Chúa Tể Chi Vương

Chương 1303: Tiểu tặc miêu xuất thủ




Ngay trong nháy mắt hai cái rương thủy tinh kia mở ra, Hắc Cực Cổ Thần liền bắt đầu động thủ với Huyền Ma Cổ Thần. Mà bên kia, các thành viên còn lại của hai phe cũng đồng thời xuất thủ. Cặp mắt lão giả áo xanh kia nhất thời toát ra kim quang rực rỡ, một cỗ khí tức hủy diệt vạn vật thiên địa từ trong đó lan tràn ra.

Bá!

Thân hình Triệu Phong khẽ lóe lên, đã xuất hiện bên cạnh một rương thủy tinh. Hắn tu luyện tương đối nhiều các loại Áo nghĩa, huống chi còn có ba cỗ phân thân nữa. Bất luận loại trân bảo tu luyện nào ở nơi này cũng có tác dụng cực lớn đối với hắn.

- Ha ha… Triệu Phong, để ta thử một chút thực lực của ngươi a!

Gã thanh niên áo vàng kia của Sinh Mệnh Thánh Địa kích phát lực lượng trong thân thể, vận chuyển Sinh Mệnh Chi Mâu, trực tiếp công kích về phía Triệu Phong. Sức chiến đấu của Sinh Mệnh Chi Mâu trong Bát Đại Thần Mâu vốn rất yếu ớt, nhưng lại tương đối dễ tăng trưởng tu vi. Bởi vì đại bộ phận các trân tài tu luyện đều ẩn chứa Sinh Mệnh Áo Nghĩa. Cho nên đối với thanh niên áo vàng mà nói, tất cả mọi thứ ở nơi này cũng đều thích hợp với hắn.

Sắc mặt Triệu Phong khẽ trầm xuống. Trước đây lúc hắn hội hợp với tiểu đội của Sinh Mệnh Thánh Địa, gã thanh niên áo vàng này đã biểu hiện ra có chút bất mãn với hắn. Triệu Phong từng nghe Hạ Hầu Vũ nói qua, bởi vì trước đây chính mình đã cự tuyệt lời mời chào của Sinh Mệnh Thánh Địa, cho nên rất nhiều đệ tử cùng Trưởng lão trong tộc cũng đều không có ấn tượng tốt với hắn.

Vù vù vù!

Sau lưng Triệu Phong chợt ngưng tụ ra một cặp vũ dực kim sắc. Hắn liên tục giao thoa sử dụng Kim Lôi Thánh Quang Dực cùng Không Gian Thiểm Thước, không ngừng tránh né thanh niên áo vàng kia, dần dần tiếp cận rương thủy tinh.

- Hừ! Cút cho ta!

Huyền Ma Cổ Thần đang chiến đấu với Hắc Cực Cổ Thần, Tả Mâu vận chuyển, phóng xuất ra từng đạo từng đạo trường thương kim sắc, đâm thẳng về phía Triệu Phong.

- Thật mạnh a!

Triệu Phong sử dụng khả năng nhìn thấu của Tả Mâu cùng thuật né tránh, nhanh chóng tránh thoát công kích của Huyền Ma Cổ Thần.

Trong tất cả những người ở đây, thực lực của Huyền Ma Cổ Thần chính là mạnh nhất. Vừa có thể ngăn cản Hắc Cực Cổ Thần, vẫn còn có dư lực xuất thủ với Triệu Phong.

Bên kia, Lâm Thành Vũ cùng lão giả áo xanh đang mạnh mẽ đối chiến với nhau. Thế nhưng cho dù Lâm Thành Vũ có được Thời Không Chi Mâu, cũng không chiếm được chút tiện nghi nào trong tay lão giả áo xanh.

Lúc mới bắt đầu, đội ngũ của Huyền Ma Cổ Thần chiếm được ưu thế, đám người bọn chúng đều dốc hết khả năng thu lấy các trân bảo tu luyện trong rương thủy tinh. Tuy rằng hai rương thủy tinh này khá kiên cố, nhưng đám trân bảo tu luyện bên trong tuyệt đối không chịu nổi dư ba công kích của bọn họ. Cho nên tất cả mọi người cũng đều tận lực không để cho uy năng chiến đấu lan đến phụ cận hai rương thủy tinh kia. Như vậy mức độ khó khăn để bọn họ thu lấy các trân bảo tu luyện cũng vô hình chung tăng lên.

