chép lại truyện kia -----------------------------------------------------
Đôi mắt trong trẻo lạnh lùng mở ra.Nó đang ở đâu đây? Trường học?Không! đây là bệnh viện! Tại sao lại là bệnh viện?
Nó là ai? thực sự không biết gì hết! không còn dù chỉ là 1 mảnh ký ức!
Bịch!Bịch! Tiếng bước chân ngày càng gần. Nó cảnh giác,ngồi bật dậy,nó không nhớ gì hết nên phải cẩn thận với tất cả.Nó nhẹ nhàng bước chân xuống giường,ôi cái đầu thật đau!. Nó lấy tay sờ lên đầu, cắn răng chịu đựng để không phát ra tiếng. Băng bó? gì đây? đầu nó bị thương ư?
chết tiệt! không kịp nữa rồi! Nó phải làm gì đây?
Suy nghĩ trong tích tắc,nó nằm xuống giả vờ ngất đi.Với tình trạng đến đi đứng cũng không nổi hiện nay thì có thể làm gì hơn được cơ chứ!
"Mẫn Lam" thanh âm thật nhỏ kèm theo sự đau đớn vang lên
Đó là ai? đến đây làm gì? có quan hệ gì với mình? đó là người như thế nào?....Hàng vạn dấu hỏi hiện lên trong đầu nó.Nó thật muốn biết câu trả lời.