Chu Sa Nhiễm

Chương 77




Chương 77:
Sáng sớm ngày hôm sau, các giáo sư chuyên gia mặc đồ phòng độc và mặt nạ chống độc cẩn thận từng li tiến vào trong mộ. Chu Sa và Chu Tú Mẫn không được vào, chỉ có thể thông qua thông qua máy ảnh và máy quan trắc để theo dõi tình hình bên trong. Lăng mộ này có cấu tạo điển hình thời Ngụy. Xây dựng dựa trên triền núi, hình thù giống chiếc bánh bao, đắp ngũ hoa thổ* tạo thành. Những lăng mộ từ xưa đã được xây dựng như thế, cho nên được gọi "tám chín phần mười sát triền núi", "loạn táng cương*" cũng từ đây mà ra. Đường vào mộ dài mà sâu, sâu mà rộng, hai bên bày tượng người đá, các loại tượng đá thú như sư tử, voi, khiến người ta có loại cảm giác uy nghiêm. Thời cổ, lối vào lăng mộ Hoàng đế được gọi là thần đạo, mà hạc tiên trước nay tượng trưng cho thần tiên, lăng mộ của Hoàng đế đương nhiên không thể thiếu nó, tạo hình độc đáo, hình tượng trang nhã, xòe cánh bay, có con cúi đầu như đang mò cá, có con rỉa lông vũ. Giáo sư phụ trách quay phim cho chúng một cảnh đặc tả, cho nên người bên ngoài đều có thể nhìn rõ ràng qua màn hình, tán thưởng không thôi. Quá đẹp! Tượng người đá với tư thế cầm đèn, thần thái hiền hòa, tạo hình trơn nhẵn trang nhã, mà trong cây đèn kia giống như còn cao mỡ sót lại, các giáo sư rất muốn thử xem có thể đốt cháy hay không, nhưng suy nghĩ đến tính đặc thù trong lăng, chỉ đành cho qua. Đến cuối đường vào lăng, hai bên vô vàn vật bồi táng, dài mà sâu, một bên bày đầy những tượng khắc tinh xảo hình người, xe chiến, tuấn mã, một bên đầy xương trắng, nhìn kĩ không có xương người, chỉ có xương của động vật. Tần Vương cuối đời hối hận khi còn trẻ giết quá nhiều người, nặng vị máu tanh, đã phân phó Thái tử "người lương thiện trong cung, không rời cung có thể thành thân, không được chôn theo ta", hơn nữa để Thái tử chấp hành mệnh lệnh, đặc biệt nghiêm khắc căn dặn: "Không được trái lệnh ta!" Thái tử đương nhiên làm theo, cũng không đem người sống theo bồi táng, nhưng nhìn số lượng xương cốt lúc này, số lượng động vật bồi táng năm đó cũng không ít, bên trong còn có một đôi ngà voi dài hơn hai mét.
Hai bên còn có tượng người cầm đàn tạo hình nhẵn nhụi trang nhã, lại đi thêm hai mươi mét, là một cái hồ hình vuông rộng lớn, mọi người đều biết để làm gì. Vì để phòng trộm cắp, Hậu Ngụy có thói quen "xây hồ bằng thủy ngân", đương nhiên, đây là thói quen của các gia đình phú quý. Thủy ngân lúc đó tương đối hiếm thấy và quý giá, bình thường chỉ dùng để luyện đan, cũng được coi là "thuốc thần tiên", nếu không phải nhà đại phú đại quý, không có khả năng "xây hồ bằng thủy ngân", cho nên trong mộ thời Ngụy, "xây hồ bằng thủy ngân" thật ra tương đối hiếm gặp, lăng mộ có loại đồ vật này, chủ nhân thông thường vô cùng cao quý. Thủy ngân trong hồ lúc này đã bốc hơi, sau khí khí thủy ngân trong không khí kết hợp cùng với lượng lớn hạt kim loại đồng kẽm được đưa vào, tạo thành hỗn hống*, lặng lẽ nằm trong ngôi mộ cổ trăm nghìn năm dưới lòng đất. Vòng qua hồ thủy nhân, không xa là cửa mộ. Trước của mộ có một đôi tượng người cầm đèn, đôi mắt sơn đen, dường như đang canh gác chờ dẫn đường cho các vị khách, cánh cửa cao lớn hùng vĩ, phải chăng bên trong là nơi cất giấu cơ thể đầy đủ của Tần Vương thần bí cùng vô số bảo vật quý giá?
