Chủ Nhân Cầu Nại Hà

Chương 45






Chương 45:

Chuyện xảy ra khiến cho lòng tôi kinh ngạc. Người phụ nữ đó khóc: “Rõ ràng anh ấy nói là sẽ quay lại, mấy ngày trước tôi còn gọi điện thoại cho anh ấy. Tại sao đang yên đang lành lại mất tích chứ ?”

Ông chủ Lý đi đến bên cạnh cô ta, khuyên nhủ: “Chị đừng buồn, tôi cũng sẽ cố gắng giúp chị. Không cần biết thế nào, anh ấy cũng là người anh em của tôi, tôi sẽ toàn tâm toàn lực tìm anh ấy.”

Người phụ nữ đó khóc rất đau lòng, cô ôm mặt, càng khóc càng buồn. Đột nhiên, ông chủ Lý giơ cái búa đập mạnh vào sau đầu cô ta.

“Đừng mà”, tôi nhịn không được mà hét lên, nhưng ở trong căn phòng này tôi giống như là không tồn tại, căn bản là không có ai nhìn thấy tôi, sờ được tôi, nghe thấy tôi.

“Bịch”, máu bắn tung tóe, người phụ nữ ngã lăn ra mặt đất. Nhưng cô ấy vẫn chưa chết, cô ngây ngốc nhìn ông chủ Lý, miệng thở yếu ớt. Ông chủ Lý đứng bên cạnh người phụ nữ, ông ta thở dài: “Chị dâu, chị đừng trách tôi. Tôi cũng là có chỗ khó, sau này ngày giỗ hàng năm thì tôi sẽ đốt hương cho các người.”

Nói xong ông ta lại giơ cây búa lên đâp mạnh lên mặt người phụ nữ đó. Một khuôn mặt dễ nhìn khi ấy bị đập nát không thể nhận ra. Máu chảy ra từ mắt khiến cho đôi mắt cô trở nên đỏ ngầu. Ông chủ Lý quá nhẫn tâm, ông ta đập bảy tám lần rồi mới dừng tay lại. Tôi nhìn cảnh này mà đơ ra, trong lòng phẫn nộ cũng có cả sợ hãi. May thay tôi không nghe nha cô, nếu không, chúng tôi không phải đã làm hại người tốt rồi sao ?

Ông chủ Lý đó vẫn còn mời chúng tôi đến giúp đỡ, không ngờ ông ta lại là người khốn nạn như thế. Sau khi làm xong, ông chủ Lý kéo xác người phụ nữ đó đi vào trong nhà tắm. Tôi đang không biết ông ta định làm gì, thì thấy ông ta dùng túi nylon lớn bọc người phụ nữ đó, sau đó đập một cái lỗ trong nhà vệ sinh rồi nhét cô ta vào trong đó. Tôi ngây ngốc nhìn ông chủ Lý rời đi nhưng rất nhanh ông ta đã quay trở lại. Ông ta trộn một thùng xi măng rồi dùng gạch chôn xác người phụ nữ trong đó.

Tôi hiểu rồi, người phụ nữ này là sau khi bị ông chủ Lý giết đã bị chôn vào trong tường. Ông ta trát xi măng, ốp gạch rồi dựng lên một cái gương, làm như không chê vào đâu được. Tôi bị một màn trước mắt dọa cho ngây ngốc mà ông chủ Lý đó nhìn thi thể bên trong tường cười cười: “Mắt đỏ, mắt đỏ, đừng có nhìn tôi ác như thế. Dù gì tôi cũng làm cho vợ chồng hai người đoàn tụ rồi.”

Ngay lập tức trong đầu tôi truyền đến một trận đau nhói, tôi tỉnh dậy mở mắt, ngồi thẳng lên. Trong phòng vẫn tối đen một mảnh mà người phụ nữ đó đã không còn thấy tiếng. Tôi thở dốc, trêи người đầy mồ hôi, nhớ lại về hình ảnh khi nã. Không đúng, hình như có điểm gì đó không đúng. Để cho vợ chồng hai người đoàn tụ, câu này có ý gì ?

Trong lòng tôi có dự cảm không lành, nhanh chóng đứng dậy muốn đi mở rèm cửa để cho ánh mặt trời tràn vào trong phòng. Nhưng vào lúc tôi trèo xuống giường, đột nhiên có thứ túm lấy chân tôi . Tôi cúi đầu, thì bị dọa sợ hét ra tiếng. Dưới gầm giường thò ra một bàn tay đang túm chặt lấy mắt cá chân của tôi. Cùng với tay, có gương mặt của một người đàn ông cũng xuất hiện. Khắp mặt anh ta đều là máu, nhìn tôi chằm chằm rồi nở một nụ cười quái dị với tôi. Và chưa đợi tôi kịp phản ứng, anh ta dùng lực kéo khiến tôi ngã vật ra đất rồi bị lôi vào gầm giường.

———————-