Không bao lâu sau, tường đất để chia cắt đội hình trở nên vô hiệu, cả ba tên này đều đã đứng trước mặt Lưu Phàm.
“ Ba ngươi các ngươi, ta cho ba giây để tránh thoát, còn không, chịu phải thương thế không thuộc lỗi của ta...” Lưu Phàm nói ra.
“ Đại ma đầu, ngươi đã bị khóa chặt, ngay cả Thú Linh và Tinh Linh cũng bị khóa bên trong, không thể thoát ra đâu !!” Hồ Anh thi triển thêm một lần nữa Băng Khiển, lớp băng đã dày đến hơn cả người Lưu Phàm.
“ Khế ước liên kết...” Lưu Phàm nở một nụ cười quỷ dị.
Ngay lập tức, sau lưng Lưu Phàm hiện ra ba đạo phân biệt màu sắc lao đến, khí thế áp bức đến mức khó tin.
“ Sóng Âm !!!”
“ Thiên Hỏa !!”
“ Mộc Thuấn !!”
“ Khà khà, cho dù thế nào, một khi có liên kết linh hồn, dĩ nhiên các ngươi phải bỏ công bỏ việc đến nghe ta nói, đúng chứ, xin lỗi nha !!!” Lưu Phàm nhìn trước mặt ba vị châu châu, nói.
“ Lưu Phàm, ngươi không sao là tốt...” Bạch Ngân vẫn ở dạng châu chấu xanh ngọc, đáp.
“ Băng này có chút bình thường a !!” Hỏa Tự liên tục thiêu đốt giải thoát Lưu Phàm, nói.
Lưu Phàm dùng giám định một lượt, Bạch Ngân tu vi đã đến Siêu Cấp, nói cách khác là sẽ sử dụng khá nhiều nguyên thức, Hỏa Tự đã đến Tàng Cao Cấp, Tử Ly đến Nghệ Cao Cấp, chung quy đều đã bạo đến khá nhiều.
“ Bán phần hợp thể !!” Lưu Phàm thoát khỏi lớp băng dày, thoáng lắc lắc vai cho dãn ra, hướng Bạch Ngân thi triển bí pháp hợp thể.
Đã nói rồi, Trần gia bí pháp, càng đọc tốt càng thấy thấm, mà Lưu Phàm năng lực Thư Thần chắc chắn là đọc rất tốt, rất nhuần nhuyễn. Nói cách khác, nếu như hắn muốn, một phát thăng đến toàn phần hợp thể cũng không phải không thể.
“ Ngươi...đến cùng là làm sao ẩn tàng !!” Huyền Lượng quát lên đầy phẫn nộ.
Lưu Phàm tóc phiêu dật bay bay, chuyển sang một màu nửa xanh cây nửa xanh nước, ấn kí trên mắt bất giác phân thành mấy đạo cổ ấn kí, chạy dọc lên trán hắn, khẽ một đường dẹt dẹt ở giữa trán.
Nháy mắt lao đến, trên tay Mộc Nguyên Tố hóa thành một khối thân cây lớn, Lưu Phàm không chút nào kiêng nể giáng vào đầu Huyền Lượng.
Cảm giác nửa thân mình là Siêu Cấp, thực sự là quá kinh khủng, Lưu Phàm chính mình còn thấy khó điều khiển lực lượng này.
“ Ngũ Hành đại trận – bí pháp Hồ gia !!” Trên thân Hồ Anh phóng ra 5 viên Linh Thạch của ngũ hành đại diện, ngay lập tức mở ra một vùng lớn không gian.
“ Giám định !!”
“Ngũ Hành đại trận phiên bản Hồ gia, tạo ra một không gian thuộc quyền chưởng khống của riêng chủ nhân, mọi định luật và nguyên tắc đều không còn tác dụng.”
Lưu Phàm nhìn một lớp mờ mờ kết giới được tạo ra, trên đầu là hình ngũ giác do 5 viên Linh Thạch tạo ra giáng xuống, triệt để ngăn cách với ngoại giới.
“ Nói gì thì nói, cho dù ngươi có cả một thiên địa của riêng mình nhưng không mạnh bằng người bên trong, liền cũng vô vị.” Lưu Phàm nói ra.
“ Tăng tốc đồng minh, giảm tốc đối phương, áp chế nguyên tố chi lực !!” Hồ Anh đọc lên kĩ năng.
Căn bản nó sẽ tiêu tốn của nàng cực kì nhiều linh lực, nhưng chí ít có thể lưu lại bên trong bất cứ kẻ nào. Trong thế giới biệt lập này, Hồ Anh chính là quy luật, là thần, có khả năng tùy ý thao túng không trừ một thứ gì !
Lưu Phàm ngay lập tức cảm giác một luồng chặn lại mình nguyên tố, hắn đành phải thiêu đốt 10 cây Mộc Mạch Thảo để bù vào, cố gắng duy trì trạng thái hợp thể này.
“ Làm cho xong đi, nguyên thức – Mộc Thiên Tinh !!!” Lưu Phàm đưa tay lên.
“ Tráo đổi !!” Hồ Anh nháy mắt vung tay ra, Mộc Thiên Tinh đang ngưng tự bỗng nhiên xuất hiện ở tay nàng, Lưu Phàm đã bị trắng trợn cướp mất.
Hắn sắc mặt có chút cáu, nhưng, quả thực là do bản thân đã coi thường Hồ Anh.