Giáo sư chuyên gia vui như thắng lợi, tất cả thuận lợi, quyết chiến mở cửa. Bọn họ muốn tiến lên quan sát cửa mộ, đột nhiên Chu Sa hét lên, "Cẩn thận!" Những vị chuyên gia giáo sư trong mộ đương nhiên không nghe được, nhưng những người bên cạnh cô thì bị dọa giật mình, không kịp hỏi tại sao, hình ảnh trên máy quay đã xảy ra biến đổi: Viên gạch dưới chân một vị giáo sự nào đó lõm xuống, ông cũng cảnh giác nhanh chóng lùi lại phía sau rồi hét lên: "Cẩn thận, có cơ quan!" Mọi người cũng nghe được tiếng "cạch cạch" truyền đến bên tai, không quan tâm đến hình tượng, tản ra chạy về phía sau, chạy không kịp thì lăn hoặc bò. Khi bọn họ còn chưa chạy được bao xa, cơ quan trên tường đã khởi động, một trận âm thanh "phụt phụt" vang lên, nơi bọn họ đứng phút chốc tản ra cơ man nào mũi tên. Bởi vì đã trải qua năm tháng, cơ quan đã mất đi sự mãnh liệt lợi hại như ngày nào, dần biến thành chậm chạp mà máy móc, mũi tên cũng mất đi sự sắc nhọn, tràn ngập vẻ xưa cũ, nếu khí thế còn như ban đầu, có lẽ một trong số bọn họ, chỉ sợ đã bị xuyên nát cơ thể. Nhưng trải qua mấy nghìn năm bào mòn, nó vẫn còn có thể vận hành và phát huy công dụng, chỉ điểm này thôi cũng đủ khiến người ta kinh ngạc. Các chuyên gia ngây người, trong lòng lại lần nữa cảm nhận được trí tuệ kĩ thuật kinh người của cổ nhân, trận khảo cổ này, cả đời không hối tiếc.
Những người ngồi trước màn hình nhìn thấy những người bên dưới mộ bình yên vô sự, yên tâm phần nào. Chu Sa nói: "Lúc trước tượng người đá không có 'vẽ mắt', hai người trước cửa lại 'mở mắt', rõ ràng không giống nhau."
Lúc này người trong mộ cũng phát hiện ra điểm khác thường của tượng người đá, nhưng bởi sự cố ban nãy, nên mọi người cũng không dám tiến lại gần, thương lượng một lúc, cuộc thăm dò hôm nay kết thúc ở đây, mọi người ra khỏi đường mộ quanh co gấp khúc.
Sau đó bắt đầu bận bịu công việc. Chu Tú Mẫn và Chu Sa vội vàng ghi chép và sắp xếp những đồ vật được xử lí từ mộ ra ngoài, đã qua tay chuyên gia giáo sư nghiên cứu, sau đó tiến hành kiểm tra lại. Cuối cùng bên trong mộ, ngoài những mũi tên bắn ra lần đầu, không còn cơ quan nào khác, mà bọn họ cũng đã tìm được vị trí cơ quan. Thực ra cũng không có quá nhiều điều đáng bàn, đơn giản giống như những tình tiết thường xuất hiện trong tiểu thuyết, nhưng các chuyên gia giáo sư kiến thức uyên thâm cũng không tránh khỏi sửng sốt, nghĩ tới cơ quan mũi tên lúc trước, mọi người vẫn chuẩn bị đầy đủ mới tiến hành mở tượng người cầm đèn giống như mở cơ quan. Ngoài dự liệu, yên tĩnh, không có gì cả, không có mũi tên đầu có độc. Những mũi tên kia qua xét nghiệm đã chứng minh có thuốc độc, loại thuốc độc này là loại độc trí mạng, nhưng kĩ thuật khoa học ngày này, loại độc này đã điều chế ra thuốc giải, không phải không thể cứu. Không có cơ quan, không có gì cả. Mọi người có chút không dám tin tưởng. Cửa được mở ra, bên trong chỉ là một "căn phòng" hẹp, căn phòng hình vuông, đỉnh bán cong, hòa hợp với cách nói "trời tròn đất vuông". "Căn phòng" rộng chừng hai ba mét vuông, từ mặt đất đến bờ tường đến đỉnh, toàn bộ đều được lát từ gạch xanh, cũng không có bất kì bức vẽ hoa lệ nào, đều là sắc gạch xanh nguyên bản. Phía đối diện với cánh cửa bọn họ vừa mở ra, lại là một cánh cửa, đương nhiên là "ngoài trời có trời, trong cửa có cửa", mọi người lần đầu tiên gặp được triến trúc xây dựng này, đều chấn động. Điều càng làm bọn họ chấn động hơn là tấm bia có đá dòng chữ trong căn phòng này: Trong căn phòng trống rỗng không có bất kì vật gì chỉ một tấm bia đá màu đen, cao chừng nửa thân người, viết tám chữ bằng chữ Ngụy, sơn đỏ, đỏ đen rõ ràng, được đặt trong căn phòng nhỏ lại đặc biệt uy hiếp kinh người:
Người không phạm ta, ta không phạm người!
Mọi người quay sang nhìn nhau, điều này bí mật ám chỉ đến Tần Vương, ngay cả lăng mộ cũng có phong cách của ngài. Bọn họ nhiều lần nhìn thấy lời đe dọa như thế, cũng không để trong lòng, điều khiến bọn họ sửng sốt là cơ quan có độc ở trong mộ, còn có kiểu xây dựng mộ dị thường khiến người ta bất an kia.
