Chủ nhà của tôi là mỹ nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương 28: Hà Diệp uống rượu!!
Người dịch: co_duoi_ga
Sưu tầm:
Khi về đến cửa nhà, trong lòng Lăng Phong cảm thấy bồn chồn lo lắng. Hiện tại cũng đã muộn hơn so với thời gian quy định trên "điều thứ hai mươi mốt" của Hà Diệp là nửa giờ. Hà Diệp vẫn muốn đuổi hắn đi. Liệu cô ấy có nhân cơ hội này gây khó dễ với hắn hay không?
Hắn thật cẩn thận đẩy cửa vào. Không ngờ thấy bên trong lại không thấy có ánh đèn. Lăng Phong rất kinh ngạc. Không phải Hà Diệp đã quên không làm vai trò bà chủ nữa chứ? Đã trễ thế này, hay là cô ấy đã sớm lên giường nghỉ ngơi, cố gắng giữ gìn dung nhan của mình rồi?
- Chẳng lẽ cô ấy lại muốn hù dọa mình?
Trong lòng Lăng Phong đột nhiên nhớ tới cảnh tượng một ngày nào đó Hà Diệp đã giả ma, giả quỷ để hù dọa mình. Nhưng tỉnh táo lại, hắn lại phát hiện trong phòng này căn bản không có người. Chỉ cần có người, cho dù cô ấy có nấp kín đến mức nào, dựa vào công phu của Lăng Phong hiện nay, trong vòng mười thước, cho dù chỉ là một tiếng hít thở, Lăng Phong cũng có thể nghe được rõ ràng.
Nhưng trong phòng này rõ ràng hoàn toàn im lặng không có chút động tĩnh nào! Điều này khiến Lăng Phong nghĩ mãi không ra!
- Đã trễ thế này, cô nàng còn đi chơi lêu lổng ở đâu vậy chứ?
Lăng Phong nghĩ mãi cũng không ra, nhưng vẫn thở phào một tiếng. Cô ta chưa trở về cũng tốt. Nếu cô ta chưa trở về, vậy mình không cần lo lắng chuyện mình về muộn sẽ bị phát hiện nữa.
Sau khi hít một hơi thật sâu, Lăng Phong rót cho mình một chén nước. Cả tối nay, Lăng Phong đã uống quá nhiều rượu. Hắn cảm thấy khát nước một cách khủng khiếp!
Ngay khi hớp nước đầu tiên trôi tới cổ họng Lăng Phong, một tiếng chuông điện thoại chói tai đột nhiên vang lên. Lăng Phong sợ tới mức thiếu chút nữa thì chết vì bị sặc nước!
- Chết tiệt, con mẹ nó. Đúng là vận xui mà. Uống chút nước cũng thiếu chút thì bị chết sặc!
Lăng Phong chật vật ho khan vài cái, rất căm phẫn nói.
Trong lòng hắn thầm nguyền rủa người nào đã gọi điện thoại tới, khiến hắn thiếu chút nữa phải vào nhà tang lễ. Nhưng hắn vẫn vội vàng chạy tới nhận điện thoại.
- Alô, xin chào, cho hỏi tìm ai vậy?
- Là Lăng Phong sao? Chị Vương đây! Vừa rồi cậu không có ở đó sao?
Giọng nói của chị Vương đã không còn có vẻ lẳng lơ, nóng bỏng như mọi khi, mà lại có chút khẩn trương nói.
- À, vừa rồi tôi đang ngủ, không chú ý!
Lăng Phong vội vàng nói dối. Tuy rằng hắn biết Vương Yến Ny vẫn thầm mong mình sẽ không an phận, nhưng hắn vẫn không muốn nói thật với cô. Dù sao cô cũng là bạn gái của Hà Diệp, không phải người bên phe mình. Nếu chẳng may cô nói chuyện này cho Hà Diệp biết, vậy không phải mình đã tìm tự mình làm khổ mình sao?
- Thì ra là vậy. Lăng Phong, hiện tại cậu có rảnh không? Hà Diệp uống rượu say, đang mượn rượu làm càn, gây ầm ĩ, cướp rượu đòi uống! Tôi thật sự không cản được kẻ cuồng rượu này. Cậu qua đây giúp tôi một tay, lôi Hà Diệp về đi!
- Cái gì? Uống say? Còn say khướt?
Lăng Phong thật sự không dám tưởng tượng. Hà Diệp ở trước mặt người khác, thường có bộ dạng thục nữ. Không hiểu bộ dạng mượn rượu làm càn gây chuyện của cô ấy trông sẽ như thế nào?
