Chúa Tể Chi Vương

Chương 334: Đệ nhất đại quốc (hạ)




Phù...

Triệu Phong đánh ra một chưởng, bên tai truyền đến tiếng gào thét, chưởng lực kèm theo một đoàn hư ảnh băng quang, hàn ý rét thấu xương.

Thiên Vân Chi và Liễu Cầm Tâm ở bên cạnh nhìn chằm chằm sau lưng Triệu Phong với vẻ kinh dị.

Triệu Phong thúc đục lực lượng huyết mạch sau lưng ẩn hiện một hư ảnh băng lam cao ngạo mơ hồ, phảng phất như cổ Thân Thái cổ vượt qua thời không mà đến.

Kim Thái Tử đang lao tới với tốc độ tận cùng, đột nhiên trúng phải một chưởng do lực lượng huyết mạch của Triệu Phong ngưng tụ.

- Phành...

Điện mang hồ quang bắn khắp tứ phía, hư ảnh băng quang gào thét, bạo phát ra uy năng cực lớn. Bao trùm lấy Kim Thái tử.

Ọc...

Kim Thái tử thổ ra một búng máu. Sau đó ngưng kết ngay tại khóe miệng.

Với thể chất cường tráng đến mức đáng sợ của hắn, vậy mà vẫn cảm thấy một luồng kỳ hàn thâu xương, lan tràn khắp toàn thân, không khỏi rùng mình một cái.

- Đáng hận.

Kim Thái tử đã thương càng trọng thương huyết dịch toàn thân phảng phạt như bị đông cứng, thậm chí ngay cả huyết mạch và Chân Linh khí đều có xu thế ngưng kết, phải cố hết sức mới thúc dục được.

Trong tầm mắt của mọi người, toàn thân Kim Thái Tử bao trùm một tầng băng sương lam nhạt, thân thể lạnh băng trì trệ.

- Triệu Phong tại sao ngươi đánh lén ta?

Kim Thái tử kinh sợ thét lên, kẻ ác cáo trạng trước, âm thầm thúc dục huyết mạch và Chân Linh khí, hóa giải luồng hàn ý đáng sợ đang bao phủ khắp toàn thân.

Vụt...

Thiếu niên tóc lam lóe lên, tiến sát đến bên cạnh Kim Thái Tử, không nói hai lời, đá tới một cước.

Phành...

Kim Thái tử bị một cước đá ra khỏi phạm vi đài cao, thân hình khôi ngô cường tráng trực tiếp bị đá bay ra hơn mười trượng

Phịch...

Kim Thái tử vừa ngã xuống đất, lập tức thổ ra một búng máu, không biết là vì quá tức giận quá độ hay là trọng thương quá nặng mà thổ ra.

Mọi người trên toàn trường bao gồm cường giả, thiên tài đến từ khắp nơi trên Đại quốc đều trợn mắt há hốc miệng nhìn, cực kỳ kinh ngạc.

- Tiểu tử này, sao lại có huyết mạch Thái cổ thuần túy như vậy, dường như mơ hồ còn mạnh hơn cả Kim Thái tử.

- Huyết mạch tăng phúc, hoàn toàn sánh ngang với Kim Thái Tử và Vương Tiểu Quái, lại còn có thuộc tính băng hàn thần bí.

- Hư ảnh sau lưng hắn đại biểu cho loại huyết mạch Thượng cổ nào? Chẳng lẽ là loại huyết mạch trên “Thái cổ Vạn Tộc Bảng”? Nhưng điều này làm sao có thể?

Cường giả đỉnh cao từ khắp nơi trên Đại quốc đều sợ hãi thán phục nghị luận, lần lượt suy đoán phân tích.

- Thông qua bí pháp, mở ra lực lượng huyết mạch, uy lực tăng phúc so với trước đây còn mạnh hơn gấp mấy lần, lúc huyết mạch công kích, còn ẩn chứa hiệu quả thuộc tính băng hàn...

Triệu Phong ngồi tại chỗ, âm thầm gật đầu.

Một chưởng vừa rồi, hoàn toàn có thể vượt cấp uy hiếp Chân Huyền cấp, Chân Nhân Cấp bình thường, chỉ cần một chưởng là đánh thành băng vụn.

Nếu như đổi lại là Đào Phiến phi tặc lúc trước, e rằng ngay cả cơ hội bỏ trốn cũng không có.

Thiên tài huyết mạch, quả không hổ là thiên chi kiêu tử.

Đương nhiên, “huyết mạch Kim Trư” của Kim Thái Tử cũng mang đến thể chất phòng ngự rất cường đại, da dày thịt béo đến mức năm ngoài dự đoán của Triệu Phong

Đối phương hoàn toàn thừa nhận một chưởng của hắn, mặc dù bị thương bị lực lượng băng hàn ăn mòn, thế nhưng cũng không bị thương trí mệnh, quả thật không hổ là huyết mạch mạnh nhất Đại quốc.