Đúng lúc này…

Sưu sưu!

Lại có thêm mấy đạo nhân ảnh gia nhập vào chiến trường, tất cả bọn họ đều là Luân Hồi Bất Diệt Thể của thiếu phụ mỹ mạo. Trong đó, một gã có thực lực Cổ Thần Thất giai hơi chút mạnh mẽ, còn có một gã thực lực vừa mới đạt tới Cổ Thần Thất giai, còn lại cũng đều là Chân Thần Lục giai. Mà bản thân thiếu phụ mỹ mạo thì lui về phía sau, thỉnh thoảng phát động viễn trình đánh lén về phía đám người đối địch.

Sau khi đám Luân Hồi Bất Diệt Thể này gia nhập chiến cuộc, một phương Huyền Ma Cổ Thần bên kia dần dần rơi xuống thế yếu.

- Vạn Tượng Sâm La Vực!

Không gian bốn phía xung quanh Huyền Ma Cổ Thần xuất hiện một cái quang tráo màu sắc rực rỡ, trong đó ẩn chứa lực lượng Thiên Địa Vạn Tượng mạnh mẽ, khiến cho chiến lực của Huyền Ma Cổ Thần gia tăng lên gấp bội, hơn nữa lại còn có hiệu quả phòng ngự rất mạnh mẽ.

- Thiên Địa Yên Diệt!

Cặp mắt lão giả áo xanh cấp tốc vận chuyển. Trong đồng tử của hắn tràn ngập một cỗ lực lượng Hủy Diệt Áo Nghĩa khủng bố, khiến cho tất cả mọi thứ xung quanh chậm rãi tiêu vong.

- Thực lực đội ngũ này thật mạnh!

Ở một bên, thiếu phụ mỹ mạo kinh ngạc nói. Bất quá đây cũng là do đội hình đối phương quá tốt. Huyền Ma Cổ Thần am hiểu phòng ngự, công kích của lão giả áo xanh cực mạnh, mà Sinh Mệnh Chi Mâu của thanh niên áo vàng kia lại có năng lực chữa trị cường đại.

- Mặc kệ bọn họ!

Ánh mắt thiếu phụ mỹ mạo rơi xuống trên một gốc Thất Thải Luân Hồi Thảo trong một cái rương thủy tinh. Nàng lập tức khống chế vài gã Luân Hồi Bất Diệt Thể tu vi Chân Thần Lục giai thực lực hơi chút mạnh mẽ, đem mục tiêu cướp đoạt tài nguyên đặt lên hàng đầu.

Đúng lúc này…

Hưu!

Trong rương thủy tinh kia chợt hiện lên một đạo kim quang. Gốc trân bảo tu luyện mà thiếu phụ mỹ mạo đang để ý tới trong rương thủy tinh không ngờ đột nhiên lại biến mất.

- Tiểu tử Triệu Phong kia…

Sắc mặt thiếu phụ mỹ mạo lộ ra vẻ kinh ngạc.

Kẻ đang đối chiến với Triệu Phong chính là gã thanh niên áo vàng của Sinh Mệnh Thánh Địa, nhưng Triệu Phong căn bản không chịu giao thủ với hắn, mà chỉ không ngừng tránh né, đồng thời liên tục chạy loạn xung quanh hai cái rương thủy tinh. Cho dù gã thanh niên áo vàng tiếp cận, mỗi lần Triệu Phong cũng đều có thể nhanh chóng thoát khỏi hắn.

Sưu!

Một gã Luân Hồi Bất Diệt Thể của thiếu phụ mỹ mạo chợt tránh né chiến đấu của mọi người, tiếp cận rương thủy tinh kia.

Đúng lúc này, một đạo hư ảnh kim sắc đột nhiên lóe lên, Triệu Phong đã trực tiếp thu lấy một gốc dược thảo thất thải sắc, phủ đầy những viên hoàn kỳ dị bên trong đó.