Lăng Phong vội vàng chạy tới địa chỉ nơi chị Vương cung cấp. Đó một ngôi nhà không tính là lớn lắm, nhưng được trang hoàng và thiết kế cách điệu, trông cũng thực sự có phong cách giống như một khách sạn. Hắn thật sự không thể tin được, sau khi tốt nghiệp đại học xong, khách sạn này lại do một mình Hà Diệp đã từ hai bàn tay trắng, dựng nghiệp làm ra! Hơn nữa còn phát triển thành nhiều chi nhánh!
Vương Yến Ny cũng không chờ hắn ở cửa, mà bảo một cô nhân viên phục vụ trong khách sạn của Hà Diệp đứng chờ Lăng Phong ở cửa!!
Lăng Phong vừa mới bước vào, cô nhân viên phục vụ liền đứng lên, ngại ngùng cười ngọt ngào nói.
- Anh có phải là Lăng tiên sinh không ạ?
Lăng Phong sửng sốt, nhìn cô nhân viên phục vụ một chút.
- Vâng, tôi chính là Lăng Phong!
- Lăng tiên sinh, chị Vương bảo tôi ở chỗ này chờ anh. Giám đốc Hà của chúng tôi ở bên trong. Để tôi dẫn anh vào!
Cô nhân viên phục vụ có chút thẹn thùng nói.
- Tốt lắm, cám ơn!
Lăng Phong rất khách sáo nói. Đồng thời con mắt bắt đầu có phần rất không thành thật, cũng rất không lễ phép quan sát cô nhân viên phục vụ này. Hắn thầm giật mình. Không ngờ trong khách sạn của Hà Diệp còn có nhân viên phục vụ xinh đẹp như vậy. Giám đốc xinh đẹp. Nhân viên phục vụ cũng xinh đẹp như vậy. Bảo việc kinh doanh của khách sạn có thể không tốt được sao?
Không biết Hà Diệp đang lên cơn cuồng rượu, biết Lăng Phong nghĩ như vậy, liệu cô có thể trực tiếp cầm chai rượu, đi ra liều mạng với Lăng Phong hay không?
Đương nhiên, đây chỉ là trong suy nghĩ của Lăng Phong mà thôi. Nói thật, nếu ở trước mặt Hà Diệp, cho dù Lăng Phong có mượn thêm hai lá gan, hắn cũng sẽ không dám nói ra miệng những lời như vậy!
Dưới sự dẫn đường của cô nhân viên phục vụ, Lăng Phong đi tới một gian phòng. Hắn thật sự vô cùng kinh ngạc. Không ngờ khách sạn với quy mô nhỏ như vậy, lại che giấu càn khôn, có thể mở ra được mấy phòng?
Hắn vừa đẩy cửa vào, đầu tiên là mùi rượu nồng nặc xông vào mũi. Mặc dù Lăng Phong cũng vừa mới từ tiệc rượu đi ra, nhưng mùi rượu vẫn không nồng nặc như ở đây! Toàn thân Hà Diệp mặc váy dài trắng, tay đang cầm một vỏ chai rượu, đi khắp nơi cướp rượu uống. Vương Yến Ny ở trong phòng, cũng bị cô làm cho sức cùng lực kiệt, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, ngay cả tóc mai cũng đã ướt đẫm!
- Ai nha, Lăng Phong. Cuối cùng cậu cũng đã đến. Nếu cậu không đến giúp, tôi thật sự không chịu nổi nữa. Cô nàng này trông nhỏ như vậy lại thật sự biết gây sức ép!
Vương Yến Ny thấy Lăng Phong tới, miệng thở hổn hển nói.
- Rượu đâu? Tôi muốn uống rượu. Tôi muốn uống rượu. Các người nhanh đi lấy rượu cho tôi, bằng không, tôi sẽ xào các người với mực!
Hà Diệp có vẻ đã say rượu tới mười phần, miệng hàm hồ chỉ vào hai cô nhân viên phục vụ khác đang có mặt ở trong phòng.
- Đã có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ chị ấy tới tháng hay sao? Sao trông chị ấy lại có vẻ khác thường như vậy?
Lăng Phong cảm thấy rất kinh hãi, vội vàng bước tới đỡ Hà Diệp đã bước đi cũng không ổn.
- Ai mà biết được chứ. Tôi cũng không biết vì sao con bé lại thành ra thế này! Đã khuya như vậy, tôi cũng chuẩn bị đi ngủ để giữ sắc đẹp, đột nhiên nhân viên trong khách sạn của Hà Diệp gọi điện thoại tới, nói với tôi là cô ấy đang uống rượu! Tôi vô cùng lo lắng vội chạy tới đây. Ngay cả quần lót cũng không kịp mặc! Đây, cậu không tin thì tới đây, kiểm tra xem có đúng như vậy không?
