Chúa Tể Chi Vương

Chương 275: Kinh sợ




Một chiêu định thắng bại?

Trong lòng Liễu Nguyên cười lạnh, nộ hỏa bốc lên, Nửa bước Chân Linh khí trong cơ thể dâng trào như nộ diễm cực nóng, toàn lực đánh xuống một kích.

Đối mặt với Triệu Phong, Liễu Nguyên căn bản không dám có chút khinh suất nào cả. Dù sao hắn đã tận mắt thấy Triệu Phong thi triển đại tuyệt chiêu đánh bại ba gã ám bào nhân trong số Ám Vũ Tứ Ảnh.

Luận thực lực mà nói, Liễu Nguyên tự nhận mình không thua bất cứ một người nào trong số Ám Vũ Tứ Ảnh, một chọi hai thì hơi chút miễn cưỡng, nếu là một chọi ba, tuyệt đối phải thua không chút nghi ngờ.

Chẳng qua, Triệu Phong vừa mới trải qua một hồi đại chiến thảm thiết, tất nhiên thực lực chưa thể khôi phục đỉnh cao.

Lúc này Liễu Nguyên mới cảm thấy có chút tự tin, thừa cơ phát động khiêu chiến.

- Chẳng qua… muốn một chiêu đánh thắng ta?

Trong ánh mắt của Liễu Nguyên tràn ngập lãnh ý, Nửa bước Chân Linh khí trong cơ thể gần như thiêu đốt, cả người tràn ngập một tầng viêm khí xích sắc, giống hệt như một đạo mây hồng đỏ rực, thiêu đốt hết thảy mọi thứ.

Nhưng mà, đối diện với hắn, Triệu Phong vẫn như cũ khoanh tay đứng ở trên lưng Thanh Phong Yến, không chút cử động.

- Hắn không ra tay?

Liễu Nguyên và hai gã cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh sau lưng hắn, cùng với đám người đuổi giết ở phía sau, vẻ mặt cũng cực kỳ kinh ngạc.

Vẻ mặt Triệu Phong lạnh lùng, sắc mặt trào phúng, hai tay chắp sau lưng, hoàn toàn không hề có ý động thủ.

Hắn định làm gì vậy?

- Triệu Phong này, cũng quá mức khinh địch rồi!

- Liễu Nguyên gần như thiêu đốt toàn bộ Nửa bước Chân Linh khí trong cơ thể rồi, sức chiến đấu ngưng tụ trong khoảnh khắc, tiếp cận cường giả Chân Linh Cảnh chân chính, cho dù là Ám Vũ Tứ Ảnh, cũng không dám chính diện đối kháng a!

Mọi người ai nấy cũng đều giương mắt nhìn về phía Triệu Phong.

Triệu Phong không hề động thủ. Động tác duy nhất của hắn chính là mở ra Thần Linh Nhãn, nhàn nhạt liếc mắt nhìn về phía Liễu Nguyên.

- A!

Đám người ở phía sau, ánh mắt vừa chạm đến đồng tử màu xanh giống như vực sâu của mắt trái, liền có một loại cảm giác giống như tâm thần bị rút sạch đi mất vậy, cảm giác như chân bước hụt xuống vực sâu vạn trượng, lưng đổ mồ hôi lạnh.

Mà cái liếc mắt của Triệu Phong, chính là nhìn về phía Liễu Nguyên, khó có thể tưởng tượng được áp lực mà Liễu Nguyên nhận phải đáng sợ đến mức nào.

- A!

Tâm thần Liễu Nguyên chấn động, ý thức vừa lóe lên, đã bị Thần Linh Nhãn của Triệu Phong hoàn toàn quét sạch.

Thân thể của Liễu Nguyên đứng thẳng bất động trên không trung, không ngừng cố sức giãy dụa.

Thời gian giằng co chỉ được một, hai hơi thở.

Bùm!

Thân thể Liễu Nguyên ở giữa không trung rơi xuống, cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh, vẻ mặt tái nhợt, mệt mỏi tới cực điểm.