- Thất Thải Luân Hồi Thảo của ta!

Thiếu phụ mỹ mạo nhất thời thét lên chói tai. Tuy rằng nàng và Triệu Phong cùng chung một tiểu đội, nhưng phương châm phân phối bảo vật của mọi người chính là đều dựa vào bản lĩnh của chính mình.

- Khốn kiếp! Tốc độ của kẻ này quá nhanh!

Gã thanh niên áo vàng kia biết rõ, chính mình căn bản không làm gì được Triệu Phong, liền không tiếp tục chiến đấu với Triệu Phong nữa, mà tập trung vào đám bảo vật trong hai cái rương thủy tinh kia.

- Cái này cũng không phải do ngươi quyết định!

Triệu Phong thấy gã thanh niên áo vàng kia không tiếp tục quấn lấy mình nữa, mà quay sang cướp đoạt bảo vật, nhất thời tiến hành cản trở.

Oanh phốc!

Một đoàn diễm miêu lôi điện tử ngân sắc bùng nổ ngay trên phương diện linh hồn của gã thanh niên áo vàng. Sau đó, Triệu Phong một lần nữa đánh ra một chưởng, mạnh mẽ đẩy lùi hắn, rất nhanh tiếp cận hai cái rương thủy tinh kia.

- Ha hả… Thiên Hư Thánh Linh Quả này, ta cũng đành nhận lấy a!

Triệu Phong khẽ cười một tiếng, hái đi một quả trái cây ngân bạch sắc, còn có một quả trái cây ám kim sắc bên cạnh nữa.

- Hư Diệt Thần Quả của ta!

Lão giả áo xanh kia thấy trân bảo tu luyện Hủy Diệt Áo Nghĩa mà chính mình nhìn trúng bị Triệu Phong đoạt mất, nhất thời giận dữ. Trong tròng mắt hắn điên cuồng ba động một cỗ Hủy Diệt Áo Nghĩa. Mà sắc mặt Lâm Thành Vũ cũng cực kỳ khó coi, Thiên Hư Thánh Linh Quả mà bản thân hắn cần cũng đã bị Triệu Phong trước một bước cướp mất

Chúng ta đình chiến a, hòa bình phân phối những bảo vật bên trong, như thế nào?

Lâm Thành Vũ bất động thanh sắc truyền âm cho lão giả áo xanh. Thần sắc lão giả áo xanh cũng ngưng đọng, tựa hồ đã đáp ứng, âm thầm truyền âm cho thanh niên áo vàng cùng Huyền Ma Cổ Thần.

Trong lòng thanh niên áo vàng của Sinh Mệnh Thánh Địa thập phần phiền muộn. Đánh nhau chết sống với Triệu Phong, hắn căn bản không đạt được bất kỳ chỗ tốt nào, trái lại còn nhiều lần có hại nữa, cho nên hắn phi thường quả quyết đồng ý.

- Các vị, chúng ta không phải là đối thủ của các ngươi! Bảo vật nơi đây, các ngươi sáu thành, chúng ta bốn thành! Phân phối như vậy thế nào?

Nếu toàn bộ các đội viên đều đã đồng ý, Huyền Ma Cổ Thần cũng chỉ có thể mở miệng nói. Thiếu phụ mỹ mạo cùng Triệu Phong đều thoáng sững sờ.

- Những người này thấy ta lấy được quá nhiều đồ tốt, cuối cùng lại muốn nghị hòa?

Trong lòng Triệu Phong không khỏi buồn bực. Nhưng hiện tại xem ra, Lâm Thành Vũ cùng thiếu phụ mỹ mạo hẳn cũng sẽ không cự tuyệt. Chính mình chỉ là một thành viên trong đội ngũ, nếu như đa số người đều đã đồng ý, hắn cũng không có biện pháp nào.

Nhưng đúng vào lúc này, trong không gian bỗng nhiên xuất hiện một cỗ khí tức huyết mạch Thái Cổ cường đại. Cỗ khí tức huyết mạch kia khiến cho huyết mạch tất cả mọi người ở đây đều ngưng kết lại, tâm thần khẽ run lên.

