sorry mọi người nhé thứ 7 và chủ nhật mk về quê 2 ngày nên ko viết đc mình sẽ cố gắng bù lại chương cho mọi người nhé! Mong mọi người thông cảm và tiếp tục ủng hộ mk. ^ _^
Ngưng Tuyếtthấy cũng muộn nên bảo:
- Tiểu Thanh trời cũng sắp tối rồi cậu mau về đi không bố mẹ cậu lo.
NgheNgưng tuyếtbảo thếTiểu Thanhphụng phịu mà phồng hai má lên trông rất đáng iu nói:
- Cậu làm như tớ là trẻ em không bằng.
- Thì cậu chính là trẻ em mang thân thể người lớn mà.
Ngưng Tuyếtlàm như đây là chuyện đương nhiên nói thế mà Tiểu Thanhcũng chỉ cười hì hì vì đúng sự thật mà.
- Thế tớ về đây cậu cũng về luôn đi nhé. Bye
-Bye
Hai người tạm biệt nhau rồi lấy xe ra về.
Trên đường về Ngưng Tuyết nhìn thấy vài cửa hàng bán quần áo mới nhớ đến cái vụ thỏa thuận với anh Thế Phong. Cô vừa nghĩ đến lại tức vì câu nói” Nhớ ăn mặc bình thường chút nhé!” Thế là cô đỗ xe đi vào cửa hàng nào đó trong những cửa hàng mà cô nhìn thấy.
Kính.....kong...
Ngưng Tuyết đẩy cửa bước vào thì thấy cô nhân viên bán hàng khá trẻ bước vào hỏi:
- Tiểu thư cô muốn mua quần áo hay là váy ạ?
- Váy
Ngưng Tuyết nhẹ đáp và theo cô nhân viên bán hàng đến 1 quầy toàn váy đủ loại đủ màu sắc lòe loẹt có đơn giản có nóng bỏng cũng có..vv.vv Cô chỉ chọn chiếc váy xanh lam xòe nhẹ nhàng cổ áo chữ V mà không quá lộ chỉ vừa đủ, Tay áo lửng bó ôm gọn bắp tay thon gọn của cô, thân váy không có hoa văn gì nhiều.
Rồi đem ra quầy thu ngân tính tiền thì thấy có đôi quai hậu đế bằng cao tầm 2 hay 3 phân gì đấy rất hợp ý cô nên cô quyết định lấy luôn cả nó mang ra tính tiền rồi cô mới ra khỏi cửa hàng đi về.
Về đến nhà cũng phải tầm 6 giờ nên cô chào bố xong là lên phòng tắm luôn.
Cạch..
Tiếng cửa phòng tắm mở ra một thân hình trắng như bạch ngọc dưới ánh đèn càng thêm lung linh, mái tóc được cô búi gọn lên,đôi thỏ ngọc no đủ được chiếc khăn tắm quấn quanh và bó gọn lộ ra đôi chân thon dài khẽ bước ra phía tủ quần áo chọn 1 cái áo phông rộng thoải mái và chiếc quần đùi thể thao đen mặc vào.
Đi tới bàn trang điểm cởi tóc ra chải mượt rồi Ngưng Tuyết buộc cao lên rồi đi xuống nhà. Tiếng gọi của cô vang vọng trong nhà.
- Bố ơi! Anh Thế phong về chưa ạ để nhà mình ăn cơm?
-Ai gọi anh thế
Ngưng Tuyết vừa bước xuống tầng 1 thì thấy anh Thế phong mặc tây trang đi làm về.
- Anh! Về rồi thì mau vào ăn cơm thôi
- Ừ
Thế Phong đáp 1 tiếng rồi đi lên cất tài liệu rồi mới xuống phòng ăn.
Còn cô vào bếp xếp bát đũa ra bàn và đơm cơm thì anh Thế Phong xuống thì bố cô bảo:
- Về rồi thì ngồi xuống ăn đi con.
Anh nhẹ “ vâng “ rồi cũng ngồi xuống. Đương nhiên là trước khi ăn hai anh em phải mời ông Bình ăn cơm rồi. Ăn xong cô gọt hoa quả mang ra ngồi cùng ông Bình nói truyện và xem tin tức. Còn anh Thế Phong thì ăn miếng táo xong là lên phòng luôn mà.
- Đúng là cái đồ cuồng công việc.
Nghe cô nói ông bình cười nhẹ:
- Ha ha ha. Nó không cuồng công việc như thế thì ngày xưa đâu có đủ dụng cụ cho con vừa học vừa tham gia huấn luyện đơn lẻ hả.
Ông Nhạc bình nói xong lại tiếp cùng cô nói chuyện đến tầm hơn 8 giờ là cô lên lầu cho ông bố cô tập thể dục giữ gìn sức khỏe.
Lên phòng cũng chả có gì làm cô lên mạng lướt face rồi lại lên weibo... chả có gì cô mới xem có tin gì hay về phim anime không vì cô rất rất thích xem anime mà. Anime tình cảm, kiếm hiệp hay trường học gì cô đều thích. Nhưng trước đây cô đi học đại học đương nhiên là phải học nghiêm túc giành bằng, giấy khen chứ nên cô đương nhiên là bỏ 1 thời gian.
Thấy mọi người đều thích xem Sword art online nên cô cũng lên xem thấy hay nên cô càng thích xem. Cô xem liên tục từ 8 giờ rưỡi đến 11 giờ hơn luôn cơ mà nhưng cô để lại 3 tập cuối mai xem không cô không mở được mắt ra mất.
Thế là cô tắt điện thoại dậy đi đánh răng rồi lên giường là ngủ luôn.
Còn trong phòng Thế Phong thì sao?
Đương nhiên là chưa ngủ rồi anh vừa xem văn kiện xong là gọi điện thoại cho Dạ Hi Thần ông bạn thân của mình rồi.
- Thần. Ngày kia cậu chuẩn bị thua chưa hả?
-Cậu dẫn được bạn gái đến đi rồi nói
Dạ Hi Thần chỉ bình thản quăng cho Thế Phong câu.
Thấy Hi Thần bình thản như thế Thế Phong cũng cười nói:
-Ngày hôm đấy cho cậu sáng mắt ra. Ha ha ha. Chờ thua đi!.
Nghe Thế Phong nói thế anh cũng chỉ bình thản nói 1 chữ
-Ừ. Tôi đợi cậu.
Nói xong Hi Thần cúp máy luôn tiếp tục làm việc.
Biết là Hi thần bận nên anh cũng chẳng gọi lại mà đi về phòng ngủ luôn đến sáng.
Cuối cùng chỉ có Hi Thần thức đến 1 giờ sáng mới đi ngủ.
( tác giả: chăm dã man.Dạ Hi thần: chuyện. Tác giả: Tôi muốn rút lại lời vừa nói đổi thành “ đồ tự kỉ”. Dạ hi Thần: Nói lại thử xem. TÁc giả: Có nói gì đâu. “ Bỏ chạy”)
----CẢm ơn mọi người mong mọi người tiếp tục ủng hộ.-----
Từ bây giờ mình sẽ đổi cách xưng hô cho phù hợp ngắn gọn nhé
+) Anh Thế Phong = Anh hai ( Ngưng Tuyết sẽ gọi thế)
+) Bố = ba cho hay nhé