- Ngươi… ngươi…

Liễu Nguyên nửa quỳ nửa ngồi trên mặt đất, thần tình sợ hãi, trong lòng kinh hoàng, vẻ mặt tràn ngập mỏi mệt, không thể khống chế được thân thể, bộ dáng như sắp sửa hôn mê vậy.

Phần đông truy binh ở phía sau đều hoảng sợ thất sắc.

Hai gã Thủ vệ trưởng thực lực Nửa bước Chân Linh Cảnh ở phía sau cũng đều hút mạnh một ngụm khí lạnh.

Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong chỉ gần như đảo qua một cái, liền trực tiếp miễu sát được Liễu Nguyên!

Trong số đám người ở đây, thực lực Liễu Nguyên cực mạnh, hai gã cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh còn lại thực lực đều thua kém một bậc.

Cái gã thiếu niên kia, đứng ở trên lưng Thanh Phong Yến, khoanh tay trước ngực, tóc xanh bay phấp phới, thần bí quỷ dị.

- Không nghĩ tới tinh thần lực của Thần Linh Nhãn lại tăng trưởng nhiều như vậy!

Trong lòng Triệu Phong cũng có chút ngoài dự liệu.

Trong không gian mắt trái, tiểu vực sâu màu xanh mở rộng ra đến bảy tám thước, đã đạt tới một giá trị cực hạn nào đó.

Ở trung tâm vực sâu, ngẫu nhiên thoáng hiện lên một đạo quang điểm lam nhạt, khí tức thỉnh thoảng sẽ đột nhiên tăng mạnh lên một chút.

Từ khi tìm hiểu được Di tích Tôn giả, Điện Chi Truyền Thừa đạt tới đại viên mãn, cảnh giới tinh thần của Triệu Phong vẫn không ngừng gia tăng lên.

Mà hiện tại, cảnh giới tinh thần của hắn gần như không hề thua kém cường giả Chân Linh Cảnh bình thường.

Vừa rồi hắn sử dụng Thần Linh Nhãn chế tạo ra Huyễn Cảnh Tù Lao vây khốn, tra tấn Liễu Nguyên, thế nhưng tinh thần lực của Triệu Phong lại căn bản không hao tổn bao nhiêu.

Hơn nữa lúc này, tốc độ khôi phục tinh thần lực của hắn so với trước kia còn cao hơn rất nhiều.

- Một khi đã như thế…

Triệu Phong đứng trên lưng Thanh Phong Yến, không ngừng bay lên không trung.

Hai gã Nửa bước Chân Linh Cảnh và hơn trăm truy binh ở phía sau vẫn không hề từ bỏ việc đuổi giết.

Soạt!

Sắc mặt Triệu Phong không một chút biểu tình, Thần Linh Nhãn mở ra, phân biệt liếc nhìn hai gã Thủ vệ trưởng cấp bậc Nửa bước Chân Linh Cảnh còn lại.

Bịch! Bịch!

Hai gã Nửa bước Chân Linh Cảnh trước sau từ trong không trung ngã xuống đất, thần tình kinh hãi và thống khổ, cả người đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, giống hệt như gặp phải chuyện gì đó cực kỳ đáng sợ vậy.

Bí thuật Thần Linh Nhãn của Triệu Phong căn cứ theo bí thuật Thiên U Đồng của Lâm Thông mà cải tạo thành, thích hợp với phương thức phát động Thần Linh Nhãn.

Thần Linh Nhãn so sánh với Huyết mạch đồng tử của Lâm Thông, bất luận là nguồn gốc tinh thần hay là tư chất tiên thiên, đều cường đại hơn rất nhiều.

Triệu Phong chỉ khẽ suy nghĩ một chút, liền có thể chế tạo ra Huyễn Cảnh Tù Lao, trực tiếp tra tấn ý thức tâm thần của đối phương.

Trong thế giới tinh thần, tốc độ thời gian trôi qua không hề giống thế giới bên ngoài, chỉ trong nháy mắt, trong thế giới tinh thần có thể đã trôi qua nửa canh giờ rồi.