Huyết mạch của hậu duệ Bát Đại Thần Mâu bình thường chỉ tương đương với chừng bốn mươi hạng đầu trên Thái Cổ Vạn Tộc Bảng. Mà cấp bậc huyết mạch của Chuẩn Thần Mâu thì lại tương đương với hai mươi hạng đầu trên Thái Cổ Vạn Tộc Bảng. Nhưng bây giờ, cỗ khí tức huyết mạch Thái Cổ đặc thù không biết này lại khiến cho tất cả mọi người ở đây cảm thấy một cỗ uy áp huyết mạch cường đại.

- Có những chủng tộc cường đại khác đến nơi này?

Trong lòng Hắc Cực Cổ Thần cùng Huyền Ma Cổ Thần nhất thời cả kinh. Những người bọn chúng mời chào đến cũng đều là huyết mạch nhãn đồng hậu duệ của Bát Đại Thần Mâu. Ngoại trừ Bát Đại Thần Mâu ra, còn có loại huyết mạch nhãn đồng nào khác có thể tạo thành lực trùng kích lớn như vậy cho huyết mạch nhãn đồng của bọn chúng?

Hưu!

Một đạo quang mang ám ngân sắc nhanh chóng xẹt qua, trong rương thủy tinh đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh.

- Mèo?

Ánh mắt đám người lão giả áo xanh, thanh niên áo vàng đều lộ ra thần sắc ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào một con mèo màu xám bạc xuất hiện trong rương thủy tinh.

Bộ lông con mèo này có màu xám sẫm pha bạc, tứ chi thon dài mạnh mẽ. Bất đồng duy nhất với những con mèo bình thường chính là tứ chi cùng cái đuôi của con tặc miêu màu xám bạc này bao phủ rất nhiều phù văn ngân sắc sáng rọi cùng văn tự tối tăm, khiến cho nó nhìn qua tăng thêm vài phần thần bí cùng quái dị.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu nhìn về phía mọi người, ánh mắt gian tà, khẽ cười gian một cái. Cái đuôi dài phủ đầy phù văn ngân sắc cùng văn tự của nó giống như một sợi roi bạc thủy tinh, phe phẩy qua lại.

- Tiểu tặc miêu!

Thần sắc Triệu Phong khẽ sửng sốt. Con mèo trước mặt này, về mặt hình thái so với Tiểu tặc miêu trước đây có sự biến hóa không nhỏ, giống như là đã trưởng thành vậy. Nếu không phải có sự liên hệ bởi khế ước sủng vật, Triệu Phong thiếu chút nữa đã không nhận ra nó. Nhưng đồng thời, trong lòng Triệu Phong cũng vô cùng kinh ngạc, lần này Tiểu tặc miêu lột xác sợ rằng có những biến hóa không nhỏ. Cỗ uy áp huyết mạch Thái Cổ khiếp sợ mọi người vừa rồi kia quả thật không tầm thường. Bất quá, cho dù Tiểu tặc miêu đã trải qua sự lột xác không ai biết, nhưng vẻ mặt gian tặc kia như vẫn như cũ không chút thay đổi.

- Thiên Cơ…

Sắc mặt Hắc Cực Cổ Thần chấn động, hết sức kinh hãi. Bên kia, sắc mặt Huyền Ma Cổ Thần cũng liên tục biến hóa vài lần.

- Hắn cũng biết được Thiên Cơ Miêu?

Triệu Phong liếc nhìn Hắc Cực Cổ Thần một cái. Danh từ Thiên Cơ Miêu này, Triệu Phong cũng chỉ từng nghe cỗ khôi lỗi cơ giới trong Thiên Cơ Thành nói qua mà thôi. Mà giờ phút này, không ngờ Hắc Cực Cổ Thần này lại cũng biết được Thiên Cơ Miêu. Còn Huyền Ma Cổ Thần kia mặc dù cũng không kêu lên, nhưng từ vẻ mặt của hắn liền có thể nhìn ra được, hắn cũng biết!

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu bày ra bộ dáng kẻ trộm, sau đó há lớn miệng, trực tiếp nuốt vào một quả trái cây giá trị trân quý.

