Chúa Tể Chi Vương

Chương 165: Hắc kim cự quái




Trên bậc thang lối vào Phù Loan Điện, trong mười đệ tử tinh nhuệ, từng người từng người đứng đó.

Tông chủ cùng với bốn vị Trưởng lão, vừa mới dốc sức mở ra Phù Loan Điện, khí tức nhìn qua có chút suy yếu.

Năm cường giả Chân Linh Cảnh ngồi xếp bằng điều tức, tọa trấn ở trên bậc thang lối vào.

Trong lúc điều tức, ánh mắt của bọn họ đồng dạng cũng rơi lên trên người mười gã đệ tử tinh nhuệ, trong ánh mắt đều biểu lộ mấy phần chờ mong.

Hiểu Nguyệt Tông chủ vẫn như cũ đoan trang thánh khiết, khẽ mỉm cười gật đầu một cái với Nhiễm Tiểu Uyển, mang theo một tia cổ vũ nhàn nhạt.

Sắc mặt Đại Trưởng lão bình thản, nhìn về phía Dương Kiền và Triệu Phong, đặc biệt đối với Dương Kiền, trong ánh mắt tràn ngập vẻ chờ mong.

Ba vị Trưởng lão còn lại, Tiết Trưởng lão, Vân Hải Chân Nhân, Lục Nguyệt Mỗ Mỗ cũng đều nhìn về phía vị đệ tử đại biểu của chính mình tham gia Phù Loan Thí Luyện lần này.

Triệu Phong mơ hồ nhận thấy được, lần Phù Loan Thí Luyện này, thực chất chính là một lần so đấu thế lực cùng với đệ tử của các vị Trưởng lão bên trong tông môn.

Trong đám người này, Tuyền Thần, một trong ba Đệ tử chân truyền, trong ánh mắt chợt lóe lên lệ mang, lạnh lùng liếc nhìn về phía Triệu Phong.

Từ sau khi nhiệm vụ Hình Gia trang chấm dứt, Triệu Phong bái làm môn hạ của Đại Trưởng lão, trong lòng Tuyền Thần mãi cũng không thể nào tiêu tan đi ngụm ác khí trong lòng kia.

Ngày hôm nay, hắn rốt cuộc cũng đợi được đến cơ hội lần này… Phù Loan Thí Luyện!

Phù Loan Thí Luyện, kỳ ngộ cùng tồn tại với hung hiểm.

Trong các kỳ thí luyện trước đây, cũng thường xuyên xảy ra tình huống thương vong chân chính.

Quan trọng hơn nữa chính là, các cường giả Chân Linh Cảnh bên ngoài Phù Loan Điện căn bản cũng không thể nào dò xét được tình cảnh phát sinh bên trong thí luyện.

Ô…ô…ô…n…g!

Lối vào của Phù Loan Điện đột nhiên lóe lên một trận lôi điện.

Cái lối vào trắng xóa kia, đột nhiên xuất hiện một cái cửa ánh sáng màu xanh dài rộng cỡ chừng hơn mười trượng.

Sau khi xuất hiện chừng mấy hơi thở, cửa ánh sáng màu xanh liền ổn định trở lại.

- Lối vào đã ổn định rồi! Sau khi tiến vào đủ mười người, lối vào sẽ tự động đóng lại, thí luyện chính thức bắt đầu!

Đại Trưởng lão nhắc nhở nói.

Vụt! Vụt!

Mọi người lĩnh ngộ, đều thi triển ra thân pháp, hóa thành từng đạo hư ảnh, tàn ảnh, phóng vọt vào trong cửa ánh sáng màu xanh.

o0o

Vụt!

Ngay khoảnh khắc bay xuyên qua cửa ánh sáng màu xanh, Triệu Phong chỉ cảm thấy một cỗ cảm giác tê dại lan truyền khắp toàn thân.

Ngay sau đó, mọi người liền hiện thân ở trong một mảnh không gian có chút u ám, dưới chân là một con đường thuần màu hắc kim, độ rộng chừng mười trượng.

Dọc hai bên con đường hắc kim này, chính là vực sâu vô tận, bên dưới không ngừng bốc lên từng trận cương phong mãnh liệt, uy lực đủ có thể phân kim toái thiết, uy hiếp cường giả Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Trong phiến không gian u ám như vậy, cho dù là mọi người đều đã đạt tới Thoát Phàm Cảnh, thân thể trải qua lột xác, có năng lực nhìn xuyên bóng tối nhất định, nhưng tầm nhìn cũng có những hạn chế nhất định.

