Tên người tộc Titan kia nhìn thấy mấy người đi cùng bị giết, hắn liền sợ muốn chết.
Để ngươi miệng tiện, hiện tại tốt, đá phải tấm sắt đi.
“To con, muốn sống sao?”. Vũ Minh cúi đầu xuống nhìn hắn lạnh nhạt hỏi.
“Muốn, đương nhiên muốn”.
“Tốt”.
…
Ngày hôm sau, Vũ Minh đám người chia ra ngồi tứ phía, mỗi nơi đều là những tên lính canh di chuyển qua lại.
Lúc này Vũ Minh ánh mắt nhìn về phía tên tộc người Titan kia ra hiệu. Tên kia do dự 1 chút, sau đó đứng dậy tiến về phía dưới tháp canh, một quyền đánh tới đem cái hộp đen nháy đèn vàng kia đánh nát, sau đó đem cục pin năng lượng ở bên trong lôi ra.
Ngay sau đó, chuông cảnh báo vang lên.
Rất nhanh liền có hơn 10 chiếc tàu phi hành cỡ nhỏ, chỉ bằng một nửa chiếc bàn bình thường bay tới vây quanh tên tộc Titan kia. Mà bên trong tháp canh truyền ra tiếng nói.
“Tù nhân, bỏ xuống pin năng lượng sau đó trở về phòng giam. Hoặc chúng ta sẽ bắn”.
“Đi chết đi”. Tên tộc người Titan tức giận quát 1 tiếng, bàn tay duỗi ra đấm mạnh về 1 chiếc tàu phi hành gần đó đem nó đánh bay ra ngoài đập xuống đất sau đó nổ tung lên.
“Bắn”. Tên ngồi trong tháp canh hạ lệnh.
Ngay sau đó, những chiếc tàu phi hành cỡ nhỏ còn lại lập tức khai hỏa, tên tộc người Titan đưa tay ra đỡ, thỉnh thoảng lại tung quyền đánh bể một cái.
Đám tù nhân bắt đầu hỗn loạn chạy khắp nơi, nhiều tù nhân vô tình dính đạn lạc bị bắn chết tại chỗ.
Lúc này một đám linh canh chạy tới, trên tay cầm súng năng lượng nhắm về phía tên tộc người Titan. Vũ Minh đám người lúc này cũng động, trong nháy mắt họ liền đem lính canh súng đoạt lấy, sau đó nổ súng bắn hạ những chiếc tàu phi hành kia.
Tên bên trong tháp canh thấy thế giật mình, đôi mắt hiện lên vẻ tức giận. Sau đó giơ tay lên đè xuống thiết bị trên cánh tay.
Nhưng là chẳng có gì xảy ra.
Lúc này hắn đột nhiên nhìn xuống, chỉ thấy Jack đang cầm 1 thiết bị giơ lên lắc lắc nhìn lấy hắn.
“Này!”. Lâm Dũng lớn tiếng kêu.
Bên dưới Peter cùng Lucas đang trốn ở 1 bên nghe thế liền nhìn qua, Lâm Dũng đoạt lấy 2 khẩu súng ném về phía họ.
Bắt được súng, hai tên lính đánh thuê này ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn. Sau đó điên cuồng nã súng về những tên lính canh khác.
Vũ Minh đè xuống 1 tên lính canh, bàn tay muốn tháo xuống vòng tay trên tay hắn.
“Đừng uổng phí sức lực, nó đã được kết nối vào bên trong tháp canh, không có bên trong đồng ý là vào không được”. Tên lính canh nào.
“Ồ, vậy sao?”. Vũ Minh cười 1 tiếng nói, sau đó một quyền đánh mạnh xuống, tên kia trong nháy mắt liền bị đánh bất tỉnh. Mà Vũ Minh cũng rút ra một con dao, sau đó đâm mạnh xuống cánh tay của tên lính canh.
Rất nhanh liền đem vòng tay trên tay tên lính canh tháo ra, hắn nhìn quanh 1 chút rồi lập tức hướng về tháp canh lao tới.
“Jack!”. Vũ Minh lớn tiếng kêu.
Jack nghe được Vũ Minh gọi, quay đầu lại liền thấy Vũ Minh đem pin năng lượng cùng vòng đeo tay của lính canh ném cho hắn. Đem hai thứ này bắt lấy, Jack nhìn lên trên tháp canh cao gần 10 mét có chút tuyệt vọng. Thời gian chỉ có hai phút, từ nãy tới giờ đã tốn hơn một phút rồi, chỉ còn sấp sỉ chưa tới 30 giây.