Vương Yến Ny thực sự không biết xấu hổ, không chút ngượng ngùng nói.
- Khụ khụ!
Lăng Phong thật sự là nghe không nổi nữa. Vương Yến Ny này lẳng lơ nhiệt tình đã khiến hắn hoàn toàn chịu không nổi. Nếu không phải hiện tại trong phòng còn có hai cô nhân viên phục vụ đang cười trộm, đúng là Lăng Phong thật sự nguyện ý mượn hơi rượu, tử hình Vương Yến Ny chuyên câu dẫn hắn ở ngay tại chỗ.
- Được rồi. Vậy Hà Diệp uống rượu ở đây phải không?
Lăng Phong quay đầu, không thèm để ý tới Vương Yến Ny, hỏi hai cô nhân viên phục vụ.
- Đúng vậy. Khoảng hơn sáu giờ tối một chút, Giám đốc Hà về tới khách sạn. Chúng tôi chỉ nhìn qua cũng biết tâm trạng của giám độc thật sự không tốt lắm. Giám đốc trực tiếp sai người mang vào hai chai rượu vang đỏ, một thùng bia, sau đó tự nhốt mình ở trong phòng!
Một nhân viên phục vụ nhớ lại, nói.
- Hai chai rượu vang đỏ? Một thùng bia?
Lăng Phong nhìn chai rượu nằm lăn lóc trên sàn nhà, thật sự giật mình. Thảo nào cô ấy say thành như vậy. Cho dù là người uống được rượu, uống hết chừng đó, chắc chắn cũng phải say.
- Xảy ra chuyện gì vậy? Lăng Phong, có phải cậu đã làm gì khiến Hà Diệp khó chịu hay không?
Vương Yến Ny rất rộng miệng nói.
Lăng Phong thật sự muốn tiến lên đánh cho cô ta hai cái bạt tai. Chuyện như vậy cũng tùy tùy tiện tiện hắt một bát nước bẩn vào người mình. Chẳng lẽ mình chính là loại người khiến người ta cảm thấy dễ dàng có thể khi dễ, loại người chuyên môn bưng chậu phân đi theo sau lưng người ta sao?
- Chị hai, chị cũng nên có lương tâm một chút. Mấy ngày nay tôi cũng không có trêu chọc gì cô ấy, hoàn toàn khuất phục dưới sự độc tài chuyên chế của cô ấy! Việc này thật sự không nên đổ oan cho tôi. Tôi thực sự là vô tội!
Lăng Phong gần như khóc lóc than thở.
- Vậy tại sao lại thành thế này?
Vương Yến Ny không hiểu. Cô quen biết Hà Diệp cũng đã nhiều năm. Cho tới bây giờ cô chưa từng gặp phải tình huống như vậy.
- Được rồi, được rồi. Hiện tại, chuyện này chắc cũng chỉ có một mình Hà Diệp có thể trả lời mà thôi. Nếu cô nhất định muốn biết, hiện tại tôi có hai biện pháp!
Lăng Phong trầm tư suy nghĩ một chút nói.
- Được rồi, cậu nói rõ hơn một chút đi!
Phụ nữ, trời sinh có lòng hiếu kỳ cũng rất mãnh liệt.
- Biện pháp thứ nhất, chính là hiện tại chị đi lấy mấy chai rượu qua đây. Tôi uống với cô ấy, nhất định có thể moi hết những chuyện không vui trong lòng cô ấy ra!
- Vậy thì quên đi, chủ ý đó thối lắm! Còn biện pháp tiếp theo là gì?
Vương Yến Ny tức giận quay người tỏ ý xem thường.
- Đó là hiện tại nhanh chóng đưa cô ấy lên giường. Để cô ấy ngủ thoải mái một giấc. Chờ tới ngày mai, sau khi cô ấy tỉnh lại, cô tự mình hỏi cô ấy là được rồi!
Vẻ mặt Lăng Phong rất nghiêm túc nói.
- Dừng. Tôi còn tưởng cậu thật sự có cẩm nang diệu kế gì chứ. Biện pháp thứ nhất chính là một chú ý đạt tiêu chuẩn thối rữa. Biện pháp thứ hai, chẳng thể nói gì hơn ngoài từ quá thối!
Vương Yến Ny rất khinh bỉ, xem thường nói.
- Được rồi, vậy chị có biện pháp gì hay, chị nói xem!
- Thôi đi, tốt nhất vẫn là đưa cô ấy về nhà! Tôi đã bị cô ấy làm khổ muốn chết!
Vương Yến Ny khoát tay nói.
- Hà Diệp, chúng ta về đi!
Vương Yến Ny nâng mông lên, đi đến trước mặt Hà Diệp, giống như đang lừa gạt, dụ dỗ trẻ nhỏ.