Đây còn là dưới tình huống Kim Thải Từ vừa mới đại chiến một hồi, chân lực huyết mạch hao tổn nhiều cho nên mới bị thương như vậy.

- Tặc tử Triệu Phong đánh lén sau lưng ta, vô sỉ hạ lưu, có gì là anh hùng hảo hán chứ, có bản lĩnh thì chúng ta đường đường chính chính đánh một trận.

Kim Thái tử miễn cưỡng từ dưới đất đứng dậy, trên mặt tràn đầy oán hận và tức giận.

Hắn vốn muốn thừa cơ đuổi giết Triệu Phong nào ngờ đối phương lại phản ứng nhanh như vậy, đã sớm chuẩn bị, còn bộc phát ra lực lượng huyết mạch khiến người khác sợ hãi.

- Ha ha, bây giờ ngươi còn dám đánh với ta sao?

Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một nụ cười.

- Ngươi...

Lời nói của Kim Thái tử đột nhiên khựng lại, nổi trận lôi đình, vẻ mặt hết sức khó coi.

Với trạng thái của hắn hiện tại, thương càng thêm thương huyết mạch và Chân Linh khí tiêu hao rất lớn, không nắm chắc có thể giao phong với Triệu Phong thâm bất khả trắc.

Vừa rồi Triệu Phong đánh ra một kích lực lượng huyết mạch, cũng khiến cho Kim Thái tử chấn động hồi lâu.

Một chưởng vừa rồi, uy lực kinh người, đã gần như phá vỡ lực lượng phòng ngự huyết mạch của hắn.

Quan trọng nhất là lực lượng ẩn chứa băng năng có tính ăn mòn trong huyết mạch của đối phương dưới sự ăn mòn của nó, toàn thân huyết dịch của hắn gần như cứng lại, Chân Linh khí và lực lượng huyết mạch bị cản trở sâu sắc.

Nếu Triệu Phong không phải chỉ đánh một chưởng, mà là đánh liên tục hơn mười chưởng, Kim Thái Tử cũng khó có thể tưởng tượng được kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.

- Tặc tử vô sỉ, bổn Thái tử sẽ không bị ngươi lừa lần nữa, chờ ta dưỡng thương tốt, sau đó sẽ lại cùng ngươi chiến một trận.

Kim Thái tử phẫn nộ quát lớn một tiếng, mất hết thể diện.

Nếu như hắn sính cường, với trạng thái hiện nay khiêu chiến Triệu Phong nhất định thua nhiều thắng ít.

- Tên tặc tử Triệu Phong này, không ngờ trên người lại có huyết mạch cường đại như thế, chỉ e lúc trạng thái đỉnh phong Kim Thái Tử cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.

- Huyết mạch của Kim nhi, sở trường là lực lượng và khí lực phòng ngự, không am hiểu tốc độ. Một khi đánh nhau, Triệu Phong nhất định sẽ vững vàng khắc chế hắn.

Mấy vị trưởng lão cao tầng bên phía Hoàng thất truyền âm với nhau.

- Kim Thái tử quá thật không phải là đối thủ của hắn, trừ phi bất chấp tất cả, sử dụng bí thuật cấm kỵ...

Cầm Vương Phi thở dài sâu kín, ánh mắt nhìn về phía Triệu Phong đã có thêm vài phần ngưng trọng

Bản thân Triệu Phong sở trường tốc độ, lực lượng huyết mạch ẩn chứa thuộc tính băng hàn, có thể hạn chế hành động và tốc độ của đối thủ, một khi chính thức giao phong Kim Thái tử rất có thể sẽ bị đánh cho không còn sức hoàn thủ.

- Ha ha ha... Hắn không dám đánh với ngươi, nhưng ta dám.

Một tiếng cười hưng phấn càn rỡ từ phía đài thi đấu bị sụp đổ truyền tới.

Người lên tiếng, chính là Vương Tiểu Quái.

Mặc dù Vương Tiểu Quái bị thương nhưng từ trước đến nay, hắn vẫn đánh nhau liều mạng Hơn nữa, trên người hắn có huyết mạch Thượng Cô, hết sức đặc thù, bị thương càng nặng thì chiến lực càng tăng lên.

Bởi vậy.

Có rất ít người nguyện ý cùng Vương Tiều Quái chính diện ngạnh đấu, ngay cả Thiên Vân Chi trước khi “phá rồi lại lập” cũng thua kém hắn nửa bậc.

Chỉ có Kim Thái tử, khi kích phát huyết mạch Kim Trư, ý vào thể chất và lực phòng ngự biến thái mới có thể cùng ngạnh kháng với Vương Tiểu Quái.

- Vương Tiểu Quái này...

