Chú Ơi, Lên Giường Nào!

Chương 123: Vũ Rốt Cuộc Là Ai?






"Có muốn ra đằng kia thử cảm giác lạ không? "

Như nắm bắt được ý nghĩ trong đầu tôi, Vũ cầm ly rượu chỉ về hướng đám đông đang nhảy múa, bộ dạng của cậu ấy bây giờ trông rất thảnh thơi hưởng thụ, khác với gương mặt lạnh lẽo chỉ biết cắm đầu vào bài vở ở trên lớp...

Thực ra tôi cũng có đôi chút tò mò, đám đông ngoài kia không ngừng nhảy múa lắc qua lắc lại, điều đó thực sự rất vui vẻ sao?

Trong trái tim yếu ớt của tôi bỗng len lỏi một chút dũng khí. Là do ly cocktail vừa rồi? Không... không đủ. Tôi cũng không biết cảm giác mạnh mẽ này xuất phát từ đâu, cũng có thể thời gian vừa qua tôi đã chìm đắm trong sự mệt mỏi và căng thẳng nên tôi muốn được giải thoát. Và... đây cũng chính là lựa chọn để tôi giải tỏa mọi bức bối trong lòng.

Tôi không tin Vũ nhưng tôi tin rằng tối nay chắc chắn Vũ sẽ không làm gì đi quá giới hạn với tôi.

Tôi nuốt nước bọt hỏi lại:

"Ra đằng kia... người ta có đụng chạm gì... không? "


Vũ thấy câu hỏi của tôi thì bật cười ha hả, nhìn cái biểu hiện kia mà má tôi hồng lên...

"Có tôi rồi, cậu sợ gì chứ? Không phải tôi đã nói là tôi bảo kê cho cậu rồi sao? Cậu có quậy banh nóc cái vũ trường này, tôi cũng sẽ bảo kê cho cậu. "

Không hiểu sao tôi cảm thấy Vũ tuy sở khanh, nhưng lời mà cậu ấy nói ra chắc chắn có thể tin tưởng được.

Tôi hơi chần chừ một lúc rồi hạ quyết tâm uống cạn ly Cocktail trước mặt rồi nhìn Vũ quyết đoán nói:

"Đi! "

Vũ nhìn tôi, sau đó uống cạn ly rượu trong tay rồi nhanh chóng sải bước bên cạnh tôi.

Vũ nắm tay tôi rồi đưa tôi ra sân chơi chính giữa, đoàn người đông đúc như kiến vừa nhìn thấy Vũ liền chủ động tách ra làm hai để nhường đường cho cậu ấy.

Người con gái đi theo Vũ là tôi đây bỗng dưng trở thành tâm điểm của sự chú ý, mọi ánh mắt đổ dồn về phía tôi, có ánh mắt ngưỡng mộ, có ghen tỵ, có cả thèm muốn và khao khát. Tôi vội né tránh những đôi mắt đó mà tập trung đi theo sau Vũ.

Cậu ấy dẫn tôi tới nơi chính giữa của vũ trường, ở đây tiếng nhạc ồn ào như muốn chọc thủng màng nhĩ của người ta. Làm thế nào mà con người ta có thể hòa mình với cái thứ âm thanh chói tai như thế này được nhỉ?

Ánh đèn màu hồng rực quét qua người tôi, hình như mái tóc của tôi giúp tôi trở nên nổi bật hơn bao giờ hết, tới cô nàng DJ nóng bỏng đang lắc lư theo điệu nhạc kia cũng phải đưa mắt nhìn tôi chằm chằm... Hay là do người bên cạnh tôi là Vũ nhỉ?

Vũ dừng chân rồi đưa mắt nhìn tôi, đám đông xung quanh liền dãn cách ra một khoảng rộng nơi tôi và Vũ đang đứng.

Tôi vẫn không khỏi hiếu kỳ bởi hành động của nhiều người, tại sao họ trở nên kính nể và sợ hãi như thế nhỉ?

