuyền, sau đó dần dần hạ xuống.

Bên trong phi thuyền đi ra 2 người, một người giống như thuộc yêu tộc, nhưng không phải là yêu tộc. Bởi vì đây chỉ là hình dáng bình thường của họ mà thôi. Yêu tộc là loại yêu thích cái đẹp, họ là sẽ không biến hóa thành cái hình dạng này. Nhìn qua người này gương mặt có chút giống như một con hồ ly, cơ thể rất thấp bé, cũng chỉ có cao chưa tới một mét.

Người còn lại là một nhân loại, cả hai giới tính đều là nam. Thấy Vũ Minh tiến tới, họ liền lấy ra vũ khí giơ lên.

“Đứng yên tại đó”.