Chúa Tể Chi Vương

Chương 512: Nghiền nát 1




Đôi mi thanh tú của Băng Vi Tiên Tử cau lại, trong mắt phượng có một tia sầu lo, ánh mắt lướt qua phía Triệu Phong đang ngồi ở vị trí trung tâm của trận doanh Bắc đại lục.

Trà Hội diễn ra cho đến bây giờ, đã tiến vào giai đoạn trung hậu kỳ, những thiên kiêu cái thế và cường giả đệ nhất khác đều đã ra tay giao phong.

Thế nhưng, trong mấy vị thiên kiêu cái thế ở đây. Chỉ có mình Triệu Phong là từ đầu đến cuối vẫn chưa ra tay.

Bất luận là thiên tài đệ nhất hay là Chân long thiên tài bình thường, đều chưa từng phát ra khiêu chiến với Triệu Phong.

Thế nhưng loại tình huống này cũng rất hợp tình hợp lý.

Dù sao thì trong số bốn đại thiên kiêu cái thế ở đây, tu vi của Triệu Phong vẫn là cao nhất, đạt tới Chân Chủ cấp tiểu thành.

Mấy vị thiên kiêu cái thế khác như Băng Vi Tiên Tử và Thạch Thừa Thiên đều là Chân Chủ cấp sơ thành, Thương Vũ Nguyệt thậm chí còn là Nửa bước Chân Chủ cấp.

Bọn họ không có kỳ ngộ lớn như Triệu Phong một bước nhất cử đột phá Chân Chủ cấp tiểu thành.

- Nhớ lại ngày xưa, lúc Triệu Phong chỉ mới Chân Nhân cấp, hắn đã dám đại chiến với thiên kiêu cái thế Chân Huyền cấp. Hôm nay hắn tấn chức Chân Chủ cấp, tu vi càng lực áp Chân long thiên tài toàn trường...

Những Chân long thiên tài kia, khi ánh mắt rơi lên người Triệu Phong trên mặt đều mang theo vẻ kính sợ, thậm chí còn có chút ý tứ ngưỡng mộ.

Ánh mắt của đám Chân long thiên tài đều nhanh chóng rời khỏi trên người Triệu Phong không khỏi cân nhắc nhiều lần.

- Triệu Phong không chỉ có tu vi thực lực áp chế các thiên kiêu cái thế khác, đáng sợ nhất vẫn là huyết mạch đồng tử của hắn, gần như có thể quét ngang toàn bộ Chân Long hội.

Đám Chân long thiên tài đệ nhất như Mạc Thiên Y, Tần Khôn Ngô, Thác Bạt Tề, trên mặt đều tràn ngập sự kiêng kỵ.

Đặc biệt là Chân long thiên tài của Bắc đại lục, tất cả đều biết rõ sự đáng sợ của Triệu Phong

Nửa năm gần đây, Triệu Phong tại Thiên Bồng đại quốc, liên tiếp đánh bại thậm chí trảm sát Chân Chủ cấp lão thành, ngồi lên vị trí Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo, những sự tích này đã lan truyền khắp toàn bộ Thế giới Tông môn ở Bắc đại lục.

Nếu như khiêu chiến với những thiên kiêu cái thế khác, bọn họ vẫn còn một tia cơ hội, ít nhất cũng có thể biểu hiện và luận bàn đặc sắc một phen.

Nhưng nếu như khiêu chiến Triệu Phong rất có thể sẽ bị miễu sát, không có sức hoàn thủ.

- Ta thấy Triệu huynh đã ngồi cả buổi rồi cũng không có ai khiêu chiến, hẳn rất nhàm chán, có lẽ tất cả chư vị ở đây đều công nhận địa vị đệ nhất Chân long thiên tài của ngươi rồi?

Băng Vi Tiên Tử Chân thành đứng dậy, lời nói có chút khích tướng chĩa thẳng đầu mâu về phía Triệu Phong

Đệ nhất Chân long thiên tài?

