Chủ Nhà Ơi, Cúp Nước Rồi

Chương 15: - Chảy máu cam




"Không, không có gì..." Hoảng loạn, tiêu đời.
"Em mệt hả?" Chủ nhà thấy dáng vẻ thở phì phò của tôi nên nhẹ nhàng nâng tôi lên.
Vóc dáng của chủ nhà quá đẹp, chị ấy dán sát làm tôi ngượng ngùng muốn hụp xuống nước. "Dạ, vẫn ổn..."
Cuộc sống tràn ngập cờ bay phấp phới, sau khi tôi nói xong câu này, chóp mũi nóng lên.
Hàng tỉ cái lúng túng của đời người trong một cái chớp mắt, tôi chảy máu cam. Ai cái cơ thể này của tôi đúng thật là... không chịu thua kém chút nào.
Sau khi lên bờ, tôi vội vàng ngửa đầu cầm máu. Chủ nhà kéo tôi, nhẹ nhàng bóp mũi tôi. "Đừng ngửa đầu, máu sẽ chảy ngược vào vòm miệng."
Tiểu Giản đưa cho một bao giấy vệ sinh cho chủ nhà, chị ấy nhanh chóng rút một tờ giấy nhẹ nhàng giúp tôi bịt mũi. Tiểu Giản mập mờ nhìn làm tôi thẹn quá hóa ngu ngốc: "Aa, em không thể thở được."
"Đồ ngốc, thở bằng miệng đó." Chủ nhà vốn đang lo lắng, nghe tôi nói như vậy, nét mặt chị ấy mới dịu xuống.
Chủ nhà dắt tôi đến bồn rửa tay dùng nước lạnh vỗ nhẹ lên trán tôi vài cái, sau đó chị ấy gỡ viên giấy nhét mũi tôi xuống, dùng nước lạnh rửa mũi. "Nước lạnh có thể làm mạch máu ở mũi co lại, giúp cho vết thương thu nhỏ lại."
"Dạ..." Lổ tai tôi đỏ ửng, hoàn toàn không nghe lọt tai lời của chủ nhà.
"Em tự rửa đi, rửa sạch máu còn sót lại trong mũi."
Mắt thấy chủ nhà sắp rời khỏi, tôi vội vàng nắm lấy tay áo của chị ấy định giải thích, tôi sợ chị ấy cảm thấy tôi là người bỉ ổi. Nhưng mà... vóc dáng của chị ấy thật sự tốt vô cùng... Không, không phải, dừng lại, dừng lại. "Chị... đừng đi mà."
"Chị đi mua nước đường, em ngoan đi, ngồi ở băng ghế đợi chị." Chủ nhà đưa tay vỗ vỗ đầu tôi.
"Dáng người không tệ nha." Tôi vừa ngồi xuống băng ghế, Tiểu Giản chen đến ngay, chị ấy đẩy tôi sang một bên, đồng thời nháy mắt ra hiệu với tôi.
"Chị khen em hả?"
Tiểu Giản bắn cho tôi ánh mắt xem thường không chút che giấu. "Em đừng có đưa lưng mình về phía chị."
Tôi nhìn Tiểu Giản, lau lau khóe mắt. "Cô gái trẻ nông cạn này, tuổi còn trẻ mà ánh mắt đã kém như vậy à."
Tiểu Giản che miệng tôi. "Aaa em không thể thở a."
"Không được nói." Tôi gỡ tay Tiểu Giản ra.
"Ừ hử."
"Một lần tiệc thường lệ." Tôi giơ lên một ngón tay.
Tiểu Gỉan là trợ lý của giám đốc, nếu sếp không có mặt thì bọn tôi sẽ mở tiệc, thay phiên nhau mở, lần này đến lượt Tiểu Giản rồi.
"Ừm hửm." Tiểu Giản đẩy tay tôi ra, không chút để ý mà nhìn ngắm móng tay của mình.
"Em biết dưới công ty mới mở tiệm nail đẹp lắm." Bất cứ giá nào. "Em mời."
"Em nói em..."
"Chị mà nói ra, em sẽ nói ra chuyện chị cắt mắt hai mí..."