Triệu Phong nhíu mày, cũng không động đậy.

Huyết mạch của đối phương quá thật đặc thù, bị thương càng nặng thì chiến lực càng mạnh.

- Tiểu tử tóc lam, ngươi dường như còn mạnh hơn cả Kim Thái Tử, ra đánh một trận đi.

Vương Tiều Quái nhảy trên tránh dưới, đứng trên khoảng không của bãi phế tích đài thi đấu, hò hét một trận.

- Tặc tử Triệu Phong, ra đánh một trận đi!

- Tặc tử Triệu Phong, chỉ biết đánh lén, có bản lĩnh thì ra đánh một trận công bằng đi.

- Hắc hắc, tên tặc tử này vừa rồi đánh lén Kim Thái Tử, bổn sự không phải rất lớn sao, bây giờ lại làm con rùa đen rút đầu.

Phần lớn thiên tài dưới sân đều nhất trí công khai khiển trách, lên án Triệu Phong

Đối tượng công khai lên án, là một thiếu niên chỉ mới mười bảy tuổi đã danh chấn Đại quốc.

Lấy được Thủy Nguyệt bảo tàng... Cưỡng chế Cầm Vương Phi... Đà chủ trẻ tuổi nhất Thiết Huyết Giáo... Quét ngang cả vùng Thiên Thủy.

Hôm nay.

Hắn còn mơ hồ có xu thể trèo lên vị trí đệ nhất Đại quốc.

Tuổi như thế, thành tựu như thế, uy danh và vinh dự đặc biệt như thế, khiến cho bao nhiêu đại tân tinh thiên tài của Đại quốc phải ghen ghét đỏ mắt.

Thế nhưng

Triệu Phong vẫn ngồi tại chỗ, nhắm mắt lại, bộ dạng thờ ơ.

Hắn đang thể ngộ bí pháp vận hành huyết mạch mới của mình, nghĩ cách hoàn thiện thêm, hình thành hệ thống của riêng mình.

Quả thật, năng lực học tập của Thần Linh nhãn rất cường đại, phục chế những mặt học và chiêu thức hết sức dễ dàng

Thế nhưng đồ của người khác cuối cùng vẫn là của người khác, không nhất định sẽ thích hợp với mình.

- Tiểu tử tóc lam, ngươi không chiến cũng phải chiến.

Vương Tiểu Quái cuồng tiểu, vung Kim Ngân Đại Côn lên, nhào về phía Triệu Phong

Những trọng tài và nhân viên chấp pháp của Hoàng thất đều cố ý không ngăn cản, khóe miệng còn nhếch lên một nụ cười có vài phần hả hê.

- Tiểu Cuồng không nên sinh sự nhiều chuyện, Triệu Phong xuất thân từ Thiết Huyết Giáo, chính là đồng minh của Phong Vân Môn chúng ta.

Vẻ mặt Phong Vân Môn Chủ khẽ biến đổi vội vàng truyền âm ngăn cản.

Nhưng mà lúc này, Vương Tiểu Quái đã tiến vào trạng thái điên cuồng không nghe lời khuyên nhủ nữa, trời sinh hắn tính tình kiệt ngạo bất tuân, không nghe lời sư trưởng cũng là chuyện bình thường

Huyễn Cấm Chi Nhãn.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong bỗng nhiên mở ra.

Mắt trái băng u lam nhạt phảng phất như một hàn đàm, sâu không thấy đáy, càng diễn hóa lại càng sâu hơn.

Đối mặt với đối thủ có lực lượng cơ thể cực kỳ biến thái này, Triệu Phong cũng không muốn chính diện đối chiến, đó là chuyện hết sức bình thường

Vụt...

Tâm thần ý thức của Vương Tiểu Quái chợt lạnh lẽo, hàn ý lan tràn, thầm thấu vào trong

Nửa nhịp hô hấp, một nhịp hô hấp, một nhịp rưỡi hô hấp...

Bịch...

Vương Tiểu Quái nửa quỳ trên mặt đất, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, nghiến răng nghiến lợi, vừa kiêng kỵ vừa kinh hãi nhìn chằm chằm Triệu Phong chỉ thốt lên:

- Ngươi...

Trong lao tù huyễn cấm tinh thần, hắn đã bị Triệu Phong tra tấn suốt một ngày một đêm.

Triệu Phong cũng không thể không thừa nhận ý chí của đối phương rất cứng cỏi.

Vương Tiểu Quái am hiểu nhất là luyện thể, khí lực và lực lượng rất biến thái ý chí cũng tương đối mạnh, đáng tiếc đối diện với bí thuật tinh thần, thậm chí là Băng Hồn chi đạo Thượng cổ của Triệu Phong vẫn có chút không đủ sức...

Hít...

Phần đông mọi người đang quan chiến và đám thiên tài tranh đoạt danh ngạch đều hít một ngụm khí lạnh, vô cùng kinh hãi.