Lời này vừa nói ra, giống như một tảng đá khơi nên ngàn tầng sóng khiến mọi người đều tranh luận.

- Hắn chưa đánh bại các thiên kiêu cái thế khác, cũng chưa đánh bại Vũ Thiên Ngô, dựa vào cái gì mà dám xưng là đệ nhất?

- Đệ nhất Chân long thiên tài? Ha ha, cho dù thất bại một lần, ta cũng phải lĩnh giáo một phen.

- Ha ha, nếu như có thể giao thủ cùng đệ nhất Chân long thiên tài, đó là vinh hạnh lớn biết bao.

Phần đông ánh mắt của toàn trường đều dừng lại trên người Triệu Phong

Băng Vi Tiên Tử nhếch miệng, nỡ một nụ cười nhạt, kế hoạch của nàng đã thành công.

Mấu chốt chính là đội “cái mũ” đệ nhất Chân long thiên tài lên người Triệu Phong khiến cho hắn đứng ra trước đầu sóng ngọn gió.

- Hoàng Thiên Khôi bất bài, muốn lĩnh giáo thử một phen xem thực lực của “đệ nhất Chân long thiên tài”, có phải là danh xứng kỳ thực hay không

Một vị Chân long thiên tài Chân Huyền cấp lách mình đứng giữa vị trí trung tâm của khoảng đất trống

Rốt cuộc.

Trên Trà Hội đã có người đầu tiên có can đảm khiêu chiến với Triệu Phong

Một vài Chân long thiên tài không khỏi thở phào một hơi, dường như áp lực đã nhịn hồi lâu, rốt cuộc cũng có thể phóng thích.

“Hoàng Thiên Khôi” này một thân chiến bào màu xanh, tay cầm một thanh chiến phủ hoàng kim cũ kỹ, toàn thân rực rỡ ánh vàng phát ra hào quang chói lọi như Chiến Thần.

Đặc biệt là chiến phủ hoàng kim trong tay hắn, cho dù cũ kỹ, nhưng lại có một tia khí tức xuyên thấu mây xanh, ý chí chiến đấu cường đại bao trùm vũ trụ.

- Không ngờ lại là một thanh chiến phủ truyền thừa.

- Chiến ý hồn phách bên trong thanh chiến phủ hoàng kim này, ít nhất có thể sánh được với Chân Chủ cấp đỉnh phong

- Trong chiến đấu lúc trước, ta cũng không thấy Hoàng Thiên Khôi sử dụng vũ khí này.

Trên Trà Hội lập tức truyền đến một trận âm thanh xôn xao.

Mặc đủ Hoàng Thiên Khôi chỉ có tu vi Chân Huyền cấp tiểu thành, nhưng chiến phủ hoàng kim trong tay hắn lại phát ra tinh thần ý cảnh và ý chí chiến đấu còn mạnh hơn so với Chân Chủ cấp bình thường

- Đệ nhất Chân long thiên tài mới đủ để ta sử dụng thanh chiến phủ truyền thừa xuất xứ từ Truyền thừa Ngoại Vực này.

Chiến ý trên người Hoàng Thiên Khôi đã được kích phát tới cực điểm.

Hoành Phách Thiên Hà!

Hoàng Thiên Khôi lập tức bổ ra một búa, một luồng chiến ý tinh thần cường đại của Chân Chủ cấp phát ra, nguyên khí thiên địa mơ hồ có dấu hiệu hô ứng cộng minh, mắt thường chỉ nhìn thấy một đạo phủ ảnh hoàng kim rực rỡ, dài đến hơn mười trượng trảm phách mây trời.

Ý chí chiến đấu cường đại cùng với chiến kỹ truyền thừa, khiến cho tất cả tồn tại dưới cấp bậc thiên kiêu cái thế đều cảm thấy tâm thần rung động có một loại ảo giác không thể chống lại.