Nhưng có một người ngoại lệ, đó chính là Triệu Phong!

Trong không gian u ám này, ảnh hưởng đối với hắn chính là cực nhỏ.

- Vì sao không thể cử động được?

Mười gã đệ tử tinh nhuệ, thân thể hoàn toàn tê dại cứng ngắc, cảm giác không thể khống chế được thân thể.

Vù vù vù!

Bên trong không gian u ám đột nhiên xuất hiện một chút quang điểm, hóa thành mười tấm lệnh bài cổ phác có chút trong suốt, phốc một tiếng liền dung nhập vào trong thân thể mọi người.

Đồng thời, trong đầu mọi người chợt vang lên một trận thanh âm cứng nhắc:

- Phù Loan Thí Luyện chính thức bắt đầu! Phù Loan Lệnh đã dung nhập vào thân thể các ngươi, sẽ dùng để tính toán thành tích thí luyện về sau!

Đối với những cái này, trước khi mọi người tiến vào Phù Loan Điện, đã được trưởng bối thông báo tình hình.

- Quy tắc của thí luyện, thời gian kiên trì càng lâu, thành tích càng tốt! Thứ tự thông quan cùng với biểu hiện trên đường, cũng đều sẽ ảnh hưởng đến thành tích thí luyện! Thành tích thí luyện sẽ quyết định phần thưởng cuối cùng!

Thanh âm máy móc cứng nhắc kia phảng phất như là một cái quy tắc được sắp đặt trước.

Lúc này, Triệu Phong cảm giác được cảm giác tê dại lan truyền toàn thân kia đang dần dần biến mất. Thân thể đã có thể cử động rồi!

- Cửa thứ nhất, Thâm Uyên Tử Vong Lộ! Thời gian ba ngày!

Thanh âm đông cứng kia nói xong một câu cuối cùng, liền biến mất không thấy nữa.

Mọi người đều đứng trên con đường hắc kim, nhất thời có chút chẳng biết làm sao.

Con đường hắc kim, chất liệu cứng rắn, có một loại cảm xúc lạnh lẽo nhàn ngạt. Với thực lực của mọi người, căn bản khó có thể làm nó hư tổn chút nào.

Dọc hai bên con đường là vực sâu vô tận, cương phong không ngừng gào thét, lại tùy thời biến hóa bất định, cơ hồ là không có quy luật nào cả.

Triệu Phong âm thầm phân tích. Nếu như kích động nhảy vào trong vực sâu, ngoại trừ ba Đệ tử chân truyền có thể chống cự được trong khoảng thời gian ngắn, những người còn lại chỉ sợ sẽ bị cương phong thổi nát thành phấn vụn.

Địa phương an toàn duy nhất, chỉ có con đường hắc kim này thôi!

Đột nhiên chẳng biết vì sao, sống lưng Triệu Phong phát lạnh, cảm nhận được một cỗ nguy cơ vô hình từ phía sau truyền đến.

Rầm! Rầm! Rầm!

Từ phía sau, trong bóng tối của con đường hắc kim chợt truyền đến tiếng vang kinh tâm động phách, đồng thời cũng truyền đến một cỗ khí tức áp lực mạnh kinh khủng!

- Đó là cái gì?

Cả đám đệ tử thí luyện, bao gồm cả ba Đệ tử chân truyền trong đó cũng đều quay đầu nhìn về phía sau, nhưng cũng chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ chuyển động mà thôi.

- Ông trời ơi!

Triệu Phong vừa nhìn về phía sau, tâm thần nhất thời chấn động, lộ ra một tia hoảng sợ vô cùng.

- Đi!

Triệu Phong không nói hay lời, khẽ truyền âm cho Lâm Phàm, sau đó hướng về phía trước của con đường hắc kim mà phóng chạy đi.

Lâm Phàm căn bản không chút nào hoài nghi, lập tức nghe theo lời Triệu Phong, trực tiếp bỏ chạy.

Đám người Tuyền Thần, trên mặt cũng lộ ra một tia nghi hoặc, nhưng thanh âm bước chân nặng nề từ phía sau truyền đến kia, lại càng ngày càng gần hơn.

