Chương 28: Đáy giếng kinh hồn
Nói thật lòng, tôi rất sợ hãi!
Tôi vốn tưởng rằng gọi hồn chỉ đơn giản là gọi hồn Triệu Ngọc Lan qua đây, sau đó dùng một cách nào đó khiến Đường dao có thể tổn hại được quỷ hồn, cuối cùng đánh bại Triệu Ngọc Lan.
Hiện thực chứng minh tôi đã nghĩ quá ngây thơ rồi.
Cũng đúng, nha cô làm sao có thể vì trước đó tôi đã làm được chút việc mà bằng lòng chia cho tôi nhiều tiền như vậy chứ?
Bây giờ mới chính là lúc tôi cần bán mạng làm đây. Tôi hít một hơi thật sâu và cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại.
Tôi thậm chí tự hỏi, việc tôi làm lần này rốt cuộc có đáng hay không.
Nha cô nhìn thấy sự do dự của tôi, cô ấy nhẹ nhàng nói: “Cậu muốn đợi đến khi Tiểu Nhã hồn phi phách tán sao?”
“Tôi…”
Tất nhiên là tôi không muốn như vậy!
Tôi chỉ có thể trèo vào bên trong cái giếng, răng cắn chặt con dao găm, tay chân bám chắc vào vách giếng, từ từ trèo xuống dưới.
Thật là không dễ dàng gì mới xuống được đáy giếng, chỗ này bốc lên nồng nặc mùi máu tanh, khiến người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu. Độ sâu của nước thì chỉ vừa đến thắt lưng tôi.
Nha cô đứng bên trêи cầm đèn pin, ánh đèn pin sáng chói chiếu thẳng vào người tôi, khiến bên trong giếng bỗng chốc sáng lên rất nhiều.
Cô ấy nói lớn: “Nhìn rõ chứ?”
“Nhìn rất rõ.”
Sau khi nhận được câu trả lời của tôi, nha cô đem đèn pin buộc chặt vào nắp giếng, sau đó hướng tôi nói lớn: “Đợi đến khi gọi hồn thành công rồi, tôi sẽ đóng miệng giếng này lại, cô ta sẽ không có cách nào thoát ra được.”
Tôi lập tức nói: “Vậy tôi cũng không cách nào ra ngoài được đúng không?”
“Đúng vậy, tôi sẽ đợi đến khi trời sáng mới qua đây đón cậu, để đề phòng bất trắc!
Khoảnh khắc đó, nội tâm tôi càng trở lên sợ hãi tột độ. Rất nhiều khi, con người ta vẫn sẽ có một vài quyết định táo bạo, hơn nữa còn cho rằng bản thân nhất định có đủ dũng khí làm được.
Nhưng mà hiện tại tôi mới phát hiện ra rằng tôi sai rồi.
Tôi sợ đến nỗi người run bần bật, tôi muốn nuốt lời, tôi muốn bỏ chạy.
Lúc đó, nha cô đã châm một mồi lửa lên con hình nhân, bên trong hình nhân đó chứa một cái răng của Triệu Ngọc Lan.
Cô ấy nhét con hình nhân vào một khe nứt bên trong giếng, trầm giọng nói với tôi: “Cẩn thận.”
Nói xong, cô ấy không chút lưu tình đậy mạnh nắp giếng. Tôi bị nhốt bên trong cái giếng đã bị đóng chặt này, nỗi kinh hoàng trong lòng thoáng cái đã lên đến đỉnh điểm.
Ánh sáng của đèn pin khiến tôi có thể nhìn rõ bốn phía xung quanh, nhưng mùi vị của việc có thể nhìn rõ càng khiến người ta khó chịu hơn!
Hình nhân bên trong giếng đang cháy, tro bụi không ngừng rơi xuống bên cạnh tôi. Tôi không biết Triệu Ngọc Lan sẽ xuất hiện từ phía bên nào, chỉ có thể không ngừng nhìn về một phương hướng bất kỳ!
Đột nhiên!
Trong cái giếng đã bị đóng kín, bốc lên một trận âm khí mãnh liệt, làm đèn pin rung lắc dữ dội, khiến tôi sợ cả người run lẩy bẩy!
Biến cố xuất hiện trong nháy mắt dọa tôi sợ tới mức buồn đi tiểu!
Dưới quần chảy ra một dòng ấm nóng, hòa với nước giếng lạnh ngắt khiến tôi rùng mình, nội tâm tràn ngập hối hận, chỉ còn biết nắm chặt cán dao.
Cô ta sẽ xuất hiện từ phía nào?
Tôi ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào cái đèn pin.
Đèn pin rung lắc càng lúc càng lợi hại, ánh sáng cũng mỗi lúc một tối hơn, tôi cuối cùng đã cảm nhận được bên trêи xuất hiện một bóng hình nào đó, tôi thậm chí còn nghĩ rằng có phải là Triệu Ngọc Lan đang lắc cái đèn pin để quấy nhiễu tầm mắt của tôi hay không.
Chính tại lúc tôi đang nghĩ như vậy, một việc tôi không lường đến đã xảy ra.
Chân của tôi đột nhiên bị cái gì đó túm chặt lại, bị kéo mạnh về phía sau một cái!
Trong phút chốc, đầu tôi chìm vào trong vũng máu, máu sặc sụa tràn vào miệng mũi, tôi kinh hoàng sợ hãi túm vào vách giếng, điên cuồng đứng lên!
Trước mắt tôi giờ toàn là máu, quá nhiều máu khiến tôi không thở nổi, tôi tuyệt vọng một lần lại một lần cố gắng, hy vọng xa vời có thể nhanh chóng ngẩng được đầu lên.
Cuối cùng, tôi thành công thoát ra được, thở hổn hển vì đau đớn.
Biển máu trước mắt bỗng nhiên biến mất.
Thay vào đó là một khuôn mặt đầy gân guốc!
Cô ta há to cái mồm đầy máu, lao về phía tôi!
———————-