Nhưng ngay lúc này, Tô Ánh Tuyết không biết ở đâu đi ra, đã đứng sẵn trên hành lang kế bên tháp canh nhìn xuống.
“Lên đây”. Lâm Dũng quát lớn.
Jack thấy Lâm Dũng đang khụy gối, bàn tay đan lại tạo bàn đạp liền hiểu. Hắn lùi lại vào bước rồi lao tới, đạp vào trên lòng bàn tay của Lâm Dũng. Mà Lâm Dũng ngay khi Jack đạp vào tay mình hắn liền toàn lực đem Jack hất bay lên.
Gần 10 mét độ cao, Lâm Dũng một lần liền đem Jack hất lên trên.
Tô Ánh Tuyết ở trên đem hắn tóm lấy.
Sau khi lên được phía trên, Jack lập tức lấy ra đồ nghề, sau đó ngồi xuống phá cửa.
Mấy người khác lúc này cũng nhảy lên trên.
Bên trong tháp canh, tên kia thấy lính canh bị đánh bại liền lập tức đè xuống cái nút đỏ phía dưới.
“Triệu tập toàn bộ lính canh, có tù nhân muốn vượt ngục, trong đó có 3 tên võ giả. Yêu cầu tri…”.
Tút tút tút.
Lời còn chưa nói xong, đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo. Tên ngồi trong tháp canh nhất thời sững sờ, sau đó có chút cứng nhắc quay đầu lại liền thấy mấy người Vũ Minh đang đứng trước cửa nhìn lấy hắn.
Cơ thể hắn có chút run rẩy giơ lên hai tay tỏ thái độ đầu hàng. Lâm Dũng chậm rãi đi tới, tháo ra trên tay tên lính canh thiết bị, sao đó dùng 1 tay nhấc hắn nên ném ra ngoài.
Chỉ nghe “boong” một tiếng, tên kia bị Lâm Dũng ném đập vào cột sắt rồi rơi xuống dưới.
Jack chạy tới ngồi xuống bắt đầu điều chỉnh thiết bị. Hắn muốn đem tháp canh biến thành một chiếc phi thuyền, dùng những chiếc tàu phi hành cỡ nhỏ gắn vào bên dưới tháp canh rồi bay lên.
Nhưng hắn cần thời gian.
Mà lúc này, bên dưới chạy tới hàng chục tên lính canh, trên vai vác súng năng lượng cỡ lớn nhắm về phía họ.
“Mấy cây súng đó to thật đấy”. Lucas sợ hãi nói.
“Đây là kế hoạch của các ngươi sao? Hả? Hiện tại chúng ta bị giam tại cái tháp giam nhỏ hẹp này, bên dưới thì có một đám lính canh cầm súng năng lượng nhắm vào”. tên tộc người Titan nói.
“Ồ tên to con này nói đúng đấy”. Peter nói.
“Đừng có gọi ta là to con”. tên kia tức giận nắm lấy cổ áo hắn nói.
“Chỉ đùa thôi mà”. Perter hoảng sợ đáp.
“Tộc người Titan không biết đùa là gì đâu”. Jack đang loay hoay với đống linh kiện nghe thế liền nói.
Lâm Dũng cùng Vũ Minh thú vị nhìn lấy cảnh này, quả thật trong vũ trụ nhiều thứ thú vị hơn nhiều so với trái đất. Người khác sẽ không e ngại ngươi là võ giả mà đi lấy lòng, đừng tưởng mấy người này nghe lời Vũ Minh đám người mà cho rằng họ dễ bắt nạt.
Đừng quên Peter cùng Lucas nhưng là người của lính đánh thuê vũ trụ, đám người này thế nhưng là rất điên cuồng, không biết lúc nào sẽ cắn ngược lại ngươi một miếng đâu.
Mà Jack, tộc người Yodan, một trong những tộc nhân loại thông minh nhất. Chỉ riêng việc hắn có thể trốn thoát 12 lần khỏi các nhà tù lớn nhỏ khác nhau chỉ bằng sự thông minh của hắn liền biết hắn cũng không phải dạng dễ chọc. Mà hắn chịu giúp đám người Vũ Minh, thứ nhất là họ cứu hắn mạng sống, mà thứ hai chính là hắn cũng muốn vượt ngục.
Nếu không có mấy người Vũ Minh trợ giúp, hắn cũng chỉ tốn một chút thời gian để thoát khỏi đây mà thôi.
