Chủ Nhân Cầu Nại Hà

Chương 52






Chương 52:

Dưới sự tác động của tôi, nha cô cũng đã tỉnh lại. Cô tỉnh lại nhìn xung quanh rồi lại nhìn ông chủ Lý. Rất nhanh cô đã phản ứng lại, kinh ngạc: “Trời ơi, là cậu cứu tôi sao?”

“Cô là cái đồ mất mặt, còn nói là qua đây đàm phàn giá cả, kết quả suýt chút nữa đã đàm phán luôn cả mạng rồi.”

Cô nhỏ giọng: “Tôi cũng không biết vì sao hắn ta lại biết được kế hoạch của tôi.”

Tôi lạnh lùng nói: “Cái tên buồn nôn này đã lắp đặt camera ở trong phòng khách sạn, chuyện của chúng ta hình như đều bị hắn biết rõ.” – “Chuyện này”

Nha cô mở to mắt, không dám tin: “Cũng quá kinh rồi, vẫn may khi tôi tắm đã mặc cả đồ bơi.”

Cô nhìn ông chủ ý một cách hằn học, không có nhã ý nói: “Nếu như mọi chuyện đã đến nước này, chúng ta cũng thẳng thắn đi, cũng chẳng cần giấu diếm lẫn nhau. Ông chủ Lý, ông đừng giả vờ không biết với tôi, xác chết trong phòng rốt cuộc là thế nào?”

Ông chủ ý trầm ngâm một lát, thở dài: “Tôi lo rằng các cậu sợ có vấn đề.”

“Ý gì?” – “Trong phòng có xác chết đó”

Ông chủ Lý nhún vai: “Tôi mở khách sạn, trong phòng không thể có những thứ đó.”

“Con mẹ nó!”

Nha cô nhất thời ngơ ra, cô vội vã: “Có phải hắn ta đã đem xác chết đi không?”

Chuyện này, rất có khả năng. Nếu như ông chủ Lý vẫn luôn quan sát chúng tôi qua camera thì có lẽ đã sớm có chuẩn bị. Quả là có chút buồn nôn.

Ông chủ Lý thở dài: “Tôi hôm nay muốn mời cô ăn bữa cơm nói chuyện, ai biết lại thành ra hiểu lầm lớn như thế.”

“Ông đừng có giả vờ nữa”, tôi cười lạnh, “ông không phải là muốn giết người diệt khẩu sao? Nếu như tôi đoán không sai, ông đã thương lượng xong với vợ mình rồi. Cô ta phụ trách vứt thi thể, ông chịu tránh nhiệm xử lý chúng tôi.”

“Tôi thật sự không hiểu các cậu đang nói cái gì, nếu như các cậu thích nói điêu thì tôi sẽ không ở đây tiếp nữa.”

Nói xong ông ta đứng dậy, nét mặt bình tĩnh đi ra ngoài. Tôi cảnh giác nhìn theo ông ta, chỉ cần ông ta lại gần tôi sẽ tránh qua một bên. Sau đó ông ta quả thật đi khỏi.

“Hắn, hắn ta rất nham hiểm, chúng ta phải làm sao mới tốt?” – “Đừng hoảng.”

Tôi nghiêm túc nói: “Ông ta rất có thể chỉ đang dọa chúng ta, cô nghĩ kĩ xem, từ khi chúng ta rời khỏi khách sạn đến bây giờ thì chỉ có một tiếng. Nếu như ông ta muốn di chuyện thi thể thì làm sao nhanh thế được? Dù gì khách sạn cũng có người qua lại, không dễ ra tay như vậy.”

“Ý của cậu là?” – “Ông ta đang dọa chúng ta.”

“Lời này là thật?” – “ Ông ta đang đánh cược, cược rằng cô vì uy hϊế͙p͙ ông ta mà nghĩ cách, do đó sẽ không lập tực vạch trần ông ta.”

Nha cô gật đầu: “Quả thật tôi sẽ không vạch trần ông ta, dù gì chỉ cần tìm cơ hội thì có thể kiếm được bộn tiền.”

“Vấn đề là bây giờ chúng ta không có cách nào để vào trong khách sạn Hoa Phong, ông chủ Lý chắc chắn sẽ chặn ở cửa, đánh chết cũng không cho chúng ta vào”, tôi hít sau, “Nếu như chúng ta tìm ra chỗ giấu thi thể thì có thể lấy về quyền chủ động.”

Nha cô vội vã: “Vậy cậu mau nói phải làm sao?”

Tôi suy nghĩ một lát, trong đầu nảy ra một kế sách. Có lẽ thành công

———————-