“ Ngũ Hành Tinh !!” Hồ Anh tận dụng nguyên tố cấm giới, nhanh vô cùng nhanh đã ngưng tụ ra một viên ẩn chứa ngũ hành chi lực chuẩn bị nhằm Lưu Phàm đánh đến.
Lưu Phàm mặt lộ ra khó chịu, hắn biết rõ chỉ cần ở bên trong không gian này, tất thảy khả năng của hắn đều sẽ bị Hồ Anh tước đoạt, vì vậy, để thắng trong trận chiến bất cân bằng này, hắn cần một loại nguyên tố không thuộc cấm giới và sống sót đến khi cấm giới tan biến.
“ Tử Ly, ngươi đến đây !!!” Lưu Phàm vung tay, gọi đến châu chấu màu tím.
Tử Ly nháy mắt nhảy đến trên vai hắn, hướng mắt hỏi:
“ Chủ nhân, ngươi cần gì ??”
“ Ừm, xem ngươi có theo kịp tốc độ của ta không !!” Lưu Phàm giương cung lên, không hề ngưng tụ bên trong bất cứ thứ gì, chỉ chĩa về hướng Hồ Anh.
Tử Ly thoáng mấy giây ngơ ngáo không hiểu gì, rất nhanh tiếp ứng, từ từ dùng Âm Thanh Chi Lực ngưng tụ một đạo Âm Tiễn trên Cốt Kiếp Cung.
-Xạc !!!!-
Vô thanh, gần như vô hình, Âm Tiễn này quá sức quỷ dị lao đến, tốc độ còn thuộc hàng vô cùng nhanh.
Hồ Anh trong mắt lộ ra kinh hoàng, không thể chấp nhận lực lượng kia.
“ Tráo đổi !!!” Ngay lập tức một vùng không gian bị cắt đi, định đem Âm Tiễn biến thành hư vô.
Nhưng, bỗng nhiên trong khối không gian biệt lập ấy vang lên tiếng xé, Âm Tiễn cuồng bạo đang cắt nát cả không gian, xuyên khỏi vị trí cách ly mà lao thẳng đên Hồ Anh.
-Phập !!!-
Âm Thanh Chi Lực, Không Gian Chi Lực, Hỗn Độn Chi Lực, ấy là đại diện của lực lượng không gian, cả ba đều so ra là tương đương, Lưu Phàm lúc này đồng thời nắm giữ hai thứ, dĩ nhiên so ra với Hồ Anh là cao hơn.
“ Ta trong không gian này...là thần...” Hồ Anh không từ bỏ, một lần nữa huy động ngũ hành chi lực đánh đến, song song cùng Âm Tiễn đối chọi.
“ Tử Ly, không phải nói ngươi có khả năng mị hoặc người khác bằng âm thanh sao, cho nàng ngủ đi.” Lưu Phàm quay sang nói.
“ Chủ nhân, người thường còn có một thứ gọi là tinh thần lực, của đối phương tinh thần lực là rất không tệ, chỉ có vậy mới đủ sức thi triển mạnh như vậy bí pháp !!” Tử Ly đáp.
Lưu Phàm tinh thần lực chính là thiên địa một dạng, hệ thống bảo kê hắn thế giới tinh thần, chung quy là không ngán bố con thằng nào, ngay cả Lôi Thần Long đạo thần niệm còn không gãi được chút ngứa !
“ Ồ...vậy ngươi có thi triển vượt qua tinh thần lực ấy được không ??” Lưu Phàm hỏi.
“ Chắc được...à mà, được rồi.” Tử Ly lắc lắc người, miệng kêu lên du dương một hồi, liền nghe bịch một phát, Hồ Anh đã ngã xuống.
Bí pháp của Hồ gia dần dần biến mất, Huyền Lượng và Bạch Mỹ Ly lại một lần nữa rơi vào thế bị động.
“ Huyền Cổ Hỏa Thần !!!” Huyền Lượng đổi Thổ Thạch thành Hỏa Thạch, hung hăng đánh đến.
Lưu Phàm nghiến răng, gia hỏa này quá sức dai, quá sức kiên cường, ăn đòn mà vẫn hùng hổ đến vậy.
“ Cho hắn ngủ.” Lưu Phàm bỗng dưng thờ ơ, nói.
“ Nha.”
“ Cho luôn cả cái nữ nhân kia ngủ nữa.”
“ Nha.”
Tử Ly hoạt động rất tốt, nhưng, mị âm đánh đổi rất lớn linh lực, cho ba kẻ mạnh như vậy ngủ đã đốt đến cạn không thể cạn hơn hắn linh lực.
Một hồi hỗn loạn qua đi, Lưu Phàm đã triệt để trói chặt ba cái hội trưởng này, lại đợi bọn chúng tỉnh rồi nói tiếp.
“ Tử Ly, ngươi làm một chút ma pháp để thao túng tâm thức bọn hắn được chứ, ta muốn mượn tay đẩy hết Vu Thạch học viên ra ngoài.” Lưu Phàm bỗng dưng hỏi.
“ Chủ nhân, hiện tại ta cạn sạch linh lực, ngay cả cất tiếng hát còn muốn khó, lấy đâu ra sức để yểm bùa đây ??’ Tử Ly bất lực nói ra.
Lưu Phàm gật gật đầu, chuyện này căn bản không phải không có lý, chung quy cũng nên có một điểm kiêng dè, Tử Ly không phải là toàn năng, càng là không phải loại gì quá mạnh Ma Linh.
, thể loại hắc thủ sau màn