Tôi ngồi đó, dựa vào cầu thang, mồ hôi bắt đầu tuôn ra, tôi không dám di chuyển, sợ di chuyển tiếp mình sẽ bị ngã, hoặc giả như tôi sẽ gặp con ma nào đó thì sao?
Tôi vốn là người yếu bóng vía mà...
Trong khi tôi đang hoang mang, không biết phải làm sao thì bỗng dưng, một âm thanh nổ lớn vang lên như cắt xé không gian!
ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG!
Âm thanh nổ liên tiếp khiến trái tim tôi như chết đứng, cả cơ thể theo tiếng nổ mà giật nảy.
Ngay sau âm thanh nổ đó, đèn điện bốc được bật lên, chiếu sáng mọi ngóc ngách, tôi ngơ ngác nhìn lên từng góc của căn phòng.
Tiếng nổ lại một lần nữa cất lên, kèm theo đó là những mảnh giấy nhiều màu sắc bay lượn khắp không gian... Hóa ra, tiếng nổ lúc nãy là... pháo hoa...
"Happy Birthday Hà Vy. "
Trong khi tôi vẫn còn đang hoang mang thì một giọng nói quen thuộc được cất lên, tôi nhìn xuống dưới cầu thang, ở đó đang có rất nhiều người, còn có cả Trang, Kai, bố mẹ tôi. Giọng nói vừa nãy chắc hẳn là của cái Trang.
Vây quanh bố mẹ tôi là một đoàn người mặc vest rất lịch thiệp, đều là người quen trong họ hàng nhà tôi.
Trong đầu tôi như có một cái gì đó vỡ ra...
Tôi... vừa bị lừa!
Tôi cắn môi, nhíu mày nhìn mọi người đang ôm bụng cười ha hả, chứng kiến tôi sợ hãi trong bóng tối mà buồn cười thế sao?
Nỗi sợ hãi vừa nãy bốc chốc tiêu tan, thay vào đó là một chút giận hờn len lỏi trong tôi, cũng pha vào đó một chút ấm áp và hạnh phúc.
Người tôi muốn gặp nhất bây giờ là anh, tôi lập tức đưa mắt tìm kiếm anh, nhưng nhìn mãi nhìn mãi cũng không thấy.
Ắt hẳn, anh chính là người chủ mưu ra cái trò này đây mà, tôi phải tìm anh tính sổ mới được!
"Chúc mừng sinh nhật em, em yêu, chúc em có một ngày sinh nhật vui vẻ. "
Giọng nói được cất lên từ đằng sau lưng tôi, chất giọng trầm ấm lại rất quen thuộc.
Tôi giật mình quay ra đằng sau, là anh, anh đang cầm một cái bánh kem cỡ lớn, rất nhiều tầng.
Chiếc bánh rất đặc biệt, nó có màu hồng, trên đỉnh được gắn một con búp bê, phía dưới được trang trí rất đáng yêu giống hệt phong cách của một cô công chúa.
Tôi ngơ ngác nhìn chiếc bánh và gương mặt đáng yêu ló ra của anh.
Kỳ lạ, người đàn ông này chỉ vài tiếng trước thôi còn hành hạ tôi tới chết đi sống lại, bây giờ lại lộ ra một gương mặt tràn đầy hạnh phúc, như thế này... làm sao tôi có thể giận dỗi được đây?
Tôi còn đang nghi ngờ xem đây có phải bộ mặt thật của anh không.
Nhưng không thể phủ nhận, cảm giác ngọt ngào đang lan tỏa trong tim tôi.
Tôi lập tức đứng lên, dù cơn đau dưới hạ thân lại một lần nữa trỗi dậy.
Thấy không? Thật quá đáng, dù hôm nay là sinh nhật tôi nhưng anh vẫn quyết hành hạ tôi chỉ vì ghen tuông. Nếu không phải vì hôm nay là sinh nhật tôi, và không phải vì hôm nay anh đã tổ chức cho tôi một bữa tiệc long trọng, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh!
Thôi thì... xí xóa hết thảy!
Tôi nở một nụ cười rạng rỡ, quay đầu lại cúi người cảm ơn những vị khách đã tới dự buổi sinh nhật này.
"Chân thành cảm ơn mọi người ạ! "
Sau đó, những tràng vỗ tay giòn giã được cất lên như cắt vỡ không gian im lặng, đâu đó còn xen lẫn tiếng cười vui vẻ.