Cỗ khí tức khủng bố vô hình kia, khiến cho tất cả bọn họ cảm thấy hô hấp khó khăn, khí huyết ngưng trệ.

Trong đám người còn lại, lại có thêm hai ba người, dựa vào trực giác, cũng làm theo Triệu Phong, hướng về phía trước phóng chạy.

Rầm! Rầm!

Trong bóng tối vô tận phía sau, đột nhiên đi ra một đầu cự quái toàn thân một màu hắc kim, chiều cao gần mười trượng, hai tròng mắt ẩn hiện một đạo u quang, tựa hồ đang mở mắt ra, quang mang cũng theo đó càng ngày càng thịnh hơn.

Phía sau lưng Hắc Kim Cự Quái còn dang rộng một cặp cánh kim chúc, toàn thân vờn quang một tầng quang lưu xanh nhạt, bao phủ một phạm vi chừng mười trượng xung quanh.

- Đó là loại quái vật gì?

Trong lòng mọi người nhất thời rung động.

- Mọi người chạy mau! Khí tức của đầu Hắc Kim Cự Quái này, có thể so sánh với cường giả Chân Linh Cảnh!

Dương Kiền kinh hô một tiếng.

Cho dù cường đại như hắn, tu đã đạt tới Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, nhưng mà đối mặt với cấp bậc Chân Linh Cảnh, vẫn như cũ không chút năng lực hoàn thủ!

Bất luận kẻ nào ở nơi này, đối mặt với Hắc Kim Cự Quái, căn bản chỉ có duy nhất một kết quả: bị miễu sát!

Về điểm này, Dương Kiền căn bản không chút hoài nghi, mà Triệu Phong lại càng không chút nghi ngờ.

Thị lực của Triệu Phong chính là tốt nhất, đầu tiên liền nhìn thấy rõ ràng hư thật của Hắc Kim Cự Quái, bởi vậy liền không chút do dự bỏ chạy!

Chạy thẳng về phía trước!

Căn bản không có đường lui!

Phía sau là Hắc Kim Cự Quái hoàn toàn có có thể miễu sát mọi người, hai bên là vực sâu với từng trận cương phong gào thét, chỉ có duy nhất một đường sống mà thôi!

Vù vù vù!

Tốc độ của ba Đệ tử chân truyền chính là nhanh nhất, thúc giục chân lực, chỉ trong chớp mắt đã chạy thẳng về phía trước, một phen bỏ qua luôn cả Triệu Phong cùng với Lâm Phàm.

Sắc mặt Lâm Phàm đại biến, lại không thể làm gì được.

Trong số mười đệ tử tham gia thí luyện, ba Đệ tử chân truyền là có tu vi nội tình thâm hậu nhất.

Rầm! Rầm! Rầm!

Tiếng bước chân nặng nề ở phía sau vẫn không ngừng dồn dập đều đều vang lên.

Thoạt nhìn, Hắc Kim Cự Quái chính là bước đi từng bước, nhưng tốc độ cũng tuyệt đối không chậm, mỗi một bước đi tới, cũng đều vượt qua khoảng cách chừng mười thước.

Tiếng bước chân nặng nề, khí tức khủng bố có thể so sánh với Chân Linh Cảnh, khiến cho mọi người nhất thời kinh tâm động phách, nội tâm lan tràn sự sợ hãi.

- Một khi bị đầu quái vật này đuổi kịp, tất cả mọi người đều sẽ bị miễu sát!

Tuyền Thần nhất thời kinh hoảng không thôi. Trong tình thế tuyệt cảnh như thế này, hắn làm gì còn tâm trí để mà tính kế Triệu Phong nữa?

Tuyệt cảnh! Tử vong tuyệt cảnh!

Thần kinh mọi người nhất thời căng thẳng, toàn lực phóng chạy.

- Triệu sư đệ, tại sao ngươi không chạy nhanh lên?

Lâm Phàm và Triệu Phong sóng vai phóng chạy, chợt phát hiện tốc độ của Triệu Phong vẫn giữ đều đều, không nhanh không chậm.

Ánh mắt Triệu Phong sắc bén, sắc mặt bình tĩnh, nhìn về phía sau, thấp giọng nói:

- Huynh không có nghe hay sao? Cửa thứ nhất, Thâm Uyên Tử Vong Lộ, có thời gian ba ngày!

