Chú! Tránh Xa Tôi Ra!

Chương 1-2: Ngoại truyện




Sài Gòn Năm 1996

- Trần Gia Trung! Con đứng lại cho ta! _ Người đàn ông 40 tuổi giận dữ quát cậu quý tử của mình.

- Cha không chấp nhận cô ấy chỉ vì cô ấy nghèo, cô ấy là trẻ mồ côi,vậy thì con cũng không muốn ở cái nhà này nữa...

- Mày....mày giỏi lắm! Chỉ vì một đứa con gái mà mày dám bỏ học, không màng đến công ty, chính cha mẹ ruột mày cũng không cần!....Được thôi! Thích đi thì tao cho đi!

- Anh à! Anh mau xin lỗi bố đi! Em đi! Em đi mà! _ Người thiếu nữ 19 tuổi nước mắt chảy ròng ròng níu lấy tay bạn trai mà van nài.

Nhưng cái người tên Gia Trung đó vẫn một mực nắm tay bạn gái ra đi....

-------------------------------------------

Hà Nội Năm 2002

- Anh à? Sau này anh định đặt tên con chúng ta là gì?

- Ừm...Nếu là con trai thì tên Trần Gia Bảo

- Vậy nếu là con gái thì sao?

- Thì con sẽ tên là Trần Gia Linh...được không nào?

------------------------------------------

Ngày 22 - 3 - 2002

- Chúc mừng anh có được một tiểu công chúa nhá! _ Một nữ y tá mỉm cười trao con cho người bố đang hanh phúc rơi lệ.

Và bây giờ...dọc bệnh viện phụ sản có một người đàn ông đi đi lại lại...bắt tay không chừa người nào...miệng không ngừng cười:

- Anh ơi tôi làm bố rồi!

- Chị gì ơi tôi có con rồi!

- Bác sĩ ơi! Con em chào đời rồi!! Hú..hú..!!!

- Mọi người ơi!!!! Con gái tôi là Trần Gia Linh!!!!!

------------------------------------------

Năm 2016

- Trung à! Ba con bệnh rồi! Con về đi được không? Bao năm rồi chẳng lẽ con vẫn giận ba sao? Coi như lần này là vì má được không con? Về đi mà! Ông ấy cứng miệng nói vậy thôi chứ bao năm trời ổng vẫn luôn mong gia đình con về mà...Ba má cũng muốn được gặp cháu nội mà con..._ Đầu dây bên kia vang lên giọng của phu nhân ông Trần

-....

- Hơn nữa công ty.....

- Công ty làm sao cơ?_ Bố nó rốt cuộc cũng lên tiếng

Phu nhân nhìn sang ông Trần đang nhâm nhi cà phê, nháy nháy vài phát, ông cũng vội khua chân múa tay ra hiệu cho bà.

- Công ty bị trục trặc...người ta đang muốn cướp công ty mình, hại ba đó con...mà ổng bây giờ thì tai biến nằm một chỗ rồi con ơi... _ Bà làm bộ sụt sùi

- Con biết rồi! _ Ông Trung cúp máy, lòng đắn đo suy nghĩ

- Thế nào rồi bà? Nó có về không? _ Ông Trần hỏi vợ

- Tôi cũng không biết nữa...hazzzz..mà ông cũng vừa vừa thôi...đang yên lành bịa chuyện thấy gớm!

- Không giả vờ thì thằng con bà nó có chịu về chắc?

- Con tôi hồi nào? Nó có coi tôi là mẹ đâu! Bao năm trời kêu nó về mà có bao giờ chịu về đâu! Tại ông cả đấy...

- Ô hay! Sao lại tại tôi? Bà đẻ chứ tôi đâu có đẻ!

- Chẳng nhẽ mình tôi mà đẻ được chắc? Lắm chuyện!!

- Mà bà bảo với nó về thằng Huy chưa?

- Chết! Tôi quên ông ạ!

- 40 tuổi đầu rồi mà nó còn không biết là nó có em trai đấy trời ạ! Thằng Huy cũng 20 rồi chứ ít gì!

Hai ông bà nhìn nhau...thật sự nóng lòng muốn gặp lại con trai và cô cháu gái bé bỏng của họ.

---------------------------------------------------------

- Trời ơi! Tụi bây thiệt tình! Sao lại không cho con bé về chứ hả?

- Tại sắp thi lên 10 rồi nên con không muốn chuyển con bé vào đây...môi trường mới ảnh hưởng tới kết quả học tập của con bé thì khổ...nó quen ở đấy rồi...lại có chú út kèm cặp nên con cũng yên tâm...

- Ừ thì đành vậy! Thôi muộn rồi mau đến công ty đi con! Thay ba quản lí tốt nhé!

- Con sẽ cố hết sức!