Chủ Nhân Cầu Nại Hà

Chương 67: Nhường nhịn tôi không được sao?






Chương 67: Nhường nhịn tôi không được sao?

Tôi tưởng rằng nơi mà nha cô nói là nơi tốt như thế nào, hóa ra là đưa tôi đến một quán rượu nhỏ. Quán rượu này thực sự không tính là cao cấp gì, chỉ có vào loại cooktail, nói thật thì tôi chưa uống thứ này bao giờ. Nha cô gọi hai ly rượu, sao đó đưa cho tôi một ly, cười hì hì nói: “Vì chúng ta đã làm ăn thuận lợi, cạn ly nào!”

Tôi tùy ý chạm ly nha cô một cái, nhưng không uống hết, chỉ nhấp thử một ngụm. Cô ấy thấy tôi không có hứng thú gì với ly rượu, chỉ uống một ngụm, tò mò hỏi: “Cậu làm như nào vậy?”

“Làm cái gì như thế nào?”

“Chính là làm sao mà ổn định được thi thể đó ấy … lẽ nào cậu không gặp phải bất kỳ vật cản nào sao?”

“À, đương nhiên có chứ.”

Tôi kể lại mọi việc đơn giản cho nha cô nghe, cô ấy nghe xong, trừng to mắt nhìn tôi: “Cậu tự mình phá được thuật quỷ che mắt và quỷ thổi đèn hả?”

“Phải.”

“Thiên tài a …” nha cô kinh ngạc nói, “Tôi nói này, cậu rốt cuộc đã trải qua chuyện gì, rõ ràng là một thiếu niên tuổi trẻ, sao mà lại … chín chắn đến như vậy?”

Tôi lắc đầu nói: “Tôi không biết.”

Nha cô nghĩ nghĩ rồi hỏi: “Có thể là cái chết của Tiểu Nhã đã dạy cậu một bài học nhớ đời phải không.”

“Đừng đề cập đến cái chết của cô ấy, tôi không muốn nghĩ đến chuyện đó nữa.”

“Chuyện này đâu trách cậu được .. là do Triệu Hiên Hiên làm mà.”

“Là tại tôi, nếu không phải vì tôi nhất thời kϊƈɦ động, cô ấy sẽ không bị Triệu Hiên Hiên nhắm tới.”

Nha cô nhìn thấy tôi nghiêm túc như vậy, cô ấy nhún nhún vai: “Vậy được rồi, tôi không tranh luận với cậu nữa.”

Tôi lại cầm ly rượu lên uống một ngụm, chuyện làm ăn lần này khiến tôi có chút thổn thức. Con người có chắc là lương thiện tốt bụng không? Ma có chắc là gian tà bất chính không? Thật sự nhìn không thấu.

Nha cô hình như đang rất vui, cô ấy uống một hơi cạn sạch ly rượu, lười biếng nằm trêи sô pha, tấm tắc nói: “Nếu không phải vì tôi cần người ở bên giúp đỡ, tôi chắc chắn sẽ đưa cậu đến chỗ sư phụ của tôi để nhận được sự bồi dưỡng tốt nhất.”

“Cô còn có sư phụ à?”

“Đương nhiên rồi, bằng không cậu cho rằng một thân bản lĩnh này của tôi là ai dạy cho?”

“Ồ.”

“Cậu không muốn hỏi một chút sao?” Nha co nhìn tôi nói.

“Hỏi cái gì?”

“Hỏi chuyện của sư phụ tôi, ví dụ như … cậu đối với chuyện này không có tí tò mò nào à, dù sao hiện tại chúng ta cũng được xem như là đồng nghiệp mà.”

Tôi lắc đầu nói: “Tôi không có hứng thú với chuyện của người khác, làm tốt chuyện của chính mình là đủ rồi.”

Nha cô bất lực nói: “Tôi nói cậu này .. tính cách sao lạnh lùng quá.”

Tôi nghiêm túc nói: “Tôi thực sự không phải người lạnh lùng, tôi thích đùa giỡn, thích đi chơi, tôi cũng thích đi ăn cơm uống rượu với con gái nữa.”

Nha cô hoài nghi hỏi: “Không thể a, tôi thấy cậu thật sự rất lạnh lùng đấy.”

“Đó là bởi vì tôi ghét cô.” tôi giải thích nói. Nha cô nghe thế trừng mắt nói: “Được thôi, cách nói chuyện của cậu thật là tổn thương người khác đấy.”

Tôi dựa tay vào bàn, không có hứng nói chuyện với nha cô nữa, sau đó hai người chúng tôi cũng chẳng nói chuyện nữa, đến tận khi uống xong rồi vẫn không nói với nhau câu nào.

Đợi đến khi nha cô ra khỏi quán rượu, cô ấy lầm bầm với tôi: “Đây là lần uống rượu chán ngắt nhất của tôi.”

Cô ấy ngồi lên xe máy, thấy thế tôi liền hỏi: “Cô uống rượu rồi còn dám lái xe à?”

“Không sao đâu, tửu lượng của tôi rất tốt, chút rượt này căn bản chẳng thấm vào đâu, không ảnh hướng tới việc tôi lái xe đâu.” Nha cô khoe khoang nói.

Tôi lắc đầu: “Đừng nói nhảm nữa, chúng ta bắt xe đi về đi, ngày mai thì đến đây lấy lại xe.”

“Cậu thật là …”

Nha cô thấy tôi kiên quyết như vậy, chẳng có cách nào khác ngoài đồng ý. Đến khi chúng tôi về nhà rồi, cô ấy tức tối nói: “Cậu chẳng có một chút bộ dáng em trai nào cả, tôi đi tắm đây!”

Nói xong, cô ấy kéo khóa đằng sau cái váy, lập tức bước vào phòng tắm. Tôi vô thức túm cô ấy lại, nhưng chỉ nắm được quần áo, nghiêm túc nói: “Cô đừng nói nữa, mặc lại váy đi. Để tôi tắm trước, tôi sợ cô dùng hết nước nóng.”

Nha cô ngốc luôn tại chỗ, cô ấy oan ức nói: “Xin cậu có chút bộ dáng của đàn ông đi được không! Tôi dù sao cũng là con gái, nhường nhịn tôi một chút không được hả?”

———————-