"Chúc mừng sinh nhật em, công chúa. "- Kai vừa cười vừa nói.
Không biết từ lúc nào, bên cạnh anh đã xuất hiện một người con gái với thân hình nóng bỏng, khoác tay thân mật...
Thật là! Anh ấy vẫn vậy, thay người yêu như thay áo.
"Chúc mừng sinh nhật mày nhá! Hạnh phúc nhé, được bạn trai tổ chức linh đình, ôi ước gì mình được như cô ấy. "- Con Trang vẫn như mọi khi, tới sinh nhật mà nó vẫn không quên
cà khịa tôi.
"Chúc mừng sinh nhật con gái yêu, tuổi mới chúc con luôn giữ được nét rạng rỡ và hạnh phúc. Bố mẹ tự hào về con! "
Trong lòng tôi dâng lên một chút bồi hồi khó tả, tôi hạnh phúc tới mức cười căng hết cả miệng, liên tục gật đầu nói cảm ơn mọi người.
Không biết từ khi nào anh đã xuất hiện bên cạnh tôi, nắm tay tôi, dìu dắt tôi, chúng tôi cùng nhau bước xuống tầng một. Chiếc bánh kem sinh nhật kia đã được hai người đàn ông mặc vest sau lưng anh bê xuống.
Ngay khi tôi và anh cùng bước xuống, tất cả du khách đều không khỏi bất ngờ khi anh chủ động nắm tay tôi.
Tôi cũng không ngờ tới điều này, mối quan hệ giữa tôi và anh chỉ có những người thân thiết của tôi biết, mọi người bây giờ mới được chứng kiến nên không khỏi kinh ngạc trước cảnh này.
Tôi vội vàng nhìn bố mẹ tôi, họ vẫn giữ nét cười tươi như thế, giống như là họ không quan tâm bất kỳ lời đàm tiếu nào, quan trọng là tôi có hạnh phúc hay không.
"Xin được giới thiệu, đây là bạn gái của tôi, từ nay về sau, tôi chỉ yêu riêng mình cô ấy tới cuối đời! "
Tôi mở to hai mắt mình, kinh ngạc nhìn về người đứng cạnh tôi.
Là anh!
Hôm nay... anh lại công khai mối quan hệ giữa tôi và anh với mọi người ư?
Bàn tay tôi càng lúc càng nóng, mồ hôi từ lòng ban tay tôi có lẽ đã thấm ướt tay anh.
Anh quay ra nhìn tôi, ánh mắt dịu nhẹ chàn đầy ân tình như bao bọc lấy nỗi sợ trong lòng tôi...
Cứ mỗi khi nhìn đôi mắt này, tôi lại thấy an ủi phần nào... Tựa như anh đang muốn nói, cả thế giới để anh lo!
Tôi bắt đầu quan sát mọi người, ai ai cũng mắt tròn mắt dẹt nhìn chúng tôi, có một vài lần bàn tán xì xào phát ra nhưng tôi không thể nghe thấy rõ, điều đó khiến tôi hồi hộp kinh khủng.
Phải rồi, tôi và anh là mối quan hệ... chú... và cháu... Anh là bạn thân của bố tôi nên điều đó khiến cho mọi người dị nghị.
Hơn nữa chúng tôi có một khoảng cách rất lớn... 16 tuổi.
Trên thực tế, tôi vẫn chưa sẵn sàng đối mặt với việc công khai mối quan hệ giữa anh và tôi.
Giá như tôi lớn hơn một chút nữa thì tốt biết mấy...
Tôi sợ mối quan hệ của chúng tôi ảnh hưởng tới sự nghiệp của anh. Tương lai của anh rộng lớn như vậy, có biết bao nhiêu bóng hồng vây quanh, tôi là ai chứ?
Ngọn cỏ ven đường thì làm sao với được mây...
Trước đây, tôi theo đuổi anh có đem theo cả phần nông nổi của tuổi trẻ, lúc ấy tôi làm mọi cách để được anh nhìn nhận tình cảm của anh, tôi bất chấp, thế nào cũng được chỉ cần anh nhận lời yêu tôi. Nhưng mà bây giờ, đối diện với tình cảnh này, trong tôi dấy lên một chút xung đột, một chút lo lắng... và cả sợ hãi nữa...
Dường như, tôi vẫn chưa sẵn sàng cho việc này...