Triệu Phong đứng yên tại chỗ, mái tóc lam phiêu động

Đối mặt với công kích như vậy, hắn thở dài một tiếng, nói:

- Chiến ý tinh thần rất mạnh, đáng tiếc ngươi còn chưa lĩnh ngộ được tinh túy của nó.

Vừa dứt lời.

Keng...

Một đạo Phong Lôi thô to bằng ngón cái, từ đầu ngón tay của Triệu Phong bắn ra, va chạm với thanh chiến phủ hoàng kim trong tay Hoàng Thiên Khôi.

- A...

Thân hình Hoàng Thiên Khôi run lên chập choạng chiến phủ hoàng kim trong tay bị một luồng lực lượng cường đại ngưng tụ đến mức tận cùng, trực tiếp đánh bay ra ngoài.

Keng keng...

Chiến phủ hoàng kim rơi xuống đất, chiến ý tán loạn, mơ hồ có âm thanh than thở tiếc nuối truyền đến.

- Đây... Làm sao có thể chứ, sư tôn đã từng nói, nếu ta toàn lực vận chuyển phủ này, có thể đối chiến vài kích với Chân Chủ cấp mà...

Hoàng Thiên Khôi có chút thất thần.

Trước khi khiêu chiến với Triệu Phong hắn tự nghĩ phần thắng không lớn, chỉ thầm muốn được thể hiện trên Chân Long Trà Hội.

Nếu như có thể giao phong giây lát với đệ nhất Chân long thiên tài, hắn tuy bại mà vinh.

Chẳng qua hắn tuyệt đối không ngờ rằng dung hợp một kích toàn lực vào chiến phủ, vậy mà vẫn không thể địch lại một kích tùy tiện của Triệu Phong.

- Hoàng Thiên Khôi ngươi dựa vào ngoại vật quá nhiều, không thể lĩnh ngộ được tinh túy trên chiến phủ truyền thừa...

Tam Nhãn Thánh Tử đạm mạc bình luận.

Thân là bên chủ sự, Tam Nhãn Thánh Tử và Băng Vi Tiên Tử sẽ thường xuyên bình phẩm đôi chút đối với các trận giao phong.

Mà lúc này, mọi người cũng đã từ trong kinh ngạc tỉnh lại.

Hoàng Thiên Khôi bại vô cùng thảm.

- Không hổ là Thiên Kiêu Chi Vương danh chấn Đại lục.

Rất nhiều Chân long thiên tài ở đây đều cảm thấy trong lòng rung động trạng thái của Hoàng Thiên Khôi vừa rồi, chiến lực quả thật đã tiếp cận Chân Chủ cấp.

Dù vậy, khi đối diện với Triệu Phong Hoàng Thiên Khôi vẫn còn kém xa, ngay cả sức hoàn thủ cũng không có.

Đồng thời.

- Triệu Phong ngươi dựa vào tu vi và ý cảnh chiếm được ưu thế lớn, giành được thắng lợi áp đảo, một chiêu bại địch, đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Sắc mặt Tam Nhãn Thánh Tử lạnh nhạt, bình phẩm Triệu Phong

Mọi người không khỏi ngạc nhiên, trên Chân Long Trà Hội, e rằng chỉ có “đàn anh” như Tam Nhãn Thánh Tử mới có tư cách bình phẩm Triệu Phong như vậy.

- Nói có lý.

Sắc mặt Triệu Phong bình thản, cũng không hề phản đối.

Chiến đấu cấp độ này, hắn căn bản không có bao nhiêu hứng thú, nhanh chóng giải quyết thì tốt hơn.

Sau khi Hoàng Thiên Khôi thất bại, sự nhiệt tình và hưng phấn của đám Chân long thiên tài cũng không mất đi, một vài người lại giành khiêu chiến với Triệu Phong

Nhưng vài tên Chân long thiên tài tiếp theo, đều bị Triệu Phong một chiêu đánh ngã.

- Có thể giao phong với đệ nhất Chân long thiên tài của Đại lục, chính là vinh hạnh của Tần mỗ.