Lâm Phàm thoáng rùng mình một cái, sắc mặt chợt đại biến, hít thật mạnh một ngụm khí lạnh.

- Huynh có thể duy trì tốc độ cao nhất suốt thời gian ba ngày không?

Sắc mặt Triệu Phong bình tĩnh, nói.

- Không thể! Nếu duy trì tốc độ cao nhất, ta nhiều nhất chỉ có thể kiên trì được hai canh giờ mà thôi!

Lâm Phàm lắc đầu.

Nếu như thi triển thuật khinh thân với tốc độ cao nhất, tốc độ của Thoát Phàm Cảnh hoàn toàn có thể đạt tới tốc độ cực nhanh, gấp mấy lần một con tuấn mã toàn lực phóng đi.

Nhưng mà, duy trì tốc độ cao nhất phóng chạy, tiêu hao cũng rất lớn.

Nhưng mà ở cửa thứ nhất, lại có tới thời gian ba ngày!

- Phù Loan Thí Luyện sẽ không thật sự phái ra một đầu quái vận Chân Linh Cảnh chân chính đi đuổi giết chúng ta! Nếu không, huynh cho rằng chúng ta thật sự có cơ hội chạy trốn hay sao?

Triệu Phong tiếp tục hỏi.

- Không có cơ hội!

Lâm Phàm không chút do dự trả lời.

Đối mặt với cường giả Chân Linh Cảnh, mọi người căn bản là không có lực phản kháng.

Nếu như mười người đứng cùng một chỗ, cường giả Chân Linh Cảnh chỉ cần một chiêu là có thể miễu sát toàn bộ.

- Hắc Kim Cự Quái ở phía sau, tốc độ vẻn vẹn chỉ là tiếp cận cường giả Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh bình thường mà thôi! Chúng ta chỉ cần bảo trì tốc độ nhanh hơn nó một chút, không bị đuổi theo kịp là được! Tiết kiệm lại thể lực, kiên trì suốt ba ngày, mới chính là biện pháp tốt nhất thông qua cửa thứ nhất!

Triệu Phong nhàn nhạt nói ra đáp án.

Thị lực của hắn tốt nhất, đối với tốc độ của Hắc Kim Cự Quái có thể đánh giá rõ ràng. Lại liên tưởng đến hạn chế ở cửa thứ nhất, liền có thể đưa ra sự phỏng đoán này.

Các phương diện của Hắc Kim Cự Quái này, cũng đều có thể so sánh với Chân Linh Cảnh, chỉ có một hạn chế duy nhất, đó chính là tốc độ!

Tốc độ chỉ tiếp cận Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, cái này so với tốc độ của bất cứ người tham gia thí luyện nào, cũng đều chậm hơn một chút.

- Hóa ra là như vậy!

Lâm Phàm vội vàng khống chế tốc độ, nhằm để tiết kiệm thể lực. Đồng thời hắn cũng không khỏi cảm thấy kính phục đối với gã thiếu niên còn nhỏ hơn mình rất nhiều này.

Sự bình tĩnh, phân tích thấu đáo mọi chi tiết của Triệu Phong, đã đạt tới mức độ căn bản không thể tưởng tượng nổi.

Rầm! Rầm! Rầm!

Tiếng bước chân nặng nề ở phía sau lưng cũng dần dần nhỏ đi.

Hai người Triệu Phong bảo trì tốc độ di chuyển chỉ nhanh hơn một chút so với Hắc Kim Cự Quái, theo thời gian trôi qua, cho dù tốc độ chỉ nhanh hơn một chút, thì khoảng cách cũng sẽ dần dần được kéo dài ra.

o0o

Mấy canh giờ sau đó…

Vù! Vù!

Trên con đường hắc kim phía trước, Khổng Nguyên Hạo cùng với Liễu Nguyệt Nhi đang ngồi tại chỗ điều tức.

Dùng tốc độ nhanh như vậy phóng chạy, bọn họ tiêu hao thể lực rất lớn.

- Hai người các ngươi chạy chậm như vậy, không ngờ lại không có bị Hắc Kim Cự Quái đuổi kịp?

