Chủ Nhân Cầu Nại Hà

Chương 61






Chương 61:

Câu nói của tôi khiến cho nha cô rơi vào trầm tư. Cô gật đầu: “Quả thật có khả năng này. Tóm lại chúng ta không thể buông lỏng cảnh giác.”

“Tiếp theo làm thế nào? Tôi đoán là ba mươi vạn của cô không được rồi.”

“Nói lung tung, tuy rằng ông chủ Lý chết rồi nhưng vẫn còn bà chủ Lý.” Nha cô hừ lạnh: “Tôi không thể tay không trở về, tóm lại bây giờ mọi chuyện rõ ràng rồi, chúng ta quay về trước.” – “Được”

Chúng tôi lại lên xe máy quay trở về khách sạn. Bà chủ Lý không ở đây, người phục vụ nói với chúng tôi cô ấy hỗ trợ tôi điều tra. Vì thế chúng tôi đợi ở tầng 1 của khách sạn, vì để an toàn còn cố ý để cửa mở. Đến mười giờ hơn, bà chủ Lý cũng quay trở về. Cô khóc đến mức hai mắt sưng lên, nha cô kéo tay cô ta, nói một cách chân thành: “Bà chủ Lý, tôi biết trong lòng cô buồn nhưng có một số chuyện tôi nhất định phải nói.”

“Chuyện gì”, bà chủ Lý hỏi.

Nha cô thở dài rồi lấy điện thoại cho bà chủ Lý xem. Video chúng tôi quay hiện lên rõ ràng, bà chủ Lý xem mà chết lặng.

“Chuyện đã đến nước này, cũng không có cách nào giấu cô nữa”, nha cô thở dài, “Năm đó ông chủ Lý giết người anh kết nghĩa cũng chị dâu, bây giờ người anh em kết nghĩa đã hóa thành lệ quỷ quay lại báo thù.”

Bà chủ Lý ngây ngốc: “Chuyện này, chuyện này.”

Nha cô tiếp tục nói: “Hiện tại ông chủ ý đã chết rồi, cô là vợ ông ấy, người tiếp theo bị hại là cô.”

Bà chủ Lý hỏi vội: “Phải làm thế nào mới tốt?”

“Cô không cần sợ, trước đây tôi đã bàn xong với ông chủ Lý rồi, nhất định sẽ bảo vệ cô.”

“Bảo vệ tôi?” – “Đúng, ông ta đồng ý ra giá ba mươi vạn, mời chúng tôi bảo vệ cô.”

“Các người bảo vệ tôi thế nào, các người còn không bảo vệ được tính mạng anh ấy.”

Nha cô nghiêm túc nói: “Thế thì cô hiểu nhầm rồi, là do ông chủ Lý cố ý đấy.” – “Cố ý?”

“Ông chủ Lý tự biết bản thân tội nặng nghiêm trọng, ông ta quyết định lấy cái chết chuộc tội nhưng ông ta không muốn cô gặp nguy hiểm. Cho nên đã mời chúng tôi đến bảo vệ cô.”

Bà chủ Lý nghe có vẻ không tin, khuôn mặt tràn đầy nghi ngờ. Nha cô thở dài: “Cô có thể không tin tôi, nhưng nếu như cô không tin, người tiếp theo chắc chắn là cô.”

“Làm sao tôi biết các người có thể xử lý quỷ hồn?”

“Thế này đi, cô có thể đợi chúng tôi xử lý xong rồi đưa tiền.”

Bà chủ Lý rơi vào trầm tư, cuối cùng nói: “Nếu như các người có thể chúng minh có ma quỷ, tôi có thể đưa các người tiền. Dù sao tôi không tin ma quỷ, tôi càng nghiêng về việc có người âm thầm làm loạn. Chung quy mấy năm nay chồng tôi thích cá cược, chọc phải không ít kẻ thù.”

Tôi ấy điện thoại bật cái video camera giám sát đã xem. Nhìn thấy tình hình trong camera, bà chủ Lý cuosi cùng cũng không còn gì để nói. Bản thân cô cũng có chút sợ hãi, nói nhỏ: “Nếu đã như vậy, thì đành phó thác cho các người.”

“Yên tâm, cầm tiền của người thì phải thay họ tiêu diệt”, nha cô nghiêm túc, “Sắp đến giờ Tý rồi, đến lúc đó lệ quỷ nguy hiểm nhất. Cô nhất định phải nghe lời tôi, không được làm loạn.”

Tôi nhìn bộ dạng nha cô, trong lòng cảm thấy kì dị. Người phụ nữ này rất nhiều lúc trong đầu cũng không phải rất thông minh. Nhưng chỉ có lúc lừa tiền thì đầu óc trở nên linh hoạt hơn. Cũng không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa. Tôi thở dài, sắp đến giờ Tý rồi, ngay cả nơi giấy thi thể Trương Đại Sơn ở đâu cũng không biết. Phải làm sao mới tốt đây? 

———————-