Cuối cùng, mở ra cánh cửa thứ ba, lại là một "căn phòng", căn phòng lớn. Đối diện với nơi các giáo sư đứng trong phòng này lại là một cách cửa nữa, không biết phía sau cửa còn có cửa hay là mộ chính đặt quan tài. Cửa được chế tạo từ ngọc thạch hán trắng, vô cùng hùng vĩ, trước cửa là hai tượng người canh giữ ngay ngắn, tượng người mặc áo giáp, cầm đại đao, sắc mặt phẫn nộ, uy phong, giống như đang bảo vệ sự yên tĩnh vĩnh hằng cho chủ nhân, ai dám làm phiền, muốn tiếp cận lập tức rút kiếm giết chết. Bốn bức tường xung quanh là những bức tranh tường rực sắc đẹp đẽ, đa phần thể hiện chiến tranh, yến tiệc, nhàn nhã nghỉ ngơi, còn có những cuộc gặp mặt với sứ giả các nước được tái hiện, mà trong đó nổi bật nhất là bức tranh với tư thế anh dũng hào sảng đội vương miện cưỡi ngựa. Tần Vương yêu thích "ngựa chạy nghìn dặm, lướt gió đón mặt trời", tranh tường vẽ đương nhiên là ngài. Những bức tranh tươi đẹp đầy mắt này, tuy không thể tiến đến gần tỉ mỉ quan sát, nhưng vẫn khiến người ta kinh ngạc, tài nghệ của cổ nhân, khiến người ta cúi lưng.
So với những bức tranh tường đẹp thích mắt, dưới đất lại là một mảnh trống không, trong phòng không có thứ gì, gạch phủ lên trên mặt đất bằng phẳng. Cảnh sắc mộc mạc ấy so với xung quanh tạo ra tương phản dị thường, mà loại tương phản này lộ ra một hơi thở trầm ngâm không tưởng. Người trong mộ bốn mắt nhìn nhau, người bên ngoài cũng tỉ mỉ suy nghĩ. Chu Tú Mẫn nhỏ tiếng hỏi Chu Sa: "Cậu cảm thấy ở bên trong khi người vừa tiến vào, cơ quan liền khởi động, sau đó trăm nghìn mũi tên bắn ra giống như mấy cảnh trong phim điện ảnh phim truyền hình không?
Chu Sa cũng không nói gì, trong mộ giáo sư Liêu quan sát bốn phía, rút ra kết luận: Quặng cát!
Là quặng, không phải là vũng.
Chu Tú Mẫn lúc nhỏ có nghe người lớn trong nhà nói tới quặng cát này, là một cơ quan cực kì hung hiểm thời cổ đại, nó không giống như vũng cát, gọi là "quặng" bởi vì lượng cát nhiều như tài nguyên khoáng sản. Cổ nhân để đề phòng trộm cắp, còn thêm một số vật chất có hại thậm chí nuôi vật độc có sức sống kiên cường như bọ cạp cát các loại vào bên trong, nếu người không cẩn thận đạp vào, chắc chắn phải chết. Ông chú kể với Chu Tú Mẫn chuyện này đã từng gặp loại quặng như thế, bọn hắn bỏ một con gà mái vào trong quặng, kết quả, chớp mắt một cái, ngay cả lông gà cũng không còn. Bọn hắn ngoài một tay bụi bẩn cũng thu được chiến lợi phẩm gì mà bắt buộc phải rời khỏi ngôi mộ đó. Chu Tú Mẫn rất nhớ kĩ chuyện này, vừa nghe thấy mộ liền có quặng cát trong lập tức nhớ tới.
Hôm đó các giáo sư chuyên gia làm một thí nghiệm, đặt hai con gà trống trong căn phòng có khả năng ẩn chứa cơ quan quặng cát, buộc sợi dây thừng vào chân gà, các giáo sư nắm dây thừng ngoài cửa "giữ gà", hai con gà trống không hay chuyện gì đi qua đi lại trong phòng. Nửa giờ đồng hồ qua đi, không xảy ra chuyện bất thường. Các giáo sư liền kéo dây bắt gà lại, thương lượng một lúc, đến thôn gần đó mua một con lợn nhỏ đặt vào, con lợn nhỏ đi đến giữa phòng, "rầm rầm" cơ quan khởi động rồi.
...
*Ngũ hoa thổ là thuật ngữ khảo cổ, chỉ khi đào đất làm mộ, sẽ đào lên được các lớp đất thô có màu sắc khác nhau, sau khi hạ táng, sẽ trộn lớp đất này lại rồi đắp lên mộ. Trong tình huống bình thường "ngũ hoa thổ" là manh mối để phát hiện mộ cổ.
*Loạn tán cương: có thể hiểu là mộ tập thể. Trong chiến tranh, bệnh dịch hoặc thiên tai, lượng người chết quá nhiều nên được chôn cùng nhau, ngôi mộ không có ai quản lí, xương trắng rải khắp nơi, cỏ mọc um tùm.
* Hỗn hống là hợp kim của thủy ngân với các kim loại khác, như hỗn hống các kim loại kiềm, kim loại kiềm thổ, kẽm, cadimi, antimon, nhôm, thiếc, đồng, chì, bismut, vàng...