Lần này khiêu chiến chính là Chân long thiên tài cấp bậc đệ nhất cường giả - Tần Khôn Ngô.

Sau khi Tần Khôn Ngô trở về từ Truyền thừa Ngoại Vực, tu vi tạo nghệ đã đạt tới Chân Huyền cấp đỉnh phong ý cảnh tinh thần, thậm chí chạm đến cấp độ Chân Chủ cấp.

- Ra tay đi, nếu không ngươi sẽ không có cơ hội nữa đâu.

Triệu Phong mỉm cười, hắn có chút ấn tượng với Tần Khôn Ngô.

Lúc đầu, tại vòng thứ nhất của Chân Long hội, Tần Khôn Ngô và Triệu Phong đều là những thiên tài đỉnh cao tiếp cận thiên kiêu cái thế tại Bắc Vực Đài.

Chẳng qua, hôm nay gặp lại, tất cả đều đã khác xưa.

- Giao phong với Thiên Kiêu Chi Vương như ngươi, Tần mỗ sẽ không bảo lưu...

Tần Khôn Ngô hít sâu một hơi, thần sắc có chút phức tạp.

Hắn cũng không cho rằng Triệu Phong cuồng vọng, nhớ lại ngày đó tại Bắc Vực đài, ban đầu hắn không hề xem trọng Triệu Phong thậm chí còn tranh luận với một sư đệ đồng môn.

Nhưng sau đó, hắn dõi mắt nhìn thiếu niên thần bí không lịch sự kia, từng bước tạo nên kỳ tích, cuối cùng leo lên bảo tọa “thiên kiêu cái thế”.

- Cửu Tinh Thiên Cực Chưởng!

T âm niệm xoay chuyển trong nháy mắt, thần quang trong mắt Tần Khôn Ngô rực rỡ như vì sao, Chân Linh khí trong cơ thể ở trạng thái sôi trào, song chưởng thúc dục, từng đạo quang thủ cực lớn, xuyên thấu hư không có một loại khí thế mênh mông cuồn cuộn giống như Nhật Nguyệt Tinh Không

Chỉ ngắn ngủi trong giây lát, quanh người Tần Khôn Ngô phảng phất có một tinh đấu quay tròn, hô ứng với nguyên khí thiên địa, thậm chí mơ hồ dẫn dắt lực lượng Tinh Không Nhật Nguyệt.

- Bí kỹ truyền thừa thật huyện diệu, hiểu rõ huyền ảo thiên địa, dẫn dắt uy lực ngôi sao tự nhiên, chiến lực hoàn toàn có thể sánh ngang với Chân Chủ cấp,.

Phần đông Chân long thiên tài ở đây đều cảm thấy tâm thần rung động

Kể cả thiên tài cấp bậc đệ nhất cũng đều cảm thay áp bách to lớn, mấy vị thiên kiêu cái thế đều không khỏi động dung.

Hiển nhiên, võ học mà Tần Khôn Ngô thi triển là một loại bí kỹ truyền thừa cực kỳ cao minh, tăng thêm ý cảnh phi phàm của bản thân hắn, trong thời gian ngắn có thể đối kháng đôi chút với Chân Chủ cấp.

- Đúng vậy, chiêu thức ý cảnh có độ phù hợp rất lớn cùng với thiên nhiên.

Triệu Phong gật đầu khen ngợi, từ loại ý cảnh này mà xét, khả năng Tần Khôn Ngô đột phá đến Nửa bước Chân Chủ cấp, thậm chí trở thành Chân Chủ cấp cũng không còn bao lâu nữa.

Đương nhiên, hắn cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.

Phong Lôi Quyển.

Trong lòng bàn tay Triệu Phong hiển hiện một đoàn ánh sáng Phong Lôi nhỏ màu xanh đậm, bên trong hiện động hình dáng lốc xoáy vặn vẹo, ầm ầm khuếch trương tạo thành một cơn bão điện lôi chập chờn cực lớn.

Phốc... Ẳm...