Mà ngay lúc này, đám lính canh đang nạp năng lượng cho vũ khí. Thấy cảnh này tên tộc người Titan ôm đầu nói.
“Ta sẽ chết chung với mấy tên này sao?”.
Tạch tạch tạch.
Bên ngoài, còn lại vài chiếc tàu phi hành cỡ nhỏ nã súng vào tháp canh. Nhưng là tháp canh mặt kính được chế tạo vô cùng vững chắc, đến cả một vết xước cũng không để lại.
“Bắn”.
Đám linh canh nhắm thẳng vào tháp canh bắn ra súng năng lượng.
“Cảnh báo, độ bền còn 80 phần trăm”.
“Cảnh báo, độ bền còn 70 phần trăm”.
“Cảnh báo…”.
Âm thanh máy móc vang lên.
“To con, sao không ra ngoài cản một chút?”. Peter nhìn về phía tên tộc người Titan nói.
“Ta da dày nhưng không chống lại được loại này súng năng lượng. Ngươi ra cản thử một chút cho ta xem?”.
“Cần gì phiền phức như vậy”. Vũ Minh cười nhạt một tiếng, đưa tay đoạt lấy thiết bị trên tay Lâm Dũng, hắn nhìn đám lính canh cười lạnh một tiếng sau đó bấm vài nút. Ngay sau đó vòng đeo tay trên cổ tay hắn cùng mấy người Lâm Dũng rơi xuống.
Xoạt.
Một giây sau, bỗng nhiên trước mặt họ xuất hiện một con dao đang bay lơ lửng bên ngoài tháp canh.
Đám lính canh cùng mấy người Peter ngẩn ra nhìn lấy con dao. Mà ngay sao đó, chỉ nghe xoạt xoạt vài tiếng. Con dao phóng đi với tốc độ âm thanh, chỉ sau vài giây ngắn ngủi, toàn bộ đám lính canh đều bị con dao đam xuyên đầu, tử vong tại chỗ.
Một giậy, hai giây…
Đám người vẫn ngơ ngác nhìn cảnh này. Vốn cho rằng sẽ bị cửa kính sẽ bị đám lính canh oanh tạc, nhưng ai ngờ tới lại biến đổi nhanh chóng như vậy.
Cái kia con dao là thế nào? Làm sao bọn lính canh đều chết sạch rồi?.
Bên dưới, Alena chạm rãi đi tới, nàng ngẩng đầu lên nhìn trong tháp canh đáp người lạnh nhạt nói.
“Dọn sạch rồi, xuống dưới đi”.
“Không hổ là La Sát Nữ”. Lâm Dũng cười nói.
“Rời khỏi đây thôi”. Vũ Minh nói.
“Chờ một chút”. Jack vội nói.
“Còn có chuyện gì?”.
“Chờ… một chút, xong ngay đây”. Jack không dừng lại việc trong tay, hắn lôi ra hai sợi dây có đầu cắm, sau đó gắn lại với nhau, ngay sau đó, chỉ thấy bên ngoài đám người bắt đầu trôi lơ lửng trên không trung.
“...”. đám người.
“Ngươi làm nãy giờ chỉ để làm cái này?”. Peter nhịn không được hỏi.
“Đúng a, làm sao rồi?”. Jack không hiểu hỏi.
“Tự nhìn bên ngoài đi”. Peter bất đắc dĩ nói.
Jack nghi ngờ đứng dậy nhìn qua, nhưng một giây sau hắn liền trợn tròn mắt.
“Đây… đây là thế nào?”. Jack lắp bắp kinh hãi hỏi.
“Còn thế nào? Giải quyết xong rồi”. Lucas đáp.
“Được rồi… chờ ta một giây”. Jack ngẩn ra một chút, sau đó ánh mắt lóe lên, ngồi xuống tháo ra vài thứ rồi gắn lại vào thứ không rõ.
“Ngươi làm cái gì đấy? Mau rời khỏi đây, một hồi Thiên Lam quân đoàn phái người tới thì chạy không thoát đâu”. Peter nhíu mày nói.
“Xong rồi”. Jack đứng dậy, đem một thứ gì đó nhét vào túi rồi nói.
Đám người khá tò mò về thứ hắn lấy đi, nhưng cũng không hỏi gì. Rất nhanh đám người liền sử dụng vòng tay của lính canh đem nhà tù mở ra. Leo lên một chiếc phi thuyền rồi thoát đi.