- Khốn kiếp! Con mèo này từ đâu chui ra?

Lão giả áo xanh kia nhất thời hét lớn. Không ngờ con tặc miêu này lại ăn mất một tài nguyên tu luyện trân quý như thế. Mà ánh mắt Lâm Thành Vũ lại liếc nhìn về phía Triệu Phong một cái. Vừa rồi hắn cảm giác được từ phương vị của Triệu Phong truyền tới một trận không gian ba động mịt mờ.

- Không ngờ huyết mạch của con mèo này lại bất phàm như thế! Nếu như có thể thu làm Linh sủng…

Trong lòng thiếu phụ mỹ mạo lại toát ra ý nghĩ này.

- Meo meo!

Ánh mắt Tiểu tặc miêu lộ ra vẻ nghi hoặc, dường như là đang bày tỏ, không ngờ đám kẻ ngốc này lại mặc kệ nó như vậy! Miêu trảo thon dài của Tiểu tặc miêu đột nhiên lại vung lên, một gốc linh chi như tuyết trắng đã xuất hiện trong tay nó, sau đó đồng dạng chui mất vào cái miệng gian tặc của nó.

Bá!

Thân hình Tiểu tặc miêu một lần nữa lóe lên, đã xuất hiện trong cái rương thủy tinh còn lại. Nó khẽ há miệng đảo qua một cái, năm món trân tài đã biến mất trong cái miệng của nó.

- Không tốt! Con tặc miêu tham ăn này!

Gã thanh niên áo vàng kia hét lớn. Sắc mặt thiếu phụ mỹ mạo, lão giả áo xanh cùng Lâm Thành Vũ đồng dạng cũng kinh hãi. Vừa rồi bọn chúng còn đấu với nhau ngươi chết ta sống, mỗi người nhiều lắm cũng chỉ lấy được một hai loại trân bảo. Thế nhưng con tặc miêu này vừa mới xuất hiện, đã trực tiếp nuốt mất mấy loại trân bảo tu luyện vô giá, đồng thời hoàn toàn không có ý sẽ dừng lại.

Chỉ có vẻ mặt của Hắc Cực Cổ Thần cùng Huyền Ma Cổ Thần vẫn còn bộ dáng trầm tư, đứng yên tại chỗ, không biết là đang suy nghĩ cái gì.

- Con tặc miêu này!

Triệu Phong khẽ vỗ trán một cái.

Hành vi của Tiểu tặc miêu đã trực tiếp khiến cho hai phe nhân mã đồng thời nổi giận. Nhưng hình thể của Tiểu tặc miêu không lớn, lại đang ở trong rương thủy tinh, mọi người không dám trực tiếp thi triển tuyệt chiêu cường hãn, nhằm tránh cho phá hủy đám trân bảo tu luyện.

Soạt soạt!

Thân hình Lâm Thành Vũ liên tục Thuấn di, dẫn đầu tiếp cận rương thủy tinh.

- Thiểm Không Nhận!

Hắn thôi động Tả Mâu, tập trung vào Tiểu tặc miêu, trực tiếp phát động một cái Không Gian Đồng Thuật.

Hưu!

Một đạo đao nhận tinh bạch thật nhỏ trực tiếp xuất hiện ngay bên cạnh Tiểu tặc miêu, mắt thấy đã sắp xuyên thấu qua thân mình của nó. Nhưng một màn khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi chợt xuất hiện. Đạo đao nhận tinh bạch thật nhỏ đã trực tiếp xuyên thấu qua thân thể Tiểu tặc miêu, nhưng cũng không để lại một tia vết tích nào trên thân thể nó.

Hưu!

Đạo đao nhận tinh bạch xuyên thấu thẳng qua đám thổ nhưỡng bên dưới, chém lạnh lên trên vách tường thủy tinh dưới đám thổ nhưỡng, lưu lại một đạo dấu vết mờ mờ. Mà Tiểu tặc miêu lại mang theo nụ cười gian tặc, thân thể khẽ lóe lên, đã trực tiếp nuốt luôn bốn năm loại trân bảo tu luyện nữa.