Một màn trước mắt quá thật là rợn người.

Triệu Phong chỉ liếc mắt một cái, liền miễu sát Vương Tiểu Quái.

Ngay cả Kim Thái Tử vừa trở về chỗ ngồi, vẻ mặt cũng đanh lại, bất mãn và phẫn hận trong lòng đều tan thành mây khói.

Đương nhiên.

Triệu Phong không sử dụng “Băng Hồn Chi Mâu”, chỉ sử dụng “Huyễn cấm Chi Nhãn”, cũng có nguyên nhân.

Băng Hồn Chi Mâu có tính công kích và ăn mòn đối với tâm thần rất mạnh, có thể khiến cho đối thủ lâm vào tình cảnh vạn kiếp bất phục, tính nguy hiểm rất lớn.

Mà Huyễn Cấm Chi Nhãn thì lại tương đối ôn hòa, dù sao cũng xuất thân từ Huyễn thuật, chủ yếu là tra tấn và tiêu hao tâm thần tinh lực của đối phương, cho đến khi mục tiêu gân cốt kiệt quệ hoặc mê man bất tinh.

Vương Tiểu Quái xuất thân từ Phong Vân Môn, là đồng minh với Thiết Huyết Giáo.

Triệu Phong ra tay, tự nhiên phải bảo lưu phần nào.

Sau khi liếc mắt đánh bại Vương Tiểu Quái, Triệu Phong lại lặng lẽ nhắm mắt.

Lúc ra tay, hắn vẫn ngồi yên tại chỗ, căn bản không hề đứng dậy.

- Huyết mạch đồng tử của tiểu tử này, rốt cuộc có lai lịch gì?

- E rằng chỉ có những thế gia truyền thừa huyết mạch đồng tử trên đại lục này, mới có lực lượng đồng tử mạnh đến như vậy.

Cao tầng của chư phương thế lực trên Đại quốc đều kiêng kỵ, ánh mắt lập lòe bất định.

Thực lực và huyết mạch đồng tử mà Triệu Phong biểu hiện ra, mơ hồ có xu thế áp chế toàn bộ thiên tài của Đại quốc.

- Ha ha, chư vị không nên quá tức giận, huyết mạch và công pháp của Vương Tiểu Quái đều thiên về lực lượng và khí lực, tu vi còn chưa đạt tới Chân Nhân cấp đỉnh phong, bị tinh thần đồng thuật của kẻ này khắc chế cũng là chuyện thường tình.

Một vị trưởng lão của Hoàng thất lên tiếng.

- Về phần Kim Thái tử bị thua, thứ nhất là do đại chiến bị thương, thứ hai là do tên tặc tử kia đánh lén. Nếu như Kim Thái tử ở trạng thái đỉnh phong, với tu vi Chân Nhân cấp đỉnh phong, lại có thêm một kiện phòng ngự Hồn đạo, phần thắng ít nhất cũng được sáu thành.

Luận điệu này vừa ra, liền đạt được sự tán thành của phần đông người.

- Chư vị khách nhân, vừa rồi chỉ là đột phát ngoài ý muốn. Chẳng qua, Triệu Đà chủ tiến hành đánh lén, quá thật có chút không quang minh.

Trọng tài chủ trì của Hoàng thất mỉm cười, cúi đầu bồi tội với bốn phương xung quanh.

Cao tầng của Thiết Huyết Giáo lập tức có chút bất mãn, người sáng suốt đều có thể thấy được, vừa rồi Kim Thái Tử là cố ý vọt tới chỗ Triệu Phong.

Triệu Phong cũng không thèm để ý tới chuyện này, chỉ nhắm mắt lại, không quan tâm đến chuyện bên ngoài.

- Vừa rồi Kim Thái Tử và Vương Tiểu Quái chiến đấu, Kim Thái Tử hơi thắng nửa trù. Nếu như không có người tiếp tục khiêu chiến, Kim Thái Tử sẽ trở thành người lĩnh quân của Thiên Bồng đại quốc khi tham gia Chân Long hội.

Lão giả trọng tài của Hoàng thất vuốt râu cười nói.

Trên sân lập tức trở nên yên tĩnh.

Vương Tiểu Quái gân cốt mệt mỏi, vô lực tái chiến. Mà Thiên Vân Chi cũng không còn tâm tình khiêu chiến. Liễu Cầm Tâm thì tứ đầu tới cuối vẫn điểm nhiên u tĩnh, không quan tâm tới chuyện hơn thua.

- Ha ha, xem ra tất cả mọi người đều không có dị nghị gì vậy thì Kim Thái tử phải làm chuyện nên làm, trở thành đệ nhất tân tinh của Đại Quốc thôi.

Mọi người bên phe Hoàng thất đều tươi cười nói.