Tiểu Giản nghiến răng. "Đồng ý!"
"Kỳ thực em cảm thấy mắt một mí của chị rất đẹp, hờ hững..."
"Câm miệng!" Trong cơn tức giận, Tiểu Giản nhéo mũi tôi.
"Tiểu Giản" Chủ nhà đi tới nhìn thấy Tiểu Giản đánh tôi liền khuyên ngăn. "Em đừng đụng em ấy."
"Em xem em đó, buổi tối không chịu chú ý nghỉ ngơi, cực nhọc quá rồi." Tiểu Giản thu tay về, nhưng vẫn nhéo sau lưng tôi một cái.
Chờ sau khi Tiểu Giản đi dụ dỗ huấn luyện viên bơi, chủ nhà mới nói. "Em nhất định là nóng trong người gây tổn thương, những ngày này em phải chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn."
"Dạ." Tôi nhấp ngụm nước đường, lòng cảm thấy ngọt ngào.
Ngồi thêm chút, chủ nhà thấy tôi ngồi nghỉ đủ rồi, chị ấy muốn đưa tôi về nhà nghỉ ngơi. Bọn Tiểu Giản còn chưa chơi đủ, vậy nên chúng tôi về trước, chủ nhà lái xe.
Bơi lội quả thật rất tốn sức, tôi ngồi ở ghế phụ chỉ chốc lát đã ngủ thiếp đi. Lúc về đến nhà, chủ nhà dịu dàng đánh thức tôi, tay chị ấy cầm theo nước trái cây, một bao to có in tên nhà thuốc lớn. Khi chị ấy đưa tất cả chúng cho tôi, tôi ngẩn ngơ, có lẽ tôi ngủ quá sâu? Không hay biết chủ nhà dừng xe dọc đường? Ừm... Tôi có hơi cảm động.
Mọi người nói xem con người của tôi, bình thường mở miệng là nói cảm ơn, nhưng nhìn đến chủ nhà, tôi làm sao... cũng không nói ra được.
Tiêu rồi, tôi thật sự đổ rồi.
"Chị Hựu Thanh, chị thuộc cung Xử Nữ hả?" Trăn trở mãi, tôi gửi cho chủ nhà cái tin nhắn không đầu không đuôi như vậy.
"Em tin vào chòm sao ư?"
"Em chỉ hỏi vậy thôi."
Chủ nhà gửi ngày sinh cho tôi, nhìn thấy sinh nhật của chị ấy, tôi muốn hoa mắt. Mẹ kiếp, thật sự là cung Xử Nữ ư. Tôi đọc thuộc lòng 12 chòm sao lần nữa, tâm trạng không khác gì bị ông trời trêu đùa. Tôi không hợp với cung Xử Nữ, ngũ hành xung khắc. Đúng vậy, Tề Tiêu cũng chính là cung Xử Nữ.
Chủ nhà thấy tôi trả lời lâu, tiếp tục hỏi thăm "bệnh tình" của tôi. "Em đỡ hơn chưa?"
Quả nhân có bệnh, chính là bệnh tương tư không dám nói, dựa theo bệnh lý, nếu như chị không thích trẫm, cơ bản có thể xem nó là bệnh nan y. "Đỡ hơn rồi."
"Nghỉ ngơi nhiều vào, nếu hợp đồng chưa xong thì để chị làm giúp em."
"Được được." Lại có thể tranh thủ tình cảm rồi, tiếp theo tôi trả ơn cho chủ nhà như thế nào mới tốt đây?
Xem phim? Ăn cơm?
Trong lúc bộ não tôi đang bổ sung thêm những tình cảnh tiếp theo, weibo của tôi có thông báo, là tin nhắn của Lục Lộc. "Aaa bạn của chủ nhà cậu bị bệnh phải không hả? Cô ta muốn mình làm bạn gái???"
Vưu Đắc?
Vưu Đắc lại có thể yêu Lục Lộc từ ánh nhìn đầu tiên, nhớ lại hình ảnh Lục Lộc ngoáy mũi, tôi lâm vào mê mang.