Trong ánh mắt mỏi mệt của Liễu Nguyệt Nhi hiện lên vẻ giật mình, nói.

- Ha ha… tốc độ của chúng ta chỉ cần nhanh hơn so với đầu Hắc Kim Cự Quái kia một chút mà thôi, như vậy đã đủ rồi! Ừm! Không bao lâu nữa, cái tên to con kia sẽ đuổi tới đây đó!

Triệu Phong khẽ mỉm cười.

Thoáng tạm dừng một chút, hắn lại cùng Lâm Phàm sóng vai chạy đi, bảo trì tốc độ không nhanh không chậm, phảng phất là đang ngắm cảnh ven đường vậy.

- Vậy cũng được sao?

Liễu Nguyệt Nhi cùng với Khổng Nguyên Hạo liếc mắt nhìn nhau, bộ dáng có chút không tin.

Nhưng mà chỉ mấy hơi thở sau, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng bước chân nặng nề đòi mạng quen thuộc.

- Chạy mau!

Hai người lại gặp lại thân ảnh khổng lồ từ trong bóng tối phía sau xuất hiện, lại cảm nhận được khí tức khủng bố khiến khí huyết toàn thân ngưng trệ kia.

o0o

Cửa thứ nhất thí luyện, Thâm Uyên Tử Vong Lộ, thời hạn là ba ngày.

Thời gian nửa ngày trôi qua…

Đám đệ tử thí luyện phóng chạy trối chết về phía trước, không mất bao nhiêu thời gian, thể lực và nguyên khí đã tiêu hao cực lớn.

Tuy rằng tất cả mọi người cũng đều mang theo Linh đan, linh dịch có khả năng bổ sung nguyên khí cùng thể lực, nhưng sự hao tổn về mặt thân thể, tinh nguyên, lại không thể hoàn toàn khôi phục được.

Còn nữa, các loại Linh đan, linh dịch có khả năng khôi phục thân thể, trong khoảng thời gian ngắn thì có hiệu quả không tệ, nhưng nếu sử dụng dài lâu thì cũng không phải biện pháp tốt.

Triệu Phong và Lâm Phàm chính là người nhanh nhất phát hiện ra quy luật của Hắc Kim Cự Quái, khống chế tốt tốc độ và thể lực của mình, dùng mức tiêu hao nhỏ nhất đổi lấy hiệu quả lớn nhất.

Những đệ tử còn lại, toàn lực phóng chạy đi một hồi, dừng lại nghỉ ngơi, kết quả vừa mới khôi phục được chút tinh lực, thì đầu Hắc Kim Cự Quái phía sau lại đuổi theo tới nơi.

Đương nhiên, mọi người cũng đều không phải là kẻ ngốc, dần dần phát hiện ra quy luật của Hắc Kim Cự Quái, liền có được sách lược tương ứng.

o0o

Thâm Uyên Tử Vong Lộ, ngày thứ hai…

Một vài đệ tử thí luyện đã cảm thấy mệt mỏi.

Dù sao Hắc Kim Cự Quái cũng chẳng biết mệt mỏi, mà mọi người đều là thân thể huyết nhục, cần phải nghỉ ngơi và bổ sung.

Trong khoảng thời gian này, Triệu Phong phát hiện ra trong vực sâu hai bên con đường hắc kim, cảnh tượng đã có chút biến hóa.

Ở giữa không trung của vực sâu u ám, thỉnh thoảng lại xuất hiện một ít tảng đá lớn trôi nổi giữa không trung, ở trong các trận cương phong phiêu phù, cũng không có rơi xuống.

Lúc mới bắt đầu, Triệu Phong còn không nhìn rõ, mãi về lúc sau, hắn phát hiện trên một tảng đá lớn trôi nổi kia, có một căn nhà gỗ có chút tổn tại, bên trong đang đặt một bộ hài cốt.

Bộ hài cốt bên trong căn nhà gỗ kia, niên đại tồn tại hẳn đã rất lâu, toàn thân phát ra một tia quang mang yếu ớt, bên cạnh còn đặt một vài vật vụn vặt: Một đống Nguyên tinh thạch, một thanh kiếm tổn hại, một khối ngọc bội, cùng vài quyển sách cổ…

Ba Đệ tử chân truyền chạy phía trước đang dừng chân ở nơi này, quan sát căn nhà gỗ kia.