Một phen tra tấn ý thức tâm thần của đối thủ đến mức sức cùng lực kiệt, tự nhiên không có khả năng khống chế thân thể.

Ý thức tinh thần mới là chỗ trung tâm nhất của sinh mệnh.

Cho dù là nhục thân có chân lực thông thiên, nhưng ý thức tinh thần bị diệt sát cũng chỉ là một đống thể xác huyết nhục mà thôi.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong chỉ tổng cộng liếc nhìn có ba lần, Liễu Nguyên và hai gã Nửa bước Chân Linh Cảnh còn lại đã bị thua trong nháy mắt.

- Triệu Phong này…

Liễu Nguyên đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, cảm giác thống khổ mệt mỏi bao trùm toàn thân.

Mà Triệu Phong trước mặt bọn chúng cưỡi trên Thanh Phong Yến, khoanh tay đứng yên, thân hình ở tầng mây phía chân trời càng ngày càng nhỏ dần.

Bất luận là ba gã ám bào nhân hay là đám người Liễu Nguyên cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn theo Triệu Phong không ngừng đi xa.

Đặc biệt là Liễu Nguyên, tâm tình vô cùng phức tạp, khóe miệng nhếch lên một tia chua xót.

Lúc trước chính hắn đã tiếp đón gã thiếu niên này tiến vào Hồng Hồ Thành.

Ngày hôm nay, hắn lại tự mình ngước nhìn Triệu Phong rời đi.

Điều này cũng có nghĩa là, hắn tận mắt chứng kiến hết thảy mọi quá trình kỳ tích mà gã thiếu niên này đã từng trải qua trong Hồng Hồ Thành, từ lúc bắt đầu đến lúc chấm dứt.

- Không ngờ… hắn lại ẩn giấu thực lực cường đại như vậy?

- Tinh thần đồng thuật? Vừa rồi lúc chiến đấu với chúng ta, hắn dường như cũng không có sử dụng tới!

Ba gã ám bào nhân đang nằm tê dại trên mặt đất, vẻ mặt kinh hãi và chua xót.

Chương 275: Kinh sợ (2)

Đương nhiên, thời điểm bọn họ và Triệu Phong chiến đấu, thật sự không thích hợp sử dụng loại phương pháp này.

Bởi vì Ám Vũ Tứ Ảnh này hợp kích hoàn mỹ, phối hợp thiên y vô phùng.

Triệu Phong chế tạo ra Huyễn Cảnh Tù Lao đối phó với cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh, nhất thiết cần phải tập trung tâm thần. Tối thiểu trong khoảng thời gian một, hai hơi thở, không thể nào phân tâm được.

Tuy rằng hắn tập trung liếc mắt liền có khả năng miễu sát một gã ám bào nhân, nhưng mà những người còn lại cũng sẽ có đủ cơ hội bắt giữ hắn đến mấy lần.

Cái này cũng là nguyên nhân vì sao khi Liễu Nguyên đưa ra lời đề nghị đơn đả độc đấu, quyết đấu công bằng, vẻ mặt Triệu Phong mới lộ vẻ trào phúng như vậy.

Tại hiện trường chỉ còn lại một cái hố cháy đen thật lớn, hơn một trăm tên truy binh thì đứng ngây người tại hiện trường. Dưới Nửa bước Chân Linh Cảnh, không có khả năng đuổi theo kịp được Triệu Phong.

Cho dù có thể đuổi theo được, cũng không có tác dụng gì. Ai có khả năng ngăn cản được một cái liếc mắt của hắn chứ?

- Chúng ta đã cố hết sức rồi! Hiện tại chỉ có cường giả Chân Linh Cảnh mới có thể đối phó với hắn!

Liễu Nguyên vô lực ngã xuống mặt đất.

Khoảng chừng thời gian một bữa trà sau đó…

Vèo!

Từ phía Hồng Hồ Thành đột nhiên truyền đến một trận thanh âm xé gió dồn dập kinh người, một luồng uy áp chân linh cực lớn từ từ tiếp cận.

- Cường giả Chân Linh Cảnh!