Vũ không quan tâm tới cái nhìn của người khác, cậu ấy đột ngột đưa tay giữ eo tôi, sau đó bàn tay kia của cậu ấy nắm lấy tay tôi đưa sang ngang.

"Có muốn nhảy điệu valse không? "

Tôi bỗng cảm thấy có chút nực cười, ở xung quanh tôi mọi người đều đang nhảy múa theo bản năng, không hề theo một phong cách nào, vậy mà giữa vũ trường đây, Vũ lại muốn khiêu vũ với tôi...


Nơi này thực sự không thích hợp, có quê quá không? Tôi sợ sẽ bị mọi người cười nhạo và chỉ chỏ.

Hay là, ly rượu mạnh kia đã khiến cậu ấy không được tỉnh táo rồi?

"Vũ, cậu say đấy à? Nơi này... "

"Tôi muốn khiêu vũ với cậu, đơn giản thế thôi. Cậu có muốn không? "

Tiếng nhạc sàn lấn át cả tiếng nói của Vũ, hình như cậu ấy đang dùng âm lượng lớn hơn mọi khi để nói, may mà tội vẫn có thể nghe được trọn vẹn câu nói của Vũ. Nhưng càng gần sân khấu thì tiếng nhạc càng to, tôi bắt đầu hoa mắt chóng mặt với âm thanh và ánh đèn ở nơi đây.

Vũ mặc kệ mọi người đang điên cuồng nhảy múa, cậu ấy cầm ôm eo tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi và bắt đầu nhảy theo nhịp điệu.

Thấy vậy, tôi vội vàng nói:

"Âm thanh ở đây không phù hợp để khiêu vũ... "

Tôi choáng váng suýt ngã, may mà Vũ kịp đưa tay ra sau lưng tôi giữ, cậu ấy nhìn tôi cười, ánh đèn màu hồng chiếu lên gương mặt mang vẻ đẹp huyền ảo khiến tôi nhất thời... say.

Mũi cao và đẹp tới khó tin, hàng mi dài và dày, vẻ đẹp này khiến mọi cô gái khó cưỡng...

"Cậu cho rằng âm thanh ở đây không phù hợp để khiêu vũ? "

Tôi choáng váng, vội vàng gật đầu, tôi sắp không chịu nổi thứ âm thanh như búa đập vào tai người khác này nữa rồi.

"Vậy được. "

Vũ lập tức buông tay tôi ra, cậu ấy lùi lại một bước rồi giơ tay lên sau đó... búng tay...


Không gian xung quanh như lắng động, thời gian như ngừng trôi...

Tôi thấy nét mặt DJ sững sờ, sau đó cô ấy dùng đôi bàn tay uyển chuyển của mình để thay đổi tần suất và nhịp điệu.

Chỉ một phút sau, tiếng nhạc sàn bỗng dưng vụt tắt, trao trả lại lại khoảng không tĩnh mịch, đám người đông đúc sau lưng tôi, người thì dù không có nhạc vẫn nhảy múa như đang phê thuốc, người thì đột ngột dừng lại nhíu mày, bày ra gương mặt không hài lòng.

Trong lúc đám đông còn đang nháo nhác cả lên vì nhạc bị tắt thì tiếng nhạc đinh tai nhức óc vừa nãy bỗng dưng được thay thế bằng một bản nhạc khiêu vũ vô cùng lãng mạn và du dương...

Nếu tôi không nhầm thì đây là hòa tấu khiêu vũ của Romeo và Juliet...

Tôi trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn Vũ, cái vũ trường rộng lớn thế này lại chỉ vì một cái búng tay của Vũ mà thay đổi âm nhạc...

Thực sự khó tin...

Cậu ấy rốt cuộc là người như thế nào chứ?

Nhìn biểu cảm cứng đờ của tôi Vũ chỉ cười nhẹ sau đó nắm lấy tay tôi, lại tiếp tục những động tác khiêu vũ vừa nãy trong khi tôi vẫn còn đang kinh ngạc.

Vũ cúi đầu, gương mặt của cậu ấy thản nhiên áp lên đầu tôi sau đó nhẹ nhàng nói:

"Cậu thích chứ? "