Phong Lôi Quyển kia với khí thế mạnh mẽ, lập tức nuốt chửng toàn bộ chiêu thức của Tần Khôn Ngô, từng đạo quang thủ to lớn, không mất đến nửa nhịp hô hấp đã vỡ thành từng mánh nhỏ, Điện Lôi Phong Bạo cường đại uy lực không tan, tiếp tục đẩy lui Tần Khôn Ngô.

Bịch bịch bịch...

Trên mặt Tần Khôn Ngô đầy vẻ ngạc nhiên, liên tục thối lui, giống như hãm vào vũng lầy, toàn thân cháy đen.

Ọc...

Dưới phong áp cường đại, Tần Khôn Ngô thổ huyết, sắc mặt tái nhợt.

Thấy tình thế như vậy, Triệu Phong vung tay lên, đánh tan dư uy của chiêu thức.

Dù vậy, Tần Khôn Ngô vẫn lảo đảo, thiếu chút nữa ngã xuống đất, ảm đạm nhận thua.

- Lại là một chiêu chiến thắng

- Nếu như Triệu Phong không nương tay, rất có thể Tần Khôn Ngô đã bị uy hiếp đến tính mạng

Trên sân lại một lần nữa kinh ngạc.

Mạnh như Tần Khôn Ngô vẫn bị Triệu Phong một chiêu miễu sát, hết sức nhẹ nhàng mà đối phương lại không có sức phản kháng

Các Chân long thiên tài cấp bậc đệ nhất, kể cả mấy vị thiên kiêu cái thế, đều cảm thấy trong lòng ngưng trọng

Những thiên kiêu cái thế còn lại, có lẽ cũng có thể nhanh chóng đánh bại Tần Khôn Ngô, nhưng muốn nhẹ nhàng một chiêu miễu sát như Triệu Phong vậy thì lại rất khó.

- Tên Triệu Phong này đã phát triển tới mức này rồi ư? Hơn nữa, hắn thậm chí còn chưa từng sử dụng huyết mạch đồng tử.

Trong lòng Băng Vi Tiên Tử thoáng có chút run sợ.

Cho tới bây giờ, thực lực mà Triệu Phong biểu hiện ra, có lẽ chỉ là một góc của tòa băng sơn, nội tình thực sự, vẫn rất khó đánh giá.

Sau khi Tần Khôn Ngô bị thua, Tam Nhãn Thánh Tử liền đánh giá:

- Tần Khôn Ngô, tuy ngươi bại mà vinh, bởi vì tu vi cảnh giới của đối thủ, vượt ngươi quá xa. Dưới rào cản cảnh giới này, trận đấu cũng không có bao nhiêu kỹ xảo.

Phen bình luận này, nghiễm nhiên biểu dương Tần Khôn Ngô, lại mơ hồ có ý tứ hạ thấp Triệu Phong

Ý tứ chính là Triệu Phong chẳng qua ỷ vào cảnh giới tu vi cường đại, lấy mạnh hiếp yếu, thủ đoạn chiến thắng vô cùng thô ráp, thiếu khuyết kỹ xảo.

Triệu Phong chỉ cười trừ.

Lúc trước, khi tu vi của hắn không bằng người, vượt cấp khiêu chiến, mặc dù nhiều lần chiến thắng nhưng vẫn có vài phần gian nan.

Bây giờ.

Sử dụng cảnh giới tu vi của mình để nghiền nát đối thủ, chính là một việc rất thoải mái, khiến hắn rất thích.

Sau khi Tần Khôn Ngô bị thua, lại có vài tên Chân long thiên tài thực lực cao thấp không đều, phát ra khiêu chiến với Triệu Phong.

Thế nhưng

Kết quả chờ đợi bọn hắn, chỉ có một.

Đó là một chiêu miễu sát.

Triệu Phong đứng yên tại chỗ, khí định thần nhàn, mỗi lần đều dùng một chiêu đánh bại địch thủ.

Cho dù là xa luân chiến thì cũng không có ý nghĩa gì với hắn.