Vẻ mặt đám người Liễu Nguyên nhất thời kinh hỉ.

Một lúc sau, một gã nam tử ăn mặc theo phong cách thư sinh, tay cầm cây bút lông cán đen đáp xuống mặt đất.

- Xảy ra chuyện gì? Triệu Phong đi đâu rồi?

- Liễu Viên thúc!

Khóe mắt Liễu Nguyên đỏ lên, thiếu chút nữa lệ nóng doanh tròng.

Gã nam tử Chân Linh Cảnh này chính là Liễu Viên!

Lúc trước, bởi vì Linh sủng tọa kỵ bạo động, Liễu Viên thân là cường giả Chân Linh Cảnh cần phải đi hỗ trợ áp chế, giải quyết hỗn loạn.

Nhưng qua một lúc sau, hắn mất đi bóng dáng của Triệu Phong, nên vội vàng chạy đi tìm, trên đường lại gặp được gã Ám Vũ Tứ Ảnh đi báo tin kia.

- Ám Vũ Tứ Ảnh, còn có đám Thành vệ đội các ngươi, sáu cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh, toàn bộ đều bị hắn đánh bại?

Sắc mặt Liễu Viên đại động, căn bản không thể nào tin nổi.

Ánh mắt hắn đảo qua, nhìn về phía một cái hố sâu cháy đen có đường kính hơn mười trượng gần đó, vẫn còn đang bốc lên khói xanh nhàn nhạt, đủ thấy lực phá hoại khủng bố đến thế nào.

Trong cái động khẩu cháy đen kia, ba gã ám bào nhân giờ phút này toàn thân vẫn còn đang tê dại, chưa thể khôi phục lại chân lực.

Còn ba người bọn Liễu Nguyên, trên người lại không có bất cứ thương tổn nào, nhưng mà toàn thân lại mỏi mệt kiệt lực, tâm thần ý thức suy kiệt đến cực điểm, không thể khống chế được thân thể.

- Một mình hắn, làm sao có khả năng…

Liễu Viên thoáng có chút thất thần, không thể tin tưởng nổi, tràng diện trước mắt, không ngờ lại là một gã hậu bối Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh tạo thành.

Ngược lại, nếu như đám người Liễu Nguyên nói rằng, hiện trường này là do một cường giả Chân Linh Cảnh tạo thành, vậy thì hắn sẽ lập tức tin tưởng mà không chút nghi ngờ.

Chỉ ngắn ngủi trong thời gian ba mươi hơi thở, đánh bại Ám Vũ Tứ Ảnh, khiến cho ba người bọn Liễu Nguyên mất đi chiến lực. Việc này cho dù là cường giả Chân Nhân Cấp bình thường cũng chưa chắc có thể nhanh chóng như vậy được.

Đặc biệt là Ám Vũ Tứ Ảnh, am hiểu hợp kích, chiến lực kinh người, thậm chí ngay cả cường giả Chân Nhân Cấp cũng có thể vây khốn trong chốc lát.

Đội hình tổ hợp cường đại như vậy, không ngờ lại bị một gã thiếu niên trong khoảnh khác đánh tan.

- Triệu Phong kia, đã chạy theo hướng nào rồi?

Sau khi Liễu Viên truy hỏi rõ ràng, liền hóa thành một đạo hồng quang bạch sắc, trong khoảnh khắc bay xuyên qua tầng mây, khí thế kinh hồn.

Cường giả Chân Linh Cảnh trong khoảng thời gian ngắn có thể phá không phi hành, tốc độ hoàn toàn siêu việt Linh sủng phi cầm Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh bình thường.

- Chuyện kế tiếp, cũng không quan hệ gì với chúng ta nữa!

- Nhưng mà, chúng ta vẫn còn phải thỉnh tội với Thành chủ nữa!

Khóe miệng mấy tên ám bào nhân tràn đầy chua xót.

Theo thời gian trôi qua, những người đuổi tới càng lúc càng lúc càng nhiều, thậm chí còn xuất hiện vài thân ảnh Chân Linh Cảnh nữa.

Không hề ngoại lệ, khi những người này nhìn thấy hiện trường ở đây, cũng đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

- Chỉ là một gã thiếu niên Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, làm sao có được uy năng như thế này?

o0o

- Con rể khâm điển của Hồng Hồ Thành chủ, không ngờ lại muốn đào hôn. Chuyện này quả thật là một trò cười mà!

Ở trong Hồng Hồ Thành, sau khi Linh sủng tọa kỵ bạo động đã được dẹp yên, lại dẫn phát thêm một hồi chấn động mới.

Tin tức này, nhanh chóng lan truyền khắp Hồng Hồ Thành, rơi vào trong Phủ Thành chủ.

o0o

Phủ Thành chủ.

Hồng Hồ Thành chủ khoanh tay đứng tại chỗ, trước người đang có một thân ảnh ám bào quỳ rạp ở đó, không ngừng run rẩy.

- Đào hôn? Hắn cũng dám đào hôn?

- Chỉ là một gã hậu bối Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, không ngờ lại có thể đào tẩu trước mắt các ngươi?

Trên gương mặt vốn ôn nhu nho nhã của Hồng Hồ Thành chủ hiện ra vài phần lạnh lẽo và âm độc.

Hô hấp của ông ta dồn dập, lồng ngực không ngừng phập phồng, một trận nộ hỏa trước giờ chưa từng có không ngừng dâng trào lên.

Mấy vị cường giả Chân Nhân Cấp bên cạnh, lập tức ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Hồng Hồ Thành chủ, năm xưa chính là một vị nhất đại kỳ tài trăm năm khó gặp của Hồng Hồ Liễu Tộc, trước giờ vẫn luôn nổi tiếng là nho nhã mưu trí.

Đây là lần đầu tiên mấy người bọn họ nhìn thấy Thành chủ bộc phát nộ hỏa đáng sợ đến như vậy, thậm chí có chút xu thế không thể khống chế được.

- Bẩm Thành chủ, Triệu Phong đã đánh bại ba người Ám Vũ Tứ Ảnh!

- Bẩm Thành chủ, Triệu Phong đã đánh bại ba cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh bọn Liễu Nguyên, cưỡi Thanh Phong Yến bỏ đi, không ai có thể kháng cự!

- Bẩm Thành chủ, Liễu Viên đại nhân đã tự mình đuổi bắt Triệu Phong!

Một loại các tin tức nhanh chóng truyền về Phủ Thành chủ.

Mỗi khi có thêm một tin tức mới, sự âm lãnh và phẫn nộ trong mắt của Hồng Hồ Thành chủ lại càng tăng thêm một phần.

- Tổ hợp cường đại Ám Vũ Tứ Ảnh không ngờ cũng bị hắn chính diện đánh bại?

- Ba người bọn Liễu Nguyên cũng không thể ngăn cản một cái liếc mắt của hắn.

Hồng Hồ Thành chủ vừa sợ vừa giận, thanh âm rít gào nhất thời truyền khắp cả Phủ Thành chủ.

Thời khắc này, trên tầng thiên không của Phủ Thành chủ cũng phảng phất run rẩy một trận, thể hiện rõ ràng sự phẫn nộ tới cùng cực của Hồng Hồ Thành chủ.

- Mau truyền lệnh xuống, toàn bộ Hồng Hồ Quận truy nã Triệu Phong toàn diện!

Thanh âm tức giận mang theo uy nghiêm vô tận xuyên thấu thiên không.

Một vị lão giả Chân Huyền Cấp bên cạnh ông ta thở dài, nói:

- Người duy nhất có thể đuổi theo Triệu Phong, dường như chỉ có mình Liễu Viên!

- Đúng vậy! Chỉ cần Liễu Viên đuổi theo, Triệu Phong khó tránh khỏi một kiếp!

Rất nhiều người cũng đều đem hy vọng ký thác trên người cường giả Chân Linh Cảnh Liễu Viên.

Nhìn tình huống hiện tại, chỉ có cường giả Chân Linh Cảnh mới có thể đối phó với Triệu Phong mà thôi.