Chúa Tể Chi Vương

Chương 896: Đi Rồi Quay Lại




- Ta hiện tại sinh mệnh lột xác đã đạt tới cấp bậc Chuẩn Thánh Chủ. Nếu như ngươi có thể lại cho ta thêm một phần Bách Nguyên Thánh Tương nữa, lão hủ ít nhất có bảy thành nắm chắc sẽ tấn chức Huyền Quang Cảnh!

Từ lão quái tha thiết nói.

Hắn làm như không hề phát hiện, trên khuôn mặt thất vọng của Triệu Phong hiện lên một tia âm trầm nhàn nhạt.

Trong lòng Từ lão quái đánh bàn tính nhỏ nhặt của chính mình.

Dù sao, phần Bách Nguyên Thánh Tương lúc trước kia, hắn đã sử dụng qua. Nếu như hoàn toàn trùng kích thất bại, hắn đối mặt với Triệu Phong cũng không có tư cách đàm phán gì cả.

Nhưng vi diệu chính là, một bàn chân hắn đã bước vào cấp bậc Huyền Quang Cảnh, cấp bậc sinh mệnh lột xác đạt đến cấp bậc Chuẩn Thánh Chủ.

Chiến lực Chuẩn Thánh Chủ, phóng nhãn khắp cả Đại Đảo vực Thiên Phong, cơ bản chính là tồn tại vô địch.

- Triệu tiểu hữu, ước định lúc trước vẫn như cũ hữu hiệu. Chỉ cần lại cho ta thêm một phần Bách Nguyên Thánh Tương, tấn chức Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, ngày sau liền thiếu ngươi một lần đại nhân tình, hơn nữa lại mặc cho ngươi điều khiển mười lần, như thế nào?

Từ lão quái lại hứa hẹn nói.

Trên mặt hắn mang theo ý cười, tin tưởng rằng Triệu Phong đã đầu tư trên người chính mình một nửa, sẽ không giữa đường rút lui.

- Hừ!

Triệu Phong nghe vậy, sắc mặt trầm xuống, cười lạnh nói:

- Khá lắm lão bất tử! Lãng phí của ta một phần Bách Nguyên Thánh Tương không nói, lại còn mặt dày vô sỉ được voi đòi tiên!

Sắc mặt Từ lão quái không khỏi cứng lại.

Hắn không thể dự đoán được, Triệu Phong lại đương trường trở mặt, còn dám giận ngược lại chính mình nữa.

Lúc này, trong cặp mắt Triệu Phong mơ hồ chớp động một tia ý chí thần quang, ở phương diện linh hồn mang đến một trận sấm chớp nổ vang.

Từ lão quái cảm giác được một tia hàn ý sát khí, phương diện linh hồn thậm chí có loại cảm giác áp bách mạnh mẽ.

Nhưng hắn căn bản là không đặt ở trong mắt, chính mình hiện tại có chiến lực Chuẩn Thánh Chủ, căn bản là không sợ Triệu Phong.

- Người trẻ tuổi, hãy bớt giận đi! Lão phu trùng kích thất bại, đó cũng là nhân tố không thể chưởng khống a!

Trên mặt Từ lão quái nặn ra một tia nụ cười nhàn nhạt.

Mặc dù hắn không sợ Triệu Phong, nhưng cũng không muốn trở mặt cùng đối phương.

Dù sao, Bách Nguyên Thánh Tương kia là nắm giữ ở trong tay Triệu Phong, hắn cũng không có nắm chắc có thể ra tay cướp được.

- Ngươi xác định, trong tay ta còn có Bách Nguyên Thánh Tương dư thừa sao?

Trên mặt Triệu Phong xuất hiện một tia âm trầm.

Lúc này, trong lòng Triệu Phong quả thật đã có chút khó chịu.

Từ lão quái trùng kích thất bại, khiến hắn quả thật thất vọng, nhưng chỉ là tự nhận không may.

Muốn trách, hắn cũng là tự trách chính mình, lúc trước suy nghĩ không chu toàn mọi mặt, đầu tư lầm người mà thôi.

Lúc ban đầu Triệu Phong cấp cho Từ lão quái một phần Bách Nguyên Thánh Tương, chính là nhìn ở hai điểm.

Thứ nhất, tầng quan hệ Vạn Thánh Tông này, Triệu Phong cảm thấy là đã thiếu Vạn Thánh Tông một phần nhân tình.

Thứ hai, thọ nguyên Từ lão quái quá gần đại nạn, Triệu Phong có chút thương hại, vừa lúc đối phương lại là Đại Đế đỉnh phong.

Mãi đến sau này, Triệu Phong mới dần dần biết được định luật trùng kích Huyền Quang Cảnh.

Trùng kích Huyền Quang Cảnh, một khi thất bại, lần sau lại trùng kích, xác xuất thành công sẽ càng ngày càng thấp đi.

Bởi vì mỗi một lần trùng kích, sẽ tiêu hao một ít bản nguyên sinh mệnh linh hồn, mấy cái bản nguyên mất đi này, cơ hồ là không thể nào bù lại được.

Từ lão quái kia trùng kích thất bại, tất nhiên là không chỉ một lần.

Hơn nữa, lần trước khi hắn trùng kích, sinh mệnh, thọ nguyên đều đã tiếp cận đại nạn, càng tiến thêm một bước giảm thấp xác xuất thành công.

Như vậy xem ra, Từ lão quái trùng kích thất bại hoàn toàn là nằm trong tình lý, có thể đạt tới cấp bậc Chuẩn Thánh Chủ, coi như là tương đối may mắn.

Đầu tư sai lầm, trong lòng Triệu Phong thất vọng, chỉ tự nhận mình không may.

Nhưng thái độ Từ lão quái lại là ỷ già lên mặt, mặt dày vô sỉ, khiến cho hắn hờn giận khó chịu, hận không thể một cước đá văng.

Từ lão quái đã lãng phí của hắn một phần Bách Nguyên Thánh Tương, chẳng những không có lòng cảm ơn, còn không chút xấu hổ hướng Triệu Phong mở miệng, muốn đòi thêm phần Bách Nguyên Thánh Tương thứ hai nữa.

- Hắc hắc… theo tin tức ngoài lề, Triệu tiểu hữu từ trong bên trong Tà Dương Phủ đạt được Bách Nguyên Thánh Tương, số lượng vẫn là nhiều nhất!

Từ lão quái một bộ dáng ngươi hiểu mà.

Trong lòng Triệu Phong khẽ rùng mình, ánh mắt lóe lên, rất nhanh đã suy nghĩ cẩn thận nguyên nhân.

Lúc trước, khi ở trong Tà Dương Phủ thu hoạch Bách Nguyên Thánh Tương, còn có hai chi tiểu đội tinh anh Đoan Mộc gia, Thiên Kiếm Các.

Thời điểm phân phối Bách Nguyên Thánh Tương, những người này cũng có mặt ở đấy.

Tuy nói hai phương nhân mã này là bạn không phải địch, nhưng giấy không gói được lửa, một ít tin tức tương quan, những kẻ hữu tâm chỉ cần tìm hiểu một chút, cũng không khó biết được.

Xem ra, sau lưng Từ lão quái này cũng có một cỗ thế lực chống lưng, nội tình Vạn Thánh Tông không thể khinh thị được.

Thấy Triệu Phong không phủ nhận, nụ cười trên mặt Từ lão quái càng sáng lạn:

- Thực lực Triệu tiểu hữu mạnh mẽ, ngay cả vài vị Đại Đế đỉnh phong Cửu U Cung đều không thể làm gì được ngươi. Nhưng nghe nói, Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh Cửu U Cung sẽ tự mình ra tay…

Hắn ở mặt ngoài thì tán thưởng Triệu Phong, nhưng trong lòng cũng là ám chỉ một trận.

Dưới sự uy hiếp của Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, Từ lão quái không tin Triệu Phong không cần một cường giả Chuẩn Thánh Chủ như hắn, không giao ra phần Bách Nguyên Thánh Tương thứ hai.

Phần Bách Nguyên Thánh Tương thứ hai vẫn không có mười phần nắm chắc thành công tấn chức, hắn thậm chí còn có thể bức Triệu Phong xuất ra phần thứ ba nữa.

- Ha ha, lấy Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh uy hiếp ta? Đây là cái mà ngươi gọi là ỷ vào sao?

Triệu Phong không giận còn cười, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Từ lão quái.

Quả thật, lúc đầu khi Triệu Phong lưu lại cho Từ lão quái một phần Bách Nguyên Thánh Tương, trong lòng hắn cũng có hy vọng như thế.

Thế nhưng, Triệu Phong trước giờ làm việc, không bao giờ không có biện pháp dự phòng nào, cho nên không hề đem tất cả hy vọng đặt ở trên người Từ lão quái.

- Cái này không phải là uy hiếp, ngươi có thể không cầu ta cũng được!

Từ lão quái bất động thanh sắc, ngữ khí bắt đầu cứng rắn lên.

Triệu Phong biểu hiện ra cường thế như vậy, cũng khiến cho hắn có chút ngoài ý muốn. Ngữ khí cường đại cứng rắn như thế, chẳng lẽ hắn không sợ Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh có khả năng đã đến sao?

- Từ lão quái, phần Bách Nguyên Thánh Tương lãng phí này, ta sẽ không truy cứu nữa, dùng để báo đáp lại phần nhân tình kia của Vạn Thánh Tông. Thế nhưng bắt đầu từ bây giờ trở đi, giữa ta và Vạn Thánh Tông, xem như không còn bất cứ quan hệ gì nữa!

Ngữ khí Triệu Phong khôi phục sự bình tĩnh như trước.

Bắt đầu từ bây giờ trở đi, giữa hắn cùng Vạn Thánh Tông không ai nợ ai.

- Ngươi tự tin như vậy sao?

Cặp mày Từ lão quái nhướng lên, nghĩ đến những truyền thuyết về gã thiếu niên này, trong lòng mơ hồ có chút bất an.

- Thứ nhất, Đại Đế đỉnh phong, thậm chí Chuẩn Thánh Chủ cần Bách Nguyên Thánh Tương, cũng không chỉ có một mình ngươi. Ta có thể tìm kiếm người có đủ tiềm lực, cũng có đủ thành ý, ví dụ như là, Nam Phong Vương, đồng dạng cũng là Chuẩn Thánh Chủ!

Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia cười khẽ.

Từ lão quái nghe vậy, sắc mặt khẽ biến. Triệu Phong hoàn toàn có thể tìm những người khác để hợp tác, không nhất thiết phải là hắn!

Hắn không khỏi có chút hối hận, không nên ỷ già lên mặt, lấy thực lực Chuẩn Thánh Chủ mà khinh địch.

- Thứ hai, cấp bậc sinh mệnh của ngươi, mặc dù đã lột xác đến cấp bậc Chuẩn Thánh Chủ, miễn cưỡng kéo dài thọ nguyên. Thế nhưng, thọ nguyên chân chính của ngươi, nhất là linh hồn đã đạt cực hạn, mức độ tăng phúc không lớn. Có thể nhìn ra, trong vòng mười năm nữa, nếu như ngươi không thể tấn chức Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, sẽ thọ chung quy thiên!

Ý chí thần quang trong mắt Triệu Phong, càng ngày càng thịnh.

Hơn nữa hắn còn đem mấy chữ thọ chung quy thiên, càng nhấn mạnh hơn một chút.

- Ngươi biết được?

Linh hồn Từ lão quái đã cảm thấy được từng đợt nổ vang, ý chí áp bách trong mắt gã thiếu niên kia, càng ngày càng cường đại hơn.

Trong lúc nhất thời, tâm thần Từ lão quái lạnh lẽo, không nghĩ tới linh hồn ý chí của đối phương lại mạnh mẽ đến như thế.

Không khéo chính là, linh hồn của hắn đã đạt tới cực hạn, ở phương diện này cũng không có tăng lên tới cấp bậc Chuẩn Thánh Chủ, thậm chí còn không bằng một ít Vô địch Đại Đế bình thường nữa.

Rầm rầm!

Triệu Phong một đầu tóc tím không gió tung bay, huyết mạch tả đồng mở ra, Hồn đạo điện lôi u tử sắc giống như thủy tinh trong suốt phóng vọt vào phương diện linh hồn Từ lão quái.

Ô...ô...ô...n...g!

Khoảnh khắc này, trong hồn hải tử sắc của Triệu Phong, một ngàn mấy trăm sợi ấn ký lôi kiếp nhất tề sáng lên.

- A…

Từ lão quái kêu thảm một tiếng, sắc mặt trắng bệch một trận, phương diện linh hồn gặp phải tai kiếp vạn lôi oanh kích. Thương tổn này gần như là vĩnh viễn không thể xóa diệt, khó có thể ngăn cản nổi.

- Dừng tay! Ngươi!

Thân thể Từ lão quái cũng theo linh hồn cùng nhau rung động co rút, đã có chút đứng không vững nữa.

Vẻ mặt hắn tràn ngập khủng khiếp sợ hãi, thậm chí là liên tục lên tiếng kêu tha.

Từ lão quái bất luận như thế nào cũng không nghĩ tới, tạo nghệ Hồn đạo của Triệu Phong đã đạt tới cấp bậc có thể uy hiếp Thánh Chủ như vậy!

Đây vẫn là lần đầu Triệu Phong toàn lực vận chuyển một ngàn sợi ấn ký lôi kiếp trở lên, Hồn đạo trùng kích bùng nổ kia đủ để uy hiếp đến Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh!

Ầm ầm ầm...

Ước chừng oanh kích thời gian hai ba hơi thở, Từ lão quái liên tục kêu cứu thảm thiết, rốt cuộc không kháng cự nổi nữa, quỳ rạp xuống đất.

- Hiện tại, thọ nguyên của ngươi chỉ còn lại chừng ba, bốn năm! Xem như cấp cho ngươi một cái giáo huấn vậy!

Sắc mặt Triệu Phong lúc này mới dịu đi.

- Ngươi!

Từ lão quái phủ phục trên mặt đất, trong mắt tràn đầy hối hận và khủng hoảng.

Thủ đoạn được voi đòi tiên, thậm chí hiếp bức của hắn, đã khiến cho Triệu Phong cực kỳ khó chịu.

Triệu Phong đã không truy cứu một phần Bách Nguyên Thánh Tương kia, nhưng hắn cùng đối phương hiện tại không ai nợ ai, liền không chút cố kỵ ra tay giáo huấn Từ lão quái một phen.

- Thái thượng Trưởng lão!

Lúc trước Từ lão quái kêu cứu, kinh động các cao tầng khác trong sơn môn, như là Linh Quỳnh Đại Đế.

Vụt...

Đến khi bọn hắn đuổi tới, tại chỗ chỉ lưu lại một tầng ngân ảnh không u sắc dần dần trong suốt, rất nhanh đã trôi đi không thấy đâu nữa.

- Thái thượng Trưởng lão, ngươi bị làm sao vậy?

- Nhân ảnh vừa rồi kia, tựa hồ có điểm giống như Triệu Phong!

Đến khi mấy người Linh Quỳnh Đại Đế đuổi tới hiện trường, đem Từ lão quái hồn bất phụ thể nâng thẳng dậy.

Từ lão quái một thân chật vật, gần như sắp sửa lâm vào hôn mê.

- Đều do ta mặt dày vô sỉ, bị lòng tham che mắt, khiến cho Triệu Phong không vui… Đợi thời gian thích hợp, ta lại đi bái phỏng hắn!

Từ lão quái mỉm cười chua xót.

Hắn chính là rất bức thiết hy vọng được hợp tác cùng Triệu Phong, thế nhưng lại sợ đối phương không xuất ra phần Bách Nguyên Thánh Tương thứ hai, lúc này mới xuất ra kỹ xảo vô sỉ này.

- Triệu Phong này xem Vạn Thánh Tông ta trở thành cái gì đây? Muốn đến thì đến, muốn đi liền đi!

Mấy người bọn Linh Quỳnh Đại Đế kinh hãi rất nhiều, thế nhưng phần lớn đều cảm thấy bất đắc dĩ.

Triệu Phong đã để lại tọa độ không gian bên trong Vạn Thánh Tông, chỉ cần sử dụng Thứ Thần khí Mê Không Giới, thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi tới.

o0o

Một chỗ khác, thân ảnh Triệu Phong xuất hiện bên trong Vương phủ.

Vị trí hắn xuất hiện, vừa lúc chính là trong hoa viên lầu các lúc trước hắn sinh sống.

- Triệu Phong!

Chỗ sâu bên trong Vương phủ, Nam Phong Vương chợt sản sinh ra một tia cảm ứng, không khỏi kinh dị hô nhỏ một tiếng.

- Vương gia, quấy rầy rồi!

Triệu Phong hướng Nam Phong Vương chào hỏi một tiếng, sau đó liền bắt đầu bế quan tĩnh tu.

Sở dĩ hắn còn ở lại Vương phủ chính là có hai mục đích.

Triệu Phong đang đợi người!

Người mà hắn chờ đợi, không chỉ một người, hơn nữa lại không nhất thiết sẽ tới.

Nếu như không tới, hắn liền an tâm tu luyện, một đường tu luyện đến Hư Thần Đại Đế, mặc dù khả năng này cũng không quá hiện thực cho lắm.

o0o

Chớp mắt, thời gian nửa tháng đã trôi qua.

Một ngày nọ, Triệu Phong tiến vào bế quan. Bên trên lầu các hiện ra một đoàn lốc xoáy phong lôi thâm thúy, chớp động hai màu lam thanh sáng rõ.

- Sắp được rồi!

Triệu Phong cảm giác Phong Lôi Quyết của chính mình đã đạt tới điểm tới hạn Thất trọng.

Bước tiếp theo, chính là Bát trọng, Hỏa Chi Phong Lôi!

Tốc độ tu hành Thất trọng Mộc Chi Phong Lôi thật sự là nhanh đến kinh người.

Nguyên nhân chủ yếu là Triệu Phong nắm giữ đại lượng trân bảo trân tài Thảo Mộc hệ, giống như Bách Nguyên Mật Dịch vậy. Những nguyên vật liệu cấu thành Bách Nguyên Mật Dịch này, ít nhất đến từ phấn hoa của trên một trăm gốc cây hoa loại tuyệt phẩm.

Không trung Vương phủ, lốc xoáy phong lôi chớp động vặn vẹo kia sáng tỏ nở rộ, khí tức rõ ràng đạt tới một điểm tới hạn mơ hồ muốn đột phá.

Chỉ cần tu vi đạt tới Hư Thần Cảnh, không khó nhìn ra Triệu Phong đang tu luyện đến một thời khắc vô cùng quan trọng.

o0o

Bên ngoài hoa viên lầu các.

- Hừ! Ta đợi chính là cơ hội này!

Một gã trung niên ăn mặc theo kiểu người hầu, chợt hóa thành một đạo lưu quang xám đen, chui vào bên trong hoa viên lầu các, thân ảnh chợt lóe rồi biến mất.

Bên trong tu luyện thất, Triệu Phong đang khoanh chân ngồi, nhanh chóng trùng kích Phong Lôi Quyết Bát trọng Hỏa Chi Phong Lôi.

Vụt...

Sau lưng hắn chợt thoáng hiện một đạo lưu quang xám đen, sau đó ngưng tụ lại thành một gã nam tử thần bí hắc lưu âm ảnh.

- Tả Đồng Thiên Quân, tên ngươi ở trên bảng ám sát Hắc Mạc Giác, bài danh mười hạng đầu, so với Nam Phong Vương còn cao hơn nhiều lắm! Vì thế đừng trách ta đi rồi quay lại!

U Dạ Đế Quân tay cầm một thanh kiếm u ảnh sóng nước lay động, mang theo một cỗ hàn ý trí mạng, vô thanh vô tức đâm